Cống Phẩm Tiên Cơ: Bổn Vương...

Par honghoa115

33 0 95

Truyện Cống Phẩm Tiên Cơ: Bổn Vương Ăn Sạch Nàng là một truyện tình yêu với nhiều tình tiết làm bạn đọc bị cu... Plus

Chương 1: Ta là cống phẩm?
Chương 2: Bi kịch
Chương 3: Nụ hôn đầu tiên thống khổ
Chương 4: Tên lùn chết bầm
Chương 5: Ngọc Hoàn
Chương 6: Giày
Chương 7: Phù Liên
Chương 8: Màu tóc
Chương 9: Nhờ phúc của nàng, về sau nhất định sẽ rất náo nhiệt
Chương 10: Không thể nói lý
Chương 11: Khuynh Anh, nàng thật sự là ngu ngốc một cách đáng yêu
Chương 12: Không cần cũng phải cần
Chương 13: Này này này, ngươi đang làm cái gì?
Chương 14: Ta sẽ không buông tay nàng
Chương 15: Chờ xem
Chương 16: Không cần lại làm rớt
Chương 17: Có dám lại kích thích chút hay không?
Chương 19: Kỳ thực cũng không hoàn toàn là nàng sai
Chương 20: Khuynh Anh, làm sao nàng biết ta rất nhớ nàng vậy?
Chương 21: A a a, thật muốn một ngụm cắn chết hắn
Chương 22: Người phàm nói, muốn chinh phục tâm một người
Chương 23: Toàn Cơ
Chương 24: Cô gái, chỉ là người phàm
Chương 25: Khuynh Anh, không cần nắm làm dơ tay
Chương 26: Cảnh trong mơ
Chương 27: Điện hạ triệu kiến ngươi, đi theo ta
Chương 28: Điện hạ chờ ngươi ở bên trong
Chương 29: Là có ý gì
Chương 30: Cầu ngươi, thả ta đi
Chương 31: Nhường nàng cho đệ
Chương 32: Nếu không thể đi, liền ở lại
Chương 33: Nghe nói ngài đẩy ngã nàng
Chương 34: Tính toán sau này
Chương 35: Như vậy, giường phòng ta cũng rất mềm mại
Chương 36: Cởi
Chương 37: Ừ, quả thật rất nhỏ, nơi nào cũng nhỏ
Chương 38: Nàng vừa mới làm cái gì
Chương 39: Phòng của ngài không phải ở đây!
Chương 40: Bọn họ là ai
Chương 41: Khế ước
Chương 42: Những phương pháp khác rời đi
Chương 43: Đường phía trước không thể đi
Chương 44: Nàng chạy cái gì!
Chương 45: Có thể không bị phân phó sao
Chương 46: Mời dùng phương thức của người thường nói chuyện với ta
Chương 47: Muội đi rồi, các người làm sao ở chung
Chương 48: Nếu ngủ không được, cứ tới đây đi
Chương 49: Sen ma
Chương 50: Nàng còn nhớ ra cái gì không
Chương 51: Nàng cuối cùng là điên dại
Chương 52: Điện hạ, cái này tuyệt không giống ngài
Chương 53: Linh hồn thuần trắng
Chương 54: Nhưng vì sao lại là con thỏ
Chương 55: Nàng chắc còn nhớ rõ nàng là người của ai
Chương 56: Nàng thật đúng là ngoài dự đoán của mọi người
Chương 57: Nắm tay
Chương 58: Nàng cảm thấy giường của điện hạ Lam Tranh mềm không
Chương 59: Mẫu phi của Lam Tranh
Chương 60: Nàng ở đây trốn ta sao
Chương 61: Nàng là đang sợ ta
Chương 62: Nàng là ai
Chương 63: Đệ bá chiếm Khuynh Anh
Chương 64: Hậu quả cắn ngón tay
Chương 65: Ta mang nàng về nhà
Chương 66: Hắn cúi đầu hôn nàng
Chương 67: Làm sao ở trên một cái giường
Chương 68: Trừng phạt
Chương 69: Thì ra thần giới cũng có loại vật này a
Chương 70: Tập kích
Chương 71: Vực sâu U Minh
Chương 72: Điện hạ, ngài là nghiêm túc sao?
Chương 73: Trời đất rung động!
Chương 74: Thu phục
Chương 75: Lời đồn
Chương 76: Người cản ta, chết
Chương 77: Nàng là của đệ
Chương 78: Nữ đầu bếp vô địch
Chương 79: Cánh môi mềm mại
Chương 80: Ta nghĩ hắn là thần tộc
Chương 81: Hắn tỉnh
Chương 82: Toàn bộ thế giới đều sôi trào
Chương 83: Ôm công chúa
Chương 84: Khuynh Anh, đừng đi
Chương 85: Ngươi có thể giữ bí mật với nàng không
Chương 86: Công chúa của ta
Chương 87: Ngài rất đáng ghét
Chương 88: Một lời đã định
Chương 89: Nàng muốn ta và nàng cùng nhau
Chương 90
Chương 91: Nói chuyện
Chương 92: Nàng chói mắt
Chương 93: Mộc Hi
Chương 94: Họa Long
Chương 95: Chàng sống là người của ta, chết là quỷ của ta
Chương 96
Chương 97: Ta tất lấy
Chương 98
Chương 99: Theo như nhu cầu

Chương 18: Hôm nay thật sự là rất xinh đẹp, Khuynh Anh

0 0 1
Par honghoa115

Thần giới, sáng sớm.

Khuynh Anh bị ác mộng hành hạ cả đêm, lúc vừa gian nan mở mắt hi vọng mọi thứ thật sự là ác mộng, liền nghe được một tiếng khóc thút thít.

Tiếng khóc đứt quãng, thút tha thút thít, nghe mà nổi da gà.

Rõ ràng là ờ ngoài cửa phòng mình!!

Khuynh Anh từ trên giường nhảy xuống, đi tới cửa, kéo ra một khe nhỏ, nhìn ra, chính là tiên tỳ lừa gạt mình đêm qua.

Nàng quỳ gối giữa cửa, khuôn mặt đẫm nước mắt, ủy khuất bi thương.

Khuynh Anh ngẩn ra, theo phản xạ muốn đóng cửa lại, nhưng cửa mới đóng một nửa, lại bị một cái quạt chen vào chặn lại.

Rồi sau đó, cửa bị đẩy ra, một gương mặt mĩ nhân chỉa vào: "Khuynh Anh, nàng rốt cục đã thức chưa?"

"Phù Liên?!"

"Buổi sáng tốt lành." Phù Liên thu quạt lại, nhìn đến mái tóc dài phiêu dật của Khuynh Anh, đáy mắt lập tức lóe lên một chút kinh diễm, lập tức như là cái gì cũng hiểu rõ, khóe môi lại mỉm cười, nắm hai tay của nàng, nói: "Hôm nay thật sự là rất xinh đẹp, Khuynh Anh."

Da mặt Khuynh Anh mỏng, cho nên hơi ngại.

Nhưng tiên tỳ đang quỳ sững sờ nhìn thấy Khuynh Anh rực rỡ hẳn lên, thì kinh ngạc đến quên bản thân mình đang khóc thút thít, khóe môi run run, khóe mắt cũng run run, cuối cùng cả người đều không thể kiềm chế bắt đầu phát run lên.

Ai cũng hiểu, Nguyệt Thần chúc phúc chỉ có thể củng cố bản thể, thậm chí không thể thay đổi bất kỳ cái gì về hình dạng hay linh lực, ngay cả tinh lọc cũng chỉ có một ít tác dụng. Mà trong trời đất này, Thần chúc phúc có thể làm cho người ta thay hình đổi dạng trong một đêm, chỉ có một người có thể làm được - - - - Tam hoàng tử điện hạ của Đông Phương thần đô, Lam Tranh.

Mà chúc phúc đầy đủ trân quý như vậy, mỗi một nghìn năm chỉ có một cơ hội, cùng lúc đó, người thi triển tiêu hao linh lực cực lớn.

Điện hạ Lam Tranh vừa mới từ hồ Thiên Xu cầu phúc trở về, vốn là lúc yếu ớt nhất, thi triển pháp thuật trọng đại như vậy, đồng nghĩa với việc muốn một nửa mạng của ngài!!

"Đêm qua nàng chịu ủy khuất rồi." Phù Liên không định giải thích cho Khuynh Anh nghe, nàng lựa chọn bỏ qua cái đề tài này: "Điện hạ Trường Minh đã hạ lệnh điều tiên tỳ dám trái lệnh này đi trừ tiên tịch, đánh xuống cùng trời cuối đất thành quỷ, ta chỉ dẫn nàng ấy tới nói lời xin lỗi nàng."

"Không, không! Không cần đuổi ta đi... Khuynh Anh đại nhân, xin tha thứ ta!! Hôm qua, đêm qua là ta không đúng... Ta... ta chỉ là muốn mang váy lưu ly trắng ấy chị em nhìn một cái... Chờ nàng tắm xong, sẽ mang trả lại... Ta... ta không có ý khác!!" Tiên tỳ đã hoàn toàn mềm nhũn, phủ phục đến bên chân Khuynh Anh, bộ dáng vốn là vú lấp miệng em nhưng bây giờ đã hèn mọn đi.

Khuynh Anh không biết phải làm sao, thò tay muốn nâng dậy nàng. Ngày hôm qua thực ra cũng không phải là chuyện to tát gì, nhưng tiên biến thành quỷ, tâm tình nhất định giống như bản thân mình đột nhiên biến thành cống phẩm.

Nhưng Phù Liên thấy rõ ý nghĩ của nàng, cầm tay nàng lại, lắc đầu, nói: "Ý chỉ của điện hạ Trường Minh không thể cãi, huống chi, tiên tử ăn trộm là tội lớn, điện Trường Sinh lại đứng đầu bốn tòa thần đô, truyền ra ngoài, chẳng phải là bị các thần đô khác nhạo báng sao?"

Continuer la Lecture

Vous Aimerez Aussi

214K 11.4K 40
Huấn văn, BL, 1x1, Hiện đại, Niên thượng, Gương vỡ lại lành, HE Đã hoàn thành phần Truyện Chính (Phần 1). Phần 2 sẽ được viết lẻ tẻ không liên kết qu...
82.3K 3.8K 58
Tên gốc: 囚于永夜 Tác giả: Mạch Hương Kê Ni Nguyên tác: Trường Bội Edit: Cấp Ngã Giang Sơn (Gin) Thể loại: gương vỡ lại lành, ABO, máu chó Tình trạng bản...
307K 21.6K 157
Tác phẩm: Toàn thế giới đều đang đợi người động tâm. Tác giả: Tố Tây Người gõ: Mia của bạn nè Beta: Hoa Hoa của bạn đây Ý là truyện này gõ nhanh quá...
91K 6.2K 79
Tác phẩm: Tan làm đến văn phòng của tôi Tựa Hán Việt: Tan tầm tới ta văn phòng Tác giả: An Thứ Cam Nhi Nhân vật chính: Giang Thự x Quý Liên Tinh Thể...