[Taegi] Unfaithful (Longfic)

By THTT0124

201K 19K 924

Yêu sâu đậm thứ tha được bao nhiêu ? Tuấn Chung Quốc và Mân Doãn Khởi lấy nhau vì lợi ích thương mại. Chung Q... More

Giới thiệu nhân vật
Văn án
1
2
3
4
5
6
7
8
9
10
11
12
13
14
15
16
17
18
19
20
21 (H)
22
23
24
25
26
27
28 (H)
29
30
31
32
33
34
35
36
37
38
39
40
41
42
43 (H)
44
Thông báo nhỏ
45
46
47
48
49
50
51
52
53
54
55
56
57
58
59
60
61
62
63
64
65
66
67
68
69
70
71
72
73
74 (H)
75
76
77
78
79
80
81
82
83
84
85
86
87
Thông báo
88
89
90
92
93
94
95 (End)
Ngoại truyện: Tuấn Chung Quốc (1)
Tuấn Chung Quốc (2)
Tuấn Chung Quốc (3)
Tuấn Chung Quốc (4)
Tuấn Chung Quốc (5)
Tuấn Chung Quốc (6)
Tuấn Chung Quốc (7)
Tuấn Chung Quốc (8)
Ngoại truyện: Kết thúc cuối cùng.
Đôi lời

91

1.1K 122 5
By THTT0124

Doãn Khởi được đánh thức khỏi cơn mê bởi thứ mùi quá gay mũi. Đôi mắt lim dim hé mở nhưng vẫn chỉ nhìn thấy một màn tăm tối. Cậu nhích người hòng làm giảm cảm giác tê rần nơi thắt lưng, đôi tay bị cột vào thành ghế khiến cho mọi cử động đều bị bó buộc. Doãn Khởi chậm chạp thở đều, trong đầu sắp xếp lại mọi thứ đang diễn ra. Cậu còn nhớ mình bị chụp thuốc mê ngay khi vừa quay lưng bỏ trốn, nhớ cả người bất tỉnh nằm trong xe vốn là kẻ đầu nêu cho mọi bất hạnh của hai mẹ con cậu. Và giờ cậu đang ở đây, một nơi u tối quái quỷ chẳng biết là cái xó nào, tỉnh dậy với nỗi lo lắng và sợ hãi không thôi.

Doãn Khởi theo bản năng rên rỉ một tiếng, âm thanh phát ra không qua được khuôn miệng nhưng lại có thể đánh động đến người bên cạnh.

- Tỉnh rồi hả?

Giọng nói quen thuộc thều thào gần bên giúp cậu nhận ra mình không một mình. Nhưng cảm giác bất an vẫn không vơi giảm mà lại tăng thêm chút đề phòng.

- Tôi tưởng bà là chủ của chúng chứ, cuối cùng cũng bị bắt sao, Trịnh Thư?

Doãn Khởi khinh thường yếu ớt nói, nếu như trước kia cậu chỉ không thích sự giả dối của người mẹ kế này thì sau khi biết mọi việc bà ta làm, tất cả cảm xúc còn lại trong cậu đối với người này đều là giận dữ và căm hận.

- Cậu cũng không tốt hơn ta đâu, đừng có mà lên giọng!

- Sao, sau tất cả những việc bà làm thì tôi ngay cả tức giận cũng không được ư?!

Căn phòng tăm tối không có ánh sáng, Doãn Khởi chẳng thể nhìn thấy người kế bên, nhưng qua cách nói chuyện và giọng điệu của người kia, cậu biết bà ta cũng chẳng khá hơn mình. Trịnh Thư không đáp trả nữa, thay vào đó là tiếng thở chập chờn ngắt quãng, đôi lúc phát ra lại cực kỳ nặng nề và khó khăn.

- Bà sao thế?

-...

Không có tiếng trả lời, Doãn Khởi bỗng cảm thấy kì lạ và lo lắng, nhưng cảm giác đó chưa được bao lâu đã bị cắt ngang bởi tiếng mở cửa chói tai.

Ánh sáng đầu tiên lọt vào tầm mắt quá chói khiến cậu phải quay mặt đi, tiếng đế giày nện lên sàn nhà như từng nhát búa khiến tim giật thót. Người đàn ông ra lệnh cho đồng bọn đóng cửa lại, không gian lại một lần nữa chìm vào bóng tối nhưng lần này đã có thêm ánh sáng từ cây đèn pin giúp cậu lần đầu tiên nhìn rõ khuôn mặt của gã.

Một người đàn ông khoảng u40, dáng người to lớn lưng hùng vai gấu, toàn thân toát ra vẻ lưu manh không chỗ nào che giấu. Gã khoác trên mình chiếc áo đen da bóng che mất hai cánh tay nhưng vẫn không giấu được hình xăm nhức mắt lộ ra trên mu bàn tay đầy gân kia. Gã kéo chiếc ghế gần đó đến ngồi trước mặt hai người, tiếng két két ma sát với sàn nhà khiến cả hai đều nổi da gà.

- Xin chào, đây là lần đầu tao chính thức gặp mày nhỉ.

- Tên khốn!!!

- Ấy, đừng trách tao, tao cũng  phải kiếm sống mà. Có trách thì trách người kế bên mày kìa, phải không phu nhân Trịnh. - Tiếng cười bổ báng vang lên khiến cho Trịnh Thư đang vật vờ phải điên tiết gằn giọng

- Thằng C**, thả tao ra!!!Mày...tao sẽ không...tha cho mày!!!

- Tôi mới là người không tha cho bà! Hừ, muốn bắn chết tôi sao, bà không đủ gan đâu!!!

Gã nhớ đến việc đó lại tức giận đứng lên cho người kia một cái tát khiến bà ta vốn đang mơ màng lại bất tỉnh lần nữa. Doãn Khởi thấy gã thẳng tay như vậy không dám manh động mà thận trọng hơn.

- Rốt cuộc các người muốn gì?! Tại sao lại nhắm vào chúng tôi!!!

- Tao chỉ muốn tiền. Còn bà ta? Lát nữa tao sẽ cho hai người tâm sự với nhau. Tụi mày nên biết điều mà ngoan ngoãn đi, đợi đến lúc tao lấy được tiền rồi có thể thương tình mà thả mày ra, tao không ngán đập gãy chân nếu tụi mày muốn trốn đâu. Còn bây giờ đưa mặt đây tao chụp vài tấm gửi cho "ngân hàng" của tao nào, chắc tụi nó sẽ lo lắng đứng ngồi không yên ấy chứ, haha!!!

Tên đàn em tiến đến bóp cằm ép cậu ngẩng mặt, tiếng flash vang lên liên tục đầy nhạo báng. Doãn Khởi cắn răng nén sự phẫn nộ, quật cường chịu đựng đến khi cả đám chụp đủ rồi cười vang ra khỏi phòng trả lại không gian u tối lạnh lẽo vốn có.

Doãn Khởi chẳng còn hơi sức đâu mà tức giận nữa, cảm xúc dư thừa đó là điều không cần thiết khi nó chỉ làm cho bé con khó chịu quẫy đạp nhiều hơn. Cậu muốn vùng vẫy, cậu muốn gào thét thật to, cậu muốn dùng tất cả lời lẽ nặng nề và sống mái với chúng nhưng cậu không dám, cậu không thể manh động vì cậu không còn một mình. Chỉ cần một cú đá hoặc chăng một cái đẩy ngã, cậu có thể sẽ mất bé con mãi mãi, thế nên cậu phải nghe theo mọi yêu cầu của chúng, nhẫn nhịn, chịu đựng và chờ đợi.

"Tại Hưởng cứu em với!"

.

Mẹ Cố đã được Tại Hưởng đưa trở về nhà ông Kim, bà bị sốc cộng với lo lắng quá độ mà có biểu hiện tái phát bệnh. Cũng may có bác sĩ Hứa kịp thời can thiệp mà bà đã bình tĩnh hơn và hiện đang ngủ một giấc an ổn. Ông Kim sau khi nghe chuyện cũng lo lắng sốt ruột không kém, thậm chí còn gọi cho cấp dưới của mình tham gia điều tra. Nam Tuấn với cái não đầy nếp nhăn cũng đến đồn cùng với Tại Hưởng và nhóm cảnh sát hợp sức, Hạo Thạc không đến được vì còn đang sốt vó chạy tiền. Vụ bắt cóc tống tiền này chưa được cảnh sát dồn hết sức lực nhưng sự việc nghiêm trọng thế nào chỉ có người trong cuộc mới hiểu. Tình trạng của Doãn Khởi không thể nói cho ai thế nên Tại Hưởng hầu như đảm nhận điều tra mọi thứ.

Phía bên cảnh sát đã trích xuất camera ngoài biệt thự của Mân gia. Đoạn băng ghi nhận Doãn Khởi đã đi về hướng đường chính lúc 8.45pm, và nhìn bộ dạng lấm lét của cậu có vẻ như đang theo dấu ai đó. Sau khi xem thêm vài đoạn nữa thì Tại Hưởng mới xác định thật sự Doãn Khởi đã đi theo một người mặc áo khoác đen đội mũ kín mít không nhìn thấy mặt. Nhưng qua dáng người thì có thể khẳng định đó là phụ nữ và mọi người đều đồng tình xác nhận người đó chính là Trịnh Thư.

Tại Hưởng xoa xoa hai mắt nhức mỏi đỏ ngầu, cả một đêm anh chưa hề chợp mắt chỉ lo cắm cúi vào màn hình. Từng phút từng giây trôi qua mà vẫn chưa có thêm thông tin gì, tâm đã loạn như cào cào và đầu óc chẳng thể sáng suốt nổi. Nam Tuấn lấy lại ly cà phê đen đặc thứ năm trên bàn của anh, thở dài lắc đầu khuyên nhủ người đang làm việc đến điên kia.

- Anh chợp mắt một lát đi, tôi sẽ làm tiếp cho.

- Tôi không sao.

- Nhìn anh cứ như xác sống vậy mà không sao! Nghỉ đi Tại Hưởng, ngủ một lát đầu óc sẽ tỉnh táo hơn, anh cũng biết mình không thể gục ngay lúc này mà.

- ...Tôi không ngủ được, làm sao tôi có thể an tâm nhắm mắt khi Doãn Khởi và con tôi đang gặp nguy hiểm chứ!

Không khuyên nhủ được anh, Nam Tuấn bất lực cũng ngồi xuống tiếp tục công việc. Trong lúc xem các đoạn băng an ninh Nam Tuấn lâu lâu xem vào vài câu chuyện vui nhằm giảm bớt áp lực và tạo bầu không khí thoải mái.

- Hình như tôi có duyên với mấy việc thế này ấy nhỉ, mới ngày nào còn đang theo dõi kẻ có hình xăm kia. Hay tôi đổi nghề làm cảnh sát phân tích hiện trường luôn đây.

- Cậu mới nói gì cơ?!

- Hả...tôi nói có lẽ tôi nên đổi nghề.

- Không, về kẻ có hình xăm. Tại sao chúng ta lại có thể bỏ quên hắn ta!

Tại Hưởng bất ngờ tỉnh táo hẳn bật lại các đoạn băng xem xét lần nữa. Anh đã sơ hở khi chỉ kiểm tra buổi tối, ngày hôm đó MJ có tiệc nên khách khứa và người giao hàng ra vào không ít. Trịnh Thư sẽ không tự nhiên lẻn ra ngoài khi nhà đang có tiệc quan trọng nếu như bà ta không bị sắp đặt trước. Và đúng như anh nghĩ, khoảng đầu giờ chiều có một người mặc áo đen khá khả nghi đội mũ bảo hiểm trùm kín đầu dừng trước cổng và đưa cho người giúp việc một phong thư. Anh liền nói với cảnh sát và họ đã tăng nét làm rõ hình ảnh đoạn thời gian đó. Cả Nam Tuấn và Tại Hưởng đều hít một hơi khi xác nhận dáng người lái moto kia cùng một khuôn với kẻ họ theo dõi bấy lâu. Hai người quay sang nhìn nhau rồi như đọc được ý nghĩ của đối phương, Nam Tuấn liền chạy đi lấy hồ sơ điều tra được trước đó, còn Tại Hưởng liên kết các đầu mối lại với nhau.

Tại Hưởng biết quan hệ căng thẳng của Doãn Khởi và mẹ kế, anh cũng biết chuyện bà ấy có khả năng là nạn nhân của vụ buôn bán năm xưa và bây giờ lại có thêm dây nối với kẻ đã hãm hại mẹ Cố, những lý do ấy khiến bà trở thành người nguy hiểm hơn cả. Doãn Khởi không chỉ đối mặt với một kẻ ác mà ngay cả người bị bắt bên cạnh cũng chưa chắc vô hại.

"Khởi Khởi mạnh mẽ lên, kiên trì một chút, anh sẽ tìm ra em ngay thôi!"

.

Chung Quốc hôm nay tâm trạng không được tốt. Cả ngày hôm qua và đến giờ Doãn khởi vẫn chưa đến thăm hắn. Một phần vì không gặp được người thương, một phần vì cuộc thăm hỏi ngày hôm qua với Chí Mẫn mà hắn khó chịu đến tận bây giờ. Chuyện hắn bị tạm giam vốn đã rất khó khăn để che giấu truyền thông, nhưng ai ngờ trong lúc dầu sôi lửa bỏng như vậy mà cậu ta còn ngu ngốc bay từ nước ngoài về rồi đến đây khóc lóc om sòm một trận. Hắn đã phải dùng đến những lời nặng nhẹ để đuổi người về, bắt cậu ta ngoan ngoãn nghe theo quản lý và không được phép đến đây nữa.

Hắn thừa nhận hắn là một kẻ ngang bướng, nhưng người tên Phác Chí Mẫn này còn cố chấp hơn hắn gấp nhiều lần. Sự đeo bám bướng bình của cậu ta vừa làm hắn khó chịu vừa khiến hắn có một chút xíu cảm động, vì dù sao với tình trạng của công ty hiện giờ các nghệ sĩ đều đã đơn phương chấm dứt hợp đồng, riêng chỉ có người này vẫn bám trụ và thậm chí còn quan tâm hắn như vậy. Nhưng hắn không lo được nhiều đến thế, chuyện của bản thân chưa biết thế nào, công ty sắp phá sản, người mình yêu còn giữ không nổi thì lấy đâu ra hơi sức dư thừa để ý đến một kẻ si tình.

Chung Quốc đang hậm hực đi qua đi lại thì được cảnh sát thông báo có người muốn gặp hắn. Nghĩ là Doãn Khởi hắn liền vui vẻ hẳn lên, trên môi xuất hiện nụ cười đầu tiên trong ngày cho đến khi thấy người gặp mình lại là một trong những người cảnh sát tham gia vào cuộc điều tra JK.

- Có chuyện gì, chẳng phải tôi nói các anh liên lạc với luật sư của tôi rồi ư.

- Anh Tuấn Chung Quốc, tôi đến đây vì có chuyện muốn báo với anh. Thật ra cậu Mân...vợ anh đã bị bắt cóc!

- Cái gì cơ?!!

Chung Quốc bất ngờ đứng bật dậy làm chiếc ghế ngã ra sàn tạo nên âm thanh vang dội. Đoán trước biểu hiện của hắn, người cảnh sát chẳng hề giật mình mà vẫn bình tĩnh đặt chiếc điện thoại lên bàn đẩy về phía hắn.

- Anh xem đi, xác nhận đúng là vợ anh không? Cậu ấy bị bắt cùng với phu nhân Trịnh tại buổi tiệc của MJ tối qua. Đây là một cuộc bắt cóc tống tiền.

Chung Quốc muốn điên lên rồi, hai con mắt đỏ ngầu như có thể đục khoét cả chiếc điện thoại khi hình ảnh hiện lên kia lại là khuôn mặt nhợt nhạt yếu ớt đầy vết dơ của người mà hắn đang mong chờ. Bàn tay run run cầm lên nhìn kỹ một lần nữa mới gằn giọng thoát ra khí tức nguy hiểm dọa người.

- Là tên khốn nào làm?!!!

- Chúng tôi vẫn đang điều tra, nhưng kẻ dám đụng đến người đang bị cảnh sát giám sát không phải hạng xoàng đâu.

- Khốn khiếp!!!

- Anh Tuấn Chung Quốc, tôi cần anh bình tĩnh và cho chúng tôi biết sự thật. Anh hay vợ anh có kẻ thù hay có ân oán với kẻ nào không? Hoặc chăng JK đã đắc tội với ai đó?

Nói tới nói lui thì ra mục đích của họ là muốn lợi dụng cậu để khuyên hắn khai báo tội lỗi của JK, một mũi tên trúng hai con nhạn, vừa có thông tin cứu người vừa lập công phá án, quả thật họ rất thông minh và khôn khéo. Và trớ trêu thay Chung Quốc dù biết vẫn không cách nào né tránh.

Chung Quốc vò đầu bức tai vẫn không nghĩ ra người nào khả nghi. Là kẻ thù của hắn hay là kẻ có ân oán với cậu? Người ghét và ganh tị với hắn nhiều không kể, hắn nào có bao giờ để ý những tên như vậy. Duy chỉ có mối quan hệ của cha là hắn mù tịt. Nếu như là trước đây hắn sẽ không bao giờ nghĩ đến ông ấy, nhưng sau khi đã được trải nghiệm những điều không tưởng, ông là người hắn nghi ngờ trên hết. Hiện tại ngay lúc này đây, sự thú nhận của ông chính là manh mối giá trị nhất có thể dẫn hắn đến với cậu.

- Tôi muốn gặp cha tôi, Tuấn Chung Quân!

Tình thân máu mủ, hắn sẵn sàng hy sinh nếu điều đó cứu được cậu.

Continue Reading

You'll Also Like

16.5K 812 16
Tác giả : () Nhân vật : Kim TaeHyung , Park Jimin , Min YoonGi , và 1 số nhân vật phụ... Thể loại : SE , đam mỹ
2.4K 456 10
Tiểu thuyết gia với mong ước có đầu sách tình cảm bán chạy nhất Châu Á - Kim Thái Hanh - "may mắn" được mai mối với chính antifan số một của mình - b...
7.6K 1K 13
jeon jeongguk thích 'kim taehoon', nhưng cũng không hẳn là thích kim taehoon. start: 26/12/2023 - on going 📌 không rcm
267K 10.7K 73
lichaeng