Năm tháng thiếu vắng bóng ngư...

By sessrinforever

31K 1.2K 59

Author: RavennaRose Rate: H, Romance, Hurt, Comfort Số chương: 6 Translator: Diệp Hạ Châu Summary: Ngụy Vô Ti... More

Chương 1: Những Lá Thư
Chương 2: Khao Khát
Chương 3: Tiếng Cười Của Người
Chương 4: Nguyện Ước
Chương 5: Ôn Uyển Của Hai Người
Chương 6: Tinh thần chiến binh của người
Người Là Người Phương Nào
Ngươi là Người phương nào [11-23]
Ngươi là Người phương nào [24-33]
Ngươi là Người phương nào [34-39]
Ngươi là Người phương nào [49-56]
Hái hoa về [...hay Hái hoa tặc]

Ngươi là Người phương nào [40-48]

709 35 0
By sessrinforever

40.

Cái thanh âm này như búa tạ trong lòng, chấn đắc Ngụy Vô Tiện vốn là một mảnh nhãn mạo kim tinh phạm vi nhìn rơi vào trong nháy mắt ngắn ngủi hắc ám.

...ý thức tại đây thể xác đang bò ra ngoài cự ly một chút, phát sinh ít cản trở nhỏ, hắn đều có thể cảm giác được rõ ràng:

Cơ thể chịu phản phệ nguyên lai khác biệt như thế rõ ràng.

Máu từ hắn ướt đẫm trong hai tay Lam Trạm hướng thân người tụ tập, tri giác lạnh như băng tùy theo kéo tới, không thể nghi ngờ đang mang theo bài xích, như một nhát chổi xua nhanh quét gọn linh hồn tiêu tán ly khai khởi cơ thể nhỏ bé.

Toàn bộ tinh thần của Ngụy Vô Tiện sau đó một khắc liều mạng giằng co, giùng giằng, chỉ muốn xé rách thoát khỏi cõi u minh.

Hắn chôn vùi mí mắt vào bên gáy Lam Trạm, không ngừng run rẩy.

Bởi vì lạnh lẽo, bởi vì đen tối, vậy nên luôn đợi một cái ôm thật lâu.

Trên người Lam Trạm, có hương vị nhân gian.

Không có cái bạo động nơi đàn cúng tế, chưa nhuốm đầy mục đích vết máu, không có màn đêm u ám lãnh lẽo cô tịch, càng không có lòng dạ dùng lưỡi dao đâm đến tận xương.

Đây là hắn giờ khắc này, khó có thể dứt bỏ nhân gian.

41.

Ngụy Vô Tiện mở mắt ra, lặng yên nằm trên giường buổi sáng, hai tay mở rộng dọc theo chăn lục lọi, bên người đã không có hơi ấm của Lam Trạm.

Mùi đàn hương vẫn quanh quẩn, vẫn như cũ lại nghĩ đến người, thế nhưng mấy canh giờ trước hắn đặt vào đó tâm tình cuả mình lại tuyệt nhiên bất đồng.

Nếu là sống quá người thứ nhất từ sau đêm trường nhìn thấy ánh sáng như là mới được sinh ra, như vậy thì sắc trời vào thời khắc này, có thể khả dĩ gây nên, mưa gió muốn tới.

Tiểu đồng nhìn quanh Tĩnh Thất, ánh mắt không biết đang nhìn nơi nào.

Ngụy Vô Tiện xốc lên góc chăn, thử thăm dò rồi tìm được, chân để trên đôi giày nhỏ đã được đặt ngay ngắn, lại đang xoay người chuyển hướng một lát, lại nhìn thấy y phục ở kia, trước mắt không khỏi hiện ra hình ảnh Lam Trạm nửa quỳ nửa ngồi chồm hỗm ở trước người, cẩn thận tỉ mỉ mặc quần áo, đi giày cho hắn.

Thở dài, không cần đi giày nữa, Ngụy Vô Tiện mạnh mẽ từ trên giường leo xuống, lại không để ý độ cao mà chới với cái chân.

Quả nhiên, trở tay không kịp liền ngã, thôi thế là xong.

42.

Đau đến nhe răng trợn mắt, hắn cũng chỉ khe khẽ kêu ai ui, lặng lẽ xoa xoa chân. Ngụy Vô Tiện hoàn toàn tiêu sái từ dưới đất bò dậy, bật người trước tiên sửa sang lại y phục chỉnh tề.

Hắn tự nhủ cũng té ngã qua nhiều lần, nên cũng không thấy mất mặt cho lắm.

Lam Trạm cố tình chọn y phục cực kỳ vừa vặn, hắn tự tay mặc lên người, vẫn chưa đến giữa trưa, vậy thì sẽ đi tìm tiểu bối yêu quý của Hàm Quang Quân chơi đùa một chút.

Từ bên giường đi tới cửa phòng Tĩnh Thất cần đi 29 bước, mỗi một bước, hắn đều đi hết sức cẩn thận từ tốn, cố gắng duy trì tư thế tự nhiên.

Ngụy Vô Tiện trong lòng biết việc này không cần thiết, ở trước mặt Lam Trạm càng cố che giấu càng là giấu đầu hở đuôi. Chỉ cần liếc mắt, Hàm Quang Quân liền phát hiện được ngay hắn đã là một tiểu người mù.

Hay là trước đó đều không phải, đáng tiếc ở trong mộng thấy quỷ thì cực kỳ kích động, đột nhiên hai mắt đều bị mù...

Loại lý do này, Lam Trạm liệu có tin nổi là thực sự gặp quỷ không ta?

43.

Ngụy Vô Tiện xin thề, ngay lúc hắn ngửi thấy hương vị từ trên bàn mò lấy một bàn đầy thức ăn, quả thực sau đó không muốn sẽ làm rơi rớt ra đất.

Mắt không thấy cũng biết rõ, ăn chưa được trọn vẹn.

Đang tiếc nuối đến những món ăn đầy dầu ớt cay cay nóng hổi, đột nhiên truyền tới tiếng động đẩy cửa vào phòng vì giật mình mà hắn đánh đổ cả cái mâm.

Ngay sau đó, mùi đàn hương trong trẻo thanh lãnh trong thời gian ngắn ập thẳng vào mặt, dĩ nhiên át đi mùi thức ăn cay lừng lẫy trên mâm thức ăn đã rơi xuống đất, mùi hương thơm ngát quen thuộc đến cực điểm, khiến Ngụy Vô Tiện một tia không lọt vờn quanh ở đó.

Cảm giác được Lam Vong Cơ hai tay nắm ở song cửa có chút khẽ run, Di Lăng lão tổ đáy lòng thở dài một tiếng vì cái tội làm bậy, hướng về phía Lam Trạm đang đứng cười cười:

"Cái vụ này, tay ta sơ ý, ta đều không phải cố ý."

"....Toái toái bình an."

Hồi lâu, không người trả lời.

Mang theo nụ cười thanh tuyến đọng lại ở Tĩnh Thất, bao phủ một mảnh không lời chật vật chống đỡ.

44.

Bỗng nhiên bị Lam Trạm ôm vào trong ngực, lồng ngực Ngụy Vô Tiện phản ứng đầu tiên trên người mình đại khái có dính dầu ớt, lại muốn làm dơ y phục của Lam Trạm.

"Hàng tháng bình an."

Không biết có phải hay không Ngụy Vô Tiện nhầm lẫn, hắn nghĩ bốn chữ này từ trong miệng Lam Trạm nói ra, tựa hồ trong nháy mắt ngắn ngủi đã thoảng qua rất nhiều năm rồi.

Gió xuân ấm áp ngày dài,

Hoa rơi núi lạnh một hồi âm u.

Trăng non thấu cả ngàn thu,

Đón trời ngập tuyết nở đầy hoa mai.

Nếu không phải thanh âm của Lam Trạm trầm thấp đến đáng sợ, sinh sôi tràn ra khàn giọng, có thể nói bốn chữ này tuôn ra cỡ nào cũng vô cùng đẹp.

Không cầu quá nhiều thứ, giản đơn bốn chữ, hàng tháng bình an.

45.

Đánh đổ nguyên mâm thức ăn, Ngụy Vô Tiện chỉ có thể âm thầm đấm ngực giậm chân, chờ Lam Vong Cơ cho hắn uống canh suông để biết thế nào là miệng khổ ngọt cơm canh...nếu như Hàm Quang Quân luyến tiếc gia quy hầu hạ, phạt hắn lãng phí thức ăn, đồng thời nguyện ý cấp hắn bữa cơm thứ hai là ngồi nghe giảng đạo.

Ngụy Vô Tiện là ai chứ, nói về không da không mặt mũi, Di Lăng lão tổ xưng đệ nhị, không ai dám nhận đệ nhất.

Nghĩ như vậy, liền kéo kéo góc áo Lam Trạm, miệng phụng phịu nói:

"Ta đói..."

Lời còn chưa dứt, đã bị người vững vàng ôm lấy, Ngụy Vô Tiện hai chân ở cách mặt đất trong nháy mắt đã ôm lấy cổ người này.

Mắt không thể thấy không chỉ có chứa nhiều bất tiện, còn có thể khiến tâm lý phòng bị không ổn, được Lam Trạm ôm ấp cảm giác rất an toàn, hắn an ổn trong lòng y, vui vẻ chịu đựng.

Thanh âm của Lam Trạm trước đó lại khôi phục về trạng thái trầm ổn:

"Phòng bếp còn có."

46.

Ngụy Vô Tiện nghĩ thầm, Lam Trạm đại khái là có ý tứ không muốn nói thẳng...chúng ta đi xuống bếp nấu.

Giờ khắc này, tâm trí Ngụy Vô Tiện ỷ vào mình là tiểu hài nhi, rất muốn nghiêng mặt sang bên, nghiêng đầu qua chỗ khác, quang minh chính đại thân mật một chút với Hàm Quang Quân chính trực đại khả ái.

47.

Nói không bằng làm, hắn phải hôn.

Chỉ tiếc mắt Ngụy Vô Tiện không nhìn thấy, lại không biết đường nào mà lần, đã qua thời gian rồi mà mãi vẫn không thể hành động được, cơ hồ còn bị đập ngay đầu vào 1 bên thái dương của Lam Vong Cơ.

Váng hết cả đầu óc, hoàn toàn chẳng có tí khách khí nào cùng Hàm Quang Quân.

Đụng phải chính y lóa hết cả mắt, mồm đau mũi lệch.

48.

(nhập mộng thấy mộng đẹp, mười ba năm thay đổi khôn lường; có mộng thì mộng đẹp; luôn chỉ có hình dáng của một người.) Hàm Quang Quân dĩ nhiên không bỏ hắn xuống phía dưới.

Continue Reading

You'll Also Like

979K 16.9K 42
What if Aaron Warner's sunshine daughter fell for Kenji Kishimoto's grumpy son? - This fanfic takes place almost 20 years after Believe me. Aaron and...
101K 7.6K 43
[Hi Trừng][ABO] Thượng Cùng Bích Lạc Hạ Hoàng Tuyền Thể loại: Đam mĩ, ABO, đồng nhân Ma đạo tổ sư, tu chân giới, sinh tử, sủng, HE. . Văn án: Càn khô...
6.2K 295 33
Bối cảnh Quan Âm Miếu khi Lam Hi Thần phát hiện A Dao đang mang trong mình cốt nhục Lam Gia và nhiều biến cố xảy ra ở đằng sau ⚠: Toàn bộ đồng nhân c...
106K 6.1K 53
【 kịch bản quan ảnh thể 】 mộng trung vị lai Tác giả: Dao Dao Dao - Biên Nếu tiện tiện bị ném nhập bãi tha ma thời kỳ mọi người nhìn tương lai video...