[REUP/EDIT] NGỦ VỚI ANH EM CỦ...

Oleh Meochan1311

978K 29.2K 756

Tác giả: Úc Khanh Nguồn: Truyện HD Beta: Meochan1311 Tình trạng: Đã full Lịch đăng: chương trước đủ 100 sao s... Lebih Banyak

Chương 1: Nữ phụ bia đỡ đạn
Chương 2: Hệ thống
Chương 3: "Để tôi thay cậu đi thăm em ấy."
Chương 4: Không có lý do
Chương 5: Cắn câu
Chương 6: Thuốc của anh
Chương 7: "Không mất công."
Chương 8: Trong đầu toàn là Hướng Dĩ Mạt
Chương 9: Trái tim siết chặt
Chương 10: Đã sớm rơi vào lưới tình
Chương 11: Hôn lên
Chương 12: Sắc đẹp quyến rũ
Chương 13: Kiềm lòng không đậu
Chương 14: "Anh cứng quá, chịu không nổi nữa."
Chương 15: Cắm vào sẽ thoải mái hơn
Chương 16: Quấn lấy
Chương 17: Say rượu
Chương 18: Vọng Trần
Chương 19: "Mạt Mạt ngoan một chút."
Chương 20: Chìm đắm
Chương 21: Ác độc hôn cô
Chương 22: Tắm cho cô
Chương 23: Thủ dâm
Chương 24: Hơi thở nóng bỏng
Chương 25: Chịu trách nhiệm với tôi
Chương 26: Ấm áp
Chương 27: Châm chọc
Chương 28: Không hề chán ghét
Chương 29: Hội chứng sợ phụ nữ
Chương 30: Không thể đến gần chủ tịch Kỷ
Chương 31: "Cũng chỉ là một món đồ chơi."
Chương 32: Tâm tư riêng
Chương 33: Sự tồn tại đặc biệt
Chương 34: Tình cảm
Chương 35: Muốn có được cô
Chương 36: Quà tặng
Chương 37: Nóng rực
Chương 38: Xin anh
Chương 39: Không biết an phận
Chương 40: Nơi nào cũng mẫn cảm
Chương 41: Rất nhỏ, rất chặt
Chương 42: Dùng tay
Chương 43: Bắn ra
Chương 44: Diễn đàn
Chương 45: "Ngoan một chút..."
Chương 46: Dấu hôn chói mắt
Chương 47: Hổ mặt cười*
Chương 48: Giương cung bạt kiếm
Chương 49: Vào nhà
Chương 50: Trong bông có kim
Chương 51: Đều có bệnh
Chương 52: Sao ba người lại tăng cùng lúc vậy
Chương 53: Lại bị ăn vạ
Chương 54: Trò hay
Chương 55: Đọ kỹ thuật diễn
Chương 56: Tất cả đã biết
Chương 57: Chấm dứt tại đây
Chương 58: Yến hội
Chương 59: Ôm đi
Chương 60: Không chọn ai cả
Chương 61: Dụ dỗ cô
Chương 62: "Vú rất lớn."
Chương 63: Chăm sóc
Chương 64: "Thật sướng..."
Chương 65: "Chậm một chút..."
Chương 66: Chưa từng bị thao
Chương 67: Cắm sâu vô cùng
Chương 68: Bắn cho cô
Chương 69: Bôi thuốc
Chương 70: Trốn
Chương 71: Thiếu làm
Chương 72: Phun ra nuốt vào
Chương 73: Cảnh Khiêm vào cuộc
Chương 74: Cúc huyệt
Chương 75: "Bị làm có sướng không?"
Chương 76: "Lại vào nữa rồi."
Chương 77: Bắt nạt
Chương 78: "... Chưa nói là không chịu trách nhiệm."
Chương 79: Khiếp sợ
Chương 80: Giấu đầu lòi đuôi
Chương 81: Lục Mạn Mạn: "?"
Chương 82: Trêu ghẹo
Chương 83: Đăng lên vòng bạn bè
Chương 84: Mẹ Tần đặt hẹn
Chương 85: "Tôi cũng không thích anh."
Chương 86: "Cô lại muốn chơi trò gì?"
Chương 87: Không thể tin nổi
Chương 88: Thang máy
Chương 89: "... Đừng."
Chương 90: Thích anh?
Chương 91: Cắm vào lút cán
Chương 92: Bế lên thao tiếp
Chương 93: Phân chia thời gian
Chương 94: Biến số
Chương 95: "Còn muốn về Thượng Thành sao?"
Chương 96: Em gái mưa
Chương 97: Ngược chó
Chương 98: Gọi cô lên
Chương 99: Nóng nảy
Chương 100: Ân oán năm xưa
Chương 101: Bạn trai cũ của Tề Yên
Chương 102: Nỗi nhục khó quên
Chương 103: Hoa có độc
Chương 104: Anh ta biết sai rồi
Chương 105: Cô sẽ không bao giờ quay đầu
Chương 106: Hết thật rồi
Chương 107: Anh xứng sao
Chương 108: Tố giác
Chương 109: Thì ra tất cả đều là sự thật
Chương 110: Bạn gái Cảnh Khiêm
Chương 111: Tình cảm của anh ta
Chương 112: Tỉnh ngộ
Chương 113: Cố ý chọc giận
Chương 114: Khó có thể bình tĩnh
Chương 115: Nụ hôn an ủi
Chương 116: Tâm tư ác liệt
Chương 117: "Anh là ai?"
Chương 118: Quên mất
Chương 119: Không có tư cách
Chương 120: Chung giường
Chương 121: "Cứng rồi..."
Chương 122: "Ừ, cứng."
Chương 123: "Cưỡi nhanh lên."
Chương 124: "Kêu dâm hơn nữa..."
Chương 125: May mắn
Chương 126: Đáng đời
Chương 127: Đường cùng
Chương 128: Trúng thuốc
Chương 129: Kế hoạch hoàn toàn thất bại
Chương 130: "Muốn làm với tôi không?"
Chương 131: Không thể không biết điều
Chương 132: Trăm nghe không bằng một thấy
Chương 134: Cút
Chương 135: Làm nũng dỗ dành
Chương 136: Nhiệt độ tăng lên
Chương 137: Ngứa
Chương 138: Chơi đùa cô
Chương 139: "Thích anh chơi em sao?"
Chương 140: "Mau bắn cho em..."
Chương 141: Kết cục thê thảm
Chương 142: Vô cùng giống
Chương 143: Phỏng đoán
Chương 144: Ra tay
Chương 145: Tu hú chiếm tổ
Chương 146: Chảy nước
Chương 147: Trừng phạt ngọt ngào

Chương 133: Gợn sóng

2.2K 147 6
Oleh Meochan1311

An Nhiên nhìn Kỷ Hành Vũ, rồi lại nhìn Tần Thâm.

Trái tim trong lồng ngực đang vô cùng kích động.

Hai người có giá trị nhan sắc trên đỉnh cùng đứng cạnh nhau, đây chính là một bức tranh chứa đầy giá trị nghệ thuật của thế giới đó, hu hu hu...

Cuộc đời này chẳng còn gì để nuối tiếc nữa.

Đương nhiên, Việt Vân Tân của cô ấy cũng rất đẹp trai.

Nhưng hai kiểu đẹp trai này hoàn toàn khác nhau.

Hướng Dĩ Mạt ngây ngốc và sững sờ khi nhìn thấy gương mặt của Tần Thâm.

Cô đương nhiên công nhận vẻ đẹp của Tần Thâm, nhưng hằng ngày luôn đã nhìn quen vẻ đẹp trai của ba người bạn trai xuất sắc, theo lý mà nói cho dù anh ta có đẹp cỡ nào thì cô cũng sẽ không nhìn chằm chằm mặt người ta mê mẩn một lúc lâu như vậy.

Nhưng Hướng Dĩ Mạt luôn có một loại cảm giác quen thuộc mơ hồ, khiến ánh mắt của cô không thể rời khỏi khuôn mặt của Tần Thâm.

Bởi vì cô nhìn Tần Thâm không chút giấu giếm, cho nên đâu chỉ đương sự bị nhìn là Tần Thâm, mọi người bên cạnh cô cũng chú ý tới ánh mắt tìm tòi nghiên cứu của cô.

Thấy thế, nụ cười của Kỷ Hành Vũ chậm rãi phai nhạt.

Việt Vân Tân khẽ nhíu mày, còn An Nhiên thì kéo Hướng Dĩ Mạt lại.

Tần Thâm lại bình tĩnh liếc nhìn cô, bởi vì ánh mắt cô gái nhỏ nhìn anh ta chỉ có mê hoặc và tìm tòi nghiên cứu, chứ không có một chút ham muốn nào, vì vậy anh ta không cảm thấy tức giận.

Anh ta chỉ lãnh đạm hỏi cô: "Sao vậy?"

Giọng nói trầm thấp lạnh lùng như tiếng máy móc vang lên.

Hướng Dĩ Mạt chợt hoàn hồn, ngượng ngùng dùng ngón tay quấn một lọn tóc đen rồi liên tục quấn tròn lấy nó.

Cô ho nhẹ một tiếng, thuận miệng nói bừa: "Không, chỉ là thấy anh Tần thật đẹp trai."

Chứ cô cũng không thể nói nhìn anh ta cảm thấy rất quen, có phải chúng ta đã gặp nhau ở đâu không?

Lời này nghe còn càng kỳ lạ hơn.

Tần Thâm ngừng lại một giây, tuy anh ta biết chắc chắn đây không phải nguyên nhân cô nhìn anh ta chằm chẳm, nhưng anh ta cũng không tò mò về suy nghĩ thực sự của cô.

Bởi vì đối với anh ta mà nói, suy nghĩ của cô không quan trọng.

Tần Thâm nhàn nhạt ừm một tiếng, suy nghĩ một chút, ngập ngừng vài giây rồi kèm thêm hai chữ: "Cảm ơn."

Sắc mặt của Kỷ Hành Vũ đã âm u như sắp đổ mưa.

An Nhiên dò xét sắc mặt của ông chủ mình, nói một cách khô khan: "Tôi nghĩ chắc là Mạt Mạt chỉ thưởng thức đơn thuần thôi."

Nói xong, cảm thấy chưa đủ thuyết phục, An Nhiên lại nói tiếp: "Tôi cũng thấy chủ tịch Tần rất đẹp trai! Cũng đẹp trai như nam thần ngài đây, không kiềm chế được mà nhìn chằm chằm vào khuôn mặt đẹp đẽ đó cũng là chuyện rất bình thường!"

"Thật không?" Kỷ Hành Vũ hừ nhẹ.

Hướng Dĩ Mạt bị ánh mắt muốn ăn thịt người của anh ta làm cho sợ hãi tới độ nghẹn họng.

Cô nghĩ thầm: Tiêu rồi!

Còn không chờ cô giải thích thêm câu nào thì Kỷ Hành Vũ ngoài cười nhưng trong không cười trò chuyện thêm hai câu rồi chào tạm biệt, sau đó không nói lời nào kéo cô rời khỏi hiện trường.

An Nhiên cũng cảm thấy cánh tay vòng trên thắt lưng mình siết chặt, hô hấp nóng bỏng phun vào lỗ tai, cô ấy sợ đến mức cơ thể run lên một cái.

Người đàn ông nào đó cười ha một tiếng: "Nam thần? Đẹp trai? Chờ chút nữa trở về sẽ tính sổ với em."

An Nhiên: "!"

Chết rồi! Cứu mạng! QAQ!

Trợ lý riêng của Tần Thâm nhìn theo bóng lưng rời đi của bọn họ, rồi lại nhìn hai người bên cạnh kề tai nói nhỏ, sau đó lại nhìn Tần Thâm vẻ mặt đang không chút gợn sóng - đầu sỏ đã gây ra chút rắc rối cho hai đôi tình nhân nhỏ.

Ông chủ của anh ta đúng là... hồng nhan họa thủy.

Người đến người đi, mặc dù có người đã rời đi trước, nhưng bữa tiệc sinh nhật vẫn tiếp tục.

Trong bữa tiệc Tần Thâm không ăn gì, anh ta uống hai ly sâm panh xong thì chuẩn bị rời đi.

Anh ta vừa rời khỏi bữa tiệc, đi được vài bước trên hành lang thì phía sau có một loạt tiếng bước chân lanh lảnh vang lên.

Đợi anh ta đi xa hơn chút, nghe thấy tiếng bước chân vội vàng đó theo sát đi tới, giọng nói xa lạ nho nhỏ cũng vang lên theo: "Anh Tần, chờ một chút, tôi có lời muốn nói với anh."

Bước chân Tần Thâm chợt dừng lại, một người phụ nữ xa lạ chạy đến trước mặt anh ta, ánh mắt đầy về lo âu nhìn về phía anh ta: "Anh Tần anh có sao không? Vừa rồi ở bên trong tôi nghe thấy có một cô gái nào đó bảo phục vụ bỏ thuốc vào bên trong rượu của anh, tôi..."

Lanjutkan Membaca

Kamu Akan Menyukai Ini

22K 1.1K 11
Truyện này chứa yếu tố 18+ ,cân nhắc trước khi đọc .Đây là lần đầu tui vt kiểu fic như vậy🔞
1.8M 105K 91
♣ Tên Hán Việt: Thần minh kim dạ tưởng nhĩ. ♣ Tên Gốc: Satan tối nay nhớ ngươi. ♣ Tác Giả: Đằng La Vi Chi. ♣ Số Chương: 90 chương. ♣ Converter: Qin...
2.6M 100K 73
Đồng Kiều cùng Ngụy Cẩn Hằng có một loại quan hệ không nói rõ. Nói là quan hệ bao nuôi, Đồng Kiều có thể theo Ngụy Cẩn Hằng nửa năm, anh cũng chỉ đi...