[ Bác-Chiến ] Em Là Vợ Tôi...

De Serena_83

510K 26.5K 2.9K

Tác giả: 🍀 Đậu Đậu 🍀 Nhân vật chính: Vương Nhất Bác_Tiêu Chiến Thể loại: Fanfiction, sinh tử văn, niên thượ... Mais

Chap 1:Gặp Gỡ
Chap 2: Nhà Mới
Chap 3:Bỏ trốn
Chap 4:Suy nghĩ
Chap 5:Tìm Kiếm
Chap 6:Chiếm Hữu
Chap 7:Giam Cầm
Chap 8:Mật
11:Ngọt
12: Rung động
13: Hiểu
14: Cảm Xúc
15: Sóng gió (1)
17: Sóng Gió (3)
18: Sóng Gió (4)
19: Gặp lại (1)
20: Gặp Lại (2)
21: Gặp lại (3)
22: Khó sử
23: Khó sử (2)
24: Bày tỏ
25: Nhà ai???
26: Bảo Vệ---Mối Nguy
27: Sự thật
28: Anh Trai_Em gái
29: Ghen
30: Tổn Thương
31: Tiêu Thỏ say rồi
32: Không Tiêu Đề
33: Sinh Nhật
34: Tin vui
35:
Ngoại truyện (1)
Ngoại truyện (cuối)

16: Sóng gió (2)

10.7K 654 53
De Serena_83

*Tại Vương Gia*

" Oa, hôm nay thật vui quá mà."__Tiêu Chiến vừa về đã leo lên ghế sofa ngồi, tay ôm ôm con gấu 1m50 cười xán lạn.

Vương Nhất Bác thấy cậu vui vẻ vậy cũng mỉm cười đi tới đưa cho cậu ly nước cam, Tiêu Chiến cũng nhanh nhẹn gật đầu cảm ơn rồi cầm lấy ly nước uống, Vương Nhất Bác xoa xoa đầu cậu, ôn nhu hỏi:
" Mệt không bảo bối."

" Không a, rất vui là đằng khác."_ Tiêu Chiến nhìn Vương Nhất Bác cười rộ lên, lúc sau lại nhìn Vương Nhất Bác rồi cười dịu dàng nói:
" Nhất Bác, cảm ơn anh."... Nói xong, hai cái má phúng phính của cậu hơi hơi đỏ hồng, trái tim bắt đầu không kìm được mà đập lên loạn xạ.

Vương Nhất Bác sững người nhìn tiểu bảo bối e thẹn, đây là đã chấp nhận anh rồi sao. Vương Nhất Bác không ngần ngại mà đi tới bế cậu ngồi lên đùi mình, vòng tay ôm cậu vào lòng. Tiêu Chiến giật mình, thốt:
" A....anh...anh làm gì vậy."

" Ôm ."_ Vương Nhất Bác rất thản nhiên trả lời, vùi đầu vào hõm cổ cậu mà tham lam hít lấy hương hoa cúc dịu nhẹ, thơm mát của cậu.

Tiêu Chiến khẽ run người rồi rụt cổ lại, điều này càng kích thích Vương Nhất Bác. Anh cứ thế mà hôn rồi cắn mút lên cổ cậu. Tiêu Chiến giật mình cố đẩy vai anh ra nhưng lại bị vòng tay chắc khỏe ôm lấy eo, cố định.

Khi đã thỏa mãn, Vương Nhất Bác mới buông Tiêu Chiến ra, nhìn lên thành quả của mình rồi lại nhìn lên gương mặt đã đỏ chín cùng với đôi mắt rưng rưng lệ của cậu. Lúc này, Vương Nhất Bác chỉ hận không thể đè con thỏ này ra mà hảo hảo cưng chiều một phen, gương mặt cậu thật quá quyến rũ, quá gợi tình mà.

Vương Nhất Bác hôn lên má cậumootj cái rồi phả hơi ấm vào tai cậu:
" Cấm em không được để người khác thấy gương mặt em như này."_ Giọng nói Vương Nhất Bác rất trầm, ấm vừa dịu dàng lại vừa cảnh cáo.

Mặt Tiêu Chiến vốn đã đỏ nay lại càng đỏ, thẹn quá, cậu đấm vào ngực anh mấy cái:
" Anh .....vô liêm sỉ." sau đó úp mặt vào con gấu. Vương Nhất Bác nhìn cậu lúc này thật quá đáng yêu rồi, Vương Nhất Bác lập tức ôm cả người, cả gấu đi lên lầu. Tiêu Chiến lúc đầu dãy dụa nhưng lúc sau vẫn phải ngoan ngoãn mặc cho anh bế đi.

Vương Nhất Bác bế Tiêu Chiến vào phòng cậu, đóng chặt cửa. Mau chóng đặt Tiêu Chiến nằm xuống giường rồi đè lên người cậu, chú gấu bông vốn ở giữa hai người nay bị anh ném sang một bên không thương tiếc.

Tiêu Chiến hốt hoảng vội đẩy anh ra nhưng không được. Vương Nhất Bác nhìn chằm chằm vào con thỏ đang đỏ mặt dưới thân mình, nhịn không được mà hôn lên hai má cậu rồi hôn một cái nhẹ nhàng lên môi cậu, hỏi:
" Bảo bối, em có yêu tôi không."

" Không yêu."_ Tiêu Chiến cố ngoảnh mặt đi chỗ khác, tránh đi ánh mắt của Vương Nhất Bác.

Vương Nhất Bác nhíu mày, nắm lấy cằm cậu, khiến mặt hai người đối diện nhau. Khuôn mặt ửng hồng của Tiêu Chiến cố quay đi chỗ khác nhưng không được. Vương Nhất Bác nhếch môi hỏi lại:
" Nói dối, nhìn tôi, trả lời thật lòng, nếu không tôi lập tức ăn em."

Tiêu Chiến bối rối không biết nên làm sao, nhìn lên đôi mắt lạnh lùng của Vương Nhất Bác thoáng giật mình rồi rũ xuống, cậu nghẹn ngào nói:
" Tôi...e...em...thực không biết đây..đây là cảm giác gì....chỉ là thấy tim đập nhanh hơn...hơn khi thấy anh...."

Vừa nói, Tiêu Chiến vừa đưa đôi mắt thỏ con đã ừng ựng lệ lên nhìn anh.
" Em....thâ......ư...ưm..."__Chưa nói hết câu, cậu đã bị anh hôn lên, nụ hôn có nhẹ nhàng, có bạo lực, hai đầu lưỡi chiền miên quấn lấy nhau không rời. Không khí của cậu như bị hút cạn, cậu đập tay vào ngực anh. Vương Nhất Bác lúc này mới luyến tiếc mà buông cậu ra, anh hôn nhẹ lên đôi mắt ửng nước của cậu.

" Tôi yêu em, ở bên cạnh tôi, tôi sẽ bảo vệ em cả đời, không bao giờ rời xa em, không bao giờ phản bội em, được không??"_ Lời nói của anh như đang cầu hôn cậu, vô cùng chân thành, Vương Nhất Bác nhìn sâu vào mắt Tiêu Chiến.

" Được."_ Tiêu Chiến ôm chặt lấy cổ Vương Nhất Bác, nước mắt cứ vậy mà chảy ra, khóc vì vui, vì hạnh phúc.

Vương Nhất Bác dịu dàng ôm cậu vào trong lòng mình thật lâu. Cậu vậy mà thiếp đi trong lòng anh luôn, Vương Nhất Bác dịu dàng đặt cậu nằm xuống, đắp chăn cho cậu rồi nhẹ nhàng hôn lên trán cậu sau đó rời khỏi phòng cậu.

________________________________

/Alo, moi chuyện sao rồi??/

/ Đã điều tra ra rồi, thật sự là do bà ta lấy cắp vốn, tiếp theo chúng ta làm sao/

/ Gửi cho ông Tiêu, cho ông ta tự giải quyết/

/Vâng/

Vương Nhất Bác gác máy, đặt điện thoại xuống bàn sau đó thay đồ rồi về phòng mình ngủ.

__________________________________

Sáng hôm sau, Vương Nhất Bác dậy xem đồng hồ đã 7 giờ, anh dậy vệ sinh cá nhân sau đó ra khỏi phòng. Vương Nhất Bác tới phòng Tiêu Chiến định gọi cậu dậy ăn sáng nhưng mở cửa ra đã không thấy cậu đâu. Vương Nhất Bác vội vã chạy xuống lầu thì thấy cục bông của mình đang ngồi ngoan ngoãn trên ghế sofa, miệng nhai snacks.

Thấy anh xuống, Tiêu Chiến mỉm cười thật cười, vẫy tay gọi:
" Nhất Bác, anh dậy rồi sao?."

Vương Nhất Bác cũng mỉm cười, nhanh chóng đi tới, ngồi xuống ôm cậu vào lòng, cúi đầu vào cổ cậu hít lấy hương thơm:
" Dậy sớm vậy, ăn sáng chưa??"

" Chưa ăn a, em đang đợi anh mà."_ Tiêu Chiến cười cười dơ miếng snack lên, ý hỏi anh ăn không, Vương Nhất Bác lắc đầu rồi nhéo lấy má của cậu

" Chưa ăn gì mà đã ăn vặt, dễ bị đau bụng , lần sau không ăn như vậy nữa nghe chưa?"

Tiêu Chiến bĩu môi nhưng vẫn ngoan ngoan đáp lại:
" Dạ."

Vương Nhất Bác hôn lên má cậu rồi cả hai cùng vào nhà ăn bữa sáng. Ăn xong, Vương Nhất Bác chuẩn bị tới công ty, trước khi đi anh hôn lên trán cậu rồi dặn dò:
" Bảo bối ở nhà ngoan nha, nếu cần gì thì nói với bác Lý, tối nay anh sẽ về sớm với em."

" Ừm.......em biết rồi mà, anh đi cẩn thận nha."

Vương Nhất Bác mỉm cười, bảo bối của anh thật càng ngày càng dễ thương rồi, không ngang bướng nữa rồi. Tiêu Chiến cảm thấy thoải mái hơn nhiều, từ sau khi nói ra tình cảm của mình thì cậu với anh cũng tốt hơn rồi, không còn gò bó nữa.

_______________________________________

**Tại Tiêu Gia**

/Xoảng, Xoảng/(( Tiếng đồ vỡ))

" Mạnh Dư ( bà Tiêu), sao bà dám làm vậy, bao nhiêu vốn của công ty mà bà dám đem đi đánh bạc."__ Ông Tiêu tức giận, chỉ tay vào mặt bà, thét mắng.

" Ai??? Là ai nói cho ông biết."_ Mạnh Dư hốt hoảng .

" Ha, vậy là bà đã đã nhận rồi sao?? Rốt cuộc bà đã đem đi bao nhiêu tiền để đánh bạc rồi."

" Chỉ có chút tiền mà ông cũng mắng tôi sao."

" Chút?? Bà có biết số tiền đó là để làm lại công ty không?? Bà biết công ty đang khó khăn và cần tiền như nào không mà bà lại làm như vậy?."_ Ông Tiêu tức giận gầm lên.

" Ông thì biết cái gì, tôi đi đánh bạc cũng là để giúp cái nhà này, ông chịu chi tiền nếu tôi thắng thì lãi xuất cũng phải gấp 10 lần, còn hơn cứ ngồi cắm đầu làm việc."

" Bà....bà thật hết thuốc chữa rồi, bà đi đi tôi quá mệt mỏi về bà rồi?""

" Haha, mệt??? Ông mệt mà tôi không mệt sao? Suốt bao năm nay, ông bắt tôi sống với đứa con hèn tiện của ông với con điếm kia, ông nghĩ tôi không mệt sao??"_ Mạnh Dư như người điên mà hét lên.

" Bà ăn nói cho cẩn thận, người đó đã đi rồi, sao bà còn nói người ta như vậy, còn nữa A Chiến là con tôi, nó vô tội!"

" Hahaha, phải rồi, ông luôn yêu thương thằng ranh đấy mà, sao cái ngày mẹ nó chết không dẫn theo nó cùng chết luôn đi lại để nó sống tới bây giờ...."_ Bà cười lớn, miệng không ngừng chửi rủa Tiêu Chiến.

Ông Tiêu không chịu được nữa mà cho bà một bạt tai, vẻ mặt ông vô cùng giận dữ. Mạnh Dư ngẩn người, bao nhiêu năm cuộc đời chưa từng bị ai đánh, nay lại bị chính chồng mình cho một bạt tai, bà nhìn ông, đôi mắt gằn tia máu, ngửa cổ lên trời mà nói:
" Hay lắm, lại có thể đánh tôi. Tôi hỏi ông Tiêu Chính ( ông Tiêu), bao năm qua ông đã làm gì cho tôi chưa, từng cho tôi tình cảm chưa. Nay ông lại vì hai mẹ con đê tiện kia mà đánh tôi sao, ông cảm thấy mình cao cả lắm sao?"

" Tôi....."_ Tiêu Chính lặng thinh khi nghe những lời này, mắt ông rũ xuống suy ngẫm gì đó mà không để ý tới người đang bà tay cầm dao gọt hoa quả đang tới gần chỗ ông.

" Haha, tội lỗi sao, muốn chuộc lỗi cũng dễ thôi"............phập.............." Ông chết đi là được."

Tiêu Chính còn chưa kịp định hình đã bị mũi dao sắc lạnh đâm vào người, máu chảy ra loang lổ khắp nhà, ông ôm lấy vết thương, trợn mắt nhìn bà.

Đúng lúc đó, bọn chủ nợ và tay sai cũng tới giúp bà, bọn chúng bên ngoài đã giết hết người giúp việc. Bà cúi xuống , nở nụ cười dịu dàng nhưng chứa đầy tàn độc nói:
" Tôi đang giúp ông gặp lại ả điếm đó đấy...à quên...không lâu nữa đâu,tôi cũng sẽ đưa con trai hai người xuống gặp hai người.....vậy là gia đình các người sẽ được đoàn tụ...hahaha..."

Nói rồi, sai người vác xác ông đi tới chỗ khác để thực hiện kế hoạch. Miệng không ngừng nói:

" Tiêu Chiến, tiếp theo chính là mày."









Continue lendo

Você também vai gostar

12.1K 1.1K 23
Tên truyện: Con Anh Con Em (thật ra thì cái tên không liên quan đến cốt truyện cho lám 🙉) Author: Dứa 🍍Thể loại: Gương vỡ lại lành, sinh tử văn, tr...
138K 5.1K 53
Kim Taehyung hắn ta chính là đang sở hữu chiếc "ngai vàng" vương giả ở hắc đạo. Không chỉ vậy,hắn còn chiếm hữu cho bản thân một tiểu mỹ thụ xinh xắn...
8.5K 917 7
jimin là giáo sư, đồng thời cũng là gia sư dạy kèm của jungkook. writer: @minnniemoons on twitter bản dịch có sự đồng ý của tác giả gốc, vui lòng khô...
898K 57.6K 59
Author: Hi Vi Thể loại: Đam mỹ, Sinh tử văn, HE. Couple: Vương Nhất Bác x Tiêu Chiến Số chap: 55 + 4 PN Và một số nhân vật khác.. *Lấy bối cảnh nam n...