Sáng sớm thì kỳ duyên đã không muốn đi làm rồi , viện cớ nói là đi Buôn Ma Thuột trong mấy ngày đó quả thật sức cùng lực kiệt . Nhưng Bảo Bối của cô lại nói đừng hòng kiếm chuyện lười biếng , hôm qua chẳng phải cô còn rất sung sức hay sao ? Lý nào bây giờ lại viện hết lý do này đến lý do khác ở nhà chứ ...
" Không có ai như bé hết trơn , vợ con người ta còn muốn chồng ở nhà với mình . Ngược lại Gấu có tâm muốn ở bên cạnh bé nhiều một chút , bé lại muốn lôi Gấu ra ngoài đi làm cho bằng được "
Cô nói không lại nàng rồi , tình huống hiện tại chính là cô đang bị nàng tiễn ra bên ngoài đi làm cho kịp giờ gì đó . Bình thường nếu như minh triệu đi làm vào buổi tối sẽ để xe cho kỳ duyêb đi , nhưng hôm nay cô nói rằng mình đón xe buýt đi là được , để cho nàng nếu như có đi gặp anh của mình cũng tiện .
" Phải đi làm mới có tiền nuôi bé chứ ? Muốn bé thiệt thòi cơm không có ăn , áo không có mặc sao ? "
" Thôi đi thôi đi , bé đừng than nghèo than khổ với Gấu . Gấu bây giờ đi làm là được rồi , Bảo Bối chiều về Gấu đưa bé đi ăn với tụi con Lâm Anh nha . Luice nó sắp theo chồng bỏ cuộc chơi rồi , đám diệp lâm anh nói chúng ta cùng ra ngoài bàn bạc cách tổ chức cho nó "
" Quả thật mùa này là mùa cưới rồi , được rồi bé sẽ về sớm ở nhà đợi Gấu "
Bảo Bối mùa này Gấu không thể cho bé một đại lễ tân hôn , năm sau nhé . Năm sau Gấu sẽ không đưa bé đi bàn cách tổ chức lễ cưới cho người ta như thế nào , mà chúng ta sẽ cùng ngồi lại bàn về lễ cưới của mình . Kỳ duyên à , đi làm đi . Phải nhanh chóng thăng tiến hơn nữa đấy , chẳng phải mày nói muốn cho bé ấy một lễ cưới hoành tráng nhất hay sao ?
Sau một vài phút cô tự nói với mình trong chính suy nghĩ , cuối cùng cũng nhân cơ hội không có ai ở đó hôn trộm vào đôi môi ngọt ngào dần trở nên hoảng hốt . Tên xấu xa này , tuy rằng bây giờ trời còn khá sớm , nhưng dù gì cũng có người tập thể dục , những loại xe chở hàng giao sớm cho những khu chợ vẫn chạy ngang đây . Gấu muốn gì đây hả ?
" Bảo Bối , vào nhà đi , trời lạnh lắm "
Trước khi người đó lên xe buýt đã dừng lại ở trạm , vẫn không quên vừa đi vừa xoay đầu sang nhìn nàng căn dặn một câu . Người ta cũng đã đi rồi , đến bây giờ minh triệu mới thật sự cảm nhận được cái lạnh của ban mai . Nắng vẫn còn chưa sưởi ấm...
Bây giờ có muốn ngủ lại cũng không ngủ được , minh triệu quay trở lên căn hộ của mình đã bắt tay vào xem xét tình hình kinh tế ở thời điểm hiện tại . Tuy rằng làm việc ở quán cà phê đó rất tốt , nhưng cũng không phải là công việc cả đời . Hơn nữa , nàng cũng không muốn tất cả đều đè nặng lên vai người bạn nhỏ đó của mình , cũng nên từ từ quay trở về với công việc thật sự thuộc về mình .
Minh triệu quả thật đã sử dụng cả buổi sáng chỉ để đối diện với màn hình laptop , cho đến khi nàng cảm thấy thật sự mệt mỏi đã gục luôn ở trên bàn cho đến tận 2 giờ chiều hôm đó . Nếu như không có cuộc gọi của phạm Hào , có lẽ nàng sẽ ngủ trong một tư thế như vậy cho đến lúc cô về mất . Thật là ngay cả bữa trưa nàng cũng chưa dùng qua , nhưng bây giờ lại quá bữa liền ăn không vô .
YOU ARE READING
[Triệu Duyên] Sủng Vật Hào Môn - Phiên Nhi Liêu
FanfictionĐược cover lại dưới sự cho phép của tác giả Fic gốc: [BHTT] Sủng Vật Hào Môn Tác giả: Phiên Nhi Liêu (Phiu Phiu) link truyện gốc: https://www.wattpad.com/story/142099429-bhtt-s%E1%BB%A7ng-v%E1%BA%ADt-h%C3%A0o-m%C3%B4n-phi%C3%AAn-nhi-li%C3%AAu