[REUP/EDIT] NGỦ VỚI ANH EM CỦ...

Bởi Meochan1311

979K 29.2K 756

Tác giả: Úc Khanh Nguồn: Truyện HD Beta: Meochan1311 Tình trạng: Đã full Lịch đăng: chương trước đủ 100 sao s... Xem Thêm

Chương 1: Nữ phụ bia đỡ đạn
Chương 2: Hệ thống
Chương 3: "Để tôi thay cậu đi thăm em ấy."
Chương 4: Không có lý do
Chương 5: Cắn câu
Chương 6: Thuốc của anh
Chương 7: "Không mất công."
Chương 8: Trong đầu toàn là Hướng Dĩ Mạt
Chương 9: Trái tim siết chặt
Chương 10: Đã sớm rơi vào lưới tình
Chương 11: Hôn lên
Chương 12: Sắc đẹp quyến rũ
Chương 13: Kiềm lòng không đậu
Chương 14: "Anh cứng quá, chịu không nổi nữa."
Chương 15: Cắm vào sẽ thoải mái hơn
Chương 16: Quấn lấy
Chương 17: Say rượu
Chương 18: Vọng Trần
Chương 19: "Mạt Mạt ngoan một chút."
Chương 20: Chìm đắm
Chương 21: Ác độc hôn cô
Chương 22: Tắm cho cô
Chương 23: Thủ dâm
Chương 24: Hơi thở nóng bỏng
Chương 25: Chịu trách nhiệm với tôi
Chương 26: Ấm áp
Chương 27: Châm chọc
Chương 28: Không hề chán ghét
Chương 29: Hội chứng sợ phụ nữ
Chương 30: Không thể đến gần chủ tịch Kỷ
Chương 31: "Cũng chỉ là một món đồ chơi."
Chương 32: Tâm tư riêng
Chương 33: Sự tồn tại đặc biệt
Chương 34: Tình cảm
Chương 35: Muốn có được cô
Chương 36: Quà tặng
Chương 37: Nóng rực
Chương 38: Xin anh
Chương 39: Không biết an phận
Chương 40: Nơi nào cũng mẫn cảm
Chương 41: Rất nhỏ, rất chặt
Chương 42: Dùng tay
Chương 43: Bắn ra
Chương 44: Diễn đàn
Chương 45: "Ngoan một chút..."
Chương 46: Dấu hôn chói mắt
Chương 47: Hổ mặt cười*
Chương 48: Giương cung bạt kiếm
Chương 49: Vào nhà
Chương 50: Trong bông có kim
Chương 51: Đều có bệnh
Chương 52: Sao ba người lại tăng cùng lúc vậy
Chương 53: Lại bị ăn vạ
Chương 54: Trò hay
Chương 55: Đọ kỹ thuật diễn
Chương 56: Tất cả đã biết
Chương 57: Chấm dứt tại đây
Chương 58: Yến hội
Chương 59: Ôm đi
Chương 60: Không chọn ai cả
Chương 61: Dụ dỗ cô
Chương 62: "Vú rất lớn."
Chương 63: Chăm sóc
Chương 64: "Thật sướng..."
Chương 65: "Chậm một chút..."
Chương 66: Chưa từng bị thao
Chương 67: Cắm sâu vô cùng
Chương 68: Bắn cho cô
Chương 69: Bôi thuốc
Chương 70: Trốn
Chương 71: Thiếu làm
Chương 72: Phun ra nuốt vào
Chương 73: Cảnh Khiêm vào cuộc
Chương 74: Cúc huyệt
Chương 75: "Bị làm có sướng không?"
Chương 76: "Lại vào nữa rồi."
Chương 77: Bắt nạt
Chương 78: "... Chưa nói là không chịu trách nhiệm."
Chương 79: Khiếp sợ
Chương 80: Giấu đầu lòi đuôi
Chương 81: Lục Mạn Mạn: "?"
Chương 82: Trêu ghẹo
Chương 83: Đăng lên vòng bạn bè
Chương 84: Mẹ Tần đặt hẹn
Chương 85: "Tôi cũng không thích anh."
Chương 86: "Cô lại muốn chơi trò gì?"
Chương 87: Không thể tin nổi
Chương 88: Thang máy
Chương 89: "... Đừng."
Chương 90: Thích anh?
Chương 91: Cắm vào lút cán
Chương 92: Bế lên thao tiếp
Chương 93: Phân chia thời gian
Chương 94: Biến số
Chương 95: "Còn muốn về Thượng Thành sao?"
Chương 96: Em gái mưa
Chương 97: Ngược chó
Chương 98: Gọi cô lên
Chương 99: Nóng nảy
Chương 100: Ân oán năm xưa
Chương 101: Bạn trai cũ của Tề Yên
Chương 102: Nỗi nhục khó quên
Chương 103: Hoa có độc
Chương 105: Cô sẽ không bao giờ quay đầu
Chương 106: Hết thật rồi
Chương 107: Anh xứng sao
Chương 108: Tố giác
Chương 109: Thì ra tất cả đều là sự thật
Chương 110: Bạn gái Cảnh Khiêm
Chương 111: Tình cảm của anh ta
Chương 112: Tỉnh ngộ
Chương 113: Cố ý chọc giận
Chương 114: Khó có thể bình tĩnh
Chương 115: Nụ hôn an ủi
Chương 116: Tâm tư ác liệt
Chương 117: "Anh là ai?"
Chương 118: Quên mất
Chương 119: Không có tư cách
Chương 120: Chung giường
Chương 121: "Cứng rồi..."
Chương 122: "Ừ, cứng."
Chương 123: "Cưỡi nhanh lên."
Chương 124: "Kêu dâm hơn nữa..."
Chương 125: May mắn
Chương 126: Đáng đời
Chương 127: Đường cùng
Chương 128: Trúng thuốc
Chương 129: Kế hoạch hoàn toàn thất bại
Chương 130: "Muốn làm với tôi không?"
Chương 131: Không thể không biết điều
Chương 132: Trăm nghe không bằng một thấy
Chương 133: Gợn sóng
Chương 134: Cút
Chương 135: Làm nũng dỗ dành
Chương 136: Nhiệt độ tăng lên
Chương 137: Ngứa
Chương 138: Chơi đùa cô
Chương 139: "Thích anh chơi em sao?"
Chương 140: "Mau bắn cho em..."
Chương 141: Kết cục thê thảm
Chương 142: Vô cùng giống
Chương 143: Phỏng đoán
Chương 144: Ra tay
Chương 145: Tu hú chiếm tổ
Chương 146: Chảy nước
Chương 147: Trừng phạt ngọt ngào

Chương 104: Anh ta biết sai rồi

3.3K 170 0
Bởi Meochan1311

Sau khi tiêu hóa xong nội dung mới vừa nghe được, Tần Sở có cảm giác như nghe thấy sấm sét giữa trời quang, trong đầu vang lên âm thanh ầm ầm chấn động, trái tim vì hoảng hốt mà đập mạnh.

Vì sao trước đây anh ta lại dễ dàng tin tưởng Tề Yên như vậy?

Vì sao chưa bao giờ kiên nhẫn nghe Mạt Mạt giải thích?

Đúng vậy, rốt cuộc là vì sao?

Tần Sở, mẹ kiếp não mày bị úng nước à!

Người đàn ông tức giận thầm mắng chính mình, không khỏi nhớ đến trước kia, lúc nào anh ta cũng vì người phụ nữ như Tề Yên mà quát mắng, cảnh cáo Mạt Mạt.

Mạt Mạt bị anh ta hiểu lầm hết lần này đến lần khác như vậy, vậy chẳng phải cô cũng tổn thương hết lần này đến lần khác hay sao?

Như vậy, trái tim Mạt Mạt đã nguội lạnh đến mức nào rồi!

Trước đây vì sao anh ta lại ngu ngốc như vậy!

Anh ta bị lừa, từ đầu tới cuối anh ta đều bị người phụ nữ kia lừa gạt!

Sao lại... như vậy? Anh ta nên làm gì bây giờ?

Không sao, không sao, chắc chắn sẽ có cách.

Trong lòng Mạt Mạt chắc chắn vẫn còn anh ta, nếu không vừa rồi khi đối mặt với Tề Yên, Mạt Mạt sẽ không có dáng vẻ như vậy!

Đúng, chắc chắn là thế, Mạt Mạt chắc là vẫn còn giận dỗi anh ta. Chỉ cần anh ta nói mình bị lừa, bây giờ đã thấy rõ bộ mặt thật của người phụ nữ kia. Chỉ cần anh ta giải thích với Mạt Mạt, Mạt Mạt chắc chắn sẽ tha thứ cho anh ta, trở lại bên cạnh anh ta, chắc chắn!

Nếu giờ phút này Hướng Dĩ Mạt biết được suy nghĩ của nam chính, chắc chắn cô sẽ trợn tròn mắt không nói nên lời.

Sau đó cô sẽ mỉa mai anh ta không biết xấu hổ.

Tại sao bản thân rất bình thường, nhưng lại có nhiều tự tin đến thế?

Dù sao thì cho dù là ngoại hình hay là năng lực, Tần Sở đều kém xa Cảnh Khiêm, Lục Vọng Trần và Kỷ Hành Vũ.

Tần Sở âm thầm quan sát hai người cách đó không xa.

Đôi mắt anh ta nặng nề, cố đè nén cảm xúc. Khi Tề Yên không còn cười nữa, không gian dần yên tĩnh trở lại, anh ta mới từ góc tối đi tới, cố ý để lộ tiếng chân.

Nghe tiếng chân dần trở nên rõ ràng, Tề Yên nháy mắt nâng cao cảnh giác, sắc mặt cô ta lập tức biến đổi, liếc mắt nhìn qua.

Tần Sở đi tới, gọi cô ta một tiếng giống như thường ngày, trên mặt không hề có biểu hiện gì khác thường.

Tề Yên đoán rằng anh ta chỉ vừa nhìn thấy hai người họ mới đây thôi, may mà anh ta chưa nghe thấy gì, nếu không sẽ không có thái độ bình tĩnh như thế.

Trong lòng cô ta khẽ thả lỏng, ngoái đầu lại thì thấy Hướng Dĩ Mạt đang đi về phía Tần Sở. Ánh mắt Hướng Dĩ Mạt nhìn Tề Yên tràn đầy phẫn nộ, không chút che giấu sự tức giận với cô ta.

Vì thế Tề Yên lập tức bày ra dáng vẻ đáng thương, giống như Hướng Dĩ Mạt đang bắt nạt cô ta vậy.

Khi Tần Sở đến gần hỏi cô ta có chuyện gì, Tề Yên mới giả vờ như chẳng sao cả, cố nặn ra một nụ cười yếu ớt mềm mại: "Sao anh lại tới đây? Không có gì... có lẽ cô Hướng đang có chút hiểu lầm với em."

Cô ta vừa nói vừa cúi đầu.

Hướng Dĩ Mạt mím môi không nói gì, vẻ giận dữ trên mặt cũng biến mất, chỉ lạnh nhạt nhìn hai người trước mắt bằng ánh mắt khinh miệt.

Tần Sở bị ánh mắt lạnh lẽo của cô nhìn chằm chằm, trong lòng bất chợt cảm thấy lo lắng.

Kế tiếp, khác hẳn với dự đoán của Tề Yên, anh ta không hề lớn tiếng la mắng và trách cứ Hướng Dĩ Mạt như mọi khi mà chỉ hỏi cô: "Mạt Mạt, em không có gì muốn nói sao?"

Tề Yên nghe vậy thì sửng sốt.

Hướng Dĩ Mạt cười lạnh lẽo: "Tôi nên nói gì đây? Nói thì sao, mà không nói thì cũng có gì khác đâu?"

"Em nói, anh sẽ tin." Trong mắt Tần Sở tràn đầy vẻ phức tạp.

Hướng Dĩ Mạt cười ha ha hai tiếng, giống như nghe thấy chuyện cười, "Tần tổng, anh cảm thấy tôi sẽ tin anh sao?"

Nghe vậy, Tần Sở nhớ lại vẻ mặt của cô gái nhỏ khi giằng co với Tề Yên vừa rồi, lúc này mới miễn cưỡng áp chế được nỗi sợ hãi vừa dâng lên trong lòng, cố gắng duy trì vẻ bình tĩnh ở trên khuôn mặt.

"Mạt Mạt, anh biết em đang giận anh. Là anh vô liêm sỉ, anh hồ đồ. Anh đã biết hết rồi, anh sai rồi, anh vẫn luôn trách lầm em, đều là lỗi của anh."

"Anh biết cô ta hãm hại em, lừa gạt anh... anh sẽ không bao giờ tin tưởng cô ta nữa, sau này chỉ cần em nói, anh đều sẽ tin."

"Mạt Mạt em muốn đánh anh mắng anh phạt anh thế nào cũng được, nhưng đừng rời xa anh có được không, trở về với anh nhé?"

Khi nghe những lời anh ta nói, sắc mặt Tề Yên đang đứng ở bên cạnh lập tức trở nên trắng bệch.

Tần Sở không hề phát hiện, anh ta càng nói càng khiến bản thân trở nên thấp kém, hèn mọn đến mức thiếu điều quỳ rạp xuống ở trên mặt đất cầu xin Hướng Dĩ Mạt tha thứ.

Đọc tiếp

Bạn Cũng Sẽ Thích

2.6M 100K 73
Đồng Kiều cùng Ngụy Cẩn Hằng có một loại quan hệ không nói rõ. Nói là quan hệ bao nuôi, Đồng Kiều có thể theo Ngụy Cẩn Hằng nửa năm, anh cũng chỉ đi...
1.5M 142K 151
Truyện được edit trên Wattpad của kittenctump: https://www.wattpad.com/user/kittenctump Xuyên thành vợ của nhân vật phản diện Tác giả: Cẩm Chanh Số...
57.6K 344 9
Lưu ý: Bìa truyện có chút thay đổi để tránh bị web gõ đầu nha mấy ní 🥲 + Cứ đọc đi, không có não đâu 🤣 + Chỉ có xôi thịt thôi, vẫn như những lần tr...
431K 3.1K 10
🔞 Phần tiếp theo của bộ truyện "Trường Học Sắc Dục" mn có thể đọc thử nha. Đây là một series có liên quan giữa 2 truyện 🔞 🔞 Truyện mang yếu tố tìn...