Nhân Duyên Tiền Định - Mục Đề...

By Rosenychungchung

148K 4.9K 906

- Tên gốc: Trọng sinh chi tể tướng tại thượng - Tình trạng: Hoàn - 115 chương - Edit: Roseny Chung - Halley ... More

Văn án
Chương 1: Rửa Oan Khuất
Chương 2: Đêm Kinh Mộng
Chương 3: Thí Ân Huệ
Chương 4: Cưỡi Đại Mã
Chương 5: Yến Truyền Lư
Chương 6: Ăn Băng Uyển
Chương 7: Giết Người Diệt Khẩu 1
Chương 8: Ngày Nghỉ Nhàn Hạ
Chương 9: Ngày 9 Tháng 9
Chương 10: Chuyên Đối Nghịch
Chương 11: Gặp Ngụy Lương
Chương 12: Ba Đốm Lửa
Chương 13: Mười Ba Tuổi
Chương 14: Cầu Tam Sinh
Chương 15: Hẻm Nhân Duyên
Chương 16: Mỹ Nhân Ngư
Chương 17: Nằm Mộng Xuân =))
Chương 18: Giả Đoạn Tụ
Chương 19: Giết Người Diệt Khẩu 2
Chương 20: Thu Nhận A Trúc
Chương 21: Rượu Trạng Nguyên
Chương 22: Xông Vào Khuê Phòng
Chương 23: Lễ Đội Mũ
Chương 24: Cùng Bổ Họa
Chương 25: Lòng Thiếu Nữ
Chương 26: Khúc Quan Sư
Chương 27: Ngày Đại Hỉ
Chương 29: Mộng Dưới Trăng
Chương 30: Biểu Cô Nương
Chương 31: Cẩu Hoàng Đế
Chương 32: Sinh Rạn Nứt
Chương 33: Vân Tưởng Các
Chương 34: Niên Hoa Giáp
Chương 35: Mong Nhớ Tiêu Tan
Chương 36: Nhiều Tâm Tư
Chương 37: Cùng Tranh Phong
Chương 38: Điểm Uyên Ương
Chương 39: Nữ Giả Nam
Chương 40: Gõ Nhịp Trong Đêm Mưa
Chương 41: Nảy Sinh Sự Cố
Chương 42: Ăn Một Ngụm
Chương 43: Tiên Trong Hồ
Chương 44: Phạm Tên Húy
Chương 45: Báo Ứng
Chương 46: Sửa Nhân Duyên
Chương 47: Tiệc Khánh Công (1)
Chương 47: Tiệc Khánh Công (2)
Chương 48: Trừng Trị Độc Phụ (1)
Chương 48: Trừng Trị Độc Phụ (2)
Chương 49: Đêm Ba Mươi
Chương 50: Phủ Đầy Bóng Đêm
Chương 51: Trò Chuyện Dưới Nến
Chương 52: Cuối Cùng Cũng Thẳng Thắn
Chương 53: Dời Đến Lũng Hữu
Chương 54: Qua Sinh Thần
Chương 55: Cung Tàng
Chương 56: Tây Bắc Loạn
Chương 57: Tình Khó Ngăn Chặn
Chương 58: Chuyện Bí Ẩn
Chương 59: Ngày Ba Tháng Ba
Chương 60: Thở Dài Đáng Tiếc
Chương 61: Hai Kiếp Người
Chương 62: Hất Máu Chó
Chương 63: Thẩm Vấn Khéo
Chương 64: Đính Hôn Không
Chương 65: Sáng Tỏ Tư Tình
Chương 66: Kiếp Sinh Tử
Chương 67: Án Phóng Ngựa
Chương 68: Định Hôn Sự
Chương 69: Nuôi Quỷ Kế
Chương 70: Dân Chúng Thỉnh Tội
Chương 71: Bóc Trần Chuyện Xấu
Chương 72: Chiếu Cáo Tội Mình
Chương 73: Chiêu Tỷ Tỷ
Chương 74: Vi Luân Thường
Chương 75: Nguội lòng

Chương 28: Thái Tử Phi

1.6K 61 8
By Rosenychungchung

Người trong điện đang ưu nhã uống trà, khí nóng mờ mịt bao phủ gương mặt bà trở nên mơ hồ, nhưng vẫn nhìn ra được đó là một phụ nhân phong vận.

Lưu Ly đem tin tức nàng tìm hiểu được nhất nhất báo cho người trước mặt. Đôi mày dài của hoàng hậu hơi nhíu lại, nốt chu sa ở đuôi mày đỏ tựa máu tươi ướt át.

"Không biết hoàng thượng bên kia sẽ thế nào......" Hoàng hậu nói xong rũ mắt, đem khí nóng trên nước trà thổi đi một chút.


Thái tử nắm chặt quyền đầu ngồi trước bàn thật lâu.

"Không được, không thể tiếp tục bị động như vậy......" Thái tử đột nhiên đứng dậy, đi ra ngoài phòng.

Hôm nay trong triều đã xảy ra một chuyện lớn, vẫn chưa nhắc đế hôn sự thái tử cư nhiên tấu thỉnh hoàng thượng vì hắn tuyển chọn chính phi.

Hơn nữa thái tử đã mười tám tuổi, sớm nên suy xét hôn sự, nhưng đến giờ trong Đông Cung đến cả một nữ nhân cũng không có. Hoàng thượng không thích thái tử, đã là sự thật trong triều trên dưới trong lòng hiểu rõ chỉ không nói ra mà thôi, sau đó càng không cần nhắc đến, nếu thê tộc của thái tử thế lực cường đại, tuyệt đối không có chỗ tốt.

Lần này thái tử đem chuyện tuyển phi đưa ra bên ngoài, hoàng thượng sẽ không tiện cự tuyệt, vì thế lịch trình thái tử tuyển phi được diễn ra sớm hơn.

Văn Chiêu đang ngồi trong viện hướng về Vọng Nguyệt đình vẽ tranh, Văn Đàm từ bên Tây Tịch tiên sinh nhảy nhót trở về, thấy Văn Chiêu lập tức dừng lại xem nàng đang vẽ cái gì.

"Nhị tỉ tỉ thật là người có thiên phú xuất chúng!" Văn Đàm tán thưởng nói.

Văn Chiêu vừa vẽ vừa hỏi nàng, "Vì sao nói như thế? Họa kỹ của Nhị tỉ cũng chỉ qua mức tiêu chuẩn thôi."

Văn Đàm nghiêng đầu chớp mắt nói, "Bởi vì A Đàm ngày thường cực ít khi nhìn thấy Nhị tỉ luyện vẽ, mẫu thân nói, chỉ có bẩm sinh hơn người mới có tư cách chậm trễ sang ngày sau."

Bút vẽ của Văn Chiêu dừng một chút, kiếp trước tích lũy của nàng lại trở thành thiên phú trong miệng Văn Đàm, cũng trách nàng trọng sinh tới nay dựa vào tích lũy này liền lười biếng học hỏi, lời này của Văn Đàm với nàng mà nói chính là thức tỉnh nàng.

Hai người câu được câu không trò chuyện, liền thấy Chiết Chi một đường chạy chậm lại đây.
Chiết Chi hành lễ nói, "Nhị cô nương, họa sư tới, phu nhân gọi cô nương đi chuẩn bị."

Văn Chiêu buông bút, gật gật đầu nói, "Chờ ta một chút."

Họa sư kia dọn xong giá vẽ, đang chờ liền thấy một thiếu nữ thanh xuân uyển chuyển đi đến, từ dáng người này, dáng vẻ xem ra không thể nghi ngờ là một mỹ nhân.

Người người đều yêu cái đẹp, đối với người như hắn, người vẽ tranh mà sống, càng thích cái đẹp như mạng, mà người trước mặt càng làm hắn tin tưởng hôm nay bản thân có thể vẽ ra một bức họa tuyệt mỹ.

Không nghĩ đến giây tiếp theo liền có một thùng nước lạnh hắt xuống từ trên đầu hắn, họa sư thấy rõ mặt nàng, dường như nuốt phải ruồi bọ, ngũ quan của cô nương này đẹp thì đẹp đó, nhưng màu da lại vàng như nến, sắc môi cũng thực sự tái nhợt, vừa thấy chính là dáng vẻ không điều dưỡng tốt thân mình.

Họa sư trong lòng thở dài, đáng tiếc quá.

Chờ sau khi họa sư đi rồi, Văn Chiêu mới quay về phòng đem nước gừng trên mặt tẩy xuống, Văn Đàm trực tiếp khen, "Nhị tỉ tỉ thật là lợi hại!"

Thời điểm buổi tối trên án thư của thái tử đã đặt xong một chồng họa, thái tử tùy ý vừa lật, cảm thấy không gì ý tứ, kêu tùy tùng giúp hắn để ý gia thế tốt một chút.

"Đem phủ quốc công, phủ đại tướng quân còn có Binh Bộ lấy ra trước."

Hắn yêu cầu nhạc gia nắm binh quyền.

"Điện hạ, đây là Đại cô nương Vệ quốc công phủ Tư Mã Dục, đây là Nhị cô nương Vinh quốc công phủ Khương Văn Chiêu, đây là cháu gái Binh Bộ thượng thư Trương Văn Thiến, đây là cháu gái Trấn Quốc đại tướng quân Mục Doanh......"

Thái tử tùy ý gật gật đầu nói, "Đặt chỗ đó trước, ngươi đi xuống đi."

Tùy tùng vô thanh vô tức rời khỏi phòng, thái tử lúc này mới bất đắc dĩ cười nói, "Xuất hiện đi, lại xuất quỷ nhập thần như vậy."

Dứt lời, trong góc tối hiện ra thân hình một nam tử, người nọ từ bóng tối đi ra, nói, "Tùy tùng của điện hạ không đủ cảnh giác......"

Thái Tử liếc nhìn hắn một cái nói, "Ai có thể cảm nhận được ngươi nhỉ."

Người nọ không hề đáp lời, đi đến bên án thư, ngón tay thon dài chỉ một chút, nói, "Người này, nếu điện hạ cho ta mặt mũi, giữ lại cho tại hạ."

Thái tử "ui" một tiếng, nói, "Hoá ra hôm nay ngươi đến là vì cái này?" Thái tử lấy bức tranh kia vừa nhìn, cười to, "Ngươi cư nhiên thích người như vậy, nhìn như bị bệnh vậy?"

Người nọ cũng không giải thích, dường như đang đợi một câu phê chuẩn của hắn, thái tử xua tay nói, "Thôi, dù cho cô nương này gia thế không tồi, nếu là ngươi thích, ta sẽ xem người khác."

Người nọ chắp tay nói, "Đa tạ điện hạ."

Thái tử tùy ý gật gật đầu, nói, "Nếu ngươi đã đến đây, liền giúp ta xem xét, ngươi xem Tư Mã gia cô nương này như thế nào?"

"Vệ quốc công ở Tây Nam có hai mươi vạn quân đóng, binh lực này không thể khinh thường, chỉ là muốn hoàng thượng đáp ứng cũng không đơn giản......"

Thái tử im lặng một chút, thở dài, "Bỏ đi, ta vẫn muốn đánh cược một lần."

"Cần thiết đuổi Đạo Ẩn đi trước khi hắn có cơ hội tác oai tác quái." Ánh mắt thái tử trong nháy mắt liền trở nên sắc bén, đem bức họa trong tay siết chặt một chút.

Hôm sau thái tử liền ở trên điện nói đã có người vừa ý, hoàng thượng thoáng ngồi thẳng người, cười hỏi hắn, "Là người phương nào? Minh Nhi không bằng nói ra."

Thái tử đáp, "Đại cô nương Tư Mã gia Tư Mã Dục." Nói xong liền không chút dấu vết quan sát biểu tình trên mặt hoàng thượng.

Ý cười trên mặt hoàng thượng chợt thu lại, hỏi, "Vì sao là nàng?"

Thái tử trả lời, "Thưa phụ hoàng, cô nương này gương mạo xinh đẹp lại hiền thục, hài nhi rất thích."

Hoàng thượng lẳng lặng nhìn hắn, cười như không cười hỏi, "Phải không?"

Thái tử nghe vậy rùng mình, thầm nghĩ phụ hoàng quả nhiên là không muốn sao......

Ai ngờ sắc mặt hoàng thượng biến đổi, đột nhiên cười to nói, "Minh Nhi thích, phụ hoàng tự nhiên sẽ thay ngươi làm chủ."

Ngày đó thái tử mang vẻ mặt vui mừng bước ra khỏi điện, ánh nắng bên ngoài hơi hắt lên người, chiếu trên gương mặt ấm áp thái tử, hòa hợp đến lạ.

Hắn cược đúng rồi sao, phụ hoàng vẫn quan tâm hắn ư......

Ngày đó trong cung truyền xuống hai đạo ý chỉ, một đạo là ban Đại cô nương Tư Mã gia vào vị trí thái tử phi, năm sau thành hôn. Một đạo còn lại là triệu Đạo Ẩn chân nhân tiến cung.

Vệ quốc công phủ đương nhiên hân hoan vô cùng, thái tử kia dù cho hiện tại lông cánh vẫn chưa đủ, nhưng hắn chung quy là trữ quân một triều, làm thái tử phi của hắn, ngày sau chính là một nước chi mẫu, đến lúc đó Tư Mã gia bọn họ chính là hậu tộc vô vàn phong quang.

Tin tức truyền tới Vinh quốc công phủ, Yến Thị cười gắp một đũa thức ăn cho Thính Lan, nói, "Còn tưởng rằng Nhị cô nương sẽ có tạo hóa lớn thế nào, bất quá cũng chỉ có thế."

Thính Lan đem đồ ăn trong chén ăn luôn, yên lặng không đáp.

Nàng đến cả tư cách được lựa chọn cũng không có, cũng không biết mẫu thân nàng cao hứng vì cái gì. Mà đáy lòng nàng lại là hy vọng Nhị tỉ có thể được tuyển chọn, dù ngày sau Nhị tỉ làm một nước chi mẫu, mỗi khi nàng tiến cung đều phải hướng nàng ấy hành đại lễ, nàng cũng cam nguyện.

Thính Nguyệt bĩu môi, nói, "Nương nói lời này ta không thích nghe."

Yến Thị một tay chỉ vào đầu Thính Nguyệt, giận mắng, "Nha đầu ngươi là khuỷu tay quẹo ra ngoài!"

Thính Nguyệt buông đũa trịnh trọng nói, "Nhưng nếu Nhị tỉ tỉ làm thái tử phi, toàn bộ Khương gia chúng ta đều sẽ được lợi a!"

Yến Thị nghe vậy liền trừng nàng liếc mắt một cái, "Ngươi chính là kẻ hiểu đại cách cục, mẫu thân mới là kẻ nhỏ mọn, nhưng ngươi cũng không nghĩ, nếu là như vậy Tam phòng chúng ta còn ngẩng đầu lên được? Chúng ta cần sống oai phong ở trong phủ, chứ không phải lấy vinh dự kia ra ngoài khoe khoang."

Nhưng nếu có phần tôn vinh này, ngày sau mai mối của hai tỉ muội nàng đều sẽ tốt chút. Nói đến cùng trong lòng mẫu thân chính yếu vẫn là địa vị trong phủ của mình......

Thính Lan ăn một ngụm cơm, yên lặng nghĩ. Nếu gia thế nàng tốt thêm chút nữa, nàng cũng không cần lâm vào cục diện không cao không thấp, xấu hổ như vậy.

Thính Nguyệt không nghĩ đến phương diện này, chỉ lo lắng Nhị tỉ tỉ của nàng sẽ thất vọng hay không, hẳn là không nhỉ, trông Nhị tỉ tỉ nhìn không giống như muốn làm thái tử phi......

Nhị tỉ tỉ của nàng tựa hồ vẫn chưa khai thông đâu, thấy nam tử nào đều không có phản ứng......

Mà Văn Chiêu bây giờ đích thực không hề thất vọng, ngược lại còn thở phào một hơi, trên mặt tươi cười nhẹ nhõm không ít. Điều bất mãn duy nhất chính là người được chọn làm thái tử phi kia vẫn là Tư Mã Dục.

Ngày sau nếu nàng tiến cung, chẳng phải vẫn hướng nàng ta hành đại lễ......

Văn Chiêu bĩu môi, quả thực thế sự khó có thể thập toàn thập mỹ. Kiếp trước nàng ngẫu nhiên bị thái tử nhìn trúng, mới được vị trí thái tử phi, kiếp này nàng cực lực tránh né thái tử, vị trí kia cũng đồng dạng thuộc về Tư Mã Dục, gia thế xuất chúng dung mạo hơn người kia.

Hơn nữa Tư Mã Dục đã được căn cứ theo tiêu chuẩn bồi dưỡng hoàng hậu từ lúc còn nhỏ, bảy tám tuổi đã học hết cung đình lễ nghi, lớn tuổi chút lại học bản lĩnh xã giao, nàng ta đương nhiên thành thạo ở vị trí kia rồi.

Văn Chiêu siết chặt bút trong tay, nhìn nét mực rơi trên giấy Tuyên Thành, cảm thấy trong lòng vẫn khó có thể bình ổn.

Nàng quả nhiên vẫn là không cam lòng. Những kẻ huỷ hoại nàng, nàng muốn bọn họ hết thảy xuống địa ngục! Dù cho kiếp này không có phát sinh những chuyện kia, nàng vẫn khó lòng tha thứ cho hành động kiếp trước của Tư Mã gia.

Tư Mã Tình vô tội, nhưng còn Tư Mã Dục kia, cha mẹ của các nàng thì sao?

Tắt đèn, ánh trăng bên ngoài không đến giường của Văn Chiêu, trong phòng là một mảnh u tĩnh màu lam.

Dường như là đêm trước tổ phụ xuất chinh, Văn Chiêu khuyên tổ phụ nếu thu được tin tức trong kinh, trước tiên phải bình tĩnh suy xét, đắn đo mọi thứ, không được để lửa giận che mờ hai mắt.

Tổ phụ nhỏ nhẹ mà an ủi tổ mẫu không cần lo lắng cho an nguy của ông, ông ở trên sa trường chiến đấu cả đời, làm sao dễ dàng bị người đánh bại như vậy. Nội tâm Văn Chiêu gấp gáp, lớn tiếng gọi tổ phụ vài tiếng, trên mặt tổ phụ treo lên nụ cười mãn nguyện, hài lòng, hứa hẹn nói ông sẽ chiến thắng trở về.

Tổ phụ nhìn không thấy nàng.

"Tổ mẫu, tổ mẫu......" Giúp Văn Chiêu kêu tổ phụ một tiếng......

Tổ mẫu cũng nhìn không nghe thấy, trong lòng Văn Chiêu trầm xuống, lúc này lại ở trong phòng nghe thấy được tiếng động ồn ào, Phù Diêu bên ngoài khóc lóc tiến vào, nói, "Cô nương, phủ quốc công phải bị xét nhà rồi......"

"Cô nương nếu không chúng ta đem xiêm y thay thôi...... Hu hu, Phù Diêu không muốn cô nương đi Tây Bắc chịu khổ......"

Đầu Văn Chiêu đau muốn nứt ra, vì sao phủ quốc công vẫn bị xét nhà?

Nhìn Phù Diêu khóc lóc thảm thương trước mắt cùng Phù Cừ lặng lẽ rơi lệ , Văn Chiêu cắn chặt răng gằn từng chữ một nói, "Ta đem khế thân trả cho các ngươi, các ngươi không còn là hạ nhân của phủ quốc công."

Nếu kiếp này vẫn chạy không thoát khỏi vận mệnh, nàng ít nhất có thể đem tự do trả cho nha hoàn của nàng.

Hai đại nha hoàn đều khóc kêu bảo không cần, các nàng muốn hầu hạ cô nương, bằng không cô nương ở Tây Bắc làm sao chịu nổi. Văn Chiêu mặc kệ, lấy khế thân ra, nhét vào trong tay các nàng, nói, "Các ngươi nếu là không nhận, Khương Văn Chiêu ta cũng không nhận hai người các ngươi. Ta nói xong rồi, các ngươi đi đi, đi đến nơi xa một chút, gả chồng sinh con......"

Hai người thút tha thút thít ôm nàng không buông, Văn Chiêu gỡ tay các nàng ra, nói, "Buông ta ra đi."

Trên đỉnh đầu lại truyền đến tiếng rên của Tam ca, Tam ca tắt giọng nói, "Tam ca không buông, Chiêu Chiêu là kim chi ngọc diệp, ai cũng không thể đánh muội."

"Tam ca chỉ có Chiêu Chiêu thôi......"

Đúng vậy, nàng cũng chỉ có Tam ca.

Nhưng sau này, nàng chỉ có thể sống trong cảnh ngập tràn cừu hận, cô độc một người.

Continue Reading

You'll Also Like

336K 24.4K 131
Hôm nay lại đang trêu chọc mẹ kế - Chước Chước Nhân vật chính: Tô Mạn x Nguyễn Đào Edit: phuong_bchii
2.1M 96.4K 124
Truyện có manhua - truyện tranh cùng tên đó nhoa :3> Tên khác: Ly hôn thân thỉnh (离婚申请) Tác giả: Vân Gian - Viễn Thượng Bạch Vân Gian (云间) Editor:...
162K 17.3K 79
Em gom nhặt tất cả may mắn đặt cược vào một mối tình thời niên thiếu. Đôi khi em tự hỏi liệu nó có đáng hay không? Nhưng cảm ơn Thế Hưng, đã thắp sán...
3.9M 375K 200
Hán Việt : Ác độc nam phối tựu yếu vi sở dục vi Tác giả : Điềm Tiêu Tối Điềm Edit : Cắn ngươi:3 Thể loại : Nguyên sang, đam mỹ, hiện đại, HE, tình cả...