"Cao nhân?! Cao nhân gì?" Giọng cục trưởng lại nâng lên, gần như đâm xuyên màng nhĩ Trình Nghĩa, "Là loại đánh nhau với quái vật đó hả?! Người đâu? Mau giữ người lại cho tôi! Đừng để người ta chạy mất!"

Trình Nghĩa thậm chí còn nghe thấy tiếng bước chân hoang dã ở bên kia, hiển nhiên cục trưởng vừa nói chuyện vừa nhanh chân chạy đến đây.

"Cục trưởng Cố, người ta đi rồi, nhưng có để lại số điện thoại, nói có chuyện cần có thể tìm."

*

Trong sách bắt yêu sư Lâm gia có ghi thuật luyện đan, nhưng Lâm gia không am hiểu phương diện này, nên tư liệu truyền thừa đã ít lại càng thêm ít. Nhưng trình độ luyện đan của Lâm Tô là cấp Đại sư, từ nghiên cứu phương pháp tổ truyền bung lụa kỹ năng luyện đan cũng không tính phạm quy.

Lâm Tô định xử lý yêu đan của tà yêu, luyện thành đan để ba đứa nhỏ làm đồ ăn vặt. Đã mở lô, tiện thể lấy nhân sâm ngàn năm lần trước Cổn Cổn tặng ra luyện chế. Củ nhân sâm ngàn năm này nồng đậm linh khí, ăn trực tiếp không thể phát huy tác dụng của nó, hơi bị phí của trời đấy, mà nếu không cẩn thận có khi gặp nguy. Sau khi được Lâm Tô xử lí, dễ hấp thu linh khí hơn nhiều.

Yêu đan luyện thành đan chỉ có yêu mới dùng được, mà nhân sâm luyện thành linh sâm đan, yêu hay bắt yêu sư đều dùng được. Lâm Tô sợ ba đứa nhóc không chịu được dụ hoặc, ăn một lần quá nhiều, nên mỗi ngày chỉ phát hai viên, một viên đan dược, một viên linh sâm đan.

Dù vậy, cũng khiến ba đứa nhỏ vui đến điên.

"Meo meo meo ~ Tô Tô còn biết luyện đan nữa á?! Trời ạ, đúng là đan dược trong truyền thuyết!"

"Gào ú ù u ~ Đan dược của luyện đan sư, đây là lần đầu tiên bản vương thấy!"

"Tô Tô lợi hại nhất!"

Ba con làm nũng tán thưởng khiến Lâm Tô vui vẻ, "Mấy đứa thích thì tốt rồi, sau này có thứ tốt gì để ta luyện cho mấy đứa."

Cục Tuyết và Cổn Cổn vui đến ngu muội, vây quanh Lâm Tô hồi lâu. Đại Vương cũng vui đó, nhưng Lâm Tô không thấy nó đảo mắt, hiển nhiên lại lên kế hoạch gì đó.

Lâm Tô ở Lâm gia luyện đan, luyện xong cô cũng tự ăn một viên linh sâm đan, sau đó ngồi xuống tu luyện. Vừa hay thứ bảy chủ nhật không có tiết, ba ngày sau cô mới ra khỏi Lâm gia, kết quả vừa đẩy cửa ra liền trợn tròn mắt.

Trước cửa lớn Lâm gia đứng hai hàng người vai rộng chân dài, dáng người thẳng tắp, quân nhân mặt đồng phục ngẩng đầu ưỡn ngực, đứng hai bên cửa lớn như hai hàng cây Bạch Dương. Trước cửa lớn còn có mấy người đứng, có cả Trình Nghĩa, bên cạnh anh là một cảnh sát đã có tuổi, quân hàm trên vai còn cao hơn Trình Nghĩa. Còn có một người khác mặc quân phục, là cấp trên của hai hàng Bạch Dương.

Sở dĩ nói người đó là cấp trên, một là vì người ta có quân hàm cao hơn, hai là người này nhìn trầm ổn hơn, khí thế cũng mạnh mẽ hơn. Mặt mày thâm thúy, góc cạnh rõ ràng, quả nhiên trai đẹp cống hiến cho quốc gia hết.

Không đợi Lâm Tô mở miệng hỏi, cảnh sát có tuổi cạnh Trình Nghĩa cười mở lời trước, "Mạo muội đến chơi, còn mong Lâm đại sư chớ trách."

Xuyên Nhanh: Tôi Là Đại Boss.Where stories live. Discover now