[TRIỆU DUYÊN][LONGFIC] NGHỀ N...

By im3katirin

454K 22.3K 1.5K

Chắc chắn không drop =)))))))) Start: 07/09/2022 Nghề này không dễ làm, nhưng thật may mắn vì chúng ta có thể... More

C1: Add friend nào!
C2: Cà phê không chị ơi?
C3: Giao diện này thuận mắt nha
C4: Triệu say rồi
C5: Nếu có nhảy xuống, thì cũng không ai biết...
C6: Sức khoẻ tâm lý
C7: Hình như... em thích chị mất rồi
C8: Đi nè Gấu con!
C9: Vậy là đủ rồi!
C10: Card game - Có chị người yêu thích hỏi khó
C11: Card game - Rượu vang và cà vạt
C12: Card game - Một đêm say (H)
C13: Flashback - Hơn chín giờ đã quay xong
C14: Flashback - Không, Gấu chưa sẵn sàng
C15: Sinh nhật đầu tiên
C16: Tôi cảm thấy rất tốt
C17: Chị Duyên nhẹ nhàng thôiiii!
C18: Dẫn ai?
C19: Thời thế đổi thay
C20: Gấu Béo đừng giận mà
C21: Tham gia cùng nhau nhé?
C22: Chế độ luyện tập
C23: Cô hết thương em rồi!
C24: Đánh nhẹ thoi nhaaa
C25: Tổng duyệt
C26: Sao hôm nay Bé hư vậy? (H)
C27: Bali ngày đầu - Thương ai nhất?
C28: Bali ngày hai - Sinh nhật Triệu Triệu
C29: Rốt cuộc là ai ghen?
C30: Gấu con hay ghen
C31: Lời mời hợp tác
C32: Con bé đó căn bản không xứng
C33: Phá huỷ nó...
C34: Chỉ 30 phút nữa thôi...
C35: Chân tướng
C36: Nơi nào khó chịu?
C37: Có tính là gia đình không?
C38: Chúng ta kết thúc tại đây
C39: Ngày không có nhau
C40: Xin lỗi, chị hiện giờ có việc bận
C41: Rốt cuộc trưởng thành rồi.
C42: You definitely are!
C43: Em ấy ngại, để tôi bấm cho
C44: Tìm đến tận phòng
C45: Chỉ cần đúng một lần là đủ
C46: Cho em thời gian suy nghĩ
C47: Xinh đẹp quá cũng không tốt (H nhẹ)
C48: Xuất sắc em ơi!
C49: Trịu~ ơi~, tắm xong rồi hả~?
C50: Đổi ổ khoá
C51: Hôm nay đã tính đâu?
C52: Ừ nhỉ, để tối làm vậy
C53: L'amant
C54: Không hôn cũng được
C55: Tới lượt tụi mình rồi, đi thôi!
C56: Lớn hơn em 8 tuổi...
C57: Thả tui chắc cũng thả chơi chơi
C58: Hàn Quốc - Điểm tựa đầu
C59: Hàn Quốc - Đêm bất ổn (H)
C60: Hàn Quốc - Hoàng hôn
C61: Hàn Quốc - Mua tặng cho Trịu~ đi.
C62: Hàn Quốc - Thừa nước đục thả câu (H)
C63: Rồi là kín dữ chưa?
C64: Giận thì giận...
C65: Mà thương thì thương
C66: Có sức chơi có sức chịu
C67: Lấy thân chuộc tội (1)(H)
C68: Lấy thân chuộc tội (2)(H)
C69: Không lấy cát-xê, lấy...
C70: Em không về!
C71: Hay là... quay về đi...?
C72: Mãi mãi không cần trưởng thành
C73: Minh Triệu, Phạm Đình Minh Triệu
C74: Liêm sỉ đâu? Nghị lực đâu? Nhặt lên!!!
C75: Vợ quản nghiêm
C76: "Gấu Béo"
C77: "Triệu"
C78: Vậy thì về
C79: Model là ai?
C80: Muốn là gì thì là cái đó
C81: Cuối giường làm hoà (H)
C82: Của ai cơ? (H)
C83: Mùa xuân tới phải không?
Ngoại truyện (1): Bảo vệ
C84: Con tin em ấy
C85: Mùa xuân tới rồi đây
C86: Sợ mất vợ
C87: Con gái bác xinh quá đi mất!
C88: Tiêu cực
C89: 7 Nụ lần 1
C90: Valentine này lạ lắm (1)
C91: Valentine này lạ lắm (2)
C92: Valentine này lạ lắm (3)
C94: Người mới gặp người cũ
C95: Cảm thấy may
C96: Hôm nay bé Gấu bị la
C97: Bé đừng lại gần Gấu
C98: Gấu đứng lại đó cho Bé!
C99: Em ăn
C100: Trao đổi
C101: Bị đánh (1)
C102: Bị đánh (2)
C103: Hoa Hậu cũng là con người
Ngoại truyện (2): Tập gym
C104: Không quan trọng
C105: Gấu thắng rồi!!
C106: Tắt đèn đi (H nhẹ)
C107: Hôn cái nhẹ đi nè
C108: Người đó...
C109: Email nặc danh
C110: Im lặng vậy là muốn sao đây?
C111: HUFLIT
C112: Một ít hy sinh
Theo dòng sự kiện (1): Shoot hình bất ổn của Gấu Béo
C113: Tiếng nước chảy
C114: Trùng hợp sao?
C115: I love you, to the moon and back
C116: Làm ơn đừng xảy ra chuyện gì
C117: Bạn Gấu còn thật biết chọn!
C118: Cảm giác an toàn
C119: Đau, cả người đều đau
C120: Quyền chủ động
C121: Làm gì có lý do nhiều như vậy
Ahihi
Theo dòng sự kiện (2): Gấu lang thang
C122: Còn có đau hơn đang chờ Bé
C123: Mà loại nào, thì tác dụng cũng vậy thôi (H)
C124: Gấu muốn làm gì thì làm, Bé không quản
C125: Ồn ào quá!
Theo dòng sự kiện (3): Và cũng chỉ trách Gấu như vậy
C126: Một cái thục cùi chỏ
C127: Ngây thơ thiên sứ
C128: Giận đủ chưa?
C129: Vậy đến đây, khi dễ Gấu đi (H)
C130: Máy chơi game và quỹ đen
C131: Của Gấu, trả Gấu
Theo dòng sự kiện (4)(1): Không trách, nhưng cũng không nói là không phạt.
Theo dòng sự kiện (4)(2): Hoa trên sóng nước (H)
C132: Tình - Tiền: Dựa vào đâu tin tưởng như vậy?
C133: Nói chuyện xong rồi, Bé trả lại cho Gấu đi
C134: Một cái hiểu lầm, xinh đẹp
C135: Gấu thật sự mệt quá
C136: Người như chị, khả ngộ bất khả cầu
C137: Ghi hình - Nhập gia tuỳ tục
Ngoại truyện (2)(1): Là người lớn của cả thế giới
Ngoại truyện (2)(2): Lại là người lớn cũng sợ mất bạn Gấu thôi
C138: Ở không cũng có ăn
Theo dòng sự kiện (5)(1): Hai tay hai em
Chap nì để xin idea =))))
C139: Dẫn Gấu đi tìm lại chính mình (1)
C140: Ở gần biển sướng nhỉ
C141: Trẻ con, thì phải được làm những thứ trẻ con thích.
Một vài suy nghĩ nhỏ của mình
Ngoại truyện (3)(1): "Chị chưa sẵn sàng"
Ngoại truyện (3)(2): Xứng đáng với những điều tốt đẹp hơn

C93: Valentine này lạ lắm (4)

2.3K 116 7
By im3katirin

- Gấu Béo! Không cần! Chơi cái khác đi! - Chị run rẩy phản kháng, vừa nói vừa muốn đứng dậy.

Chính là đôi chân bị trói chặt vào nhau, còn có thể cử động sao? Kỳ Duyên thực nhẹ nhàng ấn một cái cũng có thể làm chị trở lại nguyên hình, thuận thế còn kéo cái xích sắt trên cao khoá một tay chị lại.

- Gấu...

- Quá ồn ào. - Kỳ Duyên lắc lắc đầu, nghiêng người nhìn quanh một chút, đứng dậy từ trên tường gỡ xuống một cái khẩu cầu.

- Há miệng.

Chị mãnh liệt lắc đầu, tránh né cái tay đang vươn tới kia.

Đôi mắt Kỳ Duyên hung hăng lên, lặp lại "Há miệng."

- ... - Giống như thực sự bị doạ sợ, chị chậm rãi nghe lời, cảm giác căng cứng khuôn miệng lập tức ập tới, Kỳ Duyên sau đó đem dây da khoá chết ở phía sau đầu. Minh Triệu thử nói vài tiếng, kết quả chỉ có thể ú ớ vài âm thanh rất nhỏ, đôi mắt trừng lớn nhìn Kỳ Duyên.

- Ngoan một tí, có lẽ tí nữa Bé sẽ bớt đau hơn đó. - Kỳ Duyên hôm nay không ăn bộ này, chỉ là cong cong khoé môi cười ác ý.

Cô một tay cầm thước gỗ, một tay nâng lên cánh tay không bị khoá của chị lên, nhẹ nhàng mân mê một chút, sau đó không hề lưu tình đánh xuống. "Bang" một tiếng, đem Minh Triệu giật nảy mình, theo phản xạ vội vàng nắm chặt rụt lại tay, khoé mắt trào ra một giọt nước.

- Xoè ra! - Kỳ Duyên đột nhiên nghiêm khắc quát một tiếng, làm đến chị giật mình, mím môi, rồi lại không dám cãi lời, một lần nữa vươn tay ra.

- Lại nói một chút, Bé sai ở đâu?

- Bé... không nên... - Nói như thế nào đâu, chẳng lẽ lại nói là không nên cùng cái cột thân mật? Đây là cái sai lầm quỷ quái gì!? Mặc dù trong lòng chửi thầm, nhưng chị vẫn không có đem lời xả ra, miễn cho chịu tội cũng là chính mình, chỉ phải châm chước tránh nặng tìm nhẹ "Không nên động tác biểu cảm quá mức với cột... khiến... khiến Gấu ghen.", chữ 'ghen' còn cắn thực sự mạnh, giống như muốn chọc thủng Kỳ Duyên ghen tào lao.

Kỳ Duyên sao có thể không nghe hiểu, chọc tức bạn Gấu đổi lại chính là 'Bang' một tiếng nữa vào tay. "Ban nãy nói sai ở đâu liền phạt ở đó phải không, như vậy lòng bàn tay, lòng bàn chân, đùi trong, cánh tay, hai bên eo mỗi nơi 2 thước."

Mỗi nơi hai thước, tính tổng ra cũng phải là 20! Cho dù trước kia chị luyện catwalk cho bạn Gấu, đánh cũng không đến mức này! Bạn Gấu đây rõ ràng là trả thù riêng.

Chị lắc đầu nguầy nguậy phản đối, chỉ là thanh âm phát ra bất quá cũng chỉ là vài tiếng ú ớ mà thôi, Kỳ Duyên cười nhạt, mặc kệ, đem tay vừa rồi khoá lên rồi mở khoá tay còn lại "Xoè thẳng."

Ánh mắt chị long lanh đầy uỷ khuất, Kỳ Duyên cười cười, ở bên khoé môi chị ấn xuống một cái hôn, chính là nhất quyết không buông tha "Nhanh chóng."

Chị nhắm mắt, tay run rẩy đưa ra.

'Bang' —— 'Bang' —— hai tiếng thật nhanh gọn hạ xuống, đau đớn nhân đôi khiến nước mắt chị liên tục trào ra, như thể lên án Kỳ Duyên tàn nhẫn.

Đánh xong tay, Kỳ Duyên đẩy chị ngã nằm xuống giường, khoá hai tay trên đỉnh đầu rồi cầm lấy thanh sắt cài vào giữa hai cổ chân, khiến chân chị banh rộng ra, không chút báo trước, thước ở hai bên eo đánh xuống, đau đến làm chị giật nảy mình theo bản năng muốn cuộn người, đùi trong, cánh tay, lòng bàn chân cũng không may mắn thoát khỏi. Cứ mỗi một thước hạ xuống để lại một vệt đỏ dài nóng rực trên thân thể chị, kèm theo những tiếng 'Ân.. a..' vì đau, còn có thêm một hồi khoái cảm kỳ lạ.

Buông thước, Kỳ Duyên cũng tháo xuống khẩu cầu. Minh Triệu lúc này đã nước mắt đầy mặt, đôi mắt sưng đỏ yếu ớt lên án nhìn chằm chằm Kỳ Duyên, biểu tình muốn nói rồi lại không dám nói, thật sự giống như bị đánh sợ.

Chị hiếm thấy yếu thế, thân thể lại vì dục vọng cùng vết roi phủ màu mà trở nên nóng hổi, đỏ ửng khiến Kỳ Duyên cảm xúc rối loạn, một bên lại càng muốn khi dễ người, một bên lại nhịn không được mà đau lòng, hạ thấp người ở trên khoé môi chị hôn xuống một cái an ủi, tay đặt ở trên những vết thước nhẹ nhàng xoa xoa "Ngoan, không đau, là Gấu không tốt."

Không nói thì thôi, vừa nói, chị liền oà một tiếng khóc lên, đáng thương cực kỳ. Kỳ Duyên bỗng nhiên có chút luống cuống, vội vàng gỡ bỏ dây xích ở hai tay của chị. Vừa được tự do, chị lại lập tức đem bạn Gấu ôm chặt lấy. Phản ứng này ra ngoài dự đoán của Kỳ Duyên, cô vốn dĩ đã chuẩn bị để chị đánh lại vài cái, không nghĩ đến lại là ôm chặt khóc nấc như vậy, nhưng không thể không thừa nhận, Kỳ Duyên là bị phản ứng này kích thích tới rồi, tâm đều mềm thành một hồ nước.

- Nhưng mà... Bé ướt nha. - Tay Kỳ Duyên trượt xuống rồi nơi đó, cảm giác một trận ướt nhầy liền ngẩn ra, sau đó nhiệt nhiệt thổi khí ở bên tai chị, sung sướng mà nhìn thấy đôi vành tai kia lại đỏ lên, Bé con trước mặt càng thêm thẹn thùng vùi đầu vào ngực mình khóc đến ấm ức.

Ôm nhau an ủi một hồi, nhận thấy cảm xúc chị đã bình tĩnh hơn, Kỳ Duyên lại ngồi dậy, chống tay giam chị dưới thân, nhếch môi cười "Khóc đủ? Mình lại tính một tội nữa nha."

Minh Triệu sửng sốt, ngơ ngác nhìn cô. Thấy ánh mắt Kỳ Duyên càng lúc càng nguy hiểm thì vội vàng nói "Bé... Bé đâu có làm gì nữa đâu?"

- Không có sao? - Kỳ Duyên híp mắt - Ai cho phép Bé mặc đồ hở như vậy biểu diễn của trước mặt nhiều người? - Nhớ đến những ánh mắt thèm thuồng của đám người ban nãy, Kỳ Duyên tức giận đến nghiến răng "Ai cho phép? Hả?!", tay không chút lưu tình ở trên ngực chị nhéo một cái, thình lình đau đớn khiến nước mắt chị lần nữa trào ra.

- Cái đó... - Chị nghẹn lời, muốn nói rồi lại không biết phải nói gì, cái này quả thật là chính mình đuối lý. Cuối cùng ỉu xìu, nhút nhát khều khều tay Kỳ Duyên xin tha. "Tha cho Bé đii..."

- Tự ý làm chủ còn muốn xin tha? - Kỳ Duyên nhướn mày.

- Nhưng... nhưng... tại vì muốn khiến Gấu bất ngờ màaa. - Chị kéo kéo tay cô, làm nũng.

Kỳ Duyên im lặng một chút, ánh mắt chợt loé loé lên gì đó, ngồi dậy "Không phục phải không? Vậy chúng ta chơi một trò chơi nhỏ."

- ... - Không phục là thật sự, nhưng chơi trò chơi thì cũng không muốn có được không?

Chỉ thấy cô đi về phía một cái kệ gỗ, lấy xuống một hộp gì đó nhìn như quẻ bói, lộc cộc ở đó một hồi mới quay về.

- Trong này có 2 lá thăm. Nếu Bé rút trúng lá thăm trắng thì chuyện này chúng ta bỏ qua. Còn rút trúng lá thăm đỏ thì đều phải nghe lời Gấu. - Cái hộp được đưa đến trước mặt chị.

Minh Triệu nâng mắt nhìn bên trong hộp, quả thật có 2 lá thăm đỏ và trắng. Xác suất là 50-50, chị nghiêng đầu nhìn cô một hồi, thấy bạn Gấu không có vẻ gì là gian manh mới gật gật đầu, đánh liều đi thôi, "Được", dứt lời liền thò tay vào.

- Này, phải nhắm mắt! - Kỳ Duyên đột nhiên rụt lại.

Chị liếc nhẹ cô một cái, dùng tay che mắt lại, lúc này Kỳ Duyên mới đưa hộp trở về. "Bốc đi."

Đổi qua đổi lại giữa hai tờ giấy một chút, chị rút ra, mở mắt...

Màu đỏ.

Kỳ Duyên nhếch môi cười, lắc lắc cái hộp đổ ra một mảnh giấy khác màu trắng cho chị xem, "Là Bé tự bóc!"

Minh Triệu nhận mệnh thở dài, vô lực ngã xuống giường, một bộ nhậm người xâu xé.

- Cởi. - Cô kéo kéo một đoạn dây da trên người chị, ánh mắt khiêu khích.

Không còn gì để mất, Minh Triệu thoắt cởi cái tinh quang, đem chính mình trần trụi lộ ra tới. Đôi mắt Kỳ Duyên ở trên người chị trên dưới đánh giá một phen, rồi lại không nhịn được ở trên những vết thước đánh ấn xuống vài cái, không ngoài ý muốn nhìn thấy chị run lên.

Cô sau đó đem tay chân chị phân biệt khoá ở 4 góc giường, trở tay còn cầm theo cái bịt mắt, cướp đoạt tầm nhìn của chị.

Thị giác mất đi, những giác quan khác ngược lại sẽ trở nên càng thêm mẫn cảm. Chị nghe được tiếng bước chân của Kỳ Duyên đi xa dần, sau đó là một loạt những âm thanh va chạm giữa vật dụng kim loại, hoặc là gỗ, khiến cho chị vô cùng khẩn trương mà nổi da gà.

Không biết thời gian đã qua bao lâu, tiếng bước chân của Kỳ Duyên lại lần nữa vang lên, càng lúc càng gần chính mình.

- Aaa... - Tán tiên không hề báo trước quất ở trên bụng, mang theo một trận run rẩy ngứa đến khó nhịn, theo sau là tiếng trêu chọc của Kỳ Duyên "Ướt a."

Minh Triệu thẹn đến đỏ bừng mặt, thầm may mắn hiện tại là đeo bịt mắt, không phải đối diện với sự chọc ghẹo của Kỳ Duyên, mà ngược lại, Kỳ Duyên còn đang tiếc nuối không thể nhìn được biểu cảm của chị.

Tiếc nuối thì tiếc nuối, roi vẫn không ngừng mà quất, khiến cho vùng bụng thoáng chốc trở nên đỏ rực một mảng, theo sau đó di chuyển xuống đùi. Minh Triệu đau ngứa khó nhịn muốn khép lại hai chân, tiếc là xiềng xích khoá chết, một nửa cử động cũng không được, chỉ có thể rên rỉ chịu đựng "Gấu... Ngứaaa..."

- Aaa~... Haaa... - Bất thình lình bị quất đánh ở phần ngực, cái loại này lại đau lại tê tê dại dại khoái cảm đem cả người chị đều run bần bật, vặn vẹo thân mình.

Kỳ Duyên buông roi. Giây tiếp theo đã nghe được chị la thất thanh một tiếng "Nóng! Aaaa... Đau... Gấu Béo...", bởi vì không có thị giác, cảm giác nóng rực đau trên da thịt lại càng thêm mãnh liệt.

- Ngoan một chút... - Kỳ Duyên cảnh cáo, đem ngọn nến đốt lên, chậm rãi ở vùng bụng cùng thân trên di chuyển, đem từng giọt sáp tích ở những mảng da thịt vừa bị quất đỏ bừng ban nãy.

- Ưm... Aaaa~.... Haa.. G..Gấu... - Chị vặn vẹo cả người muốn tránh đi, thực nóng. Mặc dù đều là nến nhiệt độ thấp chuyên dụng, nhưng giọt sáp tiếp xúc với da thịt như cũ để lại cảm giác châm chích nóng, qua đi liền sẽ xuất hiện thêm một loại ngứa ngáy khó nhịn.

Từng giọt màu đỏ sáp du không ngừng nhỏ giọt trên người chị, đem nguyên bản quyến rũ hấp dẫn chị phủ thêm một tầng đỏ tươi đẹp yêu dã, kích thích một loại thẩm mỹ khiến dục vọng con người nháy mắt tăng vọt.

Kỳ Duyên khẽ nuốt nước miếng một cái, nhịn xuống xúc động, đem ngọn nến chuyển lên phía trên, khiến giọt sáp dừng ở hai bên ngực, càng là tinh chuẩn mà nhắm vào đầu vú, không ngoài ý muốn nghe thấy tiếng la thất thanh. Chờ cho nóng phỏng cảm giác qua đi, theo sau lại là chút khàn đặc rên rỉ, chìm ở trong loại khoái cảm kỳ lạ này.

Đùi, cẳng chân, các nơi trên người đều không tránh thoát được. Chỉ có duy nhất nơi đó, Kỳ Duyên do dự, cuối cùng vẫn là mềm lòng, buông tha.

Minh Triệu hiện tại cảm giác chính mình toàn thân trên dưới đều là tê tê dại dại, giọt sáp đông lại hình thành sáp khối dính ở trên người, làm chị không cấm muốn vặn vẹo thân thể, đem này đó gỡ xuống đi. Chính là hữu tâm vô lực, chỉ có nhận mệnh, khóc biểu đạt chính mình cảm xúc.

- Thật sự xinh đẹp... - Kỳ Duyên không nhịn được cảm thán, rất có một loại xúc động muốn đem người lại hung hăng chà đạp một phen!

Continue Reading

You'll Also Like

80.2K 3.7K 83
Jeon Jungkook đen mặt khi bị chuyển đi sang lớp khác. Mới ngày đầu khai giảng đã gặp ngay cậu sinh viên lập dị tên Kim Taehyung. Ngồi chung bàn với h...
105K 582 11
Lưu ý: Bìa truyện có chút thay đổi để tránh bị web gõ đầu nha mấy ní 🥲 + Cứ đọc đi, không có não đâu 🤣 + Chỉ có xôi thịt thôi, vẫn như những lần tr...
262K 17.5K 91
Lâm Hành Chi đời trước dốc hết sức lực nửa đời người làm việc cho người khác, cuối cùng lại rơi vào cảnh cửa nát nhà tan kết cục chết thảm. Một lần...
33.4K 1.4K 21
sawatdicha đây chỉ là ngẫm hứng tùy OTP thôi ạ nếu bà nào muốn tuiii viết OTP nào có thể cmt nhen