Chương 24

80 0 0
                                    

Nhìn vẻ mặt của Giản Ninh, trái tim của Dung Thiệu Ngôn chùng xuống, như thể anh làm mọi chuyện rối tung lên.

Anh lúc này mới đột nhiên nhớ tới Tô Liên đang đấu giá với cô, hai người bọn họ còn chưa giải quyết với nhau, có lẽ là Giản Ninh chỉ đang muốn làm cho Tô Liên xấu hổ.

Nhưng khi đó, anh nhìn thấy Giản Ninh cùng những người đàn ông khác, anh chỉ muốn mua mọi thứ cô muốn, cũng không nghĩ nhiều như vậy.

Nhìn vẻ mặt của cô càng ngày càng tức giận, Dung Thiệu Ngôn rũ mắt xuống chấn kinh, trầm giọng nói: "Xin lỗi, anh không nghĩ nhiều như vậy."

Anh thực sự chỉ muốn làm cho cô vui vẻ mà cười nhạo chính mình trong lòng, khi nghĩ đến cô cười tươi như hoa trước mặt người khác, đại não của anh không nghĩ ra được.

Giản Ninh nghĩ đến nhiều tiền như vậy, không khỏi tức giận trừng mắt nhìn hắn: " Tôi cho rằng anh cố ý! Muốn xuất đầu cho bạch liên hoa đúng không?"

Cô ấy không bao giờ keo kiệt trong việc tiêu tiền, nhưng tiêu tiền như vậy khiến cô tức chết rồi

"Không phải..." Dung Thiệu Ngôn trợn to hai mắt, vẻ mặt tái nhợt phòng bị: "Không, anh chỉ muốn làm cho em vui vẻ."

Anh muốn quay về qua khứ đánh cho mình một trận, cô để ý Tô Liên như vậy, chính mình còn muốn giúp cô..

Tô Liên có liên quan gì đến anh ta?

Giản Ninh hít sâu một hơi, cúi người hét lên, "Tôi vui cái rắm! Mất trắng nhiều tiền như vậy, anh nghĩ rằng tôi có vui không?!"

"Là anh tiêu." Dung Thiệu Ngôn nhỏ giọng phản bác, bây giờ Ninh Ninh đang ghét anh ta, anh ta tiêu nhiều tiền như vậy không nên vui sao?

Nghĩ đến đây, trong lòng anh có chút chua xót, bọn họ đã như thế này rồi.

Nghe được lời hắn nói, Kiến Ninh trợn tròn mắt, tức giận nói: "Tiền của anh không phải của một mình anh! Còn không phải của tôi một nửa !!!"

Cô rất tức giận, cô rất tức giận! Tại sao cô không biết rằng người đàn ông này là một người phá của chứ.

Cô ấy tức giận khi nghĩ rằng bao nhiêu tiền đã không được tiêu cho bản thân, không chỉnh được Tô Liên, còn mất trắng, cô liền sinh khí.

Dung Thiệu Ngôn sửng sốt trước những gì cô nói, sau đó một tia ngạc nhiên xẹt qua mắt anh, khóe miệng không khỏi mỉm cười, nhẹ nhàng nói: "Ninh Ninh nói đúng, sau này tôi sẽ không như thế này."

Họ là vợ chồng, tài sản là của chung, Ninh Ninh vẫn coi anh là chồng của cô.

Tựa hồ anh đã lâu rồi không có cười như vậy, bề ngoài của anh ưa nhìn, ánh mắt đầy sao khi cười, tựa hồ xuân ấm áp nhẹ nhàng lay động.

Giản Ninh liếc nhìn anh ta một cách không thể giải thích được, người này không phải bị bệnh về thể chất, mà là về não đi?

Dung Thiệu Ngôn nghĩ tới điều gì đó, liền nhanh chóng đưa cho cô chiếc hộp trong tay, cười nhìn cô nói: "Anh muốn mua cái này cho em. Anh biết em thích nó."

 Yêu em thành bệnh ( tạm dịch)Where stories live. Discover now