[TRIỆU DUYÊN][LONGFIC] NGHỀ N...

By im3katirin

479K 23K 1.5K

Chắc chắn không drop =)))))))) Start: 07/09/2022 Nghề này không dễ làm, nhưng thật may mắn vì chúng ta có thể... More

C1: Add friend nào!
C2: Cà phê không chị ơi?
C3: Giao diện này thuận mắt nha
C4: Triệu say rồi
C5: Nếu có nhảy xuống, thì cũng không ai biết...
C6: Sức khoẻ tâm lý
C7: Hình như... em thích chị mất rồi
C8: Đi nè Gấu con!
C9: Vậy là đủ rồi!
C10: Card game - Có chị người yêu thích hỏi khó
C11: Card game - Rượu vang và cà vạt
C12: Card game - Một đêm say (H)
C13: Flashback - Hơn chín giờ đã quay xong
C14: Flashback - Không, Gấu chưa sẵn sàng
C15: Sinh nhật đầu tiên
C16: Tôi cảm thấy rất tốt
C17: Chị Duyên nhẹ nhàng thôiiii!
C18: Dẫn ai?
C19: Thời thế đổi thay
C20: Gấu Béo đừng giận mà
C21: Tham gia cùng nhau nhé?
C22: Chế độ luyện tập
C23: Cô hết thương em rồi!
C24: Đánh nhẹ thoi nhaaa
C25: Tổng duyệt
C26: Sao hôm nay Bé hư vậy? (H)
C27: Bali ngày đầu - Thương ai nhất?
C28: Bali ngày hai - Sinh nhật Triệu Triệu
C29: Rốt cuộc là ai ghen?
C30: Gấu con hay ghen
C31: Lời mời hợp tác
C32: Con bé đó căn bản không xứng
C33: Phá huỷ nó...
C34: Chỉ 30 phút nữa thôi...
C35: Chân tướng
C36: Nơi nào khó chịu?
C37: Có tính là gia đình không?
C38: Chúng ta kết thúc tại đây
C39: Ngày không có nhau
C40: Xin lỗi, chị hiện giờ có việc bận
C41: Rốt cuộc trưởng thành rồi.
C42: You definitely are!
C43: Em ấy ngại, để tôi bấm cho
C44: Tìm đến tận phòng
C45: Chỉ cần đúng một lần là đủ
C46: Cho em thời gian suy nghĩ
C47: Xinh đẹp quá cũng không tốt (H nhẹ)
C48: Xuất sắc em ơi!
C49: Trịu~ ơi~, tắm xong rồi hả~?
C50: Đổi ổ khoá
C51: Hôm nay đã tính đâu?
C52: Ừ nhỉ, để tối làm vậy
C53: L'amant
C54: Không hôn cũng được
C55: Tới lượt tụi mình rồi, đi thôi!
C56: Lớn hơn em 8 tuổi...
C57: Thả tui chắc cũng thả chơi chơi
C58: Hàn Quốc - Điểm tựa đầu
C59: Hàn Quốc - Đêm bất ổn (H)
C60: Hàn Quốc - Hoàng hôn
C61: Hàn Quốc - Mua tặng cho Trịu~ đi.
C62: Hàn Quốc - Thừa nước đục thả câu (H)
C63: Rồi là kín dữ chưa?
C64: Giận thì giận...
C65: Mà thương thì thương
C66: Có sức chơi có sức chịu
C67: Lấy thân chuộc tội (1)(H)
C68: Lấy thân chuộc tội (2)(H)
C69: Không lấy cát-xê, lấy...
C70: Em không về!
C71: Hay là... quay về đi...?
C72: Mãi mãi không cần trưởng thành
C73: Minh Triệu, Phạm Đình Minh Triệu
C75: Vợ quản nghiêm
C76: "Gấu Béo"
C77: "Triệu"
C78: Vậy thì về
C79: Model là ai?
C80: Muốn là gì thì là cái đó
C81: Cuối giường làm hoà (H)
C82: Của ai cơ? (H)
C83: Mùa xuân tới phải không?
Ngoại truyện (1): Bảo vệ
C84: Con tin em ấy
C85: Mùa xuân tới rồi đây
C86: Sợ mất vợ
C87: Con gái bác xinh quá đi mất!
C88: Tiêu cực
C89: 7 Nụ lần 1
C90: Valentine này lạ lắm (1)
C91: Valentine này lạ lắm (2)
C92: Valentine này lạ lắm (3)
C93: Valentine này lạ lắm (4)
C94: Người mới gặp người cũ
C95: Cảm thấy may
C96: Hôm nay bé Gấu bị la
C97: Bé đừng lại gần Gấu
C98: Gấu đứng lại đó cho Bé!
C99: Em ăn
C100: Trao đổi
C101: Bị đánh (1)
C102: Bị đánh (2)
C103: Hoa Hậu cũng là con người
Ngoại truyện (2): Tập gym
C104: Không quan trọng
C105: Gấu thắng rồi!!
C106: Tắt đèn đi (H nhẹ)
C107: Hôn cái nhẹ đi nè
C108: Người đó...
C109: Email nặc danh
C110: Im lặng vậy là muốn sao đây?
C111: HUFLIT
C112: Một ít hy sinh
Theo dòng sự kiện (1): Shoot hình bất ổn của Gấu Béo
C113: Tiếng nước chảy
C114: Trùng hợp sao?
C115: I love you, to the moon and back
C116: Làm ơn đừng xảy ra chuyện gì
C117: Bạn Gấu còn thật biết chọn!
C118: Cảm giác an toàn
C119: Đau, cả người đều đau
C120: Quyền chủ động
C121: Làm gì có lý do nhiều như vậy
Ahihi
Theo dòng sự kiện (2): Gấu lang thang
C122: Còn có đau hơn đang chờ Bé
C123: Mà loại nào, thì tác dụng cũng vậy thôi (H)
C124: Gấu muốn làm gì thì làm, Bé không quản
C125: Ồn ào quá!
Theo dòng sự kiện (3): Và cũng chỉ trách Gấu như vậy
C126: Một cái thục cùi chỏ
C127: Ngây thơ thiên sứ
C128: Giận đủ chưa?
C129: Vậy đến đây, khi dễ Gấu đi (H)
C130: Máy chơi game và quỹ đen
C131: Của Gấu, trả Gấu
Theo dòng sự kiện (4)(1): Không trách, nhưng cũng không nói là không phạt.
Theo dòng sự kiện (4)(2): Hoa trên sóng nước (H)
C132: Tình - Tiền: Dựa vào đâu tin tưởng như vậy?
C133: Nói chuyện xong rồi, Bé trả lại cho Gấu đi
C134: Một cái hiểu lầm, xinh đẹp
C135: Gấu thật sự mệt quá
C136: Người như chị, khả ngộ bất khả cầu
C137: Ghi hình - Nhập gia tuỳ tục
Ngoại truyện (2)(1): Là người lớn của cả thế giới
Ngoại truyện (2)(2): Lại là người lớn cũng sợ mất bạn Gấu thôi
C138: Ở không cũng có ăn
Theo dòng sự kiện (5)(1): Hai tay hai em
Chap nì để xin idea =))))
C139: Dẫn Gấu đi tìm lại chính mình (1)
C140: Ở gần biển sướng nhỉ
C141: Trẻ con, thì phải được làm những thứ trẻ con thích.
Một vài suy nghĩ nhỏ của mình
Ngoại truyện (3)(1): "Chị chưa sẵn sàng"
Ngoại truyện (3)(2): Xứng đáng với những điều tốt đẹp hơn
Theo dòng sự kiện: Triệu ơi, Gấu đến MUVN rồi.
Theo dòng sự kiện

C74: Liêm sỉ đâu? Nghị lực đâu? Nhặt lên!!!

2.9K 142 9
By im3katirin

Hai ngày sau, chị không có xuất hiện những triệu chứng bất thường gì khác, Kỳ Duyên mới tạm yên tâm một chút, bắt đầu chuyển sang dò hỏi chị về vấn đề về nhà.

- Chị, chúng ta có thể xuất viện về nhà rồi. - Kỳ Duyên ngồi xuống bên cạnh giường, nhá trước một câu sau đó quan sát phản ứng của Minh Triệu.

- Về nhà hả? - Chị trầm ngâm một chút, ngón tay không tự chủ mà siết nhẹ lấy tấm chăn, biểu lộ ra bất an.

- Ừm. Nhà của chúng ta, sẽ đẹp hơn nơi này nhiều.

Do dự một lúc, chị nghiêng đầu hỏi "Ở nhà có thể chơi đàn không?"

Bệnh viện có một khu sinh hoạt lớn dành cho bệnh nhân, nơi đó có đặt một cây piano cực kỳ đẹp. Có một lần Kỳ Duyên thấy tâm trạng chị không tốt nên lôi kéo dụ chị ra ngoài chơi một chút. Vốn dĩ ban đầu chị còn e dè, gặp người lạ đi qua luôn là nép sát vào sau lưng cô, khu sinh hoạt đông người thiếu chút đem chị doạ khóc. Không nghĩ đến vừa nhìn thấy cây piano, hai mắt chị lập tức sáng lên, lôi kéo cô nói chính mình hình như biết chơi đàn, muốn thử lại một chút.

Kỳ Duyên cũng vui mừng, liền dẫn chị qua đó. Cô thấy chị đặt hai tay lên phím đàn, nhắm mắt cảm thụ một chút rồi nhẹ nhàng lướt trên mặt phím. Hôm đó chị chơi thực sự vui vẻ, lúc trở về còn luyến tiếc không ngừng khiến Kỳ Duyên phì cười, chỉ phải hứa hôm sau lại đưa chị xuống nữa.

Quay lại hiện tại, nghe chị hỏi, cô liền cười "Có thể, ở nhà cũng có một cây đàn piano siêu lớn."

Thấy chị lung lay, Kỳ Duyên lại tiếp tục dụ dỗ "Ở đó còn có một khu vườn nhỏ, lúc trước mỗi ngày chị đều sẽ ra đó chăm sóc cây."

- Có ban công, ban đêm thích hợp để ngắm trăng, gió thổi cực kỳ mát mẻ.

- Trong phòng tắm còn có một bồn tắm lớn, chị rất thích ở trong đó, đốt nến hương rồi ngâm mình thư giãn. - Kỳ Duyên từ từ kể ra, nhớ lại mỗi một lần chị đều quên không mang khăn tắm thì nghịch ngợm chớp chớp mắt - Chị còn sẽ quên không mang khăn tắm theo.

Nghe đến đây, không biết trong đầu đang liên tưởng đến hình ảnh gì mà đột nhiên Minh Triệu có chút đỏ mặt... ngay cả vành tai cũng trở nên hồng hồng.

Kỳ Duyên nhìn chị, trong lòng rung động không thôi. A, quá dễ thương, làm sao bây giờ, cô hiện tại rất muốn chạy đến cắn một cái...

- Ở nhà... còn có thể... còn có thể gặp bạn Gấu không? - Chị mím môi, thật cẩn thận mà hỏi, ngữ khí nhẹ nhàng như móng vuốt mèo con cọ vào lòng người.

Xong, Kỳ Duyên cảm thấy chính mình thật sự không có lối thoát. Ánh mắt cô thoáng chốc trở nên nhu hoà, cười khẽ "Có thể. Mỗi ngày, mỗi giờ, mỗi phút, mỗi giây đều có thể gặp bạn Gấu. Cho dù có đuổi, bạn Gấu cũng sẽ không đi."

Nói rồi bạn Gấu đứng dậy, đưa tay vuốt ve tóc chị, nhướn một bên mày "Vậy bây giờ chúng ta tiếp tục ở đây là hay là về nhà?"

- Về nhà. - Chị cười.

———————————

- Bé.. à, chị Triệu, tới nơi rồi.

Chị đột nhiên nói "Nếu bạn Gấu không quen gọi chị, vậy thì gọi theo cách bạn Gấu muốn đi.", mỗi lần kêu 'chị' là thấy một lần sượng luôn á.

- A? - Kỳ Duyên hai mắt sáng rực - Đượcccc! - Sau đó vui vẻ đi mở cửaaa.

Nhìn bóng dáng cô bé lon ton đi ở phía trước, chị cúi đầu, khoé môi nhẹ nhàng cong lên, đổi một cái xưng hô thôi mà, vui vậy sao?

Kỳ Duyên cảm thấy, đưa chị về nhà sớm là một quyết định vô cùng đúng đắn. Bởi vì từ sau khi trở về, chị rõ ràng là hoạt bát hơn, vui vẻ hơn. Quan trọng nhất chính là, mất đi ký ức Minh Triệu, lúc này đây hoàn toàn ỷ lại vào Kỳ Duyên, điều này khiến cho bạn Gấu vui như mở cờ trong bụng.

Buổi tối, tuy rằng lúc ban đầu có chút ngượng ngùng, nhưng chị không hề bài xích việc ngủ chung một cái giường. Lúc nằm xuống, chị cố gắng nằm nhích ra ở mép giường, nhưng cơ thể đã hình thành phản xạ thói quen, không đến nửa đêm, chị đã lăn sang chui vào lòng bạn Gấu làm ổ. Bạn Gấu cười khẽ, vòng tay ôm lấy chị, dĩ nhiên là chỉ ôm thôi, không dám làm gì khác.

Trải qua hai ngày thích ứng hoàn cảnh, quen dần với những tương tác thân mật của Kỳ Duyên, cũng hiểu rõ bạn Gấu đối với mình hữu cầu tất ứng, Minh Triệu liền dỡ xuống bộ dáng rụt rè, không chút khách khí mà sai vặt bạn Gấu.

- Bạn Gấu, chị đóiii. - Kỳ Duyên lật đật đeo tạp dề, vào bếp.
- Bạn Gấu, chị muốn ăn tôm.
Kỳ Duyên "Ách" một tiếng, khựng lại, "Nhà mình hết tôm rồi, Gấu làm đỡ thịt gà nha, tí nữa Gấu đi mua rồi chiều ăn nha."
Chị bĩu môi, không cao hứng gật đầu.
- ... - Hai mươi phút sau, một đĩa tôm được luộc chín, lột vỏ sạch sẽ trộn với salad đã được để trên bàn.

- Bạn Gấu, chị muốn đi chơi. - Kỳ Duyên lập tức đi thay đồ, cầm chìa khoá, ra xe.
- Bạn Gấu, chị muốn cái đó. - Chị chỉ vào xe bán kẹo bông gòn. Kỳ Duyên ban đầu không chịu, nói là không tốt. Chị bĩu môi, Kỳ Duyên rút tiền "Bán cho con 2 cây."
- Bạn Gấu, cái này dễ thương quá. - Chị một bên kéo tay cô, một bên cầm lấy cài tóc sừng hươu màu đỏ. Chưa đầy hai giây sau, cái cài tóc đó đã nằm ở trên đầu chị.
- Bạn Gấu, không đeo hả? - Chị chớp chớp mắt. Kỳ Duyên đỏ mặt vì ngượng, nhưng gặp phải ánh nhìn chờ mong từ chị, cô hít sâu một hơi, cầm một cái khác đeo lên.

Aizzzzz, Gấu ơi, liêm sỉ đâu, nghị lực đâu, nhặt lênnnn!!!

—————

- Bé ơi, mấy người bạn của mình nói muốn qua thăm Bé. - Kỳ Duyên tắt điện thoại, leo lên giường nhẹ nhàng ôm chị dò hỏi. Cô cảm thấy cả người chị lập tức cứng đờ, mím môi có vẻ bất an thì vội nói - Nếu Bé chưa muốn thì cũng không sao. Gấu nói lại với mọi người là được.

- Mấy người đó... là hai người lúc trước hả?

- Ừm, còn có thêm một vài người khác nữa.

- Đều chơi thân hết?

- Rất thân nữa là đằng khác. Trong cả nhóm thì chắc Gấu với Bé quen nhau trễ nhất rồi. - Bạn Gấu nhăn mặt rầu rĩ.

Minh Triệu bị ngữ khí đầy mùi chua cùng bộ dáng buồn bã của Kỳ Duyên chọc cười, nhéo nhéo mũi cô "Quen trễ nhất, nhưng mà dính nhau nhiều nhất không phải sao?", nói xong mới cảm giác không khí này có chút... lạ lạ... vội xoay đi chỗ khác.

Kỳ Duyên lại càng khỏi phải nói, cô bị hành động của chị làm cho nhịp tim bay nhanh. Cô ngẩng đầu... nhưng đập vào mắt chính là bộ ngực đầy đặn nửa che nửa hở của chị... đầm ngủ màu cam chõi với làn da, nhưng chỉ khiến chị càng thêm hấp dẫn. Kỳ Duyên cắn răng, nhịn xuống ham muốn đè chị xuống giường ôm hôn ngay bây giờ.

- Bạn Gấu... nhắm mắt lại... - Thanh âm chị nhẹ nhàng vang lên.

Kỳ Duyên mơ hồ đoán được chuyện gì, nhưng đại não giống như đột nhiên dừng hoạt động, cô mở to mắt ngốc ngốc nhìn chị.

Thấy ánh mắt bạn Gấu không những không nhắm lại mà càng lúc lại càng say mê, Minh Triệu cắn cắn môi, hai bên má dần dần đỏ ửng, xoay người dùng tay che lại mắt cô.

Kỳ Duyên khẽ chớp mắt, Minh Triệu cảm nhận được đôi hàng mi nhẹ nhàng cọ cọ lướt qua lòng bàn tay, còn Kỳ Duyên thì cảm nhận được có một vật thể mềm mại dán lên môi mình.

Hô hấp của Kỳ Duyên trong khoảnh khắc đình trệ, dù chỉ là cái hôn lướt qua nhưng đủ làm cho cô cả thể xác cả tinh thần đều không bình tĩnh. Mà Minh Triệu, hôn xong, sắc mặt chị bạo hồng, luống cuống tìm một cái cớ "Chị đi đánh răng" rồi bay nhanh chạy trốn vào phòng vệ sinh khoá cửa.

Ở ngoài này, Kỳ Duyên mở to mắt kinh ngạc nhìn về phía phòng tắm. Nếu như không phải mấy hôm nay ở chung chị luôn là ngây ngô hỏi đông hỏi tây, cô thực sự sẽ nghi ngờ chị có phải hay không là giả vờ mất trí!

Cùng lúc này, đứng ở phía sau cánh cửa, không chỉ mặt mà ngay cả cổ, tay chân Minh Triệu đều nóng lên, đỏ ửng. Chị mở vòi nước, vỗ vỗ mặt muốn làm mình tỉnh táo lại, chị vừa mới làm cái gì vậy nè... hôn một người mà bản thân mình còn không nhớ rõ là ai... trời ạ...

Lát sau chị mở hé cánh cửa nhìn ra bên ngoài, thấy bạn Gấu đang lướt điện thoại thì mới từ từ bước ra, vừa đi vừa cầu nguyện bạn Gấu đừng có nhắc lại chuyện ban nãy.

Kỳ Duyên biết chị thẹn thùng, cho nên đánh trống lảng sang chuyện khác "Vậy ngày mai Bé có muốn gặp mọi người không?"

- Chắc... chắc là có. - Theo lời Kỳ Duyên nói, đó đều là những người rất thân thiết với chị, hơn nữa bọn họ còn là qua thăm... nếu không gặp thì cũng không ổn. - Nhưng mà, bạn Gấu cũng sẽ ở đó phải không?

- Ân. - Bạn Gấu cười gật đầu.

Chị lúc này mới hoàn toàn yên tâm.

Aaaaaa, Kỳ quá yêu cái sự ỷ lại này, làm sao bây giờ, chị có thể không cần khôi phục ký ức luôn a!

—————————

Ngày hôm sau buổi tối, một đoàn hơn mười mấy người từ đủ hội bạn cùng nhau đến nhà cả hai. Từ Đỗ Long, Travis, Mạch Huy, Lucie, và hàng loạt người khác.

Minh Triệu nhìn phòng khách dần trở nên đông đúc, tinh thần căng thẳng, nắm chặt lấy cổ tay Kỳ Duyên kéo kéo. Kỳ Duyên cười cười vỗ bàn tay chị "Không sao, mọi người đều rất thương Bé, đi thôi."

Đối với thông tin chị không có ký ức cũ, Kỳ Duyên đã nói trước với mọi người, vì vậy lần này ai cũng đều tập trung lực chú ý lên người Minh Triệu, cố gắng không khiến chị hoảng sợ.

- Chào... chào mọi người. - Minh Triệu có chút lắp bắp, co rúm người ngồi ở bên cạnh Kỳ Duyên.

Ai nấy đều thầm kinh ngạc trong lòng, Minh Triệu khép nép nhút nhát, thật sự trăm năm khó gặp nha. Nhưng dĩ nhiên bọn họ chỉ dám kinh ngạc ở trong lòng, từ từ giới thiệu qua một lượt.

Giới thiệu xong, hỏi thăm một chút tình trạng sức khoẻ của chị, không khí có chút ngượng, chủ yếu là vì mọi người không biết nên bắt chuyện tiếp như thế nào, hơn nữa Minh Triệu vẫn luôn trong trạng thái căng chặt.

Kỳ Duyên hơi nhíu mày, dư quang quét qua cây đàn piano bên cạnh, trong đầu loé loé "Bé, mọi người hồi trước rất thích nghe Bé đánh đàn. Hay là bây giờ Bé đàn một bài cho mọi người cùng nghe đi?"

Chị gật đầu, đi về phía piano ngồi xuống.

Tuy không hiểu mục đích của Kỳ Duyên là gì, nhưng mọi người vẫn cứ chiều theo, an tĩnh nghe rồi một bản nhạc.

Quả nhiên, chơi xong, tâm trạng Minh Triệu chuyển biến tốt lên, thả lỏng thoải mái hơn một chút, cuộc trò chuyện cũng dần dần có khởi sắc.

Chị nói cũng không nhiều, chủ yếu là tò mò hỏi một chút, sau đó mọi người sẽ luyên thuyên kể lại chuyện cũ cho chị nghe. Bây giờ đang nói tới show diễn One Day của anh Hoà.

- Này là bạn Gấu hả? Bạn Gấu đi đẹp quá vậy? - Xem xong video full show, chị chỉ về phía Kỳ Duyên trên màn hình rồi kinh ngạc quay đầu nhìn người bên cạnh. Anh Hoà cùng anh Tùng trộm nhìn nhau cười. Còn bạn Gấu không tự chủ rùng mình một cái.

- Đẹp không? Biết ai dạy không?

Chị lắc đầu, tò mò "Ai dạy?"

- Chị này này. - Bạn Gấu chỉ sang chị kế bên trên màn ảnh.

- Này hả? Chị này là ai?

—— Phụt —— Đỗ Long, à không phải chỉ riêng Đỗ Long, tất cả những ai đang uống nước, và cả những ai không đang uống nước, nghe một câu như vậy đều sặc một cái không nhẹ. Ngay cả Kỳ Duyên đều chết trân.

Không khí rơi vào im lặng...

- Hahahahaha. - Không biết là ai bắt đầu cười trước, lát sau cả đám cùng cười ầm lên, khiến cho chị có chút xấu hổ, không hiểu ra sao kéo kéo tay bạn Gấu.

Kỳ Duyên vất vả nghẹn cười, "Chị này á hả, là Bé đó!"

—————————-

🤧 Cho 1 chap nữa nè. Nhưng mà ngày mai không có nữa đâuuuuu 😂

Continue Reading

You'll Also Like

3.1K 209 16
Truyện: Bóng Trăng Tác Giả: Phiu Phiu ( Phiên Nhi Liêu ) Thể Loại: Bí Ẩn, Ngược Thân, Ngược Tâm, HE đã được mọi sự cho phép của tác giả
2.7K 205 8
Inspired by (G)I-DLE - 'Oh my god' Official Music Video / 'Oh my god' (Japanese ver.) MUSIC VIDEO -SuYeon_0903- Thể loại: tín ngưỡng, tragic, bách hợ...
33.3K 1.5K 34
Couple Kỳ Duyên x Minh Triệu Thể loại hắc bang, ngược thân. BÁCH HỢP TIỂU THUYẾT "Dù cho cả thế giới này chống lại em, yên tâm phía sau luôn có tôi...
45.7K 3.2K 53
Một cảnh sát và một kẻ thánh thiện sau ngục tù, điều gì khiến họ tin tưởng lẫn nhau? CẢNH BÁO: NGƯỢC NẶNG TÂM LÝ