Tiểu tổ tông [9]

10 2 0
                                    

Trường Dạ lại biến mất, La Hầu Kế Đô tìm khắp Ma vực cũng chẳng tìm được bóng dáng.

Ngay cả cái tên Vô Chi Kỳ lang bạt khắp nơi cũng nghe được tin tức Hữu sứ Ma Vực mất tích, Ma tôn lo lắng sốt ruột đến mức đứng ngồi không yên.

Ngay từ đầu, La Hầu Kế Đô còn vẫn chưa lo nhiều, y cho rằng Trường Dạ bất quá lại phát cáu rời nhà trốn đi như những lần trước, mấy ngày sau liền tự mình quay về mà thôi.

Chính là ngày qua ngày, năm này sang năm nọ, La Hầu Kế Đô tìm khắp tam giới cũng chẳng tìm được Trường Dạ.

Tất cả mọi người đều nói Ma Tôn điên rồi......

Y đánh lên Thiên giới, lúc này đây không ai có thể cản y, bởi vì La Hầu Kế Đô không bao giờ nguyện ý dày rộng nhân từ dễ dàng buông tha.

Bất quá làm rất nhiều kẻ đang dã tâm bừng bừng hoàn toàn thất vọng chính là —— La Hầu Kế Đô chỉ là phá vỡ Thiên môn, mang đi Hồng Mông Lư của Thiên giới, sau đó liền trở lại Ma Vực rồi bặt vô âm tín.

Trong tam giới này, có thể hiểu được hành động của La Hầu Kế Đô thật chẳng được mấy người, nhưng bọn họ đều không khỏi thở dài —— thật là thời buổi rối ren.

"Trận tuyết này là tuyết đầu mùa năm nay", La Hầu Kế Đô đang ở một nơi tương đối yên tĩnh dưới nhân gian tay ôm bầu rượu ấm một mình nhâm nhi, "Dưới hiên xem tuyết, lò rượu Hồng Mông, nhân sinh thích ý bất quá chỉ đến như vậy, nếu ngươi có thể bồi ta trả lời mấy câu thì càng tốt".

"...... Lại không lên tiếng ư, vậy tiếp tục dùng ngươi nấu rượu, trái lại tiết kiệm được bếp lò".

La Hầu Kế Đô có chút say, lải nhải với đỉnh lò đang đặt trên bàn.

"Aizzz, ngươi nói ngươi đó...... Sao lại tùy hứng như vậy, ta bất quá chỉ nói ngươi có vài câu, ngươi thế nhưng...... Thế nhưng biến mất nhiều năm như vậy. Trường Dạ...... Bản tôn, thực sự rất nhớ ngươi".

Tuyết rơi suốt cả đêm, La Hầu Kế Đô liền nguyên đêm uống rượu, sắc trời nhập nhèm khi y đem Hồng Mông Lư đã thu nhỏ lại cất vào lồng ngực, nghiêng ngả lảo đảo trở về phòng, vừa ngã đầu liền ngủ quên trời quên đất.

"Kế Đô...... Kế Đô......"

La Hầu Kế Đô mở mắt ra mơ mơ hồ hồ thấy Trường Dạ.

"Say rượu một chút, không ngờ lại mơ thấy ngươi".

"...... Kế Đô?", thanh âm Trường Dạ hơi run rẩy.

La Hầu Kế Đô vươn tay vuốt ve gương mặt đối phương, "Làm sao vậy, hay là bị lạnh, lên đây cùng ta ngủ nào".

"Ta...... Ta......"

La Hầu Kế Đô cười, "Tính tình vẫn trẻ con như vậy, không biết vì sao, tuy rằng ban ngày vô cùng nhớ ngươi, tới tối ngươi liền xuất hiện trong mộng, ngươi có từng trách ta trước đây đã bất cận nhân tình không?"

"...... Không có".

"Lời này vừa nghe thật là trái lương tâm a", La Hầu Kế Đô cười, nhịn không được cẩn thận dùng tay sờ từng đường nét trên gương mặt Trường Dạ, "Chính là...... Chính là ta rất sợ, sợ hết thảy lại là công dã tràng xe cát mà thôi".

LIST TRUYỆN NGẮNWhere stories live. Discover now