Chương 62

905 81 4
                                    

“Được rồi, chúng ta đừng nhắc đến những chuyện không hay này nữa.” Nhìn thấy Vương Nhất Bác nhíu mày, Tiêu Chiến không khỏi hối hận cùng y nói những chuyện này, liền chuyển chủ đề, “Tháng sau sẽ sinh hài tử đúng không?"

“Đúng vậy.” Nói đến hài tử, lông mày Vương Nhất Bác giãn ra. "Thất Bảo nói, song sinh tử có thể sẽ chào đời sớm hơn bình thường một chút, đoán chừng là giữa tháng, như vậy trước nửa tháng phải chuẩn bị những thứ cần thiết." 

“Còn chờ nửa tháng gì nữa.” Tiêu Chiến không kiên nhẫn cô đơn lạnh lẽo rút vào trong ghế tựa, ôm Vương Nhất Bác trong ngực, buông xuống tâm tư trấn an Vương Nhất Bác, trong lúc nhất thời mùi rượu Đỗ Khang nồng đậm bao vây Vương Nhất Bác, trung hòa mùi rượu nồng đậm, tình đến mãnh liệt, hai người nhịn không được mà hôn nhau. 

"Ca ca, ca ca..." Vương Nhất Bác khó nhịn vặn vẹo eo, không hề nghi ngờ đụng phải Tiêu Chiến, kéo theo tiếng rên rỉ của nam nhân, Vương Nhất Bác vội vàng đẩy cái đầu đang làm loạn của Tiêu Chiến ra, "Không, không được." 

“Ta biết.” Tiêu Chiến khó chịu ở cổ Vương Nhất Bác, bàn tay ôn nhu vuốt ve phần bụng to của y, “Đêm đã khuya, ta chỉ là nhớ ngươi… Được rồi, ta đưa ngươi về nghỉ ngơi.” 

“Được.” Vương Nhất Bác đã học được cách không khách khí với Tiêu Chiến, ngoan ngoãn vòng tay qua cổ hắn, cọ trán vào Tiêu Chiến, “Ca ca, tại sao ngươi tốt như vậy nha~” 

“Bởi vì là ngươi nha.” Tiêu Chiến học theo giọng điệu nghịch ngợm của y, chọc cho người trong lòng cười khúc khích không ngừng. 

“Vậy, ta có nặng không?” Vương Nhất Bác lại hỏi. 

Tiêu Chiến suy nghĩ một chút, vẻ mặt nghiêm túc, “Rất nặng.” Không đợi Vương Nhất Bác đánh hắn, vội vàng nói thêm một câu, “Nhưng ta ôm người quan trọng nhất ~ đều muốn ôm vào trong ngực, đương nhiên nặng a...” 

Mặt Vương Nhất Bác đều đỏ bừng, cho đến khi Tiêu Chiến nhẹ nhàng đặt y xuống, mới nhỏ giọng lẩm bẩm: "Kỳ, kỳ thật, ta cũng rất nhớ ngươi." 

Trong thời gian y mang thai, hai người tình đến mãnh liệt, ngoại trừ bước cuối cùng, những thứ khác đều thử qua, nhưng Tiêu Chiến lại lo lắng thân thể y nặng nề, không phải nghẹn sắp chết cũng không dám động đến y, hài tử đã tám tháng, số lần hai người thân mật đếm bằng hai bàn tay, không chỉ có Tiêu Chiến muốn, thật ra y cũng rất muốn. 

Tiêu Chiến sửng sốt một lúc, lập tức cười thành tiếng, trước khi Vương Nhất Bác thẹn quá hóa giận vội vàng hôn y một cái, "Ngoan ngoãn, nhịn một chút, chờ hai đứa nhóc này dưa chín cuống rụng, ca ca sẽ hảo hảo thương ngươi." 

Những lời tâm tình tốt đẹp của phu phu đều bị hắn nói thành lời dê xồm vô lễ khinh bạc người khác, Vương Nhất Bác không nhịn được mà đá hắn, hai người cười nháo một trận, đoán chừng huyên náo đến lợi hại, hai tiểu gia hỏa trong bụng cũng không chịu được cô đơn lạnh lẽo, háo hức được tiếp xúc với phụ thân cùng đa đa, mỗi lần nhìn thấy phần bụng to của Vương Nhất Bác có động tĩnh đều khiến Tiêu Chiến sợ hãi, cho dù đã nhìn bao nhiêu lần cũng không thể thích ứng, ngược lại Vương Nhất Bác rất bình tĩnh, còn có thể chơi với hài tử một chốc lát. 

[Hoàn][Trans][ZSWW] ĐIỆN HẠ GIÁ ĐÁO!Where stories live. Discover now