[FANFIC IU] Em Của Ngày Ấy

Por trang4720

1.5K 116 7

"Em yêu anh cho đến tận cùng những chiều sâu, chiều rộng và chiều cao mà linh hồn em có thể vươn tới" - Eliz... Más

Giới Thiệu Nhân Vật
Chap 1: Gặp lại
Chap 2 : Làm bạn với tôi đi...
Chap 4 : Phát bệnh.
Chap 5 : Showcase
Chap 6 : Giấc mộng đêm hè
Chap 7: Mùa hè năm ấy, nhập viện.
Chap 8: Những điều ước của em
Chap 9: Tạm biệt anh, người em yêu... (End)

Chap 3 : Mùa đông, chocolate nóng và cacao

114 12 0
Por trang4720


Những tháng ngày mùa thu trôi qua thật nhanh, mùa đông lại đến. Những cơn gió lạnh thổi qua làm cho Ji Eun lạnh buốt người. Khoác lên mình một chiếc áo khoác dày khụ. Chà chà hai bàn tay vào nhau cho đỡ lạnh, Ji Eun nhanh chóng đi vào trường. Bất chợt nó cảm thấy ấm ấm trên má, hoá ra là Kris. Anh đưa cho nó cốc chocolate ấm nóng :

- Uống đi, Ji Eun. Cậu lạnh lắm đúng không ?

Ji Eun gật nhẹ một cái. Anh cười. Từ khi làm bạn với nó, anh cười rất nhiều. Nó cảm thấy rất vui khi anh cười như thế. Anh rất hay quan tâm và chăm sóc nó. Biết từ bao giờ, anh đã trở thành một người mà nó không thể thiếu trong cuộc sống. Kể cả trên thế giới này, tất cả đều ruồng bỏ nó. Nó chỉ cần có anh là được.

Ngồi xuống chiếc ghế đá, anh thì uống cacao, nó thì uống chocolate nóng. Thấy lạ, nó hỏi :

- Kris, tớ thấy chocolate với cacao vị giống nhau mà, sao cậu không mua 2 cốc cacao thay vì mua cả chocolate và cacao ?

Kris cười :

- Tại vì tớ thích thế. Cacao nóng và chocolate nóng, tuy hình thức khác nhau, tên gọi cũng khác nhưng mùi vị thì giống nhau, giống như tớ và cậu vậy.

Nó ngốc nghếch vẫn không hiểu nghĩa là gì. Kris nói tiếp :

- Hôm nay sau giờ học đi chơi với tớ nhé.

Ji Eun gật cái đầu lia lịa. Kris chào tạm biệt Ji Eun và lên lớp.

Buổi học kết thúc. Ji Eun chạy xuống thật là nhanh. Trong lòng hồi hộp vô cùng. Đôi bàn chân nhỏ bé như vận hết tốc lực. Và kết quả là tại cái tật hấp tấp mà nó lại ngã. Vì đang rất vội nên nó không để ý gì cả. Gặp Kris, anh đột nhiên trố mắt nhìn nó :

- Ji Eun, mũi cậu....

Ji Eun sờ sờ lên mũi. Máu ư, chắc là do vừa nãy ngã nên vậy, nó chưa kịp giải thích thì Kris lấy giấy lau đi vết máu cho Ji Eun :

- Đồ ngốc, sao lại để thế này cơ chứ. Bảo làm sao mà tớ không lo cho cậu...

Ji Eun ngước lên nhìn khuôn mặt Kris đang chăm chú lau vết máu trên mũi mình. Nó mỉm cười hạnh phúc.

Anh dẫn nó đi chơi công viên, cả nó và anh chơi hết trò này đến trò nọ. Thấm mệt, anh và nó ngồi xuống chiếc ghế gần đấy. Anh cất lời :

- Công viên giải trí, đối với tớ, đây là lần đầu tiên.

Ji Eun ngạc nhiên, hỏi :

- Tại sao vậy.

Anh cúi mặt xuống :

- Tớ chỉ là...không có đủ tâm trí để đi....

Bất chợt những hạt tuyết bắt đầu rơi làm trắng xoá cả bầu trời. Nó thốt lên đầy phấn khích :

- Kris, tuyết đầu mùa này! Thích quá

Anh gật đầu, mỉm cười nhìn ngắm nó vui vẻ như thế, anh cảm thấy trong lòng như được sưởi ấm. Khoảnh khắc này, anh sẽ nhớ mãi.....

- Cuộc đi chơi tuy ngắn nhưng rất vui, cảm ơn cậu nhé.

Kris đáp lại :

- Chào tạm biệt, Ji Eun.

Ji Eun trở về nhà với tâm trạng vô cùng vui vẻ. Nhưng đột nhiên nó cảm thấy chóng mặt vô cùng, đôi mắt của nó tự nhiên mờ đi. Nó nghĩ rằng có thể do trời lạnh quá nên nó bi vậy.

Sáng hôm sau, vẫn như thường lệ. Anh lại đến đón nó. Nó đi đến chỗ anh với vẻ mặt mệt mỏi, anh hỏi nó :

- Ji Eun, cậu ốm à ?

Nó lắc đầu. Anh cứ nhìn nó với vẻ mặt lo lắng :

- Có chắc là cậu không sao không ?

Nó cười :

- Cậu không tin tớ à ?

Kris đáp :

- Tớ sẽ tin cậu nhưng nhớ phải giữ sức khoẻ cho cẩn thận...

Nó đang đi thì một cánh tay ôm nó vào lòng. Chiếc xe máy từ đằng sau chạy vút qua. Nó sợ hãi, lúc đấy mà nó đứng đó thì chết rồi.

Định thần lại, Kris vẫn đang ôm nó vào lòng, thì ra bàn tay ấy là của Kris. Anh ôm nó thật chặt, như thể nó sẽ chạy mất nếu anh buông nó ra. Anh trách nó :

- Ji Eun, cậu phải đi đứng cẩn thận chứ. Nếu cậu bị làm sao thi tớ sẽ rất buồn đấy.

Nó gật đầu, anh buông nó ra rồi nói :

- Đi sát vào tớ, tớ sẽ bảo vệ cậu...

Trứoc khi vào lớp, anh lấy chiếc khăn len màu đỏ đang đeo xuống và quàng nó vào cổ Ji Eun :

- Giữ ấm cái cổ nếu cậu không muốn bị ốm.

Nó mỉm cười cảm ơn anh và đi lên lớp

Trên lớp, mọi người bàn tán rất sôi nồi. Trường sẽ tổ chức một cuộc thi âm nhạc quy mô lớn. Ai cũng hào hứng tham gia cuộc thi này, kể cả Ji Eun.

Tan học, nó hỏi anh có tham gia không. Anh nói :

- Tớ sẽ tham gia với điều kiện là tớ sẽ hát chung với Ji Eun.

Nó gật đầu. Máu từ mũi nó lại bắt đầu chảy ra. Nhân lúc Kris không thấy, nó lau lau đi. Nó không muốn Kris phải lo lắng.

Nó rủ anh tới ngọn đồi trước kia mà nó và cậu bé hàng xóm hay đến chơi, nó kể với anh :

- Trước đây, tớ quen một cậu bé, cậu ấy rất tốt đối với tớ. Luôn quan tâm giúp đỡ tớ khi tớ gặp khó khăn. Bọn tớ chơi rất thân với nhau, cậu ấy còn tặng cả hoa baby cho tớ. Nhưng sau một thời gian, cậu ấy đã chuyển đi...

Kris giật mình, anh hỏi :

- Cậu ấy tặng cậu hoa baby ư ?

Ji Eun gật đầu. Hình ảnh của cô bé năm xưa đột nhiên hiện về trong anh. Đầu anh đau như búa bổ. Anh ôm đầu mình kêu lên một cách đau đớn, Ji Eun lo lắng vô cùng. Một lúc sau, anh ngồi xuống , thở dài. Ji Eun hỏi :

- Cậu hết đau chưa ?

Anh không nói gì, nhìn chằm chằm vào nó. Anh tiến gần về phiá nó. Khuôn mặt anh bây giờ cách mặt nó chỉ còn 1cm nữa thôi. Nó nhắm chặt mắt lại. Và rồi anh hôn nó. Nụ hôn nhẹ nhàng, sâu lắng. Nó và anh đều cảm thấy được vị ngọt của tình yêu....

Nụ hôn đầu tiên của nó và của cả anh. Tại ngọn đồi đó vào một ngày mùa đông....

Sau nụ hôn lần đó, cứ mỗi lần gặp anh là nó lại đỏ mặt. Nó bắt đầu tránh mặt anh. Dù sao đó cũng là nụ hôn đầu của nó, nó rất sốc. Anh ấy cũng biết nó cố ý tránh mặt mình, anh nói với nó :

- Nếu cậu muốn tránh mặt tớ thì cứ nói ra, tớ sẽ không làm phiền cậu nữa.

Nói xong anh bỏ đi, bỏ nó đứng đơ như pho tượng ở đó.

Những ngày hôm sau nó không còn thấy anh quan tâm đến nó như mọi khi, không còn đi đón nó mỗi buổi sáng nữa. Nó cảm thấy rất khó chịu, nó chợt nhận ra, nó dã sai.

Cứ như thế, 1 tuần đã trôi qua. Nó cảm thấy như phát điên lên khi thiếu anh. Sau một hồi đắn đo suy nghĩ. Nó quyết định đi thổ lộ với anh.

Ngày hôm sau đến trường mọi chuyện gần như sụp đổ trước mắt Ji Eun. Nó nghe tin anh ấy và Yura đang hẹn hò.

Nó gục xuống bàn mà khóc. Vài đứa bạn lớp nó chỉ chỏ nó và cười nó :

- Con bé đấy bị Kris bỏ rơi rồi, anh ấy đẹp vậy chắc chắn bỏ nó là phải rồi. Thế mà nó còn khóc với chả lóc nữa, đúng là đồ mặt dày.

Nó nghe thấy tất cả. Nó bịt chặt tai lại, vờ như không nghe thấy gì cả. Từ xa, Yura đang tiến lại gần nó, cô ấy nói :

- Xin chào, con bé xấc xược kia.

Nó đáp lại :

- Cô đến đây làm gì ?

Yura cười lớn, cô liêc mắt nhìn Ji Eun và nói :

- Kris đồng ý hẹn hò với tôi rồi. Cô ý, anh ấy chỉ đang thương hại cô thôi!

Ji Eun ngạc nhiên :

- Thương hại tôi ư ?

Yura trả lời :

- Phải....tỉnh lại đi.. đấy không phải là người có thể thuộc vè cô đâu...

Tan học, nó đến ngọn đồi. Nó nhìn thấy, anh đang ngồi đó. Bước thẳng đến chỗ anh, nó hỏi anh :

- Vì sao cậu lại làm bạn với tớ ?

Anh không thèm liếc nhìn nó mà trả lời một câu lạnh băng :

- Cậu không cần phải biết lý do.

Nó tức giận vô cùng, nó nói :

- Cậu nói đi, cậu coi tớ là cái gì đối với cậu đây, chẳng lẽ vì cậu thương hại tớ...

Kris đứng lên, anh đến gần Ji Eun, trừng mắt lên và nói :

- Phải, tôi thương hại cô đấy, thì sao. Cô quan tâm đến chuyện này làm gì cơ chứ.

Sau câu nói ấy của Kris, nước mắt nó đột nhiên lăn dài trên má. Cúi mặt xuống để che đi dòng nước mắt:

- Tại vì tớ thích cậu...

-End Chap 3-

Seguir leyendo

También te gustarán

114K 13.7K 90
FANFICTION jungjihun có một anh ngiu sơ hở là block có lúc chữa lành, có lúc không thật sự luôn đấy? lsh cảm thấy bất lực nhưng lsh không thể làm gì...
337K 13K 88
lichaeng cover
1.1M 110K 74
Gần đây, hàng loạt vụ án mất tích đã xảy ra tại các thành phố trên khắp đất nước Đại Hàn Dân quốc. Điểm chung của những vụ án này là, qua hình ảnh mà...