Chương 192: Dao trì tiên tử (24)

Start from the beginning
                                    

Hắn quay đầu nói với người sau lưng: "Lui về chỗ an toàn"

Mạch Tịnh Yên dĩ nhiên có thể cảm nhận được sự nguy hiểm của Tử Y Huyền Nữ, nàng lắc đầu, rút kiếm ra đứng song song với hắn.

Mạch Từ Dung nghiến răng, ánh mắt nghiêm khắc nhìn nàng, giọng nói mất kiên nhẫn: "Mau lùi lại!"

Mạch Tịnh Yên quay đầu nhìn hắn, nở nụ cười tự tin kiêu ngạo, ánh mắt còn dâng lên tia sát khí: "Huynh quên ta là ai rồi à"

Hắn còn chưa kịp phản ứng nàng đã bay lên, chiêu thức vung mạnh, mỗi chiêu đều toả ra áp lực kinh khủng dồn ép, mỗi chiêu nàng xuất ra đều nhanh đến chóng mặt, tốc độ cùng lực đạo chuẩn xác vừa đẹp mắt lại nguy hiểm.

Trúc Quân bất ngờ thốt lên: "Minh Đao Loạn Vũ"

Tưởng Vi cũng sững người, quay đầu hỏi ra thắc mắc: "Là Minh Đao Loạn Vũ bí kíp mới được cải biến từ Hành Sơn kiếm pháp?"

Trúc Quân nhìn nàng gật đầu, ánh mắt lại nhìn về phía nữ tử đang giao đấu với Tử Y Huyền Nữ, ánh mắt sâu không thấy đáy.

Từng chiêu thức nàng vung lên đều mạnh mẽ áp chế Tử Y Huyền Nữ khiến ả ta từng bước lùi lại, mặc dù vẫn chưa chém trúng được ả song khiến ả vô cùng chật vật.

Việt Xuyên khó hiểu nhìn sang Trúc Quân: "Nhưng bí kíp này hình như mới có một người có thể luyện được, là kỳ tài luyện võ phái Hành Sơn thu nhận, nghe nói người đó năm 10 tuổi liền luyện thành thạo kiếm pháp Hành Sơn, 12 tuổi cải biến từ kiếm pháp Hành Sơn tạo ra Minh Đao Loạn Vũ, một bí kíp võ công cần có độ chuẩn xác và khả năng quan sát mạnh mẽ"

Trúc Quân nở nụ cười, mở ra chiếc quạt gấp phe phẩy, đôi mắt không biết suy nghĩ gì, sau mới nhỏ giọng nói: "Vốn cứ tưởng kì tài đó là nói Từ Dung đại ca, lại không ngờ là Tịnh Yên"

Mạch Từ Dung khẽ cười, ánh mắt nhìn nữ tử toả sáng, giọng nói ra bất giác dịu nhẹ, ấm áp: "Nào chỉ bởi vì kì tài luyện võ, cái tài của muội ấy là trí nhớ siêu phàm, từ nhỏ bất cứ thứ gì muội ấy nhìn thấy, chỉ cần một lần liền có thể làm lại được y hệt, đôi khi còn cải biến tốt hơn cả cái cũ"

Vừa dứt lời Tử Y Huyền Nữ vung lên một chưởng, đây là chưởng phong đầu tiên nàng ta có thể kịp phản kháng từ lúc bắt đầu đến giờ.

Mạch Tịnh Yên tung người tránh đi chưởng phong, lại kéo xa khoảng cách giữa hai người, nàng nhíu mày.

Tử Y Huyền Nữ giật giật ngón tay, cây đàn bên cạnh cùng lúc bay lên nằm trong lòng nàng ta, ngón tay đặt trên dây đàn, nàng ta kéo lên nụ cười yêu mị, âm ngoan.

"Bây giờ thì nếm thử Tịch Lạc ma âm của ta đi!!!"

Tiếng đàn vang lên, từng đợt kình phong đánh ra theo ngón tay gẩy đàn, Mạch Tịnh Yên tung người né tránh, rút ngắn khoảng cách cố ý áp sát Tử Y Huyền Nữ.

Tử Y Huyền Nữ biết ý định của nàng vừa đánh đàn vừa nới rộng khoảng cách, Mạch Tịnh Yên nhíu mày, liếc đến cây đàn nằm lăn lóc bên kia, nàng chạy qua dùng chân đá lên cây đàn, đặt nó trong tay, cùng lúc kéo lên nụ cười y hệt hướng đến Tử Y Huyền Nữ.

[XUYÊN NHANH] Thế nào là nhân vật phản diện? (QUYỂN 1)Where stories live. Discover now