Mùa Hoa Năm Ấy Lại Vì Tôi Mà...

By _hptnarm107_

155K 16.3K 3.3K

Em gom nhặt tất cả may mắn đặt cược vào một mối tình thời niên thiếu. Đôi khi em tự hỏi liệu nó có đáng hay k... More

Chương 0: Vô đây rồi hãy đọc truyện nhe.
Chương 1: Đã từng gặp?
Chương 2: Mắt một mí.
Chương 3: Sợ mưa
Chương 4: Chịu trách nhiệm
Chương 5: Làm Chi sợ rồi.
Chương 6: Dã ngoại
Chương 7: Cố lên Diệp Chi
Chương 8: Ngắm sao
Chương 9: Ước mơ của Chi
Chương 10: Mày thích Hưng đúng không?
Chương 11: Ừ, tao thích nó rồi
Chương 12: Thế Hưng's POV (1)
Chương 13: Thế Hưng's POV (2)
Chương 14: Thế Hưng's POV (3)
Chương 15: Giáng sinh
Chương 16: Sao tớ là Lúa Chiêm?
Chương 17: Tắm mưa
Chương 18: Đáng thương hay đáng yêu?
Chương 19: Đội tuyển học sinh giỏi
Chương 20: Cá cược
Chương 21: Candy floss
Chương 22: Muốn thử không?
Chương 23: Bùa may mắn
Chương 24: Gia Huy và Thiên Trâm (1)
Chương 25: Gia Huy và Thiên Trâm (2)
Chương 26: Lời nhắn cuối cùng
Chương 27: Sau buổi liên hoan
Chương 28: Học bá Hà Lan
Chương 29: Đưa em về nhà
Ngoại Truyện 1: Đào Minh Phúc's POV
Ngoại Truyện 2: Đào Minh Phúc's POV
Chương 30: Bạn cùng bàn
Chương 31: Tao xin lỗi
Chương 32: Mối tình đầu
Chương 34: Mộc Châu
Chương 35: Hai con vịt béo ì ạch
Chương 36: Bệnh nhân 107 muốn đến phòng 304
Chương 37: Bạn đời
Chương 38: Em là của anh.
Chương 39: Để em tự hào.
Chương 40: Gia Huy và Thiên Trâm (3)
Chương 41: Gia Huy và Thiên Trâm (4)
Chương 42: Mua chuộc
Chương 43: Yêu sớm
Chương 44: Thế Hưng's POV
Chương 45: Người đăng ảnh là tôi
Chương 46: Ăn gì cũng được
Chương 47: Chịu phạt
Chương 48: Phong cách giống nhau
Chương 49: Ôm em
Chương 50: Phải thật hạnh phúc
Chương 51: Thất hứa
Chương 52: Em sai.
Chương 53: Quá khứ tiếp diễn
Chương 54: Mọi chuyện đều chẳng có ý nghĩa gì cả.
Chương 55: Không nên dây vào
Chương 56: Kẻ thù hoá anh em
Chương 57: Mái tóc vàng
Chương 58: Xuất hiện kịp lúc
Chương 59: Bị ma nhập
Chương 60: Chung cư cách âm
Chương 61: Số máy lạ
Chương 62: Nhật ký và lá thư
Chương 63: Thế Hưng's POV
Chương 64: Thế Hưng's POV
Chương 65: Điều cuối cùng.
Chương 66: Dù không tốt bằng
Chương 67: Đầu tóc loè loẹt
Chương 68: Vai anh đau
Chương 69: Được ông trời cử xuống
Chương 70: Sài Gòn không đợi em.
Chương 71: Gia Huy cầu hôn tao rồi.
Chương 72: Đánh bay nỗi buồn
Chương 73: Hoa oải hương
Chương 74: Mùa hoa năm ấy lại vì tôi mà nở

Chương 33: Tránh vỏ dưa gan gặp vỏ dưa hấu

1.9K 234 54
By _hptnarm107_

Hưng vừa dứt lời tôi đã vội đứng phắt dậy, chỉ tay về phía cậu ấy, môi mấp máy không nói thành lời:

"Hưng...Hưng vừa nói..."

"Diệp Chi là mối tình đầu của tao."

"..."

"Cậu có phải...năm lớp 4...có phải.."

"Đúng vậy, tao là cái cậu bé tóc vàng mắt một mí mà Chi từng khen đẹp trai đấy."

"..."

"Nhưng...tại sao tớ..."

"Tiêu không nhớ gì hết phải không? Tao biết mà."

"..."

"Hưng đọc..."

"Tao đọc được suy nghĩ của Tiêu đấy."

Thế Hưng cứ liên tục ngắt lời, mà những gì cậu ấy nói lại đúng với suy nghĩ của tôi nữa chứ!

Tôi bối rối nhìn Hưng, cuối cùng cũng phát ra được câu rõ ràng: "Thế Hưng, tớ tự đi về được. Xe bus vẫn còn hoạt động và..."

Tôi chưa nói xong đã vội bỏ chạy một mạch ra khỏi khu nhà Hưng. Không cho cậu ấy cơ hội níu kéo.

Tay lúng túng cầm lấy chiếc điện thoại di động, nhấn số gọi Dương đến đón.

Đến cuối cùng, tôi vẫn sợ ma.

****

Vừa về nhà, tôi đã xách cặp chạy lên lầu ngay. Tôi muốn kể cho Dương, nhưng tôi cần phải xác nhận những gì Hưng nói đã.

Tôi bước ra từ nhà tắm, tay vẫn đang vò mái tóc đầy nước, đứng trước gương vừa sấy tóc vừa ngẫm nghĩ.

Ừm...nói sao nhỉ? Tôi không tin vào bản thân cho lắm, chỉ là hình như ngay từ lần đầu gặp Hưng, tôi luôn có cảm giác cậu ấy vô cùng thân thuộc. Đó cũng là lí do khiến tôi chỉ chơi thân với duy nhất một người bạn khác giới. Là Thế Hưng.

Năm lớp 4 tôi dường như không thể nhớ bất cứ điều gì, những mảnh kí ức rời rạc mà tôi muốn ghép lại chỉ khiến cho bản thân thấy đau đầu.

Tôi chỉ nhớ rõ một điều rằng bản thân đã từng ở Bảo Lộc, từng thường xuyên đến cánh đồng bỉ ngạn xanh của chú ruột. Và có lẽ...đã từng gặp Hưng thật như lời cậu ấy nói?

Chuyện lúc nãy...tôi thật sự không tin vào tai mình. Đây có phải lời tỏ tình không nhỉ?

Chắc là không, vì ngay từ đầu Hưng đã thừa nhận sẽ theo đuổi tôi rồi. Chỉ là không biết cậu ấy có chơi đùa tôi hay không.

Tôi thật sự là mối tình đầu của Hưng à? Hay cậu ấy chỉ nói thế để tôi thích rồi dụ tôi vào tròng?

Làm sao bây giờ...tôi overthinking quá rồi.

Tại Thế Hưng hết.

Đáng lí ra cậu ấy nên đợi đến lúc chúng tôi yêu nhau rồi hẳn nói thì sẽ đỡ sốc hơn.

Đằng này....tối nay sao tôi có thể ngủ đây?

****

Diệp Chi, mày có thích Thế Hưng không?

Đó là những gì mà não tôi cứ liên tục lặp đi lặp lại trong giấc mơ.

Sáng sớm tỉnh dậy, lần đầu tiên người mà tôi nghĩ đến lại là Thế Hưng đấy.

Nếu nói tôi thích Hưng thì cũng không đúng lắm.

Nhưng tôi cũng đâu có ghét cậu ấy?

Ý là...tôi không rõ nữa.

Trời ơi, tôi có thích Thế Hưng không vậy?
.
.
.
.
.
Được rồi! Tôi đã có cách.

Đây là lúc sử dụng tuyệt chiêu "Chạy trốn sự thật".

Phải, tôi hèn thật.

Nhưng tôi thật sự không biết phải làm thế nào khi gặp Hưng cả.

Ừm, vậy cũng tốt mà nhỉ?

Tôi nghĩ rằng khi không gặp Hưng nữa thì sẽ không nhớ đến chuyện nhức óc đó nữa. Phải không?

****

Hình như tôi sai rồi.

Sáng nay tôi không đợi trước nhà cậu ấy như mọi ngày nữa mà đi thẳng đến trường. Nhưng đứng trước cổng trường tôi liền khựng lại.

Lỡ...

Lỡ Hưng không thấy tôi rồi đi tìm thì sao? Hay có thể cậu ấy sẽ đứng đấy đợi rồi trễ học luôn? Hoặc Hưng ngủ quên? Mấy lần trước tôi qua nhà toàn phải gọi cậu ấy dậy.

Lỡ...

Chắc không đâu. Dù gì tôi cũng chưa quan trọng với cậu ấy đến vậy.

....

Có quan trọng không nhỉ? Tôi có quan trọng với Hưng không? Nếu lỡ tôi thực sự quan trọng với cậu ấy....

Tôi có thích Hưng không vậy?????

Gì vậy trời.

Sao lại lấn sang chuyện này rồi?

Làm sao đây.

Làm sao đây.

Làm sao đây.

****

"THÙY DƯƠNG! TAO MUỐN BIẾT TAO CÓ THÍCH THẾ HƯNG KHÔNG!"

"Đcm. Cái l..." Thùy Dương giật mình tỉnh dậy sau tiếng đập bàn đầy hùng hổ của tôi.

"..."

Dương bất lực im lặng nhìn tôi, mơ màng dụi mắt, giọng khàn khàn lên tiếng:

"Sao? Chuyện gì nữa."

"Tao hỏi này, tao có thích Hưng không?"

"Hả?" Vừa nghe đến chủ đề nóng hổi, cô ấy vội tỉnh táo bịt miệng tôi lại. Kéo tôi ra khỏi lớp với thái độ vô cùng hí hửng, khác hẳn lúc nãy.

"Sao? Hưng tỏ tình mày rồi? Hay mày muốn tỏ tình Hưng? Hay Hưng đột nhiên xông đến, trao mày một nụ hôn bất ngờ rồi..."

Lần này thì đến lượt tôi bịt miệng Dương lại, nhìn ngó xung quanh cuối cùng vẫn thở dài. Kể hết đầu đuôi cho cô ấy.

"Vl, là hai đứa mày từng gặp nhau cách đây 6 năm trước á?"

"Tao không nhớ, nhưng chắc vậy."

"Mẹ ơi, sao giống phim quá. Đúng là có duyên ắt sẽ gặp lại mà. Hai đứa mày phải là một cặp rồi. KHÔNG THỂ TÁCH RỜI." Dương chỉ tay lên trời, dõng dạc tuyên bố.

Tôi kéo tay cô ấy xuống, miệng vẫn thủ thỉ như làm chuyện xấu, "Tao không biết mình có thích cậu ấy không nữa."

"Mày thấy Hưng đẹp trai không?"

"Hơi hơi."

"Mày thấy Hưng tốt bụng không?"

"Hơi hơi."

"Mày thấy Hưng tinh tế không?"

"Hơi hơi."

"Mày thấy Hưng kinh tế không?"

"Hơi hơi."

"Mày thấy Hưng học giỏi không?"

"Có."

Dương thở dài, hỏi một câu chốt hạ: "Được rồi, Phạm Diệp Chi. Trong vòng 5 giây em hãy kể ra 5 điểm tốt của cậu ấy mà em thích. Bắt đầu!"

"Hả?"

"Bắt đầu!"

"À, học giỏi, biết nấu ăn, đẹp trai, cao trên 1m8, tốt bụng!"

"Hoàn thành thử thách. Giấy chứng nhận em thích cậu ấy mai cô sẽ in ra. Giờ thì đi tỏ tình đi." Dương vừa dứt lời đã vội chạy về lớp, để tôi một mình bơ vơ...

À không, tôi không đứng một mình, vì sau lưng tôi là Nguyễn Trịnh Thế Hưng.

Nguyễn Trịnh Thế Hưng????

Gì cơ?

Tôi quay ngoắt đầu lại, mũi vô tình trúng vào ngực cậu ấy.

Hết cứu Diệp Chi ạ.

Tôi hoảng quá vội lùi 5 bước, lần này lưng lại va vào ngực ai đó.

Đứng sau lưng tôi là Triệu Thành Khoa.

Triệu Thành Khoa???

Gì cơ?

"Chúc may mắn, đời người có ai sống thiếu Thùy Dương mà chết đâu. Cố lên!" Thiên Trâm vô tình đi ngang qua, vỗ nhẹ vai tôi mỉm cười "ngọt ngào".

__________________________________

Ê tui có nên lập page facebook khôngggg? Tại sợ lập không ai vô ắ:(.

Hỏi thật, ai cmt cho tui zui.

(Không thì vote là đồng ý cũng đựt, không đồng ý cũng vote:3)

Continue Reading

You'll Also Like

75.4K 3.4K 68
||LƯU Ý: Đây là fic ShinRan, ai fan ShinShi thì đừng đọc. Tớ không hứng nỗi gạch đá đâu ạ|| Tên truyện: Trung Khuyển Nam Thần Thể Loại: Ver, hiện đại...
100K 6.1K 45
Why not me...We were meant to be...Chúng ta đã từng thuộc về nhau cơ mà? Và giá như cậu biết tớ yêu cậu đến dường nào! Why not me? Vậy thì tớ chúc cậ...
12.8K 646 28
Nguyễn Hoàng Hải Nam. Nguyễn Đặng Trà Anh.
4.7K 296 48
Tên: Tôi lặng lẽ chôn giấu tình yêu tuổi trẻ Tác giả: Bachlam27 Thể loại: học đường, đô thị, ngôn tình. Trích: Khi này, trời đổ cơn mưa lớn. Bầu trờ...