[Dropped] Thiên Y Phượng Cửu...

By Emily_Ton

1.4M 41.4K 2.8K

Tên khác: Thiên Y Phượng Cửu; Tuyệt sắc quyến rũ: Quỷ y chí tôn; Truyện tranh: Quỷ Y Phượng Cửu. Tác giả: Ph... More

Chương 1: Âm Mưu Trong Rừng
Chương 2: Trằn Trọc Bị Bán
Chương 3: Ta Là Phượng Cửu
Chương 4: Trí Nhớ Dung Hợp
Chương 5: Một Đao Ngang Cổ
Chương 6: Gặp Nam Nhân Đầu Tiên
Chương 7: Ăn Vạ Hắn
Chương 8: Kia Gọi Là Đại Thúc
Chương 9: Vào Cửu Phục Lâm
Chương 10 - 14
Chương 15: Thân Thủ Quỷ Dị
Chương 16: Thuận Tiện Xảo Trá
Chương 17 - 24
Chương 25: Gặp Phải Bầy Sói!
Chương 26: Độc Chiến Với Bầy Sói!
Chương 27: Ngươi Bị Đâm Hỏng Đầu Óc?
Chương 28: Nguy Cơ Ẩn Nấp!
Chương 29: Cười Nham Hiểm!
Chương 30: Trừng Tiểu Đệ Ta Làm Gì!
Chương 31: Thọc Dao Sau Lưng!
Chương 32: Cố Nhân Tới Từ Phương Tây!
Chương 33: Xa Lạ Và Quen Thuộc!
Chương 34: Dị Biến Kinh Thiên!
Chương 35: Thượng Cổ Thần Thú!
Chương 36: Rõ Ràng Nhặt Được Một Trứng Thần Thú!
Chương 37: Cường Giả Tề Tụ!
Chương 38: Bắt Đầu Nghi Ngờ!
Chương 39: Sâu Dưới Lòng Đất!
Chương 40: Rơi Vào Ổ Chuột!
Chương 41: Phá Xác Mà Ra!
Chương 42: Tiểu Thần Thú Bụ Bẫm!
Chương 43: Bí Phủ Dưới Đáy Nước!
Chương 44: Thân Thể Huyền Linh!
Chương 45: Một Thế Hệ Bá Chủ!
Chương 46: Chiếc Nhẫn Thần Bí!
Chương 47: Vào Kiếm Mộ!
Chương 48: Tìm Thanh Phong Kiếm!
Chương 49: Thanh Phong Chọn Chủ!
Chương 50: Duyên Phận, Ba Lần Gặp Gỡ!
Chương 51: Hàn Độc Ngàn Năm!
Chương 52: Tách Biệt Từ Đây!
Chương 53: Dùng Mạng Bảo Vệ Nhau!
Chương 54: Rời Khỏi Cửu Phục Lâm!
Chương 55: Nữ Nhân Trong Trang Phục Kinh Diễm!
Chương 56: Người Kia Là Ai?
Chương 57: Quay Đầu Mỉm Cười!
Chương 58: Không Gian Linh Phủ!
Chương 59: Bao Kiếm Thất Tinh!
Chương 60: Đêm Đen Gió Lớn!
Chương 61: Đêm Giết Người!
Chương 62: Hủy Thi Diệt Tích!
Chương 63: Chợ Đen Ngầm!
Chương 64: Tụ Khí Dịch!
Chương 65: Đấu Võ Trường!
Chương 66: Không Thể Tin Nổi!
Chương 67: Thân Phận Tôn Quý!
Chương 68: Hai Gã Cường Giả!
Chương 69: Thanh Phong Kiếm Xuất Hiện!
Chương 70: Thanh Phong Uống Máu!
Chương 71: Không Lưu Người Sống!
Chương 72: Uỷ Khuất Trong Lòng!
Chương 73: Đã Đến Lúc Rời Đi!
Chương 74: Những Câu Nói Kinh Người!
Chương 75: Nhiều Thêm Hai Người!
Chương 76: Lửa Giận Hứa Gia!
Chương 77: Tìm Tới Cửa!
Chương 78: Chấp Nhất Một Niệm!
Chương 79: Quỷ Y Chi Danh!
Chương 80: Tháng Ba Hoa Đào Nở!
Chương 81: Phượng Phủ, Thanh Ca!
Chương 82: Đóng Núi Ba Ngày!
Chương 83: Trong Lòng Lo Lắng!
Chương 84: Đào Hoa Ổ!
Chương 85: Tim Đập Thình Thịch!
Chương 86: Trêu Hoa Ghẹo Nguyệt!
Chương 87: Phá Vỡ Yên Lặng!
Chương 88: Đều Là Phế Vật!
Chương 89: Được Cứu Nhờ Thái Cực Quyền!
Chương 90: Sống Chết Đào Thoát!
Chương 91: Nửa Đêm Cầu Cứu!
Chương 92: Ngăn Cản Thăng Cấp!
Chương 93: Nguyên Lai Rất Lợi Hại!
Chương 94: Nhận Hết Tra Tấn!
Chương 95: Đêm Thăm Hứa Phủ!
Chương 96: Lửa Đốt Hứa Phủ!
Chương 97: Hạ Lệnh Tru Sát!
Chương 98: Huyết Sắc Ban Đêm!
Chương 99: Tâm Tư Không Thuần Khiết!
Chương 100: Kinh Động Khắp Nơi!
Chương 101: Lấy Máu Của Ta!
Chương 102: Lệnh Ngươi Hiện Thân!
Chương 103: Đêm Không Ngủ!
Chương 104: Tâm Mạch Bị Tổn Thương!
Chương 105: Trên Đường Cái Ngẫu Nhiên Gặp Được!
Chương 106: Nàng Ở Nơi Đó?
Chương 107: Si Ngốc Mê Muội!
Chương 108: Một Cái Tát Bên Đường!
Chương 109: Gỡ Khăn Che Mặt Của Nàng!
Chương 110: Xấu Hổ Rời Đi!
Chương 111 - 119
Chương 120: Gia Gia Nàng!
Chương 121: Ta Trả Tiền Rượu!
Chương 122: Phượng Lão Gia Tử!
Chương 123: Phượng Phủ Tìm Người!
Chương 124: Nói Lời Từ Hôn!
Chương 125: Kéo Mạng Che Mặt Xuống!
Chương 126 - 136
Chương 137: Cao Thủ Dùng Độc!
Chương 138: Gia Gia Tỉnh Lại!
Chương 139: Phượng Phủ Tìm Người!
Chương 140: Bị Người Theo Dõi!
Chương 141: Tương Kế Tựu Kế!
Chương 142: Nhu Nhược Có Thể Ức Hiếp?
Chương 143: Ngươi Vẫn Chưa Chết?
Chương 144: Muốn Lưu Người Sống!
Chương 145: Cầu Xin Nói Cho Ta!
Chương 146: Dược Cực Phẩm!
Chương 147: Trọng Địa Độc Môn!
Chương 148: Lửa Đốt Đỉnh Núi!
Chương 149: Độc Môn Bị Diệt!
Chương 150: Đội Quân Tinh Nhuệ!
Chương 151: Phượng Vệ Thần Bí!
Chương 152: Võ Sư Đỉnh!
Chương 153: Phượng Cửu Về Nhà!
Chương 154: Lão Thái Gia Đã Trở Lại!
Chương 155: Ngươi Là Ai?
Chương 156: Thân Phận Bại Lộ!
Chương 157 - 170
Chương 171: Thân Phận Của Hắn?
Chương 172: Lăng Đại Thúc!
Chương 173: Ngươi Đang Làm Gì!
Chương 174: Linh Dược Đại Bỉ!
Chương 175: Không Ra Gì!
Chương 176: Đánh Bất Tỉnh Khiêng Đi!
Chương 177: Điện Chủ Diêm Điện!
Chương 178: Có Chạy Đằng Trời!
Chương 179: Cùng Nhau Cổ Quái!
Chương 180: Hắn Muốn Cởi Quần Áo Của Ta!
Chương 181: Dược lâu Diêm Điện!
Chương 182: Quá Mức Xảo Quyệt!
Chương 183: Suy nghĩ về Diêm Chủ!
Chương 184: Bất Lực Là Bệnh!
Chương 185: Linh Dược Ngàn Vàng!
Chương 186: Không Bị Lộ!
Chương 187: Thì Ra Là Nàng!
Chương 188 - 200
Chương 202: Ngươi suy nghĩ quá nhiều!
Chương 203 - 210
Chương 211: Một tân binh!
Chương 212: Trở mặt thành thù!
Chương 213 - 219
Chương 220: Dung nhan khôi phục!
Chương 221 - 230
Chương 231: Ngồi cùng bàn!
Chương 232: Bị Ảnh Nhất bẻ cong!
Chương 233 -239
Chương 240: Phân tranh giữa đấu thú trường!
Chương 241: Ai thuần phục ai?
Chương 242 - 250
Chương 251: Quỷ Y thật giả!
Chương 252: Ta thực sự dễ dàng xúc động!
Chương 253: Một màn đẫm máu!
Chương 254 - 260
Chương 261: Quỷ Y ở đâu?
Chương 262: Lại là Quỷ Y?*
Chương 263 - 270

Chương 201: Cảm giác gì?

8.7K 279 25
By Emily_Ton

Diêm Chủ quét mắt liếc hắn một cái, ôm Phượng Cửu đi đến bên cạnh bàn ngồi xuống, phân phó: "Lấy thuốc tới đây."

Thấy vậy, Ảnh Nhất đành phải mang hai nữ tử kia đi ra ngoài, đồng thời lấy thuốc trị thương tiến vào, đặt lên bàn, nhìn chủ tử nhà hắn ôm thiếu niên kia cứ như vậy ngồi ở trên đùi mình. Hắn hơi hé miệng, muốn mở miệng, rồi lại không biết nên nói như thế nào.

Thân thể Phượng Cửu cứng đờ, cảm giác ngồi ở trên đùi Diêm Chủ giống như đang ngồi trên một cái đinh, cả người nàng không được tự nhiên. Nhưng người nào đó lại cố tình giống như không nhận thấy được có điều gì đó không thích hợp, vẫn làm theo ý mình như cũ, hồn nhiên hành động như không có gì bất ổn.

"Diêm Chủ... việc này... chút thương thế của ta không tính là gì, không nhọc ngươi giúp ta tra dược, ta nên đi về trước." Nàng vừa nói vừa muốn đứng lên, nhưng mông mới tách ra khỏi đùi hắn, đã bị đè xuống.

"Ngồi yên!"

Thân thể nàng cứng đờ, bị ấn ngồi trở lại chỗ đùi của hắn, không dám lộn xộn.

Ảnh Nhất nhìn thấy vậy, chỉ có thể than nhẹ một tiếng rồi đi ra ngoài, thủ ở bên ngoài cửa phòng. Không cần phải nói, nhìn dáng vẻ chủ tử giống như đã vướng sâu vào trong vũng lầy, không thể nào kéo lại.

"Ảnh Nhất? Vì sao ta thấy hai nữ tử kia khóc lóc đi về? Sao lại thế này? Chủ tử không để các nàng thị tẩm sao?" Hôi Lang đi đến, thấy Ảnh Nhất đang canh giữ ở ngoài cửa phòng, không khỏi có chút tò mò tiến lên.

"Sao ngươi lại tới đây?" Ảnh Nhất che ở chỗ cửa, ngó đầu liếc liếc mắt nhìn vào phía trong một cái, tiến lên ngăn người lại, không muốn để hắn nhìn vào phía bên trong, nhìn thấy chủ tử đang ôm thiếu niên kia và giúp 'hắn' tra dược!

"Sao lại thế này? Ngươi cản ta làm gì?"

Hôi Lang không rõ nguyên do, thấy cửa phòng cũng không đóng lại, liền dò đầu vào bên trong thăm dò, lại thấy Ảnh Nhất kiên trì che ở trước mắt, không khỏi bực mình, duỗi tay đẩy người hắn ra rồi phàn nàn: "Làm cái gì vậy?"

Nhưng, khi nhìn đến một màn kia ở trong phòng, chân hắn mềm nhũn, suýt nữa là ngã ngồi xuống.

"Ta... ta không nhìn lầm đi? Chủ tử đang ôm... tiểu tử kia?" Một tay hắn nắm quần áo Ảnh Nhất, khiếp sợ đến nỗi mở to hai mắt mà nhìn.

Ảnh Nhất kéo hắn đến một nơi ở bên ngoài, phòng ngừa khi nói chuyện sẽ bị chủ tử bên trong nghe thấy, nói: "Ngay cả khi ngươi nhìn thấy cũng phải giả vờ không phát hiện ra bất cứ điều gì, quay lại nơi ngươi đã đến, chủ tử hiện tại không rảnh để gặp ngươi."

"Không phải... bọn họ......"

"Đừng hỏi ta, ta cái gì cũng không biết." Ảnh Nhất nhấp môi nói, khuôn mặt đen tối quay trở lại thủ ở cửa phòng.

Trong phòng, Phượng Cửu nhìn thủ pháp băng bó cực kỳ khó coi ở nơi cánh tay, khóe miệng không nhịn được run rẩy, hơi nghiêng đầu, nhìn khuôn mặt Diêm Chủ không mang mặt nạ gần như thế này, càng nhìn, càng cảm thấy thật sự có thể đã từng gặp qua.

"Diêm Chủ, chúng ta trước kia có phải đã từng gặp qua hay không?"

Nghe được lời này, Diêm Chủ lúc này mới nhớ tới sau khi tắm gội hắn không mang mặt nạ, ánh mắt hạ xuống hơi lóe lên một tia ánh sáng. Hắn ngước mắt nhìn nàng một cái, cũng không tính toán thu hồi lại cánh tay đang ôm vào bên hông nàng, mà là dời lực chú ý, hỏi: "Những thứ trên mặt ngươi định sẽ phải bôi trong bao lâu?"

"A?"

Phượng Cửu sửng sốt một chút, nghĩ đến thuốc mỡ xanh đen bôi đầy trên gương mặt mình, nhếch miệng cười: "Khoảng vài ngày nữa hẳn là sẽ không sai biệt lắm."

Khoảng vài ngày nữa, nàng sẽ khôi phục lại dung nhan đẹp đẽ của mình, ngẫm lại liền cảm thấy hưng phấn.

Nhìn đôi mắt cong cong của nàng đang nở nụ cười, dương dược nhàn nhạt thuộc về trên người nàng lại chui vào trong hơi thở, ******** trong ngực, ánh mắt hắn cũng dần dần trở nên u ám, cổ họng lăn lộn lên xuống, chỉ cảm thấy một ngọn lửa bùng lên trong cơ thể.

(******* là của bản gốc)

Chưa từng có cảm giác với bất kỳ ai, duy nhất đối với nàng, có một sự xúc động không thể nào lý giải được.

Cảm giác tim đập thình thịch là gì, có lẽ, hắn đã biết......

Thấy hắn thật đúng là ôm nàng không tính buông tay, ánh mắt Phượng Cửu vừa chuyển, khóe môi gợi lên một nụ cười tà mị, mang theo vài phần hài hước hỏi: "Diêm Chủ, ôm ta thế này có cảm giác gì?"

Continue Reading

You'll Also Like

12.5K 279 10
Tác giả: Cầu Mộng Nguồn: letsenjoytogether.wordpress.com Nàng nhà tan cửa nát không nơi nương tựa còn chưa đủ đáng thương. Cả ngày đem nàng ra làm đ...
2.6M 224K 125
NAM PHỤ ĐỘC ÁC ONLINE NUÔI CON Tác giả: Dữu Tử Miêu Thể loại: Hiện đại, huyền huyễn, xuyên việt, ngọt sủng, thần tiên yêu quái, xuyên sách, sinh tử...
6.8K 940 32
Một câu tóm gọn: Mỗi ngày đều vì sinh tồn mà nhập vai Lập ý: Chỉ cần tồn tại, lập tức nắm trong tay tiềm năng vô hạn _______________________________...
4.9K 617 10
Ở một thành phố mang tên "The City Of Peace" dịch ra là "Thành Phố Hòa Bình",nơi đó mọi người sống với nhau rất vui vẻ,nhưng ở đấy cũng có vài tin đồ...