[Edit-P1] Mau Xuyên: Vai ác l...

By padu_c

474K 51.5K 3.9K

📕Tác giả: Lỏa Bôn Man Đầu 📌Thể loại: Mau xuyên, Ngôn tình, Boss, Nữ phụ, 1x1, HE, SE, ... 📌Editor hiện tại... More

Hướng dẫn sử dụng trước khi dùng
CHƯƠNG 143: THẾ GIỚI 5, ngục bá và ngục hoa
CHƯƠNG 144: Ai nha, thật là một thằng nhóc xinh đẹp
CHƯƠNG 145: Đừng đùa
CHƯƠNG 146: Tên người mới này, đúng là điếc không sợ súng
CHƯƠNG 147: Tạm hoãn, người đàn ông trên tầng bốn
CHƯƠNG 148: Nhưng tại sao tôi phải nghe ông?
CHƯƠNG 149: Đánh nhau, ai giết ai
CHƯƠNG 150: Nhỏ như cậu, hắn ôm năm người cũng được
CHƯƠNG 151: Lạnh thấu tim, lòng tung bay*
CHƯƠNG 152: Quá trắng, giống như búp bê sứ
CHƯƠNG 153: Cậu bé chưa đủ lông đủ cánh
CHƯƠNG 154: Vênh váo, tôi có chỗ dựa
CHƯƠNG 155: Mất ngủ, lần đầu tiên trong đời
CHƯƠNG 156: Được khen ngợi, thật không tồi
CHƯƠNG 157: Tiểu Bạch, lại đây
CHƯƠNG 158: Anh dạy cho cậu, về sau đi theo anh
CHƯƠNG 159: Đi, mang cậu đi phơi nắng
CHƯƠNG 160: Có cỏ, anh, anh lắc lắc là rơi hết
CHƯƠNG 161: Ăn nhiều chút, mới cao lên được
CHƯƠNG 162: Anh, anh có con gái rồi hả
CHƯƠNG 163: Hai anh em, như hình với bóng
CHƯƠNG 164: Tiểu Bạch, anh vào được không?
CHƯƠNG 165: Anh, trông anh quá hung dữ
CHƯƠNG 166: Ha ha, Diêm La Vương là ngốc bức
CHƯƠNG 167: Bạo loạn, Diêm La Vương nổi bão
CHƯƠNG 168: Tức thật, cậy cậu không phải con gái đúng không
CHƯƠNG 169: Cút đi, về sau cách cậu ta xa một chút
CHƯƠNG 170: Hoảng sợ, Đao Sẹo bị giết
CHƯƠNG 171: Ra tù, cuối cùng Ôn thần cũng đi rồi
CHƯƠNG 172: Rời đi, anh tôi tới đón
CHƯƠNG 173: Thực ra, em thích đàn ông
CHƯƠNG 174: Hắc hắc, gia đã về rồi
CHƯƠNG 175: Chậc, cậu bé dính người
CHƯƠNG 176: Có tin được không, sạch sẽ không?
CHƯƠNG 177: Nằm vùng, anh hai Quý Hà?
CHƯƠNG 178: Tiểu Bạch, cậu là khác biệt
CHƯƠNG 179: Nguy cơ, tầng tầng bao vây
CHƯƠNG 180: Đáng sợ, dịu dàng quá đi
CHƯƠNG 181: Tiểu Bạch, cậu cũng là nằm vùng
CHƯƠNG 182: Mộng bức, bại lộ
CHƯƠNG 183: Phạch, bị đập bất tỉnh
CHƯƠNG 184: Giam lỏng, khoá bị đập
CHƯƠNG 185: ('༎ຶོρ༎ຶོ'), ngươi sắp chết
CHƯƠNG 186: Khổ sở, muốn khóc nhưng không khóc được
CHƯƠNG 187 Ngoại truyện: Hồi ức của Diêm La, hảo cảm trời sinh
CHƯƠNG 188 Ngoại truyện: Nỗi lòng Diêm La, nếu có kiếp sau
CHƯƠNG 189 Ngoại truyện: Tương lai Diêm La, tảo mộ
Chuyên mục đầu năm
CHƯƠNG 190: THẾ GIỚI 6, dị thế đại lục viễn cổ nhân*
CHƯƠNG 191: Dã nhân, dã nhân lưu manh
CHƯƠNG 192: Giáo huấn, treo hắn lên cây
CHƯƠNG 193: Hắn bắt, chính là ta bắt
CHƯƠNG 194: Tộc trưởng, cháu không muốn A Khê
CHƯƠNG 195: Đánh lén, dã nhân trong tối
CHƯƠNG 196: Vênh váo, bị rắn độc cắn
CHƯƠNG 197: Hay là, anh lại cởi ra cho tôi xem
CHƯƠNG 198: Thật dã, tôi thích
CHƯƠNG 199: Trời ạ, sao ngươi lại đi ngửi cái này
CHƯƠNG 200: Buổi tối, tắm rửa bên sông nhỏ
CHƯƠNG 201: A Khê, cô thật đẹp
CHƯƠNG 202: Muốn chết, bị tán thành cẩu
CHƯƠNG 203: Sự thật, ngươi là kẻ siêu siêu lười
CHƯƠNG 204: Tộc ăn thịt người, A Mãng đến rồi
CHƯƠNG 205: Cô gái này, tôi muốn
CHƯƠNG 206: Xấu hổ, cưỡi lên cổ
CHƯƠNG 207: Về hang, cho em cưỡi đủ
CHƯƠNG 209: Về sau, đừng tới nữa
CHƯƠNG 210: Khiếp sợ, ngươi là Nam Tầm nhái sao?
CHƯƠNG 211: Nóng bỏng, múa bụng
CHƯƠNG 212: Thực táng*, sợ phát khóc
CHƯƠNG 213: Hoảng sợ, một con thật lớn
CHƯƠNG 214: Kinh hoàng, con trăn nuốt người
CHƯƠNG 215: Hung tàn, thiêu chết ả
CHƯƠNG 216: A Khê, em làm rất tốt
CHƯƠNG 217: Dứt khoát rời đi, không hề vương vấn
CHƯƠNG 218: Nhà mới, nhà trên cây và hang đá
CHƯƠNG 219: Chia sẻ, phong cảnh trên cây
CHƯƠNG 220: Tới nha, tạo tác nha*
CHƯƠNG 221: Ha ha, hai tên ngốc bức
CHƯƠNG 222: Hàng xóm mới, con chim lớn và con trăn khổng lồ
CHƯƠNG 223: Vây quét, chém giết
CHƯƠNG 224: Thân ái, ngươi thật là hư nha
CHƯƠNG 225: Thiên thần, từ trên trời giáng xuống
CHƯƠNG 226: Bày trận, Tụ Linh Trận
CHƯƠNG 227: A Mãng, em thích anh
CHƯƠNG 228: THẾ GIỚI 7, Quốc sư đại nhân và thùng cơm đồ đệ
CHƯƠNG 229: Trang bức, tuyệt
CHƯƠNG 230: Đối diện, người này nguy hiểm
CHƯƠNG 231: Ây da, người ta tâm già nhưng thân không già
CHƯƠNG 232: Thật ra, ngươi là cái thùng cơm
CHƯƠNG 233: Đầu bảng, Tường Vi cô nương
CHƯƠNG 234: Gặp lại, cỗ kiệu trắng trang bức
CHƯƠNG 235: Nguy hiểm, ân cứu mạng
CHƯƠNG 236: Liều chết đuổi theo, Mao Toại tự tiến*
CHƯƠNG 237: Quá đẹp, không giống người phàm
CHƯƠNG 238: Đau quá, đau đến quên cha quên mẹ
CHƯƠNG 239: Rắn đáng yêu, ngươi đùa ta hả?
CHƯƠNG 240: Ban đêm, thí cổ
CHƯƠNG 241: Nha đầu, ngươi cầm cho bổn toạ ăn
CHƯƠNG 242: Khiếp sợ, bị ôm
CHƯƠNG 243: Tới đây, cùng nhau hứng mưa
CHƯƠNG 244: Hoa tâm đại củ cải
CHƯƠNG 245: Ngươi nói xem, chấp niệm là gì?
CHƯƠNG 246: Cấm thuật, lấy mệnh tục mệnh*
CHƯƠNG 247: Kết cục, vạn tiễn xuyên tâm
CHƯƠNG 248: Có ngài ở đây, ta cần gì tiền đồ
CHƯƠNG 249: Cây trâm này, ngươi cài lên rất đẹp
CHƯƠNG 250: Về sau, bổn toạ gọi ngươi là Đoá Đoá
CHƯƠNG 251: Đoá Đoá, khát nước?
CHƯƠNG 252: Hung hiểm, bị ám sát
CHƯƠNG 253: Chậc, miệng nhỏ thật ngọt
CHƯƠNG 254: Thần linh, hay là yêu quái
CHƯƠNG 255: Đóa Đóa, ngươi ngồi vào áo của ta
CHƯƠNG 256: Đóa Đóa, sau này cách xa hắn chút
CHƯƠNG 257: Tranh chấp, rơi xuống nước
CHƯƠNG 258: Đóa Đóa, ngươi thu liễm chút
CHƯƠNG 259: Đại nhân, ngài ôm ta một cái đi
CHƯƠNG 260: Ôm, còn hôn nữa
CHƯƠNG 261: Thùng cơm, để ta làm ca ngươi đi
CHƯƠNG 262: Tức giận, bị xa cách
CHƯƠNG 263: Trúng dược, bị tính kế
CHƯƠNG 264: Đại nhân, ta thích ngài
CHƯƠNG 265: Meo, mặt người dạ thú
CHƯƠNG 266: Khiêng đi, bị bao vây
CHƯƠNG 267: Đại nhân, ta muốn ăn mì
CHƯƠNG 268: Đại nhân, nằm với ta một lát đi
CHƯƠNG 269: Đại nhân, chúng ta rèn luyện đi
CHƯƠNG 270: Tiểu thùng cơm, cẩn thận Cung Đại
CHƯƠNG 271: Chỉ bằng ngươi mà có thể làm khó được ta?
CHƯƠNG 272: Đóa Đóa, bổn tọa tàn nhẫn sao
CHƯƠNG 273: Vừa rồi, ngươi thật giống yêu tinh
CHƯƠNG 274: Vẽ pháp trận, khoá tâm trận năm tuyến
CHƯƠNG 275: Cải trang, đi gặp Ngũ hoàng tử
CHƯƠNG 276: Khiếp sợ, bí mật hoàng gia
CHƯƠNG 277: Bói toán, lòng hoảng hoảng
CHƯƠNG 278: Lời đồn đãi, con tiện tì này
CHƯƠNG 279: Mưu đồ, phản phệ trước thời hạn
CHƯƠNG 280: Kinh dị, một đầu tóc bạc
CHƯƠNG 281: Bỏ mình, Nam Tầm nổi giận
CHƯƠNG 282: Mắt mù, tai điếc
CHƯƠNG 283: Thanh tỉnh, nổi trận lôi đình
CHƯƠNG 284: Đại nhân, sau này hôn ta nhiều chút
CHƯƠNG 285: Đóa Đóa, chúng ta về nhà
CHƯƠNG 286: Ây da, thật xấu hổ quá đi
CHƯƠNG 287: Đoá Đoá, đắng vậy thật sao?
CHƯƠNG 288: Đại nhân, chúng ta quy ẩn đi
CHƯƠNG 289: Đóa Đóa, đây là lần cuối cùng
CHƯƠNG 290: Hoài nghi, Quốc sư hóa yêu nhân
CHƯƠNG 291: Vây công, thành trì thất thủ
CHƯƠNG 292: Đóa Đóa, ta đi rất nhanh sẽ về
CHƯƠNG 293: Đại nhân, vĩnh viễn chớ quên ta
CHƯƠNG 294: Cung Mặc Nhiễm thiên, cấm thuật cuối cùng
Thông báo nhỏ - New version
CHƯƠNG 295: THẾ GIỚI 8, ẢNH ĐẾ VÀ HOTGIRL FAN CUỒNG
CHƯƠNG 296: Vốn liến, thanh thuần lại gợi cảm
CHƯƠNG 297: Người đẹp, khúc hay
CHƯƠNG 298: Bán tranh, người đẹp váy trắng
CHƯƠNG 299: Ký hợp đồng, trở thành nghệ sĩ
CHƯƠNG 300: Ngủ ngon, tiểu yêu tinh của em
CHƯƠNG 301: Khen ngợi, diễn cảm không tồi
CHƯƠNG 302: Ha, không hổ là fan tôi
CHƯƠNG 303: A a a, được nam thần follow
CHƯƠNG 304: Đóng phim, tạo hình đẹp hết chỗ chê
CHƯƠNG 305: Đại Đại, em là fan não tàn của anh
CHƯƠNG 306: Ngao ngao, muốn tới ký tên
CHƯƠNG 307: Kỹ thuật diễn, quá trâu
CHƯƠNG 308: Tự tiến cử, để tôi diễn
CHƯƠNG 309: Cẩu huyết, tuyệt luyến có một không hai
CHƯƠNG 310: Chân chó, "Đại đại uống nước ạ"
CHƯƠNG 311: Ha ha, rất tiện đường
CHƯƠNG 312: Chừng mực, hay mặc kệ
CHƯƠNG 313: Giảng kịch bản, miên man bất định
CHƯƠNG 314: Anh Càn, em có thể theo đuổi anh được không
CHƯƠNG 315: Hôn môi, thật sự hôn
CHƯƠNG 316: Ngủ ngon, cô bé đáng yêu
CHƯƠNG 317: Khen ngợi, đã rất tuyệt
CHƯƠNG 318: Thăm ban, là một đại mỹ nữ
CHƯƠNG 319: Đan Tiểu Thủy, em đang ghen à?
CHƯƠNG 320: Thực khéo, tôi cũng không thích cô
CHƯƠNG 321: Hôn trộm, anh làm em mê muội
CHƯƠNG 322: Đan Tiểu Thủy, sinh nhật vui vẻ
CHƯƠNG 323: Chúc giấc mơ của em trở thành sự thực
CHƯƠNG 234: Vừa rồi, em đang nhìn ai
CHƯƠNG 325: Trò chơi, nói thật hay mạo hiểm
CHƯƠNG 326: Anh Càn, em có nặng không?
CHƯƠNG 327: Không còn giấy, em muốn ký ở đâu?
CHƯƠNG 328: Âu Càn, em muốn hôn hôn hôn
CHƯƠNG 329: Cổ Vận, quảng cáo đầu tiên
CHƯƠNG 330: Đan Thủy, cô ả chết tiệt!
CHƯƠNG 331: Kích động, đầu bảng hot search
CHƯƠNG 332: Niềm vui bất ngờ, hoa hồng
CHƯƠNG 333: Lưu tên, trái tim bé bỏng của tôi
CHƯƠNG 334: Anh Càn, cảm ơn anh
CHƯƠNG 335: Rớt cằm, ảnh đế và chừng mực lớn
CHƯƠNG 336: Đan Tiểu Thủy, em có muốn xem không?
CHƯƠNG 337: Bất ngờ, khẽ meo meo thăm ban
CHƯƠNG 338: Không mặc, như vậy đẹp nhất
CHƯƠNG 339: Đừng nháo, rõ ràng em cũng thích

CHƯƠNG 208: A Khê, ăn no chưa?

1.9K 221 11
By padu_c

Editor: Bánh Bao Không Nhân/ Beta: PaduC

Nam Tầm vẫn tin vào những gì chính mắt mình thấy, tộc nhân Tộc ăn thịt người nhìn rất lương thiện, không giống loại người hung tàn đến độ muốn ăn thịt người.

Không lâu sau, một người phụ nữ lén vén rèm thú ở cửa hang đá, nhìn thoáng vào bên trong. Sau khi thấy Nam Tầm đã tỉnh cô ấy mới bước vào, cười giải thích: "Tộc trưởng và gần như tất cả đàn ông trong tộc đã ra ngoài săn thú rồi."

Nói xong cô ấy liền lơ đãng nhìn mấy vết hồng hồng không che được trên người Nam Tầm, ánh mắt lộ ra vài phần hiểu rõ, nụ cười trên mặt mang theo chút vẻ ái muội.

Nam Tầm cười, gật đầu với cô ấy: "Tôi biết rồi."

Người phụ nữ này tên A Hoa, cũng được Tộc ăn thịt người mua về từ bộ lạc khác vào mấy năm trước, ngay lúc đó là gần thời điểm giá lạnh nhất, chỉ dùng một cái đầu heo đã đổi được. Hiện tại cô ấy sống chung với hai người đàn ông, sinh cho mỗi người một nhóc con.

Nam Tầm hỏi mượn A Hoa cốt châm* và dây cỏ mềm, một lần nữa may lại cái váy bị A Mãng kéo hư.

[*Cốt châm: Kim may làm bằng xương.]

Lúc A Hoa hỏi Nam Tầm có muốn đi hái trái cây không, Nam Tầm không chút do dự đồng ý. Cô cần phải cho phụ nữ trong tộc mở rộng tầm mắt về sức lao động của cô.

Ngoài những người phải chăm sóc con nhỏ, số phụ nữ còn lại đều ra ngoài.

Nam Tầm nhanh nhẹn leo cây, hái trái cây, hái rau dại, hái dừa, khiến một đám phụ nữ sợ ngây người.

Mấy người phụ nữ chỉ trong chốc lát đã hiểu rõ, A Khê là một người phụ nữ nhưng lại có thể làm việc không thua gì đàn ông, còn có thể sinh nhóc con. Tộc trưởng của bọn họ thật là quá tinh mắt!

Tới gần giữa trưa, mấy người đàn ông đã mang con mồi trở lại.

Nam Tầm phát hiện, đàn ông nơi này đã sắp trời cao*. Bọn họ không có vũ khí gì vượt trội, tất cả đều chỉ có một cây giáo đầu đá đơn giản, nhưng bọn họ lại rất am hiểu việc săn bắt, chỉ mới một buổi sáng mà đã thành công bắt được hai đầu thú.

[*Chỗ này bản convert để là "điếu tạc thiên" (吊炸天) hoặc "điểu tạc thiên" (屌炸天) đại khái là chỉ năng lực (sức mạnh) rất lợi hại, sắp sánh ngang trời đất.]

Buổi trưa, các tộc nhân được ăn chán chê một trận, đám phụ nữ thì lấy ra mấy quả dại mình hái.

Bởi vì số lượng quả dại lần này nhiều hơn hẳn bình thường, đám đàn ông không khỏi thấy ngạc nhiên. Sau khi nghe được đều là A Khê hái, ánh mắt họ nhìn về phía tộc trưởng không khỏi mang theo vài phần trêu chọc.

A Mang ôm chầm lấy A Khê đang nướng thịt, không biết xấu hổ nói: "Ha ha ha, A Khê của tôi thật lợi hại, không hổ là cô gái A Mãng tôi coi trọng."

Nói xong liền tới gần nâng mặt Nam Tầm hôn một cái. Nam Tầm lập tức đẩy bay đầu hắn, trừng mắt cảnh cáo.

A mãng cười ha ha: "A Khê giận rồi. Được rồi được rồi, chờ buổi tối chúng ta vào hang rồi nói."

Mấy người đàn ông đã có phụ nữ lập tức ngầm hiểu cười cười.

Nam Tầm rất muốn cho khuôn mặt đang cười to của A Mãng một quả đấm. Má nó, có thể hàm súc một chút được không? Có thể không!

Giữa trưa sau khi đã ăn chán chê, đám đàn ông lại ra ngoài săn thú, lần này thì trời tối mới về. Nhóm phụ nữ buổi sáng đã hái đủ trái cây, cho nên buổi chiều không ra ngoài mà ngồi khâu khâu vá vá với nhau.

Mùa đông giá rét đã sắp tới, mấy người phụ nữ bắt đầu dùng da thú làm quần áo mùa đông. Mỗi nhà sẽ được phát một tấm da thú, tuy một số nhà vẫn chưa được phân đến, nhưng những người này không gấp chút nào. Bởi vì bọn họ tin vào năng lực của đám đàn ông, chắc chắn trước mùa đông sẽ săn đủ mồi, đạt được đủ lượng da lông.

Mấy người phụ nữ chỉ biết làm mấy bộ quần áo đơn giản. Rốt cuộc thì công cụ cũng có chút hạn chế, ví dụ như không có kéo, cốt châm cũng tương đối thô, phần lớn là men theo đường vân trên da thú để làm tay áo và dây áo đơn giản. Nhưng dù là như thế thì Nam Tầm đã cảm thấy các cô ấy đã rất ghê gớm rồi.

Nam Tầm nghĩ nghĩ rồi lấy ra tấm da lớn chưa được xử lý của con hổ răng kiếm uy vũ A Mãng đặt trong hang ra. Ngay khi cô lấy ra tấm da, mắt của mấy người phụ nữ đều sáng hết lên, dính chặt lên miếng da hổ không dời đi được.

Một người hâm mộ nói: "A Khê, cô thật đúng là có phúc. Tộc trưởng là người đàn ông dũng mãnh nhất của Tộc ăn thịt người chúng ta, bất cứ người phụ nữ nào cũng muốn sinh con cho anh ta nhưng anh ta ai cũng không cần, chỉ cần cô."

Nam Tầm cho rằng chỉ có đồ lưu manh A Mãng mới nói trắng ra như vậy, nhưng cô phát hiện mình sai rồi, toàn bộ đàn ông phụ nữ Tộc ăn thịt người đều nói chuyện đều rất trắng trợn. Bọn họ nếu thích thì sẽ to gan nói thích, không thích cũng sẽ bày tỏ trực tiếp.

Như một người phụ nữ khác, ánh mắt cô ta nhìn về phía Nam Tầm tràn đầy ghen ghét, nói bằng giọng điệu quái lạ: "A Hương tôi cũng không kém gì cái cô này, vì sao A Mãng lại chướng mắt tôi? Phụ nữ khác đều ngủ với rất nhiều đàn ông, tôi chỉ ngủ với mỗi A Báo, anh em tốt của anh ấy."

Người phụ nữ bên cạnh cười nhạo: "A Hương, sao cô vẫn còn nhớ thương A Mãng vậy? A Mãng nói anh ta không thích cô rồi, cô cũng nên hết hy vọng đi."

Nam Tầm bị A Hương kia làm tức nghẹn họng.

Đờ mờ, cô ta cũng đã ngủ với đàn ông khác rồi mà vẫn còn dám nhớ thương A Mãng nhà cô, mặt cô ta rốt cuộc là lớn bao nhiêu đây?

Nam Tầm không để ý đến A Hương miệng đầy nước chua, tự mình sửa sang lại tấm da hổ, bắt đầu đo đạc kích cỡ. Cô phải làm cho A Mãng một chiếc áo khoác da hổ có thể giữ ấm lại thoải mái.

Mấy người đàn ông không thích mặc áo có tay, cho dù có là mùa đông. Vậy nên Nam Tầm định làm tay áo lửng, cổ thì làm vạt chéo kiểu cổ đại để tự thắt. Da hổ dư lại thì làm quần dài có dây lưng. Làm xong áo khoác với quần, mấy miếng da vụn sẽ dùng làm ủng.

Ý tưởng của Nam Tầm vô cùng tốt, nhưng đến khi bắt tay vào làm thì cô lại muốn khóc. Cốt châm thật sự rất khó dùng, da hổ hoàn toàn không có chỗ thoát khí như vải, đâm cốt châm vào cũng rất vất vả mới đâm được một lỗ.

Chờ khi A Mãng và mấy người đàn ông khác trở về, Nam Tầm đến một cái tay áo cũng không làm được, ngược lại trên tay đã bị cốt châm đâm cho đầy lỗ. A Mãng nhìn thấy liền không nói hai lời, trực tiếp đi lấy một ít thảo dược nhai rồi đắp cho cô.

Thành quả chiến đấu của đám đàn ông vẫn rất lớn. Chờ đoàn người ăn no rồi thì đồ ăn dư lại sẽ được mấy người đàn ông khiêng vào một cái hang đá không có người ở.

Tuy rằng Tộc ăn thịt người không biết cái gì là "hầm", nhưng Nam Tầm phát hiện vị trí của cái hang đó tương đối thấp, vì vậy nhiệt độ bên trong cũng thấp hơn bình thường, dùng để dự trữ lương thực cho mùa đông quả thật là vô cùng thích hợp.

"A Khê, ăn no chưa?" A Mãng hỏi, ánh mắt sáng quắc nhìn chằm chằm cô.

Nam Tầm nuốt nước miếng ừng ực: "Ăn no rồi, nhưng mà ăn hơi nhiều, nên em muốn ra ngoài dạo một chút."

Đôi mắt A Mãng hiện lên một vệt sáng, lập tức lên tiếng: "Được, tôi đi với em."

Sau đó, hai người tay to kéo tay nhỏ ra ngoài tản bộ. A Mãng tiện tay hái chút cỏ gì đó, đưa một nửa cho Nam Tầm: "A Khê, bỏ cái này vào miệng nhai chút đi, sau đó thì phun ra."

Nam Tầm cuối cùng cũng biết vì sao răng hắn lại trắng như vậy, trong miệng còn luôn có mùi cỏ xanh thơm mát. Thì ra hắn thường nhai loại cỏ này, loại cỏ này dường như có thể loại bỏ mùi lạ và cao răng trong miệng, hoàn toàn có thể xem như kem đánh răng để sử dụng.

Tiểu Bát đột nhiên chen vào một câu vô cùng đểu giả: "Thân ái, ngươi nói xem hắn đang êm đẹp tự nhiên đi làm sạch răng làm gì? Ngươi không cảm thấy sau đó hắn sẽ, a hi hi..."

Nam Tầm: ...

Nhờ Tiểu Bát nhắc nhở, Nam Tầm thật sự nhìn ra chỗ nào không đúng rồi. Ví dụ như bây giờ, bọn họ đang đi qua một bụi dương xỉ cao cao, nếu đi vào trong bụi cỏ, chỉ cần hơi cúi đầu thì cái gì cũng không thấy nữa. Thật là tiện cho việc yêu tinh dã chiến.

Lại ví như cái cây đại thụ to bên cạnh, hai người chỉ cần núp phía sau, A Mãng một tay ấn cô trên cây, đẩy chân cô lên cao...

Cmn, Nam Tầm thấy cả người đều không khoẻ.

Cô cảm thấy chắc chắn là cô bị con thú đầu óc đầy phế liệu màu vàng* nào đó ảnh hưởng rồi.

[*Màu vàng là tượng trưng cho truyện sex bên Trung Quốc :v]

Continue Reading

You'll Also Like

10.7K 1.2K 55
Tên gốc: 80 chi Phật hệ pháo hôi tốt số nhất Tác giả: Mộc Tử Nhất Số chương: 80 Tình trạng: Đang lấp Thể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Hiện đại , HE...
64.1K 3.7K 163
🌻 Tác giả: Ngư Thất Thải 🌻 Số chương: 160 chương + 1 phiên ngoại 🌻 Dịch: Bé Đẹp - Những ngày xanh thân ái 🌻 Hỗ trợ beta: Jen và Vy 🌻 Tag: Cổ đại...
349K 25.2K 135
Hôm nay lại đang trêu chọc mẹ kế - Chước Chước Nhân vật chính: Tô Mạn x Nguyễn Đào Edit: phuong_bchii
1.6M 140K 151
Hán Việt: Xuyên Thành Giả Thiếu Gia Hậu Ngã Bạo Hồng Liễu Tác giả: Phong Hoa Như Cố Thể loại: Nguyên sang, Đam mỹ, Hiện đại, HE, Tình cảm, Xuyên việt...