[Full] Mau buông ra, tôi là c...

By Que123473

1M 62.1K 10.5K

Thể loại:1 nam ✖ 1 nữ, sạch, sủng, sắc, ngược. Lưu ý: Có gì thắc mắc hoặc đóng góp ý kiến xin mời các nàng bì... More

Án văn
Chương 1: Người đàn ông bí ẩn
Chương 2: Đêm tân hôn
Chương 3: Tại sao lại làm như vậy?
Chương 4: Lời tuyên bố
Chương 5: Nguy hiểm trong phòng ngủ
Chương 6: Hôn
Chương 7: Xuống đây đi
Chương 8: Xích mích nhỏ
Chương 9: Quan tâm
Chương 10: Ép buộc
Chương 11: Hẹn
Chương 12: Lời sỉ nhục
Chương 13: Vạch rõ ranh giới
Chương 14: Ra ngoài
Chương 15: Tình huống bất ngờ
Chương 16: Gia pháp
Chương 17: Thất thân
Chương 18: Nồng nhiệt
Chương 19: Căn biệt thự ngoại thành
Chương 20: Lời nói gây tổn thương
Chương 21: Lạc Phong
Chương 22: Xích mích
Chương 23: Đồng ý
Chương 24: Sợi dây chuyền
Chương 25: Lời khẩn cầu
Chương 26: Điều kiện
Chương 27: 500 vạn
Chương 28: Hồ bơi
Chương 29: Cuồng nhiệt
Chương 30: Thụy Nhan
Chương 31: Cuộc nói chuyện ngoài vườn hoa
Chương 32: Hờ hững
Chương 33: Vạch rõ quan hệ
Chương 34: Phát hiện
Chương 35: Lo lắng
Chương 36: Tức giận
Chương 37: Gặp ở nhà hàng
Chương 38: Khu chung cư F3
Chương 39: Không gian riêng
Chương 40: 'Tôi sợ mình sẽ yêu cậu'
Chương 41: Khó hiểu
Chương 42: Làm càn
Chương 43: Cậu về
Chương 44: Không gian riêng tư
Chương 45: Bằng chứng phạm tội
Chương 46: Cố ý
Chương 47: Lo lắng
Chương 48: Giải thích
Chương 49: Lễ Giáng sinh
Chương 50: Vụng trộm trong phòng ngủ
Chương 51: Chấp nhận
Chương 52: Mệt mỏi
Chương 53: Kết thúc
Chương 54: Người phụ nữ lạ
Chương 55: Hòa giải
Chương 56: Nguy hiểm trong phòng thay đồ
Chương 57: Cảnh cáo
Chương 58: Sự thật khiến bản thân đau lòng
Chương 59: Đau lòng
Chương 60: Ngày lành để đính hôn
Chương 61: Hiểu lầm
Chương 63: Nói cho rõ
Chương 64: Thử đồ
Chương 65: Bệnh
Chương 66: Lời nói đau lòng
Chương 67: Bắt gặp trong quán bar
Chương 68: Nụ hôn quyến luyến
Chương 69: Buổi lễ đính hôn
Chương 70: Lời tuyên bố
Chương 71: Em yêu anh
Chương 72: Hòa hợp về thể xác lẫn tâm hồn
Chương 73: Trở về Đường gia
Chương 74: Mẹ cô xảy ra chuyện
Chương 75: Người cũ
Chương 76: Khóc
Chương 77: Khó hiểu
Chương 78: Sự vô tâm
Chương 79: Lời sỉ nhục
Chương 80: Kết quả
Chương 81: Lời xin lỗi
Chương 82: Suy sụp
Chương 83: Sợ hãi
Chương 84: Quyết định rời đi của ông Phùng
Chương 85: Đau lòng
Chương 86: Đích thân xin lỗi
Chương 87: Rời đi
Chương 88: Khó hiểu
Chương 89: Lời đề nghị
Chương 90: 'Bỏ đứa bé đi'
Chương 91: Cần không gian riêng
Chương 92: Đêm nay
Chương 93: Quyết định
Chương 94: Tin tức
Chương 95: Xảy ra tai nạn
Chương 96: Cầu hôn
Chương 97: Thất bại
Chương 98: Thử thách
Chương 99: Ngày kết hôn
Chương 100: Mềm lòng
Chương 101: Ngượng ngùng
Chương 102: Kế hoạch không hoàn hảo
Chương 103: Hôn lễ của Trần Vỹ và Tần Tử Ngạn
Chương 104: Người đàn ông tốt bụng - Mạc Trình Thiên
Chương 105: Hiểu lầm
Chương 106: Đau khổ
Chương 107: Lo lắng chờ đợi
Chương 108: Đại kết cục
Lời của tác giả
Giới thiệu
Giới thiệu

Chương 62: Giả tạo

8K 521 96
By Que123473

Đến tối, Thụy Nhan đến thăm cô, tất cả các camera ghi lại mặt cô ta ở trung tâm mua sắm ngày hôm qua đều đã được cô ta xóa sạch. Mang theo trạng thái ngây thơ bước vào phòng.

- 'Chị Hy?' Tiếng nói ấy nếu nghe lần đầu tiên sẽ khiến cho người ta lầm tưởng Thụy Nhan là một người hoạt bát và rất hiền lành.

Khương Gia Hy quay lại nhìn cô ta, đôi mắt khóc từ đêm qua đến giờ đã bị đỏ hoe :'Ừ.'

- 'Hôm qua chị không sao chứ? Chị làm em lo quá. Em ngồi đợi chị mãi, sau đó Duật Hành gọi đến hỏi em...em mới biết chị gặp phải chuyện. Xin lỗi, em đưa chị ra ngoài mà không thể bảo vệ chị được...' Cô ta áy náy nói.

Khương Gia Hy cười gượng, nhớ đến lời của Tiểu Ngạn, cô bắt đầu đề phòng cô ta. Cũng có thể đã bị lừa dối quá nhiều nên bây giờ cô nhìn thấy ai cũng chẳng có cảm giác an toàn.

- 'Chị hôm qua có bị gì không? Lạc Phong đó không ngờ lại khốn nạn như vậy. Em sẽ cho hắn ta một trận để đòi lại công bằng cho chị...' Thụy Nhan bất bình thay cô, giả vờ nói.

Khương Gia Hy thở dài, cố ngồi yên nghe cô ta nói nhảm. Một người giúp việc đi lên phòng cô.

- 'Đại phu nhân, Thụy tiểu thư, cơm tối đã chuẩn bị xong rồi, mời hai cô xuống dùng ạ.'

Thụy Nhan kéo tay cô :'Mình đi thôi chị.'

- 'Tôi mệt, không ăn đâu. Mọi người cứ ăn đi.' Giọng cô hơi khàn, yếu ớt nói.

Thụy Nhan nhíu mày :'Chị sao vậy? Xuống cùng đi ạ, phải ăn mới có sức chứ?'

Xuống để nhìn thấy Đường Duật Hành sao? Hay là nhìn Thụy Nhan và cậu ngồi cùng nhau, dù là gì đi nữa, cô cũng không muốn xuống. Bây giờ nơi an toàn nhất trong căn nhà này chỉ là căn phòng này thôi, cô thực sự quá mệt mỏi rồi.

Thụy Nhan làm sao bỏ qua cho cô dễ dàng như vậy, kéo lấy tay cô :'Chỉ có mình em sẽ ngại đó, đi đi chị.'

Khương Gia Hy tránh đi, cô bất lực đi xuống nhà, nếu còn không xuống chắc chắn cô ta sẽ còn ở lì trên phòng mà lằng nhằng với cô.

Ngồi vào bàn ăn, Thụy Nhan kéo ghế ngồi xuống cùng Đường Duật Hành :'Sáng nay em gọi cho anh mà anh không nghe máy.'

- 'Tôi bận.' Đường Duật Hành lạnh nhạt đáp.

Thụy Nhan cười gượng, gật đầu như đã hiểu. Bà Lâm cau mày :'Thái độ của con là kiểu gì thế? Hai đứa sắp đính hôn rồi, cũng sắp trở thành vợ chồng, ăn nói chả ra làm sao?'

Bàn tay cầm đũa của cô cứng đờ lại, cúi đầu xuống, cố tỏ ra không quan tâm, nhưng làm sao không quan tâm được cơ chứ?

Đường Gia Huy cười nhạt :'Bà xã, em ăn nhiều một chút. tối qua đã mất ngủ rồi.'

- 'Thật là ngưỡng mộ hai anh chị.' Thụy Nhan cười tít mắt, hồn nhiên nói.

Bà Lâm cười mỉm, chuyển biến có vẻ tốt hơn rồi, chẳng mấy chốc bà sẽ có cháu nội, Đường gia sẽ có người nối dõi. Đường Duật Hành cười nhạt, tự rót cho mình một ly rượu rồi uống ậc một hơi cạn ly.

Khương Gia Hy đưa đôi mắt oán trách nhìn Đường Gia Huy, anh ta rõ ràng là đang cố tình.

- 'Bác gái, thật ra chuyện đính hôn không cần rườm rà quá đâu, nhanh gọn là được rồi. Dù sao Duật Hành cũng bận rất nhiều chuyện, không có thời gian.'

Ông Đường cau mày :'Không được, sao con có thể chịu thiệt thòi như vậy. Yên tâm, hai ngày nữa sẽ không khiến con thất vọng đâu.'

Hai ngày nữa? Khương Gia Hy dường như thở không ra hơi, có nghĩa cậu đã đồng ý chuyện đính hôn này. Rất tốt, níu kéo cô như vậy, nhưng lại sắp trở thành chồng của người phụ nữ khác, có cần phải hao tâm tổn sức như vậy không?

Cứ thế kẻ tung người hứng, Đường Duật Hành không hề phản biện gì, ánh mắt cũng không hề dừng ở cô thêm một giây nào.

Và đêm nay lại một đêm mất ngủ trôi qua, đến bây giờ mới hiểu được câu :'Thức đêm mới biết đêm dài.'

Sáng hôm sau...

Hàng loạt các tạp chí, báo, đài truyền hình rôm rả đưa tin về buổi lễ đính hôn của hoàng tử và công chúa, sẽ không có gì nổi bật nếu như không nhắc đến gia thế của Thụy gia.

Hai tập đoàn ngang tầm vóc, thành đạt như nhau, dường như đã trở thành trụ cột của nền kinh tế ở Thương Hải, bây giờ lại trở thành thông gia, mối quan hệ càng thân thiết, trên thương trường lại như hổ mọc thêm cánh.

Các bài báo viết rất đặc sắc về chuyện tình của hai người, Khương Gia Hy mặc dù không muốn biết nhưng những bài viết đó cứ thế hiện ra, ông Đường đọc báo cô cũng thấy tin tức này, cô đi xuống nhà nhìn qua tivi cũng thấy tin tức này.

Hai tay khẽ nắm lại, hình như lần này đã kết thúc thật rồi.

Bà Lâm cùng quản gia Trần ngồi một bên mở từng hộp trang sức màu đỏ.

- 'Đại phu nhân.' Quản gia Trần chào cô.

Khương Gia Hy cười nhạt, cúi đầu đáp lại. Bà Lâm nói :'Con thử xem mấy món đồ này có hợp không? Thụy Nhan liệu có thích không?'

Khương Gia Hy cười khổ, ngày cô gả vào Đường gia không hề trang trọng như vậy, nói đúng chất như một cuộc giao dịch người, cô như một món hàng, không được cử hành một hôn lễ, không ai biết đến cô là vợ của Đường Gia Huy, đừng nói đến những món trang sức đắt tiền này, ngay cả chỉ là một sợi dây chuyền cô cũng chẳng nhận được.

- 'Duật Hành đi đâu rồi?' Bà Lâm vừa sờ chiếc nhẫn vừa hỏi quan gia Trần.

Quản gia Trần cung kính đáp :'Cậu ấy đã ra ngoài từ sớm rồi ạ.'

-'Cũng phải, giờ nó mới là người bận nhất.' Bà gật đầu, ánh mắt đang tính toán chuyện gì đó.

Continue Reading

You'll Also Like

4.1K 148 22
-Nàng và chàng mỗi người một tính cách, sống chung mái nhà họ có ở bên nhauu.
58.1K 1.1K 18
Cô cứ nghĩ rằng cuộc tình này là cô yêu nhiều hơn, duyên phận này là do cô sắp đặt. Nhưng cô lại không biết rằng chỉ một mình cô thì chả thể làm nên...
502K 10.7K 89
Anh, tổng tài công ty Lý Thành - Lý Đông Lượng. Là người ngang tàn trên thương trường nhưng chỉ dịu dàng với một người. Cô gái mà anh yêu, Hà Hoa Tử...
9.6M 163K 76
Một vị tổng tài nổi tiếng tàn khốc trên thương trường, nay lại yêu từ cái nhìn đầu tiên với con gái của một đối tác làm ăn. Chuyện này ai tin đây? ...