Chương 28: Không cần người khác khen

Start from the beginning
                                    

Đào Hựu Tình khoe khoang nghĩ còn chưa đủ, quay đầu nhìn Viên Sơ Nhụy hỏi: "Thế nào? Sao cô không khen tôi mấy câu đi?"

Viên Sơ Nhụy thanh tỉnh hỏi: "Cô đã tự mình khen xong rồi, còn cần tôi khen?"

Đào Hựu Tình đúng lý hợp tình nói: "Đương nhiên là cần! Tôi khen bản thân cùng cô khen tôi, đó là một chuyện sao! Nhanh lên, tôi đã chuẩn bị tốt nghe cô ca ngợi!"

Viên Sơ Nhụy bị nàng dùng đôi mắt lấp lánh sáng lên nhìn chằm chằm, những lời khen ngợi đã lăn trên môi biến mất không còn tăm hơi, thật lâu mới ngạt thở một câu khô khốc: "Rất tốt, rất không tồi, làm chủ của cô tôi thật vừa lòng, mời cô tiếp tục phát huy."

Đào Hựu Tình không khỏi cúi người về phía trước, chờ mong hỏi: "Vậy là bạn của tôi thì sao?"

"Tôi mừng cho cô." Viên Sơ Nhụy nghiêm túc nói, "Chúc mừng cô lại lần nữa trở lại trên sân khấu."

Đào Hựu Tình nháy mắt cười cong mắt: "Cảm ơn, tôi thỏa mãn."

Viên Sơ Nhụy thấy thế không khỏi cười cười, nói: "Cô dễ dàng thỏa mãn như vậy?"

Đào Hựu Tình cắn một miếng dâu tây và nói: "Đúng rồi, chỉ cần cô nghiêm túc khen tôi, tôi đã thấy đủ, ngôn ngữ giản dị tự nhiên cũng không sao, có tâm ý rồi là được."

Dù sao thì ... không ai khen tốt hơn nàng tự khen mình!

Đào Tiên Nữ: Tôi mới là mạnh nhất! 【 kiêu ngạo.JPG】

Viên Sơ Nhụy hai mắt mỉm cười mà nhìn nàng, vậy nàng rất muốn nghe người khác khen nàng, tâm còn rất đơn giản?

Oops! This image does not follow our content guidelines. To continue publishing, please remove it or upload a different image.

Viên Sơ Nhụy hai mắt mỉm cười mà nhìn nàng, vậy nàng rất muốn nghe người khác khen nàng, tâm còn rất đơn giản?

Nói ngắn gọn —— dỗ nàng cho tốt.

Xem xong 《 bốn mùa 》, Đào Hựu Tình muốn đọc những bình luận trên mạng, nhưng hơi lo lắng và sợ hãi nên đã che mắt và thu mình trốn ở sau lưng Viên Sơ Nhụy, để Viên Sơ Nhụy đi thăm dò trước.

Viên Sơ Nhụy cũng không rõ, tại sao nàng lại lo lắng như thế đọc bình luận là sẽ bị mắng vậy.

Viên Sơ Nhụy lấy điện thoại, rất nể tình giúp nàng "Thăm dò", kết quả đã thấy có chủ đề liên quan với nàng lên hot search #Sân khấu tuyệt mỹ của Hồng Đào Q

Bấm vào chủ đề có thể thấy mọi người bình luận về sân khấu của nàng với nhiều loại cảm xúc ngao ngao khác nhau.

@ Chim quạ: Cô gái này cư nhiên xinh đẹp tuyệt vời đáng chết! Tôi không cho phép có người không xem sân khấu của cô ấy!!!

@ Bạch thước: A a a a a a trời a, mấy người hãy nhìn cô ấy cười này, so với 5 năm trước là bộ dạng giống nhau! Bất quá tôi cảm thấy cô ấy hiện tại càng đẹp mắt, 5 năm trước là cô gái nhỏ ngây ngô, hiện tại là nữ vương khí tràng 1 mét 8!

@ Một con gấu xám nhỏ a: Tuyệt tuyệt tuyệt, nhìn sân khấu của chị ấy, tôi chỉ nghĩ làm ghế dựa dưới thân chị ấy !!!! A! Chị ơi mau nhìn đến tôi! Hiện tại đồng tính có thể kết hôn, chị có thể cưới tôi, tôi nguyện ý!!!

@ Tung liệt!: Là cô gái xinh đẹp ! Tôi tiến vào là vì hút mỹ nhan tiên nữ!

@ Thiếu niên a: Sau năm 5 quay lại sân khấu, nhưng dù cho hát nhảy hay biểu diễn đều cảm thấy tốt hơn khá nhiều nhóm, đây là ông trời thưởng cơm ăn đi, ô ô ô tôi mục lặc QAQ đừng nói nữa, tôi yêu thích, tôi làm fan còn không được sao!

Viên Sơ Nhụy lẳng lặng mà nhìn mấy lời khen này, mà người được bọn họ khích lệ đang như gà con tựa trốn ở sau lưng cô không dám nhìn, cô nhịn không được cười một cái: "Cô muốn tự mình xem một chút hay không?"

Đào Hựu Tình dán cái trán ở trên lưng cô, trộm mở ra qua khe hở ngón tay: "A, là mắng tôi sao?"

Viên Sơ Nhụy một phen kéo nàng tới phía trước: "Khen cô."

Trên mặt Đào Hựu Tình ngay lập tức lộ ra vẻ mặt ngạc nhiên và dùng điện thoại di động để đọc bình luận. Sân khấu vừa mới kết thúc, không có thanh âm khác, cơ hồ tất cả đều là đang khen ngợi sân khấu ra mắt của nàng, khen ngợi nàng có thiên phú, khen ngợi nàng ưu tú —— nàng được khán giả công nhận.

Từng mảng màu vui vẻ hiện lên trên mặt nàng, làm ý cười mở ra trong đáy mắt lan tràn vô tận, nàng mừng rỡ như điên xoay người ôm lấy Viên Sơ Nhụy: "Tôi thật là quá tuyệt rồi!!!"

Viên Sơ Nhụy đột nhiên bị ôm chặt, một làn hương thơm đột nhiên xộc vào mũi, cô không khỏi sững người một lúc, cảm giác được cơ thể vui sướng mãnh liệt, sau khi hoàn hồn lại cũng không đẩy nàng ra mà là ôm nàng vào lòng. Cô vỗ nhẹ vào lưng cô ấy một cách tán thưởng: "Ừm, làm rất tốt."

Bạn nhỏ chính là như vậy, khổ sở tới cũng nhanh, vui vẻ cũng tới cũng nhanh.

Còn rất dễ hống.

......

"Cảm ơn cô đêm nay bồi tôi trò chuyện nhiều như vậy, còn cùng tôi xem sân khấu đầu tiên, giúp tôi xem bình luận." Đào Hựu Tình đứng ở cửa nhìn Viên Sơ Nhụy, trong mắt có ánh sáng giống ngôi sao lượng lượng, "Tôi siêu cấp vui vẻ!"

Nàng nói: "Cảm giác giữa chúng ta đã thành bạn bè thật sự."

Viên Sơ Nhụy khẽ cười nói: "Vậy nha. Nghỉ ngơi cho tốt, ngày mai cô còn phải hát tiếp, đêm nay đừng quá mệt mỏi."

Đào Hựu Tình cười nói: "Được rồi, ngài yên tâm, các sân khấu sau này, nhất định sẽ càng ngày càng tốt!"

Viên Sơ Nhụy nhướng mày: "Tôi đây sẽ bắt đầu mong đợi."

Đào Hựu Tình dơ ngón tay "OK", Viên Sơ Nhụy nhẹ nhàng gật đầu, xoay người muốn đi, lại đột nhiên bị nàng túm chặt tay áo, nàng nói: "Từ từ, tôi đột nhiên có vấn đề muốn hỏi cô."

Viên Sơ Nhụy quay đầu lại nhìn về phía nàng: "Cái gì?"

Nàng nhìn đôi mắt cô, vô cùng nghiêm túc hỏi: "Cô......"

"Có phiền nếu tôi hôn cô không?"

Edited | Đừng theo đuổi tôi, không có kết quả - Nhiệt Đáo Hôn Quyết | BHTTWhere stories live. Discover now