[TRIỆU DUYÊN][LONGFIC] NGHỀ N...

By im3katirin

454K 22.3K 1.5K

Chắc chắn không drop =)))))))) Start: 07/09/2022 Nghề này không dễ làm, nhưng thật may mắn vì chúng ta có thể... More

C1: Add friend nào!
C2: Cà phê không chị ơi?
C3: Giao diện này thuận mắt nha
C4: Triệu say rồi
C5: Nếu có nhảy xuống, thì cũng không ai biết...
C6: Sức khoẻ tâm lý
C7: Hình như... em thích chị mất rồi
C8: Đi nè Gấu con!
C9: Vậy là đủ rồi!
C10: Card game - Có chị người yêu thích hỏi khó
C11: Card game - Rượu vang và cà vạt
C12: Card game - Một đêm say (H)
C13: Flashback - Hơn chín giờ đã quay xong
C14: Flashback - Không, Gấu chưa sẵn sàng
C15: Sinh nhật đầu tiên
C16: Tôi cảm thấy rất tốt
C17: Chị Duyên nhẹ nhàng thôiiii!
C18: Dẫn ai?
C19: Thời thế đổi thay
C20: Gấu Béo đừng giận mà
C21: Tham gia cùng nhau nhé?
C22: Chế độ luyện tập
C23: Cô hết thương em rồi!
C24: Đánh nhẹ thoi nhaaa
C25: Tổng duyệt
C26: Sao hôm nay Bé hư vậy? (H)
C27: Bali ngày đầu - Thương ai nhất?
C28: Bali ngày hai - Sinh nhật Triệu Triệu
C29: Rốt cuộc là ai ghen?
C30: Gấu con hay ghen
C31: Lời mời hợp tác
C32: Con bé đó căn bản không xứng
C33: Phá huỷ nó...
C34: Chỉ 30 phút nữa thôi...
C35: Chân tướng
C36: Nơi nào khó chịu?
C37: Có tính là gia đình không?
C38: Chúng ta kết thúc tại đây
C39: Ngày không có nhau
C40: Xin lỗi, chị hiện giờ có việc bận
C41: Rốt cuộc trưởng thành rồi.
C42: You definitely are!
C43: Em ấy ngại, để tôi bấm cho
C44: Tìm đến tận phòng
C45: Chỉ cần đúng một lần là đủ
C46: Cho em thời gian suy nghĩ
C47: Xinh đẹp quá cũng không tốt (H nhẹ)
C48: Xuất sắc em ơi!
C49: Trịu~ ơi~, tắm xong rồi hả~?
C50: Đổi ổ khoá
C51: Hôm nay đã tính đâu?
C52: Ừ nhỉ, để tối làm vậy
C53: L'amant
C54: Không hôn cũng được
C55: Tới lượt tụi mình rồi, đi thôi!
C56: Lớn hơn em 8 tuổi...
C57: Thả tui chắc cũng thả chơi chơi
C58: Hàn Quốc - Điểm tựa đầu
C59: Hàn Quốc - Đêm bất ổn (H)
C60: Hàn Quốc - Hoàng hôn
C61: Hàn Quốc - Mua tặng cho Trịu~ đi.
C62: Hàn Quốc - Thừa nước đục thả câu (H)
C63: Rồi là kín dữ chưa?
C64: Giận thì giận...
C65: Mà thương thì thương
C66: Có sức chơi có sức chịu
C67: Lấy thân chuộc tội (1)(H)
C68: Lấy thân chuộc tội (2)(H)
C69: Không lấy cát-xê, lấy...
C70: Em không về!
C71: Hay là... quay về đi...?
C72: Mãi mãi không cần trưởng thành
C73: Minh Triệu, Phạm Đình Minh Triệu
C74: Liêm sỉ đâu? Nghị lực đâu? Nhặt lên!!!
C75: Vợ quản nghiêm
C76: "Gấu Béo"
C77: "Triệu"
C78: Vậy thì về
C79: Model là ai?
C80: Muốn là gì thì là cái đó
C81: Cuối giường làm hoà (H)
C82: Của ai cơ? (H)
C83: Mùa xuân tới phải không?
Ngoại truyện (1): Bảo vệ
C84: Con tin em ấy
C85: Mùa xuân tới rồi đây
C86: Sợ mất vợ
C87: Con gái bác xinh quá đi mất!
C88: Tiêu cực
C89: 7 Nụ lần 1
C90: Valentine này lạ lắm (1)
C91: Valentine này lạ lắm (2)
C92: Valentine này lạ lắm (3)
C93: Valentine này lạ lắm (4)
C94: Người mới gặp người cũ
C95: Cảm thấy may
C96: Hôm nay bé Gấu bị la
C97: Bé đừng lại gần Gấu
C98: Gấu đứng lại đó cho Bé!
C99: Em ăn
C100: Trao đổi
C101: Bị đánh (1)
C102: Bị đánh (2)
C103: Hoa Hậu cũng là con người
Ngoại truyện (2): Tập gym
C104: Không quan trọng
C105: Gấu thắng rồi!!
C106: Tắt đèn đi (H nhẹ)
C107: Hôn cái nhẹ đi nè
C108: Người đó...
C109: Email nặc danh
C110: Im lặng vậy là muốn sao đây?
C111: HUFLIT
C112: Một ít hy sinh
Theo dòng sự kiện (1): Shoot hình bất ổn của Gấu Béo
C113: Tiếng nước chảy
C114: Trùng hợp sao?
C115: I love you, to the moon and back
C116: Làm ơn đừng xảy ra chuyện gì
C117: Bạn Gấu còn thật biết chọn!
C118: Cảm giác an toàn
C120: Quyền chủ động
C121: Làm gì có lý do nhiều như vậy
Ahihi
Theo dòng sự kiện (2): Gấu lang thang
C122: Còn có đau hơn đang chờ Bé
C123: Mà loại nào, thì tác dụng cũng vậy thôi (H)
C124: Gấu muốn làm gì thì làm, Bé không quản
C125: Ồn ào quá!
Theo dòng sự kiện (3): Và cũng chỉ trách Gấu như vậy
C126: Một cái thục cùi chỏ
C127: Ngây thơ thiên sứ
C128: Giận đủ chưa?
C129: Vậy đến đây, khi dễ Gấu đi (H)
C130: Máy chơi game và quỹ đen
C131: Của Gấu, trả Gấu
Theo dòng sự kiện (4)(1): Không trách, nhưng cũng không nói là không phạt.
Theo dòng sự kiện (4)(2): Hoa trên sóng nước (H)
C132: Tình - Tiền: Dựa vào đâu tin tưởng như vậy?
C133: Nói chuyện xong rồi, Bé trả lại cho Gấu đi
C134: Một cái hiểu lầm, xinh đẹp
C135: Gấu thật sự mệt quá
C136: Người như chị, khả ngộ bất khả cầu
C137: Ghi hình - Nhập gia tuỳ tục
Ngoại truyện (2)(1): Là người lớn của cả thế giới
Ngoại truyện (2)(2): Lại là người lớn cũng sợ mất bạn Gấu thôi
C138: Ở không cũng có ăn
Theo dòng sự kiện (5)(1): Hai tay hai em
Chap nì để xin idea =))))
C139: Dẫn Gấu đi tìm lại chính mình (1)
C140: Ở gần biển sướng nhỉ
C141: Trẻ con, thì phải được làm những thứ trẻ con thích.
Một vài suy nghĩ nhỏ của mình
Ngoại truyện (3)(1): "Chị chưa sẵn sàng"
Ngoại truyện (3)(2): Xứng đáng với những điều tốt đẹp hơn

C119: Đau, cả người đều đau

3.1K 177 34
By im3katirin

- Nếu không có Kỳ Duyên, chúng ta còn có thể quay lại sao?

- Không thể. - Minh Triệu dứt khoát lắc đầu, đã bỏ lỡ một lần liền sẽ không có cơ hội thứ hai, huống hồ bây giờ chị đã có Kỳ Duyên.

Thiên Kim cười khổ một chút, không ngoài dự đoán. Cô ấy hít sâu một hơi, từ trong túi xách lấy ra một chiếc hộp nhỏ đặt ở trên bàn "Cái này, là lúc trước muốn tặng cho Triệu, hiện giờ xem ra cũng không còn cơ hội nữa."

Chị nhướn mày, nhưng không có cầm lên.

Thiên Kim không sao cả, cầm lấy cái hộp mở ra, bên trong là một chiếc nhẫn được chạm khắc tinh xảo, phía trên còn có vô số những hạt kim cương lớn nhỏ khác nhau. Minh Triệu thừa nhận, đây là một chiếc nhẫn thực kinh diễm người khác. Nhưng lại kinh diễm thì sao?

Trong mắt chị thoáng qua tia kinh ngạc, nhưng cũng chỉ là thoáng qua mà thôi. Chị đóng lại nắp hộp, đẩy về phía Thiên Kim "Để dành cho người xứng đáng với Kim đi.", dừng một chút, lại nói "Về chuyện hợp tác, Triệu rất hài lòng, nếu Kim còn có nhã ý, hợp đồng có thể ký kết ngay.", hoàn toàn là bộ dáng việc công làm theo phép công.

- Còn về chuyện kia, không thể.

Không phải là 'xin lỗi, không thể', mà là 'không thể'.

Thiên Kim ngẩng đầu nhìn chị, qua một hồi sau, gắng gượng kéo lên một cái miễn cưỡng cười "Được rồi, ngày mai Kim qua bên shop của Triệu ký hợp đồng."

Cũng xem như buông tay.

Minh Triệu gật đầu, "Triệu còn có việc, đi trước."

Chị đi được vài bước, Thiên Kim lại gọi chị "Triệu."

Bước chân chị khựng lại, không có xoay đầu.

- Trước khi gặp Triệu, hôm qua cô bé kia cũng gọi cho Kim.

- ...

- Không muốn biết em ấy đã nói gì sao?

- Kim sẽ nói cho Triệu biết sao?

Thiên Kim cười tự giễu một chút "Sẽ.", dừng một chút, lại nói "Em ấy hỏi Kim, có thể mang đến hạnh phúc cho Triệu không. Kim nói Kim có thể, tất cả những gì em ấy làm được, Kim cũng có thể làm được, còn sẽ làm tốt hơn.
Em ấy cười, nói rằng, vậy thì tốt rồi, chỉ cần Triệu hạnh phúc."

Đôi mắt Minh Triệu đỏ lên, đồ ngốc này...

Thiên Kim đứng lên, theo bản năng muốn đi đến ôm chị an ủi, nhưng cô siết chặt nắm tay, không có làm như vậy, chỉ là cười khổ sở "Em ấy, đáng giá để Triệu yêu.", sau đó kéo lên một cái gượng cười "Chúc Triệu hạnh phúc."

Minh Triệu sau đó đi về phía nhà vệ sinh chỉnh trang một chút lớp makeup, cũng là điều chỉnh lại tâm tình phức tạp của mình. Lúc chị bước vào, bên trong có một người đang đứng ở bồn rửa mặt, thấy có người đến liền theo bản năng nhìn lên.

Bốn mắt chạm nhau, chị nhìn thấy người kia hốc mắt đỏ au, mà người kia vội vàng lau lau mặt mình, chạy đi ra ngoài. Minh Triệu sau một lát sửng sốt, xoay người lập tức đuổi theo "GẤU BÉOOOOO!"

Kỳ Duyên chạy càng nhanh, Minh Triệu liền gọi theo "Còn chạy thì sau này đừng gặp mặt Bé!"

Bước chân của bạn Gấu khựng lại nhưng không hề dám xoay đầu, cứ nghiêng người đi tránh chị. Chị thở hổn hển đi lại gần, trừng mắt, nước mắt không biết tự lúc nào đã rơi xuống "Càng kêu càng chạy! Mấy hôm nay bạn Gấu đi đâu?!? Có biết Bé lo cho bạn Gấu thế nào không?!"

Kỳ Duyên nhìn chị, thấy hốc mắt của chị cũng đỏ lên, tâm liền hung hăng mà đau một chút, chị khóc, cảm động vì Thiên Kim nên khóc sao?

- Thấy Bé liền muốn chạy, Gấu là dự định cả đời này đều không muốn gặp lại Bé phải không?!

- Không... không có... - Kỳ Duyên theo bản năng vội vàng phủ nhận, sau đó, cô lại cúi đầu, cười tự giễu, đầy chua xót "Chỉ là sợ làm chậm trễ hai người hợp lại thôi..."

Chị ngẩn ra, trong lòng vừa bực vừa buồn cười, "Còn chưa có chia tay Gấu đâu. Muốn hợp lại với người ta ít nhất cũng phải chia tay Gấu đã."

Trong mắt Kỳ Duyên thoáng qua tia hoảng hốt, cô vội vàng cúi đầu xoay đi, muốn bỏ chạy, nhưng Minh Triệu vừa vặn bắt được. Chị nắm lấy cổ tay bạn Gấu "Lại muốn chạy? Nhìn Bé, Bé có chuyện muốn nói với Gấu", nói xong, quả nhiên nhận thấy rõ ràng bạn Gấu run lên.

- ... Gấu đã biết, Gấu... đồng ý... cái gì đều đồng ý.

- Bé còn chưa nói, Gấu đồng ý cái gì?

- Không cần nói... Đừng nói có được không, xem như là Gấu năn nỉ Bé... Gấu đồng ý không phải được rồi sao? - Kỳ Duyên xoay mặt đi, nước mắt không kiềm được chảy xuống, cô thừa nhận chính mình hèn nhát, sợ phải nghe lời nói tàn nhẫn kia, sở chính mình sẽ không nhịn được gục ngã mất. "Làm Gấu giả ngu không biết, chúng ta chia tay yên bình có được không?'

- Không được! Gấu quay qua đây nhìn Bé!

- Không cần! Bé nhanh chóng đi đi. Gấu sợ mình sẽ nhịn không được cầu xin Bé ở lại. Chừa lại cho Gấu chút tôn nghiêm cùng tự trọng cuối cùng đi, xem như Gấu xin Bé, cầu xin Bé, được không? - Kỳ Duyên nghẹn ngào, liên tục dùng tay lau nước mắt, cô sợ, sợ bản thân mình sẽ buông bỏ mọi thứ mà quỳ xuống níu kéo chị, sợ mình trở nên chật vật bất kham cùng hèn mọn.

Xin... chính mình mở miệng nói van xin một người, cũng giống như chính mình tự tay đem tôn nghiêm hoàn toàn vứt đi vậy. Bạn Gấu tràn đầy kiêu ngạo, tự tin của chị, giờ đây lại vì chị hạ thấp tư thái đến thế. Minh Triệu không có nửa điểm vui vẻ, tâm như bị bóp nghẹn một chút, đùa cũng đùa không nổi nữa, dứt khoát dang tay ôm bạn Gấu vào lòng "Đừng nói nữa. Bé không có đáp ứng Thiên Kim."

- Gấu không tin! Ban nãy rõ ràng Gấu thấy... - Nói đến đây đột nhiên im bặt.

- Gấu thấy cái gì?

- Thấy... Thiên Kim tặng nhẫn cho Bé. - Nước mắt cô lại chảy xuống.

- Gấu có còn yêu Bé không?

- Yêu! - Kỳ Duyên gần như tức khắc trả lời, không một chút do dự, chắc nịch mà trả lời. Sau đó dừng một chút, nghẹn ngào lẩm bẩm "Như thế nào không yêu Bé đâu. Gấu yêu Bé còn hơn cả yêu bản thân mình."

- Thấy người mình yêu được người khác tặng nhẫn, không chạy đến ba mặt một lời, một mình ở trong nhà vệ sinh khóc?

- Gấu không muốn làm Bé khó xử, cũng không muốn biến khoảnh khắc hạnh phúc đó của Bé trở nên tồi tệ về xấu hổ như thế. Nếu Bé đã lựa chọn Thiên Kim, Gấu cũng nên biết điều, chính mình lăn xa một chút, không phải sao?

Cái gì gọi là 'khoảnh khắc hạnh phúc đó của Bé', 'khoảnh khắc hạnh phúc' của Bé chính là vào lúc Bé nhìn thấy bạn Gấu có được không?...

Minh Triệu có chút bất đắc dĩ thở dài, "Nếu đã nhìn lén tới đó, sao không xem hết mà chỉ nhìn một nửa?"

- Cái gì gọi là nhìn lén? Rõ ràng là hai người... - Kỳ Duyên mím môi, không để bản thân nói ra lời gì nặng nề. - Thấy đến đó còn chưa đủ sao? Bé còn muốn Gấu nhìn hết? Nhìn Thiên Kim tự tay đeo nhẫn cho Bé hay là nhìn Bé gật đầu đồng ý với chị ta? Rồi lại nhìn hai người ôm hôn thắm thiết? Bé là sợ Gấu còn chưa đủ khổ sở phải không? Gấu cũng biết đau, nhìn thấy Bé cùng người khác ở một chỗ, tâm đau, mắt đau, mũi đau, cả người đều đau. Vừa lòng Bé rồi sao? Không cần tàn nhẫn với Gấu như vậy... - Càng nói càng khổ sở, Kỳ Duyên rốt cuộc nhịn không được mà lớn tiếng "Phạm Đình Minh Triệu, tâm Bé là làm bằng sắt đá phải không?

Bạn Gấu khóc tức tưởi như vậy, trong lòng chị từng đợt nhói lên, vươn tay thế bạn Gấu lau nước mắt, mà chính mình nước mắt lại một chút một chút chảy ra "Không cần khổ sở, Gấu Béo... Bé thật sự không có đáp ứng Thiên Kim. Nhẫn cũng không nhận lấy."

Kỳ Duyên ngẩng đầu nhìn chị, nhìn như muốn tìm ra một tia nói dối. Nhưng vẻ mặt của chị rất nghiêm túc, rất chân thành. Kỳ Duyên áp lực tiếng khóc, khàn khàn giọng hỏi "Thật?"

- Thật! Không có gạt Gấu. Nhìn xem, trên tay Bé có gì đâu? - Nói rồi nâng hai bàn tay lắc lắc trước mặt.

- Vậy... vậy vừa rồi hai người nói cái gì?

- Thiên Kim hỏi Bé, nếu như không có Gấu, bọn Bé có thể quay lại với nhau không.

- Bé trả lời như thế nào? - Kỳ Duyên căng thẳng hỏi, hỏi xong lại vô cùng hối hận, vội vàng lấy tay che lại lỗ tai, xoay đầu đi "Không cần nói, không cần nói.", cô sợ mình nghe không nổi.

Minh Triệu thở dài, bắt lấy hai tay bạn Gấu ghị xuống, bạn Gấu vẫn là nhắm chặt mắt không dám nhìn chị.

- Bé nói là 'không thể'. Trên đời này không có 'nếu như'. Huống hồ gì hiện tại Bé đã có Gấu, ai khác Bé đều không cần. Chỉ muốn Gấu, cũng chỉ cần Gấu. - Chị đem từng câu từng chữ rõ ràng rành mạch mà nói ra.

Bạn Gấu mạnh ngẩng đầu, nước mắt vừa vất vả áp xuống được lại lần nữa chảy ra, tiến lên ôm chặt lấy chị. "Xin lỗi... Xin lỗi..."

Chị cũng hoàn tay ôm lấy bạn Gấu, nhẹ nhàng vuốt ve sau tóc cô "Được rồi, ngoan, không khóc. Trách Bé, trách Bé.". Thở dài, người sai là chị, vậy mà bạn Gấu lại xin lỗi, xin lỗi đến thành thói quen, thói quen ôm hết trách nhiệm lên người mình, thói quen hạ mình nhường nhịn chị...

Bạn Gấu tựa ở trên vai chị, mạnh mẽ lắc đầu, lại không nói gì.

Một lát sau, chị hơi đẩy bạn Gấu ra, "Bình tĩnh lại rồi phải không?"

- ... - Gật nhẹ.

- Bé có chuyện muốn nói với Gấu.

Bạn Gấu nghiêng đầu... dụi dụi mắt.

Chị đẩy vai bạn Gấu, kéo ra một khoảng cách so với mình. Biểu tình không còn chút cưng chiều vừa nãy, chỉ có nghiêm túc cùng lạnh băng. Chị hít sâu một hơi, kiềm nén dao động trong lòng, sau đó mở mắt ra nhìn thẳng người đối diện

- Chúng ta... chia tay đi...

Continue Reading

You'll Also Like

27.2K 2.2K 109
Rimuru là môt trong Bát Tinh Ma Vương . Cũng là một rất mạnh. Sau chiến tranh với Yuuki thì cậu đã đi mãi mãi. Đúng là ... Chiến thắng nào cũng phải...
10.2K 901 18
TRUYỆN CHUYỂN VER KO CÓ SỰ CHO PHÉP CỦA TÁC GIẢ VUI LÒNG KHÔNG ĐEM ĐI🥹🙏🏻
104K 2.2K 50
Tác giả: Dancy @Ynan11 _________ Những câu chuyện dằm khăm mà tui nghĩ ra trước khi đi ngủ: [1] Biến bạn thân thành chó cái (End) [2] Ghép đôi thành...