Chương 20

76 1 0
                                    

 
    Giản Ninh đưa Cố Sênh Ca vào, liền có không ít người đến chào hỏi.

    Trong số đó có nữ hoàng điện ảnh quốc tế đình đám, cô đi tới, nâng ly rượu đỏ với Giản Ninh, nhếch môi cười: "Cô Giản, đã lâu không gặp."

    Giản Ninh nhướng mày, nâng cốc có chân dài lên, cười: "Đã lâu không gặp."

    Cô ấy nghiêng đầu và giới thiệu với Cố Sênh Ca: "Đây là Trịnh Dĩnh, ảnh hậu, cậu hẳn là biết."

    Cố Sênh Ca sững sờ một lúc, sau đó nhanh chóng đưa tay về phía Trịnh Dĩnh và mỉm cười lịch sự: "Xin chào, cô Trịnh, rất vinh dự được gặp cô. Tôi rất thích bộ phim của cô."

    "Thật không?" Trịnh Dĩnh chớp mắt cười, đưa tay ra bắt tay nhẹ với anh.

    Cô ấy nhìn Giản Ninh và nói, "Nếu cô Giản yên tâm, để bạn nhỏ của cô lại chơi với chúng tôi."

    Mỗi vòng tròn đều có những quy tắc mặc định nhất định, loại người nào chơi với loại người nào, Trịnh Dĩnh có thể mang theo Cố Sênh Ca chơi cùng cũng giúp ích rất nhiều cho việc phát triển mạng lưới của cậu ấy

    Giản Ninh gật đầu, uống một ngụm rượu đỏ trong ly, nhếch môi: "Tôi cầu mà không được."

    Cố Sênh Ca liếc nhìn  Giản Ninh, mở miệng và kêu lên, "Chị."

     Giản Ninh vỗ vai cậu ta và gật đầu, "Đi, tôi sẽ gọi cậu khi cuộc đấu giá bắt đầu."

    Trước khi cuộc đấu giá bắt đầu có tổ chức tiệc khiêu vũ và ăn uống, chỉ là nói chuyện theo nhóm, thực chất là tạo quan hệ.

    Cố Sênh Ca mím môi, vui vẻ nói: "Được rồi."

    Dù muốn ở bên chị gái nhiều hơn nhưng cậu không thể phụ lòng tốt của chị gái mình.

    Trịnh Dĩnh đưa Cố Sênh Ca và nhóm của họ đi chơi, một nữ diễn viên đứng gần cô ấy nhìn  Cố Sênh Ca , sau đó cúi người hỏi nhỏ: "Cô ấy là ai?"

    Trịnh Dĩnh liếc cô một cái rồi thản nhiên nói: "Cô chỉ cần biết cô ấy là người mà cô không có khả năng trêu vào là được."

     Vị đại tiểu thư này tới chơi trong giới giải trí, bây giờ cô đi bán chút ân tình này, cô đã kiếm lời rồi. Không nói đến từ khi cô còn nhỏ đã có hôn ước với Dung gia, chỉ nói đến việc phát ngôn của những thương hiệu xa xỉ của nhà họ Giản, nhiều nghệ sĩ trong giới cũng cầu mà không được.

    Sau đó, cô ấy nhìn Cố Sênh Ca vẫn đang nhìn lại, và đột nhiên mỉm cười, ghé vào và thì thầm, "Em trai thích cô Giản sao?"

    Cố Sênh Ca đột nhiên mở to mắt, đỏ bừng, nhìn cô với vẻ đề phòng, bất lực đáp trả: "Không ..."

    "Đừng căng thẳng." Trịnh Dĩnh vươn tay vỗ vỗ cánh tay cậu an ủi, cười đầy ẩn ý khi nhìn cậu, cong môi: "Con trai ngoan sẽ chỉ được coi là em trai, không phải đàn ông."

    Cố Sênh Ca sửng sốt một chút, tay cầm ly rượu thật chặt, hạ mi, trầm giọng giải thích: "Tôi cũng xem người đại diện như chị gái..."

 Yêu em thành bệnh ( tạm dịch)Where stories live. Discover now