[Jensoo] Bóng Tâm Lý

By MyPhm270611

21.5K 2.2K 850

"Bất giác cảm thấy sinh mệnh, cuộc sống của tôi mang tên em Kim Trân Ni" "Vai tôi không quá rộng nhưng vẫn đ... More

Giới thiệu
Chap 1
Chap 2
Chap 3
Chap 4
Chap 5
Chap 6
Chap 7
Chap 8
Chap 9
Chap 10
Chap 11
Chap 12
Chap 13
Chap 14
Chap 15
Chap 16
Chap 18
Chap 19
Chap 20
Chap 21
Chap 22
Chap 23
Chap 24
Chap 25
Chap 26
Chap 27
Chap 28
Chap 29
Chap 30
Chap 31
Chap 32
Chap 33
Chap 34
Chap 35
Chap 36
Chap 37
Chap 38
Chap 39
Chap 40
Chap 41
Chap 42
Chap 43
Chap 44
Chap 45
Chap 46
Chap 47
Chap 48
Chap 49
Chap 50
Chap 51
Chap 52
Chap 53
Chap 54
Chap 55
Chap 56
Chap 57
Chap 58
Chap 59
Chap 60
Chap 61
Chap 62
Chap 63
Chap 64
Chap 65
Chap 66
Chap 67
Chap 68
Chap 69
Chap 70 - End
See you soon🥰
Vui🥰 Kết khác cho Ranh Giới.
Ngoại truyện.

Chap 17

249 27 12
By MyPhm270611

Trước quán nhậu của chú bảy quen thuộc. Nhưng hôm nay Trí Tú lại đi cùng một đứa con gái dáng người nho nhỏ nhìn cũng chẳng phải con nhà khá giả gì. Trí Tú ngồi xuống bàn như thói quen chú bảy cũng theo đó bê dĩa đậu phộng rang và hai ba chai rượu để sẵn. Tú nó uống nhanh lắm đem ra như thế một hồi khỏi mắc công chạy ra vô.

Trân Ni đứng một hồi thì bị mấy tiếng nói nhão nhoẹt như dính vào nhau nghe không rõ. Còn cả mùi rượu nồng xộc thẳng lên não khó chịu vô cùng, Trân Ni có chút nhăn mặt đứng đó đảo mắt một vòng rồi mới chịu ngồi xuống đó. Trân Ni bây giờ đã thay cho mình một bộ đồ mới đầu tóc cũng đã được gội sạch.

Khi nảy là Trí Tú dẫn cô đến một chỗ gì đó bự bự sáng sáng có bán nhiều đồ lắm cho cô tự lựa mấy cái. Nhưng Trân Ni chỉ lựa cái rẻ tiền nhất cái quần thun mỏng và áo ngắn tay bèo bèo nhìn là thấy phèn rồi.

Trân Ni lúc này mới mở giọng nói với Trí Tú đang uống rượu tới tấp bên kìa:

- Tú dẫn Ni đến đây chi dạ. Ở đây hôi quá, hay là mình đi chỗ khác đi.

Trí Tú giọng thìu thào đáp:

- Mày đúng là quê mùa, đến quán nhậu mà chê. Uống thử miếng đi con mày ghiền luôn.

Trí Tú vừa nói vừa dí ly rượu trên tay vào miệng Trân Ni, nhưng cô nhất quyết không uống. Thấy vẻ mặt kháng cự của Trân Ni Trí Tú cũng không muốn gượng ép rụt tay lại một hơi uống cạn còn vỗ đùi đen đét. Trí Tú lại hốt ít đậu phộng cho vào miệng nhai sột sột còn nhắm cả mắt để tận hưởng nữa chứ.

Trân Ni ngồi cạnh chỉ biết nhăn mặt nhìn cô. Trí Tú là con gái sao mà uống rượu nhiều vậy không biết. Uống như thế hại thân lắm chứ có sung sướng gì đâu, người Trí Tú đã dẫn đỏ lên vì rượu hai mắt cũng nóng rực nhưng vẫn không ngừng nốc từng ngụm rượu đắng nghét vào người.

- Nhà mày ở đâu? Cha mẹ mày ra sao?

- Hả? Ý Tú là gì Ni không hiểu.

Trí Tú đột nhiên dừng hẳn tay hỏi một câu làm Trân Ni cũng ngơ ngác đáp. Trí Tú hỏi vậy là có ý gì ra sao? Trí Tú thở hắt một hơi tặc lưỡi nhìn Trân Ni chăm chăm. Bộ Trân Ni chưa từng được nói chuyện với con người hay sao, câu hỏi dễ như thế mà cũng không biết trả lời nữa. Trí Tú cũng không biết là tỉnh hay mê khi không lại hỏi một câu trên trời dưới đất như thế.

Trí Tú có chút buồn cười khi thấy vẻ mặt ngơ ngơ của Trân Ni liền mở giọng nói thêm:

- Thì nhà mày ở đâu, cha mẹ mày làm gì. Hỏi có nhiêu đó cũng không biết nữa. Đúng là con nhỏ khờ.

Trân Ni có chút thoáng buồn khi nghe Trí Tú nhắc đến cha mẹ mình. Trân Ni cúi gầm mặt nhưng vẫn nhỏ giọng nói:

- Nhà Ni hông phải ở Sài Gòn còn...cha Ni đi lấy người khác bỏ mẹ con Ni từ lúc Ni 10 tuổi, mẹ Ni thì ở lại nhà một mình. Nên Ni phải học thật giỏi kiếm thật nhiều tiền để lo cho mẹ Ni.

Trí Tú còn chưa kịp nốc ngụm rượu cuối cùng thì bị giọng nói nghe có phần sầu não của Trân Ni ngăn lại. Mắt Trân Ni xụp xuống nhìn lắm, hai tay cứ bấu vào nhau chật cứng. Trí Tú chỉ khẽ nhìn lướt qua rồi lại nốc mấy giọt rượu cuối vào người.

Trân Ni nói đến mẹ mình thì sự quyết tâm trong lòng lại dân lên gấp bội. Mẹ chỉ có mình cô, nếu cô không cố gắng học thật giỏi thì mẹ con cô sau này phải làm sao đây.

Ít ra Trí Tú  vẫn còn may mắn hơn Trân Ni nhiều đấy chứ, không phải lo đến chuyện cơm áo gạo tiền muốn sài bao nhiều tùy thích không phải suy xét gì hết.

Trí Tú nốc một hơi cạn mớ rượu trong chai rồi lên tiếng nói giọng có chút khó chịu:

- Bộ mày người trên núi hay gì ạ, suốt ngày cứ Ni Ni Tú Tú. Mày tao phải dễ hơn hông.

- Ờ..Ni người trên núi mà.

Trân Ni nghe xong thì gật gù đáp một cách hồn nhiên vô cùng, hai mắt cứ long mặt vẻ mặt ngơ ngơ. Trí Tú nói đúng mà cô là người trên núi, ở trên cô họ thường xưng hô tên với nhau chứ làm gì có chuyện mày tao như ở Sài Gòn.

Trí Tú bị câu nói của Trân Ni làm cho ho sặc sụa phun luôn ngụm rượu vừa mới nốc hồi nảy. Cô chỉ đùa thôi mà ai ngờ nó lại là người trên núi thật sao. Trí Tú cứ vừa ho vừa nhăn mặt, rượu nó xộc lên tới mũi khó chịu vô cùng. Trân Ni thì tay vuốt sau lưng Trí Tú vẻ mặt có chút lo lắng.

- Mày đúng là đứa nhà quê!

Trí Tú khó chịu gạt phăng tay Trân Ni sang một bên rồi đứng bật dậy loạng choạng rời đi. Dáng đi cứ xiêu qua xiêu lại còn té ngã đụi xuống đất, Trân Ni phía sau cứ lủi thủi đi theo Trí Tú nhìn cô té lên té xuống mấy lần tay chân thì trầy trụa đến rớm máu.

Trân Ni muốn đến đó đỡ người Trí Tú nhưng sợ Tú quạo lên đánh cô thì sao. Với lại cô nghèo hèn như này sợ Trí Tú lại khinh cô. Haizz...Trí Tú cứ đi ba bước té một cái nhưng vẫn ôm khư khư chai rượu sắp cạn trên tay, mặt Tú đỏ lừ hai mắt thì nóng rực ngay cả bộ đồng phục trên người cũng bị bung nút đầu.

Trí Tú lại té đụi xuống đất rồi nằm lăn ra đất thở hồng hộc, hơi thở hắt như ra lửa còn cả mùi rượu nồng kia nữa làm Trân Ni có chút khó chịu. Nhưng Trân Ni vẫn cúi người xuống cố kéo tay Trí Tú ngồi dậy, Trí Tú cứ như cọng bún vừa trụng nước xong cứ dịu quặt ngã nghiêng qua lại.

Trân Ni đỡ người Tú dậy hai tay ôm lấy eo của Trí Tú mà nhỏ giọng hỏi:

- Nhà Tú ở đâu? để Ni đưa Tú về.

- Tao không có nhà...

Trí Tú đột nhiên bật khóc rồi gục luôn lên vai Trân Ni thút thít, cô cứ khóc nấc lên còn cố dụi dụi mặt vào hổm cổ của Trân Ni. Làm cô cũng có phần giật nảy người nhưng vẫn đứng yên đó. Trí Tú còn luồng cả tay siết chặt lấy người Trân Ni ôm cứng ngắt, tiếng thở khì khì cứ phà vào tai Trân Ni. Cộng thêm mùi rượu nồng trên người Trí Tú làm Trân Ni cũng muốn ngà ngà say theo. Cái má nóng hổi vì rượu của Trí Tú cứ cạ cạ vào cổ cô.

Trí Tú khóc một hồi thì ngủ gục luôn trên vai của Trân Ni. Vai cô bây giờ đã ướt đẫm vì nước mắt của Trí Tú, người Trí Tú xụi lơ hai tay thì buông lỏng eo Trân Ni ra rồi ngã nhào ra đất. Đập mạnh đầu cái bịt vào nền đất nghe thôi đã đau lắm rồi. Trí Tú có chút nheo mày vì đau nhưng hai mắt vẫn nhắm ghiền, miệng còn chép chép nếm chút rượu còn sót lại trên đó.

Trân Ni nhìn xung quanh một vòng thì cũng có chút bất lực. Ở đây đường vắng tanh lấy đâu ra người mà nhờ giúp, Trí Tú thì vẫn đang nằm sải lai giữa đường. Trân Ni thở dài một cách bất lực ngồi xổm xuống kéo người Trí Tú vào một mái hiêng gần đó.

- Tú nặng quá à. Tú mà hiền như giờ thì tốt quá...bình thường dữ quá trời.

Trân Ni ngồi thở hồng hộc khi vừa kéo Trí Tú nép vào mái hiêng. Trí Tú thì cứ như con ma men nằm kềnh càng ra đó miệng cứ chép chép liên tục, Trân Ni vô thức sờ tay lên gạt đi mớ nước mắt trên mặt Trí Tú rồi buộc miệng nói.

Trí Tú lúc nảy nhìn có chút đáng yêu dễ gần. Đâu giống Trí Tú thường ngày hay bắt nạn cô đâu, Trí Tú bây giờ nhìn rất đáng thương...

Trí Tú có thật sự là con người mạnh mẽ như vẻ bề ngoài của cô hay không?

Trân Ni chống cằm lên đùi nhìn Trí Tú  vẫn đang nhắm ghiền mắt ở đó rồi lí nhí nói:

- Haizz..bây giờ phải làm sao đây. Tú thì say xỉn ngủ ở đây trời thì sắp mưa.

Trân Ni cứ nhìn ra khoảng không rồi thở dài thường thượt. Trời thì gió rất lớn hình như sắp mưa thì phải, bây giờ bỏ Trí Tú ở đây thì không được muốn đưa về thì biết nhà Tú ở đâu mà đưa về. Nghĩ đến đó thì phát rầu.

- Mày về đi!

- Vậy...còn Tú thì sao? Tú không về hả.

Trí Tú đột nhiên lại lên tiếng nói bằng chất giọng đặc nghẹn làm Trân Ni đang ủ rũ ở đó có chút giật nảy. Trí Tú nói rồi nhóm người dậy tựa lưng vào vách hiêng thở dài một cái. Trân Ni chưng ra vẻ mặt  khó hiểu nhìn Trí Tú hỏi, nhưng chỉ nhận lại cái lắc đầu của Trí Tú.

Trân Ni lúc này có chút nép người sang một bên không dám ngồi gần Trí Tú như lúc nảy. Chắc có lẽ sợ bản thân làm Trí Tú thấy khó chịu. Trí Tú cũng nhận ra được điều đó nhưng cũng chẳng nói năng gì nhìn ra màn mưa lâm râm ngoài kia.

Trân Ni bây giờ cứ liếc mắt nhìn Trí Tú rồi lại xoay sang hướng khác, cứ như thế mấy lần Trân Ni mới chịu mở giọng nói:

- Tú không về thì ở đây với ai? Tú đang xỉn ở một mình lỡ có chuyện gì thì sao...

Trí Tú nghe xong thì mở trừng hai mắt đang nhắm ghiền bật dậy nhìn Trân Ni nửa đùa nửa thật hỏi:

- Mày lo cho tao hả?

- Lo chứ, Tú và Ni là bạn bè mà.

Trân Ni gật đầu liên tục đáp, giọng nói có chút vui sướng còn nhìn Trí Tú một cách dịu dàng hai mắt cứ tròn xoe. Trí Tú nghe xong thì cười phá lên làm Trân Ni cũng e thẹn mà thu người lại.

Trí Tú cười cợt nhã xỉ tay vào trán Trân Ni một cái rồi nói:

- Con điên! Ai là bạn của mày. Tao và mày vị trí quá khác nhau, nếu mày muốn làm bạn với tao thì tu mười kiếp nữa may ra còn được.

Trân Ni bị thái độ đùa cợt nhã của Trí Tú làm cho bật khóc. Nhưng chỉ dám mím môi thút thít chẳng dám khóc lớn, cô cũng không biết tại sao nữa. Chỉ là cảm thấy bản thân đang bị thứ gì đó chặn họng lại không thể khóc lớn được.

Trí Tú nói rồi đứng bật dậy rời đi một mạch trong màn mưa lạnh để lại Trân Ni một thân một mình ngồi lại góc tối. Trí Tú đi không chút ngoảnh lại cứ đi mãi một đoạn khá xa. Trân Ni ngồi đó nhìn theo bóng lưng khuất dần của Trí Tú thì đột nhiên hai mắt tối sầm lại.

*** Ịch...

Trân Ni hai mắt khép chặt ngã ình ra đất tay chân thì xụi lơ người cứ run lên từng hồi. Nhưng bây giờ ở đây làm gì có người Trí Tú thì lại đi mất...

Trân Ni sẽ chết ở đây sao?...cơ thể Trân Ni không còn co giật như khi nảy nữa mà lại nằm im lìm dưới nền đất lạnh lẽo.

____

Có gì cứ cmt góp ý nhoa😘🥰

Continue Reading

You'll Also Like

2.6K 123 39
We all know how the story goes... A group of 6 highschool students on a fieldtrip that led to a disaster... Which also led them to cross realms betwe...
3.2M 79.6K 46
You appeared out of nowhere and made me feel like I am the happiest. You made me fall, I let you.... but that was the stupidest thing I've ever done...
128K 1.7K 36
Here are the slashers in this book unless you wanna add others Micheal Myers Jason Voorhees Billy and stu Pennywise Hannibal lecter Norman bates...
136K 7.6K 27
𝘐𝘯 𝘸𝘩𝘪𝘤𝘩, 𝘢 𝘨𝘪𝘳𝘭 𝘸𝘩𝘰 𝘸𝘢𝘴 𝘰𝘯 𝘩𝘦𝘳 𝘸𝘢𝘺 𝘵𝘰 𝘸𝘢𝘵𝘤𝘩 𝘵𝘩𝘦 𝘴𝘦𝘲𝘶𝘦𝘭 𝘰𝘧 𝘒𝘎𝘍 𝘔𝘰𝘷𝘪𝘦, 𝘴𝘰𝘮𝘦𝘩𝘰𝘸 𝘧𝘪𝘯𝘥𝘴 �...