Chap 6

234 20 1
                                    

Trương Hân bị đồng hồ báo thức đánh thức, khi cậu mơ mơ màng màng mở mắt ra, là lúc mi mắt không phải đập trúng trần nhà, mà là giương mặt e lệ của Lý Tiên giống như hóa thành đồ trang sức trang nhã thanh lệ, đôi mắt sáng lấp lánh mang theo ý cười gần trong gang tấc nhìn cậu.

"Chị dâu chị... đang làm gì vậy?." Trương Hân bị hù không nhẹ, cậu ôm chăn mền không ngừng co người lại rồi rụt về sau, trên gương mặt tái nhợt đang buồn ngủ mông lung tràn đầy kinh hoảng, thân thể gầy yếu còn thỉnh thoảng run run, ôm ngực sợ hãi co lại, hiển nhiên giống như một cô gái sắp bị người phi lễ.

"Chị doạ em hả?, chị chỉ thấy sắp tới giờ rồi, nên muốn gọi em dậy chuẩn bị một chút." Lý Tiên vốn mang tâm tình bất an và khẩn trương, nhưng sau khi nhìn thấy Trương Hân phản ứng như vậy, lại cảm thấy thoải mái không ít, nàng vụng trộm cười cười, có thể khiến kẻ bình thường vẫn luôn mang một bộ mặt thanh lãnh trước sau không thay đổi này sợ đến như vậy, không hiểu sao lại khiến nàng có chút cảm giác thành công.

Trương Hân đương nhiên biết bà chị dâu trong lòng suy nghĩ gì thì đều hiện lên hết trên mặt này, giờ phút này trong lòng rõ là đang cười trộm phản ứng của cậu. Cậu đành ngáp một cái rồi vén chăn lên , mặc kệ là ai tỉnh ngủ mà trông thấy một gương mặt phóng đại như vậy nhìn chòng chọc vào mình, thì cũng sẽ có phản ứng này đi.

Quán cà phê nơi hẹn gặp Hứa Dương cách nhà Trương Hân cũng không xa mấy, đi bằng xe chỉ tốn mười mấy phút. Mặt Trương Hân không thay đổi lái xe, Lý Tiên không ngừng ở một bên hỏi hôm nay trang phục của mình có phù hợp hay không? Có thiếu trang trọng hay không? Trương Hân bất đắc dĩ vừa lái xe, vừa an ủi Lý Tiên.

Bởi vì muốn gặp mặt cô "tình địch" mang tên Hứa Dương Ngọc Trác này, mà hôm nay Lý Tiên  ăn mặc phá lệ xinh đẹp, bình thường nàng rất ít khi trang điểm vậy mà hôm nay không chỉ đánh phấn hồng mà còn kẻ cả lông mày, mặc một thân váy dài màu hồng phấn, khiến một người vốn đã thanh tú dịu dàng như nàng càng thêm thanh lệ, tựa như là một đóa hoa Phù Dung đính lên vài giọt sương của buổi sớm mai.

Bởi vì Lý Tiên cứ không ngừng thúc giục, nên hai người bọn họ tới điểm hẹn ở quán cà phê sớm hơn giờ hẹn cả nửa tiếng đồng hồ. Lý Tiên  ngồi xuống bàn không ngừng uống cà phê vào bụng, mặt mũi người phục vụ không ngừng pha cà phê giúp nàng cũng tràn đầy kinh ngạc, một cô gái xinh đẹp ăn mặc chỉnh tề, đến nơi đây là vì nghiện cà phê sao? Cứ không ngừng rót cà phê vào bụng, muốn giúp nàng thay tách mới cũng không kịp.

Trương Hân bất đắc dĩ bắt lấy cốc cà phê trong tay Lý Tiên: "Chị dâu, đừng khẩn trương. Bất quá chỉ là gặp một lần thôi, cô ấy cũng sẽ không ăn thịt chị đâu." Mặt Lý Tiên tái nhợt vừa bất an và khẩn trương, rất rõ ràng, tay của nàng cũng lạnh buốt hơn người bình thường. Nếu nàng cứ dùng trạng thái này gặp mặt Hứa Dương, chỉ sợ đến lúc đó người ta vừa hiện thân, thì nàng đã trực tiếp khẩn trương mà khóc rống lên, bao nhiêu khí thế chuẩn bị sẽ ném vào hư vô hết.

"A Hân. . . Chị muốn đi vệ sinh." Đôi mắt Lý Tiên  trừng thật to , cả khuôn mặt đỏ bừng nhìn Trương Hân, trên trán còn lấm tấm một tầng mồ hôi lạnh, uống nhiều cà phê như vậy đương nhiên là nghẹn bụng khó chịu. "Em thấy chị ta cũng không đến nhanh như vậy, chị đi vệ sinh chỉnh chu lại đi." Trương Hân đẩy Lý Tiên, ra hiệu khi nàng đi toilet nhớ lau hết mồ hôi, nhưng đừng bôi hết lớp trang điểm là được rồi.

[snh48][Hân Dương] Bạn Gái Tai Tiếng - coverWhere stories live. Discover now