Chương 14: Phỏng vấn

343 37 10
                                    

"Trái tim tôi chỉ có em chứ không hề có cô ấy, em phải tin tưởng tình yêu tôi dành cho em mãi mãi là chân thật.... ".

"Alo, umma ạ!"

"Hừ, con còn biết ta là umma con sao? Đi lâu như thế mà cũng không biết đường gọi điện về nhà hỏi thăm sao?" Bà Kim tựa như núi lửa bùng nổ to tiếng mắng Kim Jisoo.
"Umma, hôm nay umma ăn bom sao?" Kim Jisoo nhỏ nhẹ.
"Con đúng là cùng một giuộc với Appa con. Có nhớ hôm qua là ngày gì không hả...hả...hả...?"
Mẹ Kim rất ít khi hỏi những vấn đề đại loại như vậy. Vậy nên Kim Jisoo cố gắng hết sức nhớ xem ngày hôm qua là ngày gì. Hôm qua là ngày mười năm tháng tám có gì đặc biệt đâu. Đột nhiên, đầu óc lóe sáng, nghĩ ra rồi. May là Kim Jisoo cô đây hồi học trung học rất khá môn sử nha. Hồi đó cô là "thủ khoa" môn Sử của cả khối đó, điểm lúc nào cũng trên 90. Nhưng mà, cô thật không nghĩ mẹ mình lại là một công dân yêu nước như thế đó nha!

"Umma! Mọi người cả nước đều biết! Ngày hôm qua chính là ngày kỷ niệm Hàn Quốc chính thức giành tự do thoát khỏi ách thống trị của Nhật Bản sau 35 năm". Kim Jisoo nói xong, mặt rất tự đắc vênh lên, tựa như chính cô đã tham gia vào sự kiện ấy vậy. Tự hào quá. Tự hào quá ~.
Bà Kim khóe miệng run run, cảm xúc đã không thể kiềm chế được, quay sang nhìn ông Kim đang mồ hôi lạnh đổ ròng ròng. Bà Kim là mẫu người lý tưởng của chế độ "Nữ vương ở nhà". Ông Kim rất có lòng tin ở con gái của mình. Aiz con gái ơi con gái à, con đúng là con ba! Chúng ta là những công dân yêu nước hết mình. Vì hôm qua khi bà Kim hỏi ông Kim câu hỏi này, ông Kim cũng đáp lại câu trả lời y chang Kim Jisoo nên hôm nay bà Kim thật muốn kề dao vào cổ ông Kim mà.
Bà Kim rít lên: "Kim Jisoo, đúng là con gái ngoan của appa con mà. Ngày cả nước giành tự do thì nhớ, sinh nhật mẹ con thì quên à?".

Kim Jisoo sợ mất mật, sinh nhật mẹ thì làm sao mà quên được cơ chứ? Kim Jisoo thuận tay lật lại tờ lịch, hôm qua đúng là sinh nhật mẹ đó. Cô còn nhớ rõ mùa hè năm ấy, hôm đó là sinh nhật mẹ, cô cùng ba quên béng đi mất. Thế nên kết quả là mẹ một tuần không về nhà ăn cơm, cô với ba phải ăn uống bậy bạ cầm cự. Từ đó trở đi, sinh nhật mẹ là ngày quan trọng, không một ai dám quên. Nhưng hôm nay....lịch sử lại lặp lại
"Umma...con.....". Kim Jisoo lúng búng nói.
"Con, con, con cái gì mà con! Uổng công umma nuôi con. Lisa nó còn gọi điện, gửi quà cho umma. Đáng lẽ Lisa nên là con umma mới phải!".
Bà Kim vẫn đang tức giận nhiều lắm, chưa vơi được nhiêu đâu.
Ông Kim ở đầu dây điện thoại nói "Thôi, bà xã à, vào chủ đề chính đi!".
"Tôi bị hai ba con ông làm tức đến nghẹn rồi. Ông nói chuyện với con gái cưng của ông đi!".
Bà Kim lập tức ném điện thoại cho ông Kim, hầm hầm đi về phía cửa phòng

Ông Kim lúc này mới có thể thở, cầm lấy điện thoại nói: "Jisoo, appa với umma con đã nói chuyện với nhau, chuẩn bị cho con về nhà nghiên cứu luận văn rồi. Vậy nên nhanh nhanh thu xếp đồ đạc về nhà đi nhé. Ở nhà gắng mà ôn tập cho tốt!".
"Appa, con muốn thực tập, hè này không về nhà đâu." Kim Jisoo là cao thủ nói dối bậc nhất rồi, người bình thường sẽ không nhìn ra đâu.
"Vậy sao con không nói sớm cho ba với mẹ biết?". Ông Kim đương nhiên là bất ngờ.
"Tóm lại bây giờ appa biết là được rồi. Appa, appa yên tâm. Con sẽ tự chăm sóc mình rất tốt cho appa xem!".
Kim Jisoo không đợi appa tiếp tục lải nhải, dập luôn điện thoại.
Nếu đã nói dối phải nói dối cho trót. Kim Jisoo cô phải nhanh chóng tìm việc làm thôi.

[Lisoo] Lisa, em sai rồi.Where stories live. Discover now