Ta dựa vào bãi lạn cứu vớt to...

By ca_biet_bay

86.9K 9.3K 780

Tên truyện: TA DỰA BÃI LẠN CỨU VỚT TOÀN TÔNG MÔN / XUYÊN THÀNH CÔNG CỤ NGƯỜI, ĐIÊN PHÊ NHỊ SƯ TỶ NÀNG CỰ TUYỆ... More

Văn án
Chương 1: Nội môn này ta với không tới, xin tạm biệt
Chương 2: Tùy tiện đi tìm một cái tông môn
Chương 3: Trên trời hình như có thứ gì đang rơi xuống kìa
Chương 4: Cho ta chạm vào kiếm của ngươi một chút được không
Chương 5: Trường Minh Tông đã hoàn toàn buông xuôi
Chương 6: Đánh nhau đi, đấm nhau đi, múc nhau luôn đi!
Chương 7: Người như ngươi không xuống Địa Ngục thì còn ai nữa chứ?
Chương 8: Tiểu sư muội của ngươi lại bày trò quỷ rồi
Chương 9: Càng lười biếng càng may mắn
Chương 10: Chưa muốn ngủ đâu, nàng muốn đi gom đồ tốt
Chương 11: Hắn ở Trường Minh Tông bị tiểu sư muội tra tấn muốn điên rồi
Chương 12: Tất cả đều do nàng vẽ
Chương 13: Cuộc chạm mặt lần thứ nhất với nữ chính vạn người mê
Chương 14: Nguyệt Thanh Tông bọn hắn tuy giàu nhưng không có ngu
Chương 15: Khẩu quyết phép nhân
Chương 16: Đây chính là kiếm cốt trời sinh
Chương 17: Mấy tên thổ phỉ này vậy mà là đệ tử thân truyền sao
Chương 18: Chính là kiểu trí nhớ đã gặp qua một lần thì không quên được đi ha
Chương 19: Điều này còn làm cho Vân Thước không cam lòng hơn cả việc mình chết
Chap 20: Tứ sư huynh, ngươi nhìn cho kĩ nha
Chương 21: Miệng của sư muội là quỷ gạt người
Chương 22: Là do tiểu sư muội dạy hư bọn hắn sao
Chương 23: Cái đồ bất hiếu, sao dám nói chuyện với cha ngươi như vậy
Chương 24: Biệt đội cảm tử đã tụ họp thêm một người rồi
Chương 25: Tất nhiên là dùng vật lí đánh bại ma pháp rồi
Chương 26: Mất mặt dữ lắm luôn á
Chương 27: Hình như ao cá của Vân Thước bị bể rồi
Chương 28: Trường Minh Tông thật đáng sợ quá đi
Chap 29: KFC
Chap 30: "Chúng ta chính là tìm đệ tử của Nguyệt Thanh Tông."
Chương 31: Tầm Bảo Thú ghét ngươi rồi
Chương 32: Cảm ơn Vấn Kiếm Tông đã tặng
Chương 33: A a a Sao lại là ba tên này nữa vậy
Chương 34: Yahh huuu! Bay lên nào
Chương 35: Cuộc đời này ghét nhất là mấy tên chó thiên phú
Chương 36: "Đến lúc đó ngươi đừng gây thêm phiền phức cho ta là được."
Chương 37: Nhị sư huynh à, chúng ta hãy cùng nhau buông xuôi thôi
Chương 38: Một đêm trước Đại hội thi đấu
Chương 39: Đã hiểu được sự vui vẻ của tiểu sư muội khi buông xuôi mọi thứ rồi
Chương 40: Đây là một động tác mới của Trường Minh Tông chúng ta nha
Chương 41: Mất mặt đến tận Đại hội thi đấu luôn rồi
Chương 42: Đan tu chân yếu tay mềm
Chương 43: Hai thân truyền tay trong tay, cùng nhau bị loại sẽ không cô đơn
Chương 44: Hẹn gặp lại các vị, đêm nay ta phải đi xa
Chương 45: Bất chấp mọi thứ, chúng ta quyết buông xuôi
Chương 46: Đi nhặt ké của hời
Chương 47: Thiên đạo chúc phúc
Chương 48: Thiên tài bị mọi người xem nhẹ
Chương 49: Hiểu được thì hiểu.
Chương 50: Hợp tác vui vẻ
Chương 51: Nơi nào có nàng, sẽ không phát sinh chuyện ngoài ý muốn
Chương 52: Tấm bình phong ngồi không cũng dính đạn
Chương 53: Vậy mà nàng lại là một Phù tu
Chương 54: Đây là át chủ bài của các ngươi đó hả
Chương 55: Dù sao chúng ta cũng không phải người tốt lành gì
Chương 56: Do các ngươi ngu, trách được ai
Chương 57: Diệt hết toàn quân
Chương 58: Quyển trục
Chương 59: Cuối cùng vẫn sụp đổ
Chương 60: Sơn Hà Đồ
Chương 61: "Diệp Kiều nhà ta đâu rồi hả?"
Chương 62: Kẻ thức thời mới là trang tuấn kiệt
Chương 63: Đây là điều bọn họ nên nhận được
Chương 64: "Kinh hỉ không? Bất ngờ không? Kích thích không?"
Chương 65: Độn Địa phù
Chương 66: Kia tất nhiên là quỳ lạy Diệp Kiều khen nàng trâu bò rồi
Chương 67: Ta giỏi hơn nên ta làm được
Chương 68: Nếu lúc trước sư phụ giữ ngươi lại
Chương 69: Khủng bố như vậy luôn
Chương 70: Lại thêm một tên nữa bị lừa gạt
Chương 71: Vai ác nào cũng ra tay vào phút chót hết á
Chương 72: Lưu ảnh thạch
Chương 73: "Các ngươi không muốn xem trình độ vẽ bùa của Diệp Kiều sao?"
Chương 74: Bao nhiêu đây sấm sét còn chưa đủ sao?
Chương 75: Phượng Hoàng
Chương 76: Bộ trong nhà của ngươi có ngôi vị hoàng đế cần kế thừa sao?
Chương 77: Trận thi đấu thứ ba
Chương 78: Cao thủ gặp mặt, không cười nhạo nhau đời không nể
Chương 79: "Đan dược hàng tuyển, ăn siêu ngon."
Chương 80: Thiên tài khiêm tốn
Chương 81: Đây chính là bản chất của tông môn chúng ta
Chương 82: Bắt đầu nội chiến rồi sao?
Chương 83: Ta công nhận ngươi rất nổi tiếng
Chap 84: Đan dược 'chết người'
Chương 85: F3 mở họp
Chương 86: Luyện đan, dùng nồi, được không?
Chương 87: Bản thân mình nghèo thì có thể tạm chấp nhận được
Chương 88: Trên cực phẩm còn có thiên phẩm
Chương 89: Địch lui ta tiến
Chương 90: Trộm đồ
Chương 91: Ngươi mạnh kệ ngươi
Chương 92: Hỗn chiến bất chấp
Chương 93: Vang danh trong một đêm
Chương 94: Chưa chắc Diệp Kiều thấy hiếm lạ về năng lực của ngươi
Chương 95: "Đây chính là đặc quyền của thiên tài sao?"
Chương 96: Ta chỉ sợ Diệp Kiều lại gây thêm chuyện xấu gì nữa
Chương 97: Chúng ta đều là người tốt
Chương 98: "Ngươi có nghe qua người nào tên Diệp Kiều không?"
Chương 99: Đánh cược một trận
Chương 100: Thật bại hoại
Chương 101: Truyền thừa
Chương 102: Ngươi nghĩ ngươi là ai?
Chương 103: Thiên linh căn
Chương 104: Chớp tắt chớp tắt
Chương 105: Sao dám bắt nạt thiên tài của tông môn ta
Chương 107: Đây mới là người hèn nhất
Chap 108: Ai chạy được thì chạy
Chap 109: Một người thuận gió
Chương 110: Ta đây bị mắc bệnh tâm thần nè
Chương 111: "Lại là ngươi."
Chương 112: Ngươi lại đi trộm đồ
Chương 113: Hiểu lầm to lớn
Chương 114: Nhìn về Tây Bắc, bắn sao Thiên Lang
Chương 115: Nhất chiến thành danh
Chương 116: Cứu vớt thế giới
Chương 117: Mấy ngày nay ta không muốn nhìn thấy ngươi
Chương 118: Thiên lôi
Chương 119: Đánh chết nàng cũng được
Chương 120: Ai phá cảnh?
Chương 121: Huấn luyện
Chương 122: Mượn sức Diệp Kiều
Chương 123: Tứ phương hội đàm
Chương 124: Ảo cảnh
Chương 125: Ngươi đã làm gì nó rồi hả?
Chương 126: Hình như ta biết đạo của mình là gì rồi
Chương 127: Bắt Diệp Kiều phải trả giá
Chương 128: Trường Minh Tông các ngươi nhất định phải đoàn kết đúng không
Chương 129: Lôi kiếp đánh bí cảnh
Chương 130: Ngươi đang chờ cái gì
Chương 131: "Có lẽ ta sẽ ở đây cho đến khi lôi kiếp kết thúc."
Chương 132: Hẹn gặp lại ở trận thi đấu cá nhân
Chương 133: Trận thi đấu cá nhân
Chương 134: Ngươi có ý kiến gì à?
Chương 135: Công tác tư tưởng
Chương 136: Ngươi lại muốn bày trò sao?
Chương 137: Tốc độ rất nhanh, tư thế rất ngầu
Chương 138: Lách luật

Chương 106: Trận thi đấu thứ tư

711 67 12
By ca_biet_bay

Bốn phía một mảnh an tĩnh, trước mặt công chúng bị gãy kiếm khiến Sở Hành Chi trợn tròn mắt: "Diệp Kiều!"

Tuy rằng chỉ là một thanh huyền kiếm bình thường, nhưng làm gãy kiếm của Kiếm tu không khác gì dẫm lên mặt người đó, hắn hít thở không thông, đột nhiên nhào đến định đấm Diệp Kiều. 

Nàng xoay người né tránh, thuận thế đá qua, nào biết Sở Hành Chi bí quá hóa liều, liền dùng tay còn lại muốn đấm nào bụng nàng.

Diệp Kiều bắt lấy tay hắn, đồng thời ở tại chỗ đem hắn đá bay.

Mộc Trọng Hi lập tức nhảy dựng lên, đôi mắt lóe sáng: "Diệp Kiều thật trâu bò!"

"Đánh hắn đánh hắn, đá bên hông, xoay người, coi chừng phía sau Diệp Kiều." Minh Huyền cũng bắt đầu kêu lên. 

Tình huống trong phút chốc liền náo nhiệt cực kì. 

Diệp Kiều cùng Sở Hành Chi liếc nhau, còn muốn tiếp tục đánh, thì chợt nghe giọng của trưởng lão Vấn Kiếm Tông ở phía sau vang lên.

"Các ngươi nháo đủ chưa?"

Vốn dĩ một đám đang náo nhiệt, trong khoảnh khắc liền lần lượt im lặng. 

"Các ngươi một ngày không quậy tưng bừng thì sẽ chết đúng không?"

Trưởng lão Vấn Kiếm Tông thấy một màn như vậy, thật sự hận sắt không thành thép, kiểm tra rối tinh rối mù còn chưa tính đi, đằng này đã bị phạt đội chậu hoa rồi mà còn có thể gây chuyện, hắn chỉ chỉ trỏ trỏ xung quanh, "Mấy ngày nữa bí cảnh mở ra rồi, ta hi vọng các ngươi sẽ tự giải quyết cho tốt mọi chuyện, ngẫm nghĩ lại bản thân mình đi."

"Đặc biệt là mấy đứa không biết sử dụng đầu óc, hai ngày cuối cùng bị xoay đổi tình thế như vậy mà vẫn còn mặt mũi đứng xem náo nhiệt."

"..." Mấy thân truyền ở ba tông bị lật kèo ở thời khắc cuối cùng liền đột nhiên có cảm giác chột dạ trong lòng.

Hắn phất phất tay, nhìn một đám đệ tử không dám hé răng, lạnh lùng nói: "Giải tán."

Diệp Kiều đánh xong một trận, sảng khoái rời đi, chậu hoa cũng không thèm đội nữa, dẹp đường quay về nơi của mình.

Lúc Tần Phạn Phạn chạy đến thì đã chậm một bước, hắn theo nhóm đệ tử nhà mình đi về, sẵn tiện hỏi: "Ta nghe nói các ngươi đánh nhau sao?Kết quả như thế nào?"

Rốt cuộc Sở Hành Chi cũng là một đối thủ, có thể trước tiên thử qua một chút cũng tốt.

Diệp Kiều có chút đắc ý: "Ta thắng hắn."

Tuy rằng Sở Hành Chi có chút khinh địch, nhưng lúc ấy nàng đột ngột thay đổi chiêu thức cũng làm cho hắn không kịp phòng ngừa, Sở Hành Chi căn bản không phản ứng kịp, nhưng kết quả thì Diệp Kiều vẫn là người thắng.

Tần Phạn Phạn ngoài dự đoán, hắn không tin.

Mộc Trọng Hi cũng không nắm chắc có thể thắng Sở Hành Chi.

Nhưng mấy thứ này cũng không nhất thiết nói đùa làm gì. 

"Tiểu Kiều." Tần Phạn Phạn chắp tay sau lưng, đi phía sau đội ngũ, "Cảnh giới của ngươi cứ đứng yên một chỗ lâu như vậy, là do không có cách đột phá, hay là do gặp bình cảnh?" 

Trúc Cơ đối với đệ tử thiên phú cao mà nói, rất dễ đột phá, năm đó Diệp Thanh Hàn đột phá lên Kim Đan còn dễ hơn uống nước, lôi kiếp lúc đó còn oanh động khắp Tu Chân Giới.

"Có thể đột phá." Diệp Kiều suy tư một lát: "Nhưng linh căn quá yếu, tốc độ đột phá so với linh căn chênh lệch rất nhiều."

Nàng phải khiến cho nó lớn lên một chút mới được.

Trước mắt xem ra ngoại trừ hưởng ké lôi kiếp của người khác thì không còn biện pháp nào khác.

Ở Tu Chân Giới, tất cả thân truyền trên cơ bản đều đã trải qua lôi kiếp của Kim Đan Kỳ, tu sĩ khác thì cũng đã đột phá Kim Đan, nên chỉ còn chờ đến lôi kiếp của Nguyên Anh Kỳ thôi.

Mà Nguyên Anh ở Tu Chân Giới cũng không nhiều như chó đi lang thang, Diệp Kiều muốn ké cũng chưa tìm được người nào.

Tần Phạn Phạn đối với hành vi của nàng tỏ vẻ tán thưởng, "Quá nôn nóng đúng thật sẽ không tốt."

Một trận ầm ĩ qua đi, buổi tối ngày hôm sau dần dần yên tĩnh, cũng không còn ai gây náo loạn, tất cả mọi người đều chú tâm phân tích tình huống bí cảnh cuối cùng.

"Ta cảm thấy mức độ khó khăn trong đại bí cảnh đang không ngừng tăng lên." Không chỉ Diệp Kiều cảm giác được, mà những người khác cũng vậy.

"Càng về sau càng khó." Minh Huyền dùng đầu ngón tay nhẹ nhàng chỉ vào bản đồ của Vấn Kiếm Tông, "Bí cảnh cuối cùng tên Quán Mộc Lâm, bên trong không chỉ có yêu thú, còn mà còn có rất nhiều thực vật biến dị biết ăn thịt người, nếu bị bắt mà không thoát kịp, sẽ bị nó cắn nuốt hấp thụ vào bên trong."

Bí cảnh này phiền phức nhất không phải yêu thú, mà là thực vật nơi đây, ưu điểm của hỏa linh căn đã đến lúc phát huy rồi, ít nhất đám thực vật sẽ không dám chủ động kiếm chuyện với bọn họ.

"Gặp nguy hiểm thì bóp nát thẻ thân phận bài chạy đi."

Trăm năm mới diễn ra Đại hội thi đấu một lần, cũng trăm năm về trước tại bí cảnh này đã có một số thiên chi kiêu tử bỏ mạng, vì lí do đó mà sau này thẻ thân phận mới được nghiên cứu ra, chỉ cần bóp nát là có thể di chuyển ra bên ngoài.

Minh Huyền vẽ thật nhiều Ngự Hỏa Phù đưa cho bọn họ, "Tình huống không ổn liền ném ra để trấn an đám thực vật đó, nếu không được nữa thì chạy lẹ."

Biết sao bây giờ, hắn chỉ có thể chúc huynh đệ nhà mình may mắn mà thôi.

Đặc biệt là Diệp Kiều.

Người khác như thế nào thì hắn không biết, nhưng nàng tuyệt đối sẽ là người bị nhắm vào thảm nhất.

"Haizz...Tồn tại khó ghê." Diệp Kiều nằm dài lên bàn than ngắn thở dài.

Từ lúc có đan lô, tốc độ tạo ra đan ấn với tốc độ thành phẩm ra lò nhanh gấp mấy lần, nàng bỏ mấy viên đan tràn ngập linh khí mình luyện ra được vào trong bình sứ, sau đó đưa cho các sư huynh.

Rốt cuộc ở bí cảnh cuối cùng, dù nghe như thế nào thì cũng không có gì tốt lành, đặc biệt đối với người toàn thế giới đều là kẻ địch như Diệp Kiều.

Tiết Dư nhìn số đan dược nàng luyện ra, khóe môi cong cong, "Bích Thủy Tông nếu biết trình độ của ngươi như này, không chừng sẽ đến đào góc tường cho xem."

Vì trước đó ở trong bí cảnh nàng dùng loại đồ vật kì lạ là nồi to để luyện đan, thứ mà đó giờ chưa ai thử qua, nên căn bản chưa thể phán đoán được trình độ của Diệp Kiều như thế nào.

"Sao không nói sớm hơn chứ." Diệp Kiều ngửa đầu, câu được câu không nói: "Sớm biết bọn họ giàu như vậy, thì lúc trước ta đã xin gia nhập qua đó rồi."

Đáng giận tuổi trẻ chưa trải sự đời, bị năm cái bánh bao mê hoặc tâm trí.

Ba ngày trôi qua, từng thân truyền đều thu thập xong hết mọi thứ, lên du thuyền bay đến nơi mở ra bí cảnh. Trời tờ mờ sáng, bên ngoài tu sĩ đã vây kín khắp nơi, chỉ có nhóm người Vấn Kiếm Tông là đứng thẳng tắp như tiểu bạch dương.

Mộc Trọng Hi đang đi tới đi lui, thì bỗng nhiên cái ót bị đập một cái.

"Đứng yên." Đoàn Dự ở phía sau quát to.

Mộc Trọng Hi chỉ qua Diệp Kiều: "Tiểu sư muội cũng có đứng yên đâu, sao ngài không nói nàng?!"

Đoàn Dự: "Nàng khác ngươi khác."

???

Sống chung một nhà sao mà đứa thương đưa ghét?

"Kiều Kiều, lâu rồi không gặp." Bên ngoài có tu sĩ nhiệt tình chào hỏi nàng: "Đáp ứng với chúng ta nhất định phải sống sót mà cười."

"Chúng ta tin tưởng ngươi, cho dù đắc tội hết toàn bộ thân truyền cũng có thể sống thật dai!"

"Kẽ hở sinh tồn Diệp Lãng Lãng có thể luồng lách được."

Mới vừa đi đến liền nghe đến mấy lời nói này, Diệp Kiều: "..."

Vốn dĩ trước khi vào bí cảnh nàng đã vẽ không ít bùa, nên lúc này đầu có chút choáng váng, lại nghe thấy mấy lời nói này, Diệp Kiều liền nở nụ cười xán lạn, vẫy vẫy tay, vừa định nói với bọn họ câu 'Không thành vấn đề'.

Thì ngẩng đầu lên liền nhìn thấy mấy thân truyền khác đang đứng cách đó không xa.

Mỗi một ánh mắt đều lạnh căm căm.

Nếu ánh mắt có thể giết người, thì nàng lúc này đã bị đông chết.

Diệp Kiều coi như không có việc gì mà quay đầu sang hướng khác, mặt ngoài thì tỏ vẻ không thấy không biết gì hết, nhưng nội tâm đã điên cuồng suy nghĩ đối sách, Minh Huyền chọt chọt nàng: "Làm sao bây giờ? Nếu lần này ngươi không tìm được tổ đội, thì không chừng sẽ bị nhắm vào đến chết cho coi." 

Ở mấy trận đấu trước đó, giá trị thù hận không nằm trên người Diệp Kiều, chủ yếu là vì không có ai thèm đặt một Trúc Cơ vào mắt.

Nhưng hiện tại đã khác, so về mức độ giá trị thù hận thì không ai qua nổi Diệp Kiều.

Minh Huyền sờ cằm, tự hỏi, giọng nói hơi kéo dài: "Ta đang suy nghĩ một vấn đề, trong chúng ta ai sẽ là người xui xẻo và may mắn cùng Diệp Kiều chung một đội đây."

Năm người thì luôn có một đứa bị lạc bầy, ba lần trước đó Diệp Kiều chưa từng bị lẻ loi, nên không biết lần này sẽ ra sao đây.

Continue Reading

You'll Also Like

1.3M 103K 200
# Tô Yên thần cách .....rớt. # Hệ thống của cô nói, nếu muốn tìm đầy đủ hồn cách, phải thực hiện nguyện vọng của nam chủ. Kết quả là, cô bắt đầu bước...
106K 8.4K 73
TA CÓ THỂ LÀ MỘT ĐẠI NHÂN VẬT Tác giả: Thanh Sắc Vũ Dực Tên gốc: 我可能是个大人物 Thể loại: Tình hữu độc chung, tiên hiệp tu chân, tâm cơ phúc hắc công x khó...
881K 5.6K 20
Truyện H+ không có tam quan.
17K 2.2K 98
Yêu nhau thì nói, tại sao phải giấu?