[ĐM - Hoàn] Bạch đào ô long...

By luciahy

18K 839 10

Tên truyện: Bạch đào ô long 白桃乌龙 Tác giả: Khả Ái Trừng 可爱澄 Thể loại: Vườn trường, ABO, đoản văn, ngọt, hiện đ... More

Giới thiệu
Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16

Chương 5

1K 55 0
By luciahy

Tính Bạch Đào hơi yếu đuối nên từ trước đến nay chưa bao giờ từ chối thỉnh cầu của người khác, cậu cảm thấy lời nói của Văn Nghiễn hơi quái quái nhưng nhìn sắc mặt thản nhiên của anh thì lập tức bỏ qua những bất an hoài nghi trong lòng.

"Vậy, cậu đừng ôm chặt quá, tôi thấy không thoải mái lắm." Bạch Đào thỏa hiệp.

"Được." Văn Nghiễn đồng ý ngay, thả lỏng tay nhưng cậu vẫn thấy ngưa ngứa.

"Cậu..." Bạch Đào định nói rồi lại thôi, tự thấy mình yêu cầu quá nhiều.

"Sao vậy?" Văn Nghiễn hỏi cậu, "Vẫn thấy khó chịu hả?"

Bạch Đào do dự một chút, thành thật nói: "Eo tôi hơi mẫn cảm nên dễ ngứa, hay là cậu ôm chỗ khác đi."

Vậy nên ôm chỗ nào hả? Không ôm eo, vậy nhích lên ngực, hay nhích xuống mông, cậu nhỏ nhắn như vậy. Anh suy nghĩ, ánh mắt cũng đánh giá hai nơi này nhưng mặt vẫn bình tĩnh, cau mày, giống như đang nghiêm túc suy nghĩ về lời đề nghị của cậu vậy.

Văn Nghiễn chau mày, Bạch Đào cũng thấy có gì đó sai sai.

"Không..." Cậu cảm nhận được ánh mắt của anh, biết bây giờ anh đang nghĩ gì thì đỏ mặt, sương mù trong mắt còn chưa kịp tan đi, trộm nhìn Văn Nghiễn một cái, thật sự là làm lòng người mềm nhũn mà.

Văn Nghiễn nuốt nước miếng, Bạch Đào lại nói: "Vậy tôi, vậy tôi quay người lại, tay cậu để lên lưng tôi là được rồi."

Cậu xoay mặt về phía anh, vùi đầu vào lồng ngực nóng hổi kia, Văn Nghiễn cúi đầu nhìn chỉ thấy mái tóc đen bồng bềnh mềm mại của cậu.

"Được, vậy không làm khó cậu nữa, cậu mau ngủ đi." Văn Nghiễn ôm Bạch Đào, tay còn vỗ nhẹ lên lưng cậu dỗ dành nữa.

Cậu nhắm mắt lại, anh cũng cố ép bản thân nhắm mắt, bỏ qua những suy nghĩ tươi đẹp trong đầu.

Một chốc sau, đột nhiên cậu nhích khỏi lồng ngực của anh, ngẩng đầu ngắm Văn Nghiễn.

Mặt cậu đỏ rực, vừa ngại ngùng nhưng cũng vừa tò mò.

"Cậu, cậu phát tình hả?"

Đêm nay lý trí của Văn Nghiễn vốn đã trên bờ vực sụp đổ, một câu của Bạch Đào làm lý trí anh cật lực duy trì nháy mắt hóa thành tro bụi, chờ anh tỉnh lại đã thấy mình áp cậu dưới thân, đang nhìn cậu.

Giọng cậu run rẩy, đuôi mắt hồng hồng mê hoặc, lông mi run lên một cái: "Cậu.... Cậu làm gì vậy?"

Văn Nghiễn nhắm mắt lại, lúc mở ra giống như đã hạ một quyết tâm gì đó.

Giọng anh cực kỳ khàn, lẫn trong đó là một chút quyến rũ mê hoặc như ẩn như hiện, gương mặt lại sầu não nhìn cậu nói: "Hình như là tôi phát tình rồi."

Đầu óc cậu đang rối tung lên, kiến thức về sinh lý không biết đã trôi về phương nào. Alpha sẽ không phát tình, chỉ có Omega mới phát tình, Alpha chỉ có thể động tình thôi, giống như bây giờ vậy.

Bạch Đào mơ mơ màng màng, cậu chỉ biết chỗ đó của Văn Nghiễn cứ gồ lên, vừa lớn vừa nóng, cứ đâm vào mông cậu. Mà lúc đó không biết cậu đang suy nghĩ gì, lời muốn nói cứ thế trôi tuốt ra.

"Phải làm sao bây giờ?" Anh đột nhiên vùi đầu vào hõm cổ cậu, ngữ khí khó chịu yếu đuối, "Tôi phát tình rồi, cậu giúp tôi đi? Có được không?"

Alpha cũng có lúc cầu Omega giúp đỡ mình sao? Lòng thương người của cậu bắt đầu dâng trào nhưng vẫn còn hơi nghi ngờ: "Vậy tôi, tôi phải giúp cậu thế nào?"

Văn Nghiễn thầm nhếch môi, môi của anh kề sát vào cổ cậu nhẹ nhàng mút một cái, cậu liền hừ một tiếng, cơ thể mềm nhũn ra.

Văn Nghiễn cà cà Bạch Đào: "Giúp tôi lấy nó ra, có được không?"

Bạch Đào nghiêng đầu đi, vành tai và cổ đỏ hồng lên, cậu ngập ngừng nói: "Nhưng tôi... Tôi không biết."

Văn Nghiễn nhỏ giọng từng bước từng bước dụ dỗ cậu: "Không sao, tôi dạy cho cậu."

Anh nói là dạy cậu nhưng lại đổi vị trí của hai người, bây giờ Bạch Đào đang ngồi trên người Văn Nghiễn, hai tay chống lên ngực anh, hai mắt không biết nên nhìn chỗ nào.

"Cậu hôn tôi trước đi." Văn Nghiễn nói.

Bạch Đào chậm rãi cúi đầu, do dự một chút, kề môi sát vào mặt anh rồi dừng lại, cậu chưa từng hôn người khác mà.

Văn Nghiễn thở dài một hơi "Đừng chỉ hôn nhẹ thôi." Anh kiên nhẫn chỉ đạo cậu, "Dùng đầu lưỡi liếm liếm tôi đi."

Cậu là một học sinh ngoan, anh nói cái gì cậu làm cái đó, cậu duỗi đầu lưỡi ra liếm nhẹ gò má anh một cái, giống như con mèo nhỏ đang uống nước.

Mặt anh ngứa ngáy, tâm cũng ngứa ngáy theo, lửa nóng trong lòng càng lúc càng hừng hực, anh khàn giọng nói: "Đừng chỉ hôn mặt thôi, tiếp tục hôn xuống dưới đi."

Cậu đỏ mặt từ từ hôn xuống phía dưới, trong quá trình còn nhớ là anh nói muốn cậu liếm liếm, đầu lưỡi mềm mại trượt một vệt dài sóng sánh đến tận cằm, nhịp thở của anh nháy mắt nặng nề hơn.

Vật cứng dưới mông hình như có xu hướng nở lớn lên, Bạch Đào sợ hết hồn, chưa kịp đứng dậy đã bị Văn Nghiễn vịn vai đè lại.

Anh nhỏm người dậy, ôm chặt cậu vào ngực: "Sao lại chạy?"

Môi của anh dán chặt vào tai cậu, thổi một làn hơi ướt át vào.

Cậu bị dọa tới run rẩy, giọng nói đã hơi nấc lên: "Tôi.... Tôi... Có hơi sợ."

"Sao lại sợ?" Văn Nghiễn hỏi tiếp.

Bạch Đào cảm thấy Văn Nghiễn của bây giờ không giống Văn Nghiễn ban nãy, Văn Nghiễn của bây giờ làm cậu thấy nguy hiểm, rất nguy hiểm, giống như sẽ nuốt cậu vào bụng đến một mẩu xương cũng không còn.

Bạch Đào không dám nói mình sợ Văn Nghiễn, chỉ nói mình không biết, rất sợ hãi.

Anh cười cười, bàn tay luồn vào vạt áo men theo sống lưng cậu chậm rãi sờ lên trên, sau đó nắm lấy gáy cậu.

Bạch Đào cực kỳ hoảng hốt, cảm giác mình giống như con thỏ bị lão hổ bắt được, chỉ có thể mặc người xâm lược, đôi mắt cậu đã rưng rưng, lông mi run lên làm một giọt nước mắt rớt xuống xương quai xanh Văn Nghiễn.

Anh sát lại gần hôn lên đuôi mắt cậu, hôn lên phần sương mù trong mắt cậu.

Anh thấy mình tựa như bị đa nhân cách, lúc thấy cậu khóc là hận không thể ôm cậu vào lòng dỗ dành, lúc thì lại hận không thể quá đáng thêm chút nữa, làm cho viền mắt cậu càng đỏ hơn, càng đáng thương hơn.

Ánh mắt anh xẹt qua góc phòng, vòng cổ có chuông và tai mèo, tất cả các đạo cụ anh đều muốn cậu thử lên người, những dục vọng thô bạo chôn dưới đáy lòng đang không ngừng dâng trào, mà cậu chính là chìa khóa của chiếc hộp Pandora này.

Văn Nghiễn kiềm nén ngọn lửa thô bạo kia, cố gắng để bản thân bình tĩnh lại, anh ôm Bạch Đào nói với cậu.

"Đừng sợ, tôi dạy cho cậu."

Continue Reading

You'll Also Like

3.4K 72 6
A malfunctioned tv person who was rebuilt by a surviving human
319K 9.6K 78
(Fixed/Fan-TL) Top idol group Stardust, whose members disappear like dust. The group that used to have seven members ends with four members... "Is...
262K 8.9K 47
------Alexandria Rene Summers----- Rejected, by none other than Alpha Kyle Rivera. Alpha of THEE #1 worldwide most powerful pack. She was the top war...
411K 16.3K 48
Vikram, a senior officer, prioritizes his duty above all else, much like his father, ACP Rajendra. He has three siblings: one is an officer, and the...