[REUP/EDIT] NGỦ VỚI ANH EM CỦ...

By Meochan1311

978K 29.2K 756

Tác giả: Úc Khanh Nguồn: Truyện HD Beta: Meochan1311 Tình trạng: Đã full Lịch đăng: chương trước đủ 100 sao s... More

Chương 1: Nữ phụ bia đỡ đạn
Chương 2: Hệ thống
Chương 3: "Để tôi thay cậu đi thăm em ấy."
Chương 4: Không có lý do
Chương 5: Cắn câu
Chương 6: Thuốc của anh
Chương 7: "Không mất công."
Chương 8: Trong đầu toàn là Hướng Dĩ Mạt
Chương 9: Trái tim siết chặt
Chương 10: Đã sớm rơi vào lưới tình
Chương 11: Hôn lên
Chương 12: Sắc đẹp quyến rũ
Chương 13: Kiềm lòng không đậu
Chương 14: "Anh cứng quá, chịu không nổi nữa."
Chương 15: Cắm vào sẽ thoải mái hơn
Chương 16: Quấn lấy
Chương 17: Say rượu
Chương 18: Vọng Trần
Chương 19: "Mạt Mạt ngoan một chút."
Chương 20: Chìm đắm
Chương 21: Ác độc hôn cô
Chương 22: Tắm cho cô
Chương 23: Thủ dâm
Chương 24: Hơi thở nóng bỏng
Chương 25: Chịu trách nhiệm với tôi
Chương 26: Ấm áp
Chương 27: Châm chọc
Chương 28: Không hề chán ghét
Chương 29: Hội chứng sợ phụ nữ
Chương 30: Không thể đến gần chủ tịch Kỷ
Chương 31: "Cũng chỉ là một món đồ chơi."
Chương 32: Tâm tư riêng
Chương 33: Sự tồn tại đặc biệt
Chương 34: Tình cảm
Chương 35: Muốn có được cô
Chương 36: Quà tặng
Chương 37: Nóng rực
Chương 38: Xin anh
Chương 39: Không biết an phận
Chương 40: Nơi nào cũng mẫn cảm
Chương 41: Rất nhỏ, rất chặt
Chương 42: Dùng tay
Chương 43: Bắn ra
Chương 44: Diễn đàn
Chương 45: "Ngoan một chút..."
Chương 46: Dấu hôn chói mắt
Chương 47: Hổ mặt cười*
Chương 48: Giương cung bạt kiếm
Chương 49: Vào nhà
Chương 50: Trong bông có kim
Chương 51: Đều có bệnh
Chương 52: Sao ba người lại tăng cùng lúc vậy
Chương 53: Lại bị ăn vạ
Chương 54: Trò hay
Chương 55: Đọ kỹ thuật diễn
Chương 56: Tất cả đã biết
Chương 57: Chấm dứt tại đây
Chương 58: Yến hội
Chương 59: Ôm đi
Chương 60: Không chọn ai cả
Chương 61: Dụ dỗ cô
Chương 62: "Vú rất lớn."
Chương 63: Chăm sóc
Chương 64: "Thật sướng..."
Chương 65: "Chậm một chút..."
Chương 66: Chưa từng bị thao
Chương 67: Cắm sâu vô cùng
Chương 68: Bắn cho cô
Chương 69: Bôi thuốc
Chương 70: Trốn
Chương 71: Thiếu làm
Chương 72: Phun ra nuốt vào
Chương 73: Cảnh Khiêm vào cuộc
Chương 74: Cúc huyệt
Chương 75: "Bị làm có sướng không?"
Chương 76: "Lại vào nữa rồi."
Chương 77: Bắt nạt
Chương 78: "... Chưa nói là không chịu trách nhiệm."
Chương 79: Khiếp sợ
Chương 80: Giấu đầu lòi đuôi
Chương 81: Lục Mạn Mạn: "?"
Chương 82: Trêu ghẹo
Chương 83: Đăng lên vòng bạn bè
Chương 84: Mẹ Tần đặt hẹn
Chương 85: "Tôi cũng không thích anh."
Chương 86: "Cô lại muốn chơi trò gì?"
Chương 87: Không thể tin nổi
Chương 88: Thang máy
Chương 89: "... Đừng."
Chương 90: Thích anh?
Chương 91: Cắm vào lút cán
Chương 92: Bế lên thao tiếp
Chương 93: Phân chia thời gian
Chương 94: Biến số
Chương 95: "Còn muốn về Thượng Thành sao?"
Chương 96: Em gái mưa
Chương 97: Ngược chó
Chương 98: Gọi cô lên
Chương 99: Nóng nảy
Chương 100: Ân oán năm xưa
Chương 101: Bạn trai cũ của Tề Yên
Chương 102: Nỗi nhục khó quên
Chương 103: Hoa có độc
Chương 104: Anh ta biết sai rồi
Chương 105: Cô sẽ không bao giờ quay đầu
Chương 106: Hết thật rồi
Chương 107: Anh xứng sao
Chương 108: Tố giác
Chương 109: Thì ra tất cả đều là sự thật
Chương 110: Bạn gái Cảnh Khiêm
Chương 111: Tình cảm của anh ta
Chương 112: Tỉnh ngộ
Chương 113: Cố ý chọc giận
Chương 114: Khó có thể bình tĩnh
Chương 115: Nụ hôn an ủi
Chương 117: "Anh là ai?"
Chương 118: Quên mất
Chương 119: Không có tư cách
Chương 120: Chung giường
Chương 121: "Cứng rồi..."
Chương 122: "Ừ, cứng."
Chương 123: "Cưỡi nhanh lên."
Chương 124: "Kêu dâm hơn nữa..."
Chương 125: May mắn
Chương 126: Đáng đời
Chương 127: Đường cùng
Chương 128: Trúng thuốc
Chương 129: Kế hoạch hoàn toàn thất bại
Chương 130: "Muốn làm với tôi không?"
Chương 131: Không thể không biết điều
Chương 132: Trăm nghe không bằng một thấy
Chương 133: Gợn sóng
Chương 134: Cút
Chương 135: Làm nũng dỗ dành
Chương 136: Nhiệt độ tăng lên
Chương 137: Ngứa
Chương 138: Chơi đùa cô
Chương 139: "Thích anh chơi em sao?"
Chương 140: "Mau bắn cho em..."
Chương 141: Kết cục thê thảm
Chương 142: Vô cùng giống
Chương 143: Phỏng đoán
Chương 144: Ra tay
Chương 145: Tu hú chiếm tổ
Chương 146: Chảy nước
Chương 147: Trừng phạt ngọt ngào

Chương 116: Tâm tư ác liệt

2.8K 208 19
By Meochan1311

Tần Sở ở bên ngoài nhìn vào bên trong cánh cửa phòng bệnh, thấy cơ thể một nam một nữ dây dưa như thể sắp khảm vào nhau.

Bước chân vừa mới tiến lên lập tức cứng đờ ở giữa không trung, vội vàng thu hồi lại.

Anh ta đứng sững sờ tại chỗ, trong lúc nhất thời không biết nên bước vào trong hay là rời đi. Hai chân anh ta cứ như bị ai đó đóng đinh ghim chặt ở trên mặt đất, không thể tiến thêm bước nào, chỉ có thể chứng kiến cảnh tượng hai người bên trong hôn nhau say đắm.

Đôi mắt Tần Sở đỏ lên vì kích động, hô hấp bất giác ngừng lại.

Mãi cho đến khi anh ta cảm thấy khó thở vì thiếu dưỡng khí thì mới khó chịu thở hổn hển lấy hơi.

Mặc dù trong lòng biết rõ mối quan hệ của bọn họ nhưng đó cũng chỉ là biết mà thôi, thật sự không đả kích bằng việc tận mắt nhìn thấy hai người họ thân mật. Điều này khiến trái tim đã sớm chồng chất vết thương của anh ta như bị ai đó moi ra, giơ lên cao rồi quăng mạnh xuống khiến nó vỡ nát hệt như pha lê.

Lồng ngực như bị chọc thành một cái lỗ, đau đớn tới mức không ngừng co thắt.

Nếu như anh ta phát hiện sớm hơn chút thôi, vậy thì người đang thân mật với Mạt Mạt lúc này sẽ là anh ta chứ không phải ai khác.

Trong khoảnh khắc đó, chán nản, hối hận, đau khổ, chua xót...

Những cảm xúc ấy bỗng ùa đến như dời non lấp bể, không ngừng trào dâng bên trong lồng ngực đã bị đục thủng của anh ta.

Tần Sở vẫn luôn nhìn chằm chằm vào bên trong, ánh mắt ấy vô cùng mãnh liệt.

Vậy nên, cho dù Cảnh Khiêm còn đang đắm chìm bên trong nụ hôn ngọt ngào của Hướng Dĩ Mạt thì vẫn phát hiện ra ánh mắt nóng rực ấy của anh ta.

Khóe mắt anh liếc nhìn bóng dáng Tần Sở đang đứng bên ngoài cánh cửa, nội tâm có chút ngập ngừng.

Dưới đáy mắt đen kịt bỗng xuất hiện vẻ ác liệt.

Thế là, Tần Sở trơ mắt nhìn Cảnh Khiêm vốn đã phát hiện ra mình nhưng vẫn không hề dừng động tác hôn Hướng Dĩ Mạt lại.

Ngược lại, nụ hôn của anh càng sâu hơn, mạnh mẽ hơn, giống như đang muốn tuyên bố chủ quyền.

Cơn ghen trong lòng Tần Sở trào dâng, anh ta thật sự ghen tị chết đi được. Ánh mắt và hành động của Cảnh Khiêm khiến lòng đố kỵ của anh ta càng thêm điên cuồng, cứ như sợ đám cháy đó vẫn chưa đủ lớn.

Tần Sở nghiến răng nghiến lợi, bỗng nhiên nghe thấy tiếng bước chân của người khác truyền đến từ hành lang phía trước.

Anh ta ngẩng đầu nhìn về phía phát ra tiếng động, thấy Lục Vọng Trần không biết đã đi đâu hút thuốc, lúc này đã quay trở lại, trên tay còn cầm theo một hộp bánh ngọt của hãng Flora.

Ánh mắt sắc bén của Lục Vọng Trần xẹt qua Tần Sở một cái, sau đó trực tiếp lướt qua anh ta, lặng lẽ đi vào phòng bệnh.

Ánh mắt Tần Sở cũng đuổi theo cái bóng của Lục Vọng Trần.

Lúc này, hai người trong phòng bệnh vừa mới hôn nhau mãnh liệt đã hơi tách ra.

Khuôn mặt nhỏ nhắn và xinh đẹp của cô gái nhỏ mới bị Cảnh Khiêm che đi cũng lộ ra hoàn toàn.

Khuôn mặt ấy vừa yêu kiều lại vừa xinh đẹp, bởi vì nụ hôn vừa rồi mà có hơi ửng hồng giống như say rượu, thoạt nhìn vô cùng quyến rũ.

Đôi môi anh đào sau khi phát bệnh có hơi nhợt nhạt, vì được người đàn ông nào đó hôn lên nên đã trở lại dáng vẻ hồng hào xinh đẹp vốn có.

Là màu sắc kiều diễm ướt át mà không một người đàn ông nào có thể kháng cự.

Bởi vì mới vừa tách khỏi nụ hôn sâu, từ cánh môi cho đến khóe miệng Hướng Dĩ Mạt vẫn còn lưu lại một sợi nước trong suốt, lấp lánh và mờ ám.

Môi đỏ kiều diễm khẽ khép lại rồi mở ra, dùng giọng nói mềm mại và ngọt ngào gọi tên của người đàn ông: "Lục Vọng Trần."

Lục Vọng Trần đi vào thì thấy Hướng Dĩ Mạt đã tỉnh, trông trạng thái cũng không tệ lắm.

Nỗi lo lắng phủ kín đáy lòng dường như cũng tan đi một ít, anh cười nói: "Cảm thấy thế nào."

"Khá tốt, khiến mọi người lo lắng rồi."

"Em lại đột nhiên té xỉu, đây cũng không phải lần một lần hai. Ngoan, nghe Cảnh Khiêm ở lại bệnh viện quan sát thêm một ngày nhé."

"Dạ vâng..."

Hướng Dĩ Mạt thỏa hiệp, nhiệt độ trên mặt cũng dần tan đi theo cuộc trò chuyện, khí sắc cũng dần khôi phục lại không ít.

Ánh mắt Lục Vọng Trần dừng lại vài giây trước sợi chỉ bạc trong suốt kia, đáy mắt bỗng trở nên nặng nề.

Lúc nói chuyện với Hướng Dĩ Mạt, anh đã để ý thấy nó trên môi của cô gái nhỏ.

Lúc anh bước vào, hình như như hai người vừa mới kết thúc, vậy nên anh không thể nhìn thấy được.

Nhưng nhìn bầu không khí và trạng lại giữa hai người, Lục Vọng Trần có thể đoán được tại sao Tần Sở lại đứng sững sờ trước cửa phòng bệnh.

Anh còn xấu xa hơn, biết rõ Tần Sở đang ở ngay bên ngoài, thậm chí tầm mắt còn đang đối diện với ánh mắt của anh ta, nhưng anh vẫn bước lại gần Hướng Dĩ Mạt, không thèm để ý để ai kia, dùng ngón tay thon dài nâng cằm của cô lên, cúi đầu hôn xuống.

Tiếp đó còn vươn đầu lưỡi liếm đi sợi nước trong suốt kia, rồi ấn một nụ hôn sâu lên đôi môi đỏ mọng.

***
Mọi người chuẩn bị đón bão chương chưa nè, từ mùng 1 đến mùng 3 Tết mỗi ngày 5 chương nha. Tui đăng từ từ chứ hong có đăng một lượt, khuyến khích sáng đi chơi tối dzìa đọc cho đã.

Chúc mừng năm mới cả nhà <3 Chúc mọi người năm mới thật nhiều sức khoẻ, công việc thuận lợi, tài lộc dồi dào!! Mãi iu!

Continue Reading

You'll Also Like

1.8M 105K 91
♣ Tên Hán Việt: Thần minh kim dạ tưởng nhĩ. ♣ Tên Gốc: Satan tối nay nhớ ngươi. ♣ Tác Giả: Đằng La Vi Chi. ♣ Số Chương: 90 chương. ♣ Converter: Qin...
10.1K 720 19
Truyện kể về một đôi chị em ko cùng cha mẹ do duyên số nên 2 người trở thành chị em và mọi chuyện dần thay đổi kể từ đây.. Couple 9 : ViewJune Và 1...
17K 81 7
có hứng thì viết=)
135K 421 39
Tác Giả: Kyo Thể Loại: 1 nam x np nữ, đế vương x dàn hậu cung, caoh, cổ đại