Phần 23

244 20 1
                                    

[Hạnh phúc hai chữ, nói chính là chúng ta, mà không phải ngươi cùng ta.]

Vừa bước vào cửa, Tằng Ngải Giai đã ngã quỵ xuống ghế sô pha, gác chân, bất lực thở dài.

"Mệt sao?" Chu Di Hân chạy đến Tằng Ngải Giai bên người, chớp chớp đôi mắt to vô tội, giống như vừa rồi không phải nàng giống như.

"Mệt." Tằng Ngải Giai không biết leo lên khi vừa mới leo lên cầu thang, ngay khi đứng lên thì chân của cô ấy trở nên yếu ớt, Chu Di Hân nữ nhân này sức lực thật lớn, không hiểu đến thương hương tiếc ngọc.

"Ai da, thật xin lỗi, lần đầu tiên làm khó tránh khỏi không hiểu khống chế lực độ a, lần sau làm liền sẽ không!" Chu Di Hân vừa mới lên lầu khi đi theo Tằng Ngải Giai phía sau, rõ ràng nhìn đến Tằng Ngải Giai đôi chân run rẩy, lúc ấy thiếu chút nữa liền cười ra tiếng, còn may là nhịn xuống.

"Còn nghĩ có lần sau? Chu Di Hân, không có lần sau." Tằng Ngải Giai trực tiếp vô tình cự tuyệt Chu Di Hân, chính mình rõ ràng mới là mặt trên cái kia! Bất quá không thể không thừa nhận, Chu Di Hân thoạt nhìn chính là thụ bộ dáng, như thế nào ở cái loại này phương diện như vậy công...

"Chúng ta không phải hòa hảo hợp lại sao? Như thế nào liền không có lần sau!" Chu Di Hân nóng nảy, không phải hợp lại sao, như thế nào còn không có lần sau, khẳng định đến có, cần thiết đến có a.

"Liền em không hiểu nặng nhẹ còn muốn ở trên?" Tằng Ngải Giai đầy mặt viết "Liền em còn muốn làm 1", làm Chu Di Hân giận sôi máu.

"Kia hiện tại liền lại đến một lần a, em muốn chứng minh mình chính là làm 1!" Chu Di Hân nói liền đem Tằng Ngải Giai kéo đến chính mình bên người.

"Được rồi, đừng nháo nữa, Chu Di Hân là 1 đi, chị còn muốn làm việc, nếu em đói bụng thì nói chị một tiếng." Tằng Ngải Giai nói xong liền muốn đứng dậy đi lên trên lầu, ai ngờ mới vừa đứng lên thì hai chân một phát mềm nhũng lại ngã ngồi trên mặt đất.

"Cái kia... Ngải Giai, nếu không em cõng chị đi lên?" Chu Di Hân có chút xấu hổ nhìn Tằng Ngải Giai ngã ngồi trên mặt đất.

"Không cần! Chị chính mình đi lên!" Tằng Ngải Giai chống người đứng lên, đỡ vách tường chậm rãi bò lên trên lầu, Chu Di Hân vẻ mặt lo lắng theo ở phía sau, sợ phía trước người nọ đột nhiên ngã xuống.

Rốt cuộc đi tới thư phòng, Chu Di Hân cũng theo đi vào, giống như trừ bỏ lần trước đến nơi đây cầm đao ra, cũng không có nhìn kỹ qua nơi này, trên tường, tủ, giấy tờ cơ bản đều là về tài chính cùng thương nghiệp, cái bàn phía sau còn có cái ngăn tủ, đầy hồ sơ, thư phòng bên trong cũng là trang hoàng cách điệu, đơn giản theo phong cách Bắc Âu, xác thật thật phù hợp Tằng Ngải Giai tính cách.

Tằng Ngải Giai ngồi ở mặt bàn làm việc, nhìn chằm chằm màn hình máy tính số liệu, thường thường còn liếc mắt một cái nhìn Chu Di Hân một bên nằm ở trên sô pha cầm chính mình di động đánh vương giả.

"Thái kê (cùi bắp)! Xứng đôi đến đều là một đám thái kê (cùi bắp)! Kim cương như thế nào đều như vậy ăn!" Chu Di Hân hùng hùng hổ hổ mắng bên trong trò chơi đồng đội, tuy rằng mắng vẫn không có thắng được nhưng là vẫn cứ mắng, chính là Chu Di Hân còn không có chú ý tới, lúc này Tằng Ngải Giai đang ở nhìn chằm chằm nàng, đầy mặt viết "Chị có bị báo cáo đến", Chu Di Hân chơi là Tằng Ngải Giai di động, Tằng Ngải Giai nhân vật, ân, xác thật là có bị người báo cáo.

Tằng Ngải Giai đang sử dụng máy tính để họp, bởi vì muốn cho Chu Di Hân an tâm chơi game, vì thế dùng tai nghe, Chu Di Hân hoàn toàn không biết Tằng Ngải Giai đang họp, đánh vài ván trò chơi đều bị hố, không có tâm tình tiếp tục chơi, cũng đói bụng, buông di động đi đến Tằng Ngải Giai trước mặt, ngồi lên Tằng Ngải Giai trên đùi, cúi đầu cọ cọ Tằng Ngải Giai cổ.

"Ngải Giai... em thật đói nga......" Chu Di Hân giống trang sức giống nhau, ở Tằng Ngải Giai trên người, còn không dừng cọ tới cọ lui ở Tằng Ngải Giai cổ.

"Chu Di Hân." Tằng Ngải Giai nhíu nhíu mày, có điểm xấu hổ mở miệng.

"Ân? Làm sao vậy?" Chu Di Hân chậm rãi ngẩng đầu, ngữ khí ôn ôn nhu nhu, Tằng Ngải Giai trong lúc nhất thời trong đầu nhảy ra tới từ bạn gái cảm giác.

"Ngoan, trước đứng lên, chị đang họp." Tằng Ngải Giai vỗ vỗ Chu Di Hân lưng, nhìn Chu Di Hân đang bĩu môi.

"Chị đang họp?!"

"Bằng không đâu? Chị không mở họp thì chị mang tai nghe làm gì?" Tằng Ngải Giai nhìn chính mình trên người, người này chậm rãi đỏ bừng mặt, không nhịn được cười ra tiếng.

"Quên đi! Em ăn vạ không thể rời đi! Xấu hổ chết người!" Chu Di Hân lại lần nữa đem đầu rút vào bên trong Tằng Ngải Giai cổ, thôi bỏ đi, bất chấp tất cả!

"Khụ khụ, được rồi, tôi còn có việc xử lý, hôm nay họp đến đây kết thúc đi, ngày mai lại tiếp tục." Tằng Ngải Giai một tay vuốt đầu Chu Di Hân, một tay ôm eo Chu Di Hân, còn nghiêm túc trấn định cùng trên màn hình mọi người nói.

Công nhân A: " Chu Di Hân? Chúng ta tổng tài tiền nhiệm? Hợp lại?!"

Công nhân B: "Khi chúng ta không tồn tại sao......"

Công nhân C: "Việc của tiểu tình lữ thiếu quản đi......"

Trương Soso giám đốc: "Hợp lại? Như thế nào không nói một tiếng? Khách khí a!"

"Xuống đi, trước đi xuống lầu nấu chút đồ cho em ăn." Tằng Ngải Giai đứng lên đem Chu Di Hân ôm đến trên bàn, làm Chu Di Hân ngồi ở trên bàn.

"Hảo ~"

《Ham muốn ích kỷ》| Ngải ChuWhere stories live. Discover now