Trương Triết Hạn nằm vật ra giường, quả thực không biết phải làm gì. Đúng lúc này, Cung Tuấn ào đến như một cơn gió:

- Vợ ơi! Vợ ơi! Ra đây với Tuấn Tuấn đi! Cùng Tuấn Tuấn làm cái này! Đi nào! Dậy đi nào!

Trương Triết Hạn cảm thấy đầu mình ong ong. Lúc này đây, cậu cần nhất là một khoảng không yên tĩnh. Cậu không còn một tí sức lực nào để chơi đùa với Cung Tuấn.

- Tuấn Tuấn, ngoan, ra ngoài chơi đi! Vợ muốn nằm một mình!

- Không, vợ phải ra ngoài với Tuấn Tuấn cơ!

Cung Tuấn vừa nói vừa lôi kéo Trương Triết Hạn dậy.

- Nhưng vợ mệt lắm! Vợ chơi với Tuấn Tuấn sau nhé!

- Vợ mệt ư? Vậy... vậy vợ nằm nghỉ đi! Lát nữa vợ ra ngoài này với Tuấn Tuấn nhé!

Trương Triết Hạn ậm ừ cho có rồi quay mặt vào trong. Một lát sau, cậu nghe thấy tiếng loảng xoảng đổ vỡ phát ra từ trong bếp, lúc ra ngoài thì thấy không có bất cứ ai ở nhà, kể cả người làm. Đi vào trong bếp, Trương Triết Hạn mở trừng mắt nhìn bãi chiến trường ngay trước mặt. Cả bếp đều phủ một màu trắng xóa của bột, xoong nồi lăn lóc dưới nền nhà, bát đĩa bày la liệt trên bàn. Ở giữa, Cung Tuấn đứng ngơ ngác nhìn Trương Triết Hạn với ánh mắt cực vô tội.

Không nhịn nổi nữa, Trương Triết Hạn gầm lên:

- Anh làm cái gì đấy?

Cung Tuấn giật bắn cả mình. Anh lắp bắp:

- Tuấn Tuấn... Tuấn Tuấn chỉ muốn làm... làm bánh...

- Đang yên đang lành làm bánh cái gì? Tuấn Tuấn có thể ngồi yên một phút được không? Đừng gây ra phiền phức nữa có được không?

Tuấn Tuấn mím chặt môi, trong mắt ầng ậng nước. Nhìn anh như vậy, Trương Triết Hạn cảm thấy hơi mủi lòng. Nhưng nghĩ không thể nuông chiều anh, cậu xẵng giọng:

- Tuấn Tuấn ra ngoài thay quần áo! Trong vòng một ngày không được đến gần vợ! Vợ không muốn nói chuyện với Tuấn Tuấn!

Lần này thì Cung Tuấn sợ thật rồi. Anh òa lên khóc nức nở.

- Oa oa, Tuấn Tuấn xin lỗi! Tuấn Tuấn sai rồi! Vợ đừng giận Tuấn Tuấn mà, oa hu hu...

Trương Triết Hạn nhíu mày không nói. Cung Tuấn mếu máo đến gần, giật giật góc áo cậu:

- Hức... vợ đừng giận mà... hức... Tuấn Tuấn... hức... Tuấn Tuấn chỉ muốn đón sinh nhật... cùng với vợ thôi mà... hức...

Trương Triết Hạn kinh ngạc.

- Sinh nhật? Hôm nay sinh nhật Tuấn Tuấn?

Cung Tuấn tội nghiệp gật gật đầu.

- Tuấn Tuấn... Tuấn Tuấn chỉ muốn làm bánh kem cho vợ... Mỗi lần ăn bánh kem, Tuấn Tuấn đều rất vui... Vợ ăn bánh kem... vợ cũng sẽ vui...

- Tuấn Tuấn...

- Tuấn Tuấn xin lỗi! Tuấn Tuấn phiền phức! Tuấn Tuấn vô dụng! Tuấn Tuấn vụng về làm hỏng mọi thứ! Tuấn Tuấn lại làm vợ buồn!

Mỗi một câu, Cung Tuấn lại đánh mạnh vào đầu mình một cái. Trương Triết Hạn hoảng sợ kéo lấy tay anh rồi ôm chặt anh vào lòng, mặc kệ cho bột mì dính đầy lên quần áo.

You've reached the end of published parts.

⏰ Last updated: May 02, 2021 ⏰

Add this story to your Library to get notified about new parts!

[Shortfic Tuấn Hạn] Vợ ơi vợ à!Where stories live. Discover now