[BHTT - Done] Tôi Chờ Em Đến...

By gaasunoo

80.9K 5.1K 176

Tiêu Ái Nguyệt vẫn luôn chờ đợi một người rất lâu. Từ Phóng Tình vì cô mà dứt khoát vung đao chặt đứt tơ tình... More

GIỚI THIỆU
CHƯƠNG 1: HAI MƯƠI CHÍN TUỔI
CHƯƠNG 2: NHẬN LỜI MỜI
CHƯƠNG 3: NGÀY ĐẦU TIÊN
CHƯƠNG 4: MÈO BỆNH
CHƯƠNG 5: BOM MÀU ĐỎ
CHƯƠNG 6: THẬN HƯ
CHƯƠNG 7: MÁY PHA CÀ PHÊ
CHƯƠNG 8: HỎNG
CHƯƠNG 9: NGƯỜI PHỤ NỮ BIẾN THÁI
CHƯƠNG 10: NĂM MƯƠI NGÀN
CHƯƠNG 11: CHỖ NÀY LÀ CỦA TÔI
CHƯƠNG 12: TIỀN Ở ĐÂU RA
CHƯƠNG 13: BỊ CHỬI
CHƯƠNG 14: TÔI KHÔNG CẦN
CHƯƠNG 15: PHẾ PHẨM
CHƯƠNG 16: UY HIẾP
CHƯƠNG 17: CHO CÔ
CHƯƠNG 18: TRANH THỦ LÚC RẢNH RỖI
CHƯƠNG 19: LÃO TỪ BỊ BỆNH
CHƯƠNG 20: QUẢN LÝ TỪ CỨU TÔI
CHƯƠNG 21: CÔ ẤY LÀ MẮT CỦA TÔI
CHƯƠNG 22: CÚT SANG MỘT BÊN
CHƯƠNG 23: PHỤ NỮ THÍCH KHÓC
CHƯƠNG 24: NGƯỜI MỚI
CHƯƠNG 25: NƯỚC ĐẾN CHÂN MỚI NHẢY
CHƯƠNG 26: LÀM CÔNG
CHƯƠNG 27: MUA DÂY BUỘC MÌNH
CHƯƠNG 28: CŨNG CÓ THỂ
CHƯƠNG 29: THẦN TRỢ CÔNG
CHƯƠNG 30: ĐƯỢC ĐƯỢC ĐƯỢC
CHƯƠNG 31: ĐƯỢC VOI ĐÒI TIÊN
CHƯƠNG 32: ĐẠI BOSS
CHƯƠNG 33: TIỂU QUÁI THÚ
CHƯƠNG 34: TRỞ TRỜI
CHƯƠNG 35: NGỐC HAY KHÔNG
CHƯƠNG 36: MẠNH MIỆNG
CHƯƠNG 37: ĐỊA LÔI
CHƯƠNG 38: THIỆP MỜI
CHƯƠNG 39: CẢM THẤY MỆT THÌ NÓI
CHƯƠNG 40: NÓI ĐÙA
CHƯƠNG 41: DÙNG CỦA TÔI ĐI
CHƯƠNG 42: ĐÂY CHÍNH LÀ TRÊU ĐÙA
CHƯƠNG 43: XIN NGHỈ PHÉP
CHƯƠNG 44: CÔ BỊ LOẠI
CHƯƠNG 45: TỤI MÌNH VẪN CÓ THỂ Ở BÊN NHAU
CHƯƠNG 46: AI LÀ DÂU PHỤ
CHƯƠNG 47: CỰC ĐỘ
CHƯƠNG 48: KHÔNG ĐƯỢC QUÊN
CHƯƠNG 49: ĐƯA TIỀN
CHƯƠNG 50: GIA ĐÌNH MÂU THUẪN
CHƯƠNG 51: LÃO HỖ KHÔNG PHÁT HUY
CHƯƠNG 52: ĐÃ LÂU KHÔNG GẶP
CHƯƠNG 53: THEO ĐUỔI TÔI
CHƯƠNG 54: HỘI CHỢ
CHƯƠNG 55: CHỊU TỘI
CHƯƠNG 56: QUAN HỆ CỦA CHÚNG TA LÀ GÌ
CHƯƠNG 57: ĐỒ NGỐC
CHƯƠNG 58: BẠN GÁI
CHƯƠNG 59: TÔI VỐN VẬY
CHƯƠNG 60: NGƯỜI PHỤ NỮ XA LẠ
CHƯƠNG 61: NHUNG NHỚ TRONG PHÚT CHỐC
CHƯƠNG 62: ĐỂ CHỊ DỰA VÀO
CHƯƠNG 63: GIẰNG CO
CHƯƠNG 64: LỰA CHỌN KHÓ KHĂN
CHƯƠNG 65: (H) LÀM CHO TÔI NHÌN
CHƯƠNG 66: NÓI NHIỀU HƠN LÀM
CHƯƠNG 67: SỐNG CÓ TỐT KHÔNG
CHƯƠNG 68: TÔI SẼ GẶP
CHƯƠNG 69: GỌI TÔI LÀ GÌ
CHƯƠNG 70: CHO TÔI
CHƯƠNG 71: TÌNH ĐỊCH GẶP NHAU
CHƯƠNG 72: MONG ƯỚC CỦA TÔI
CHƯƠNG 73: LÃO TÀI XẾ
CHƯƠNG 74: KHÔNG MUỐN
CHƯƠNG 75: CHỊ LÀ EM
CHƯƠNG 76: TỪ PHÓNG TÌNH
CHƯƠNG 77: EM NGỐC NHƯ VẬY
CHƯƠNG 78: CHỊ CÒN CÓ EM
CHƯƠNG 79: NGƯỜI THỨ BA
CHƯƠNG 80: CON GÁI CỦA DÌ
CHƯƠNG 81: KHÔNG NỠ
CHƯƠNG 82: MẸ KHÔNG CẦN CON NỮA SAO?
CHƯƠNG 83: LÃNH CẢM
CHƯƠNG 84: ĐOÁN XEM TÔI MUỐN GÌ
CHƯƠNG 85: TÔI TẶNG CÔ
CHƯƠNG 86: TÔI ĐỐI VỚI EM
CHƯƠNG 87: EM NĂN NỈ TÔI
CHƯƠNG 88: ĐẢO KHÁCH THÀNH CHỦ
CHƯƠNG 89: LẦN ĐẦU TIÊN
CHƯƠNG 90: NHÀ MỚI
CHƯƠNG 91: BẢN THÂN
CHƯƠNG 92: TÔI VẪN VẬY
CHƯƠNG 93: BỊ DÊ XỒM
CHƯƠNG 94: DỪNG XE
CHƯƠNG 95: (H) KÊU RA ĐI
CHƯƠNG 96: (H) DỨT KHOÁT MỘT CHÚT
CHƯƠNG 97: LÀ AI?
CHƯƠNG 98: KHÔNG YÊN ỔN
CHƯƠNG 99: NGOÀI Ý MUỐN
CHƯƠNG 100: MỘT ĐƯỜNG NGƯỢC GIÓ
CHƯƠNG 101 + 102
CHƯƠNG 103 + 104
CHƯƠNG 105 + 106
CHƯƠNG 107 + 108
CHƯƠNG 109 (H) + 110
CHƯƠNG 111 + 112
CHƯƠNG 113 + 114
CHƯƠNG 115 + 116
CHƯƠNG 117 + 118
CHƯƠNG 119 + 120
CHƯƠNG 121 (NT) + 122
CHƯƠNG 123 + 124
CHƯƠNG 125 + 126
CHƯƠNG 127 + 128
CHƯƠNG 129 + 130
CHƯƠNG 131 (H) + 132
CHƯƠNG 133 + 134
CHƯƠNG 135 + 136 (NT)
CHƯƠNG 137 + 138
CHƯƠNG 139 + 140
CHƯƠNG 141 + 142
CHƯƠNG 143 + 144
CHƯƠNG 145 + 146
CHƯƠNG 147 + 148
CHƯƠNG 149 + 150
CHƯƠNG 151 + 152
CHƯƠNG 153 + 154
CHƯƠNG 155 + 156
CHƯƠNG 157 + 158
CHƯƠNG 159 + 160
CHƯƠNG 161 (NT) + 162
CHƯƠNG 163 + 164
CHƯƠNG 165 + 166
CHƯƠNG 167 + 168
CHƯƠNG 169 + 170 (NT)
CHƯƠNG 171 + 172
CHƯƠNG 173 (H) + 174
CHƯƠNG 175 + 176
CHƯƠNG 177 + 178
CHƯƠNG 179 + 180
CHƯƠNG 181 + 182
CHƯƠNG 183 (NT) + 184
CHƯƠNG 185 + 186
CHƯƠNG 187 + 188
CHƯƠNG 189 (NT) + 190
CHƯƠNG 191 + 192
CHƯƠNG 193 (H) + 194
CHƯƠNG 195 + 196
CHƯƠNG 197 + 198
CHƯƠNG 199 + 200
CHƯƠNG 201 + 202
CHƯƠNG 203 + 204
CHƯƠNG 205 + 206
CHƯƠNG 207 + 208
CHƯƠNG 209 + 210
CHƯƠNG 211 + 212
CHƯƠNG 213 + 214 (NT)
CHƯƠNG 215 + 216
CHƯƠNG 217 + 218
CHƯƠNG 219 + 220
CHƯƠNG 221 + 222
CHƯƠNG 223 + 224
CHƯƠNG 225 + 226
CHƯƠNG 227 + 228
CHƯƠNG 229 + 230
CHƯƠNG 231 + 232
CHƯƠNG 233 + 234
CHƯƠNG 235 + 236
CHƯƠNG 237 + 238
CHƯƠNG 239 + 240
CHƯƠNG 241 + 242
CHƯƠNG 243 + 244
CHƯƠNG 245 + 246
CHƯƠNG 247 + 248
CHƯƠNG 249: ĐÓ LÀ CHUYỆN RIÊNG CỦA CHÚNG TÔI
CHƯƠNG 250: LỰA CHỌN TỪ BỎ
CHƯƠNG 251: TÌM ĐƯỢC LỐI THOÁT
CHƯƠNG 252: (NT) TỪ PHÓNG TÌNH
CHƯƠNG 253: (H) SỢ VỢ
CHƯƠNG 254: (H)
CHƯƠNG 255: TÔI KHÔNG THÍCH LÀM VIỆC
CHƯƠNG 256: KẾ HOẠCH TỐT
CHƯƠNG 258: TƯƠNG PHẢN
CHƯƠNG 259: (NT) LÃO TỪ
CHƯƠNG 260: (NT) LÃO TỪ
CHƯƠNG 261: DỰ ĐỊNH TƯƠNG LAI
CHƯƠNG 262: (NT) LÃO TỪ
CHƯƠNG 263: TÌNH MẪU TỬ LAN TRÀN
CHƯƠNG 264: (NT) LÃO TỪ
CHƯƠNG 265: PHIỀN PHỨC
CHƯƠNG 266: (NT) LÃO TỪ
CHƯƠNG 267: CÙNG MỘT LOẠI NGƯỜI
CHƯƠNG 268: (NT) LÃO TỪ
CHƯƠNG 269: ÔM LẤY TÌNH YÊU
CHƯƠNG 270: TRUYỆN CỔ TÍCH DÀNH CHO NGƯỜI LỚN
CHƯƠNG 271: TRỞ VỀ
CHƯƠNG 272: KẾT THÚC
CHƯƠNG 273: (NT) MẠNH NIỆM SANH

CHƯƠNG 257: HẠNH PHÚC

179 12 0
By gaasunoo

CHƯƠNG 257: HẠNH PHÚC

Lời vừa nói ra khiến trong lòng Tiêu Ái Nguyệt rất phức tạp, nhưng ngoài mặt lại không có biểu hiện gì quá đặc biệt. Cô rất vui khi Từ Phóng Tình mang thai nhưng phía sau tràn đầy áp lực, áp lực không đến từ vật chất và các tác nhân bên ngoài mà đến từ tình hình thể trạng của Từ Phóng Tình. Tiêu Ái Nguyệt hơi nhếch khóe miệng giấu đi sự kỳ lạ của mình, tươi cười nói, "Thật tốt quá, Tình Tình, đặc biệt tốt."

Quý Văn Việt đột nhiên cảm thấy có chút luống cuống, rõ ràng ai cũng biết việc Từ Phóng Tình chuẩn bị mang thai, nhưng sau khi nó chính thức xảy ra lại khiến mọi người bất ngờ như thể chẳng có ai nghĩ chuyện đó sẽ thành công. Căn cứ vào báo cáo của bệnh viện thì tỉ lệ sống của trứng vô cùng thấp, vậy nên đó là một chuyện ngoài ý muốn và cũng là một chuyện kinh hỉ. Nhìn biểu hiện đương nhiên của Từ Phóng Tình, Quý Văn Việt cố gắng khắc chế sự kích động của mình, cô nhanh chóng tỉnh táo lại, cảm thấy có chút áy náy. Cô vốn luôn hy vọng Từ Phóng Tình sẽ ổn, nhưng khi sự việc thật sự xảy ra vẫn làm cô có chút xấu hổ, cô nhìn thẳng vào mắt của Từ Phóng Tình, "Tình, tôi cũng cảm thấy rất mừng cho em."

Cả đám người đều có tâm tư khác nhau, cũng không biết Từ Phóng Tình có nhìn ra hay không, bên miệng còn ẩn ẩn ý cười, "Đi về trước đi."

Quý Văn Việt lấy lại tinh thần, quay về xe của mình, "Tiểu Tiêu, vậy tôi không theo đưa cô nữa."

Tiêu Ái Nguyệt khách khí cảm ơn xong liền trở lại trong xe sóng vai cùng Từ Phóng Tình. Cô nghĩ đến trong bụng của chị ấy đang có một sinh mạng bé bỏng thì đầu óc lập tức trở nên trống rỗng, giống như có một đống hỗn độn bên trong, có nhiều thứ đang lặng lẽ nảy mầm và cũng có một vài thứ đang từ từ trôi đi. Trong lúc đang mơ hồ, mu bàn tay bỗng nhiên nóng rực, cô ngẩn đầu nhìn thì thấy có một đôi mắt sáng ngời đang nhìn mình. Trong mắt của Từ Phóng Tình ngập tràn vui vẻ, tuy ngoài mặt chị ấy vẫn lạnh lùng nhưng trong đáy mắt lại tràn ngập phong tình. Chị ấy không nói chuyện mà chỉ áp sát tay lên mu bàn tay của người yêu.

Tiêu Ái Nguyệt dần khôi phục ý thức, cô cúi mắt nhìn chằm chằm hai tay của Từ Phóng Tình, ngón tay xương xẩu, móng tay được tu bổ hết sức xinh đẹp. Tiêu Ái Nguyệt kéo tay áo len của đối phương lên để lộ ra cổ tay trắng nõn gầy gò, chẳng có chút thịt thừa, có thể dễ dàng nắm chặt. Chị ấy đã chuẩn bị mang thai từ rất lâu, uống nhiều thuốc bổ như vậy nhưng cơ thể vẫn không thể nào hấp thu được chất dinh dưỡng. Tiêu Ái Nguyệt nuốt một ngụm nước bọt, cuống họng có chút nghẹn ngào, một câu cũng nói không nên lời.

Cả hai mang theo bầu không khí vừa ấm áp lại vừa quỷ dị về nhà. Từ Phóng Tình đi tắm trước, Tiêu Ái Nguyệt dự định dọn dẹp sơ qua phòng khách thì phát hiện chẳng có gì để dọn nên đã để lại cho Từ Phóng Tình một tờ giấy nói mình đi siêu thị mua ít thức ăn. Kỳ thật cô cũng không biết mua gì, Từ Phóng Tình kén ăn, ăn cũng không được nhiều, trong lòng Tiêu Ái Nguyệt vẫn tù mù với sự kiện mang thai ấy. Cô mua một con cá cùng một chút rau xanh và hoa quả, sau đó cấp tốc chạy về nhà mới phát hiện Từ Phóng Tình đang cất giày cao gót.

Có thể nói Từ Phóng Tình là người sở hữu giày cao gót nhiều nhất ở Thượng Hải, có vài người thích mua túi xách nhưng Từ Phóng Tình lại cực thích mua giày, bất phân giá cả, có đôi hơn cả chục ngàn tệ, cũng có đôi lên tới mấy triệu tệ. Trước kia, lúc hai người còn ở trong căn chung cư nhỏ, Tiêu Ái Nguyệt không hề biết chị ấy có nhiều giày như vậy, sau khi dời đến nhà mới thì giày của Từ Phóng Tình có thể chất đầy cả căn phòng chỉ trong vòng một đêm, thậm chí còn có đôi chưa khui hộp, có rất nhiều giá cả và nhãn hiệu khác nhau. Tiêu Ái Nguyệt đã bí mật hỏi Quý Văn Việt về cái người dở hơi này nhưng đối phương chỉ nói mình không rõ lắm. Có lẽ là chị ấy ở Thượng Hải nhiều năm nên đã hình thành thói quen mua sắm đó, dù sao thì lúc còn ở thành phố H, Từ Phóng Tình cũng không mua được bao nhiêu giày. Tiêu Ái Nguyệt nhớ bản thân đã từng đọc qua một quyển sách nói 'mua sắm là một cách để giải tỏa áp lực của phụ nữ vì nó có thể giúp cô ấy phát tiết cảm xúc'. Suy nghĩ kỹ một chút thì sau khi ở cùng nhau, Từ Phóng Tình ngoại trừ mua quần áo cho Tiêu Ái Nguyệt ra thì chị ấy dường như đã lâu không mua thêm quần áo và giày mới cho bản thân, phải không?

Chính xác mà nói thì Tiêu Ái Nguyệt cũng không thích mấy đôi giày này cho lắm vì nó chính là tâm tình tiêu cực của Từ Phóng Tình trong quá khứ, cũng không phải là cô không thể tiếp nhận mà đại đa số mọi chuyện đều có bóng dáng của Khang Thụy Lệ. Cô thừa nhận bản thân ghen, đồng thời cũng vô cùng chán ghét Khang Thụy Lệ.

"Để em dọn cho, Tình Tình." Tiêu Ái Nguyệt đi đến sau lưng Từ Phóng Tình rồi đưa cánh tay trái ra nhẹ nhàng ôm eo của đối phương, bờ môi hôn lên mái tóc, "Chị nghỉ ngơi đi, để em dọn dẹp một chút rồi nấu cơm cho chị, em làm cá kho được không? Hay cá xào chua ngọt?"

Từ Phóng Tình vừa tắm rửa xong, thân thể cực kỳ mềm mại, cô tùy ý để Tiêu Ái Nguyệt ôm vào trong ngực rồi ngửa đầu lên nhìn người nọ, có thể thấy rõ mặt mộc cùng làn da mịn màn, không giống phụ nữ hơn ba mươi tuổi chút nào, có ai biết cô là một sản phụ lớn tuổi đâu. Từ Phóng Tình thông minh nên cảm giác được Tiêu Ái Nguyệt không vui, ánh mắt thâm thúy dừng lại trên mặt người kia một lúc như đang đốt một mồi lửa khiến người ta ngượng ngùng.

Dục vọng mập mờ quẩn quanh, Tiêu Ái Nguyệt cảm thấy giờ này khắc này cô tựa như một con vịt đã được đun sôi, chỉ còn đợi Từ Phóng Tình động đũa nhấm nháp nhưng chị ấy lại bất động, ánh mắt lom lom nhìn cô, vừa như tìm tòi nghiên cứu, vừa như đang khuyên bảo, "Tiêu Ái Nguyệt, em không thích trẻ con sao?"

Thời gian như ngưng động, không phải là Tiêu Ái Nguyệt không thích con nít, cô chẳng qua là rất thích Từ Phóng Tình nên sợ mọi thứ đến quá nhiều, cơ mà thứ cô lo lắng nhất vào lúc này chính là sức khỏe, "Tình Tình, bác sĩ có nói phải chú ý điều gì không?"

Từ Phóng Tình dựa lưng vào ngực của người kia, không tiếp tục nói chuyện nữa. Hai người nhất thời yên lặng một lúc lâu, Từ Phóng Tình mới cúi đầu rời khỏi, "Tiêu Ái Nguyệt, tôi đi ngủ trước."

Quả nhiên là đi ngủ. Không phải Tiêu Ái Nguyệt chưa xem qua báo cáo sức khỏe của Từ Phóng Tình, thấy chị ấy vào phòng ngủ, cảm xúc của cô lại nhảy loạn. Hiện tại chỉ mới ba giờ chiều, ghé qua bệnh viện một chuyến cũng được. Tiêu Ái Nguyệt quyết định để lại vệ sĩ, sau đó một mình lái xe tới bệnh viện tìm bác sĩ của Từ Phóng Tình. Vị bác sĩ kia vô cùng bận rộn, kêu tên mười mấy người đứng xếp hàng, Tiêu Ái Nguyệt chờ không nổi, thấy bác sĩ bước về hướng toilet, cô lập tức chạy theo.

"Có ít người, dù đã mang thai nhưng nguy cơ sinh non cũng rất lớn." Bác sĩ đụng phải Tiêu Ái Nguyệt trong toilet, rõ ràng bị cô làm giật nảy mình, cũng may là hai người đã gặp nhau vài lần nên cũng không xảy ra hiểu lầm gì quá lớn. Bác sĩ bất đắc dĩ vén mái tóc ngắn, thấp giọng giải thích rõ, "Cô Từ cần bổ sung thêm dinh dưỡng cho cơ thể. Lúc đầu, tôi đã đề nghị đổi người thay nhưng cô ấy cứ khăng khăng muốn tự mình sinh con, chúng tôi đành phải phối hợp."

"Cao lắm sao?"

Lúc nói lời này, bác sĩ thoáng nhìn qua Tiêu Ái Nguyệt, cô vốn có học vị tiến sĩ, đương nhiên hiểu rõ Tiêu Ái Nguyệt và bệnh nhân của mình có mối quan hệ thế nào, cũng hiểu rõ câu hỏi 'cao lắm sao?' là đang hỏi gì, chỉ là câu nói run rẩy kia khiến người ta cảm thấy sợ hãi. Bác sĩ nghĩ nghĩ một lúc, không thể nói vòng vo nên đã trực tiếp nói thẳng, "Căn cứ vào ước tính thì có thể sẽ không thấp hơn bảy mươi phần trăm."

Tiêu Ái Nguyệt cảm thấy bản thân sắp hỏng mất, cô kìm lòng không đặng ngửa ra sau hai lần, không tiếp tục tra hỏi nữa. Một lúc sau, cô khẽ lắc nhẹ đồng hồ biểu hiện bản thân không còn việc gì nữa, sau đó nhẹ gật đầu cảm ơn bác sĩ rồi quay người rời khỏi phòng, bước chân gấp rút tựa như chỉ cần nhanh hơn một chút sẽ bị trượt ngã.

Cảm giác phức tạp chưa từng có, Từ Phóng Tình hẳn là đã sớm hiểu rõ hơn cô, nghĩa là chị ấy đã không hề do dự. Bây giờ đã đến giai đoạn này, Tiêu Ái Nguyệt chỉ có thể ngụy trang ra vẻ bình tĩnh về công ty thông báo với Bì Lợi biết ngày mai cô sẽ nghỉ phép, còn căn dặn Bì Lợi hẹn lại ngày gặp mặt nhà đầu tư.

Kết quả Giang Lâm Lâm cũng ở công ty, còn nói bản thân là cổ đông nên cần thị sát công việc của mọi người. Tiêu Ái Nguyệt không có thời gian nói chuyện phiếm, Giang Lâm Lâm thấy chán bèn hỏi số điện thoại của Quý Văn Việt. Tiêu Ái Nguyệt chần chờ một chút, không dễ cự tuyệt nên đành phải bảo người kia đi tìm Bì Lợi. Bì Lợi ngầm hiểu, nói mình chỉ có số của An Cửu Cửu thôi.

Thấy thời gian đã muộn, Tiêu Ái Nguyệt một khắc cũng không thể chậm trễ, cô phi tốc về đến nhà, trông thấy Từ Phóng Tình vẫn chưa dậy liền thở phào, sau đó nhanh chóng đi nấu cơm rồi dọn dẹp giày cao gót, tiếp đó lại xào đồ ăn, làm xong thì đã hơn bảy giờ. Trước kia, Từ Phóng Tình sẽ không ăn sau bảy giờ tối, Tiêu Ái Nguyệt cẩn thận đánh thức đối phương, trong phòng ngủ tối om, cô chỉ chỉ ra ngoài phòng, "Tình Tình, cơm chín rồi."

"Ừm..." bởi vì vừa tỉnh, Từ Phóng Tình mông lung phát ra âm thanh mềm mại, cô đưa tay mò tới chiếc đồng hồ dạ quang trên tủ đầu giường, mắt lập tức sáng lên, giọng điệu bất giác cao hơn mấy quãng, "Bảy giờ rồi! Tiêu Ái Nguyệt, ăn cơm sau bảy giờ, em muốn béo thành heo sao?"

Tiêu Ái Nguyệt nhún bả vai ngồi xuống bên cạnh người nọ, u oán thở dài, "Tình Tình, bây giờ chị đã là mẹ rồi."

Nương theo ánh đèn trong phòng khách, có thể thấy rõ Từ Phóng Tình hơi khựng lại một chút, dường như sau giấc ngủ, cô đã quên mất sự thật kia. Được Tiêu Ái Nguyệt nhắc nhở, nét mặt của cô dần chuyển từ nghi hoặc thành vui mừng ngoài ý muốn. Đáy mắt cô tràn đầy ánh sáng, cả người đều lộ ra vẻ nhu hòa, khuôn mặt xinh đẹp tản ra 'tình mẹ' vừa dịu dàng lại vừa mê người, cô trịnh trọng lập lại, "Ừm, đúng vậy, Tiêu Ái Nguyệt, tôi là mẹ."

Từ Phóng Tình ngoan ngoãn phối hợp rời giường ăn cơm, ngoan ngoãn ăn hết đồ ăn trên bàn, ngoan ngoãn uống cạn sữa đậu nành, một câu phàn nàn cũng không có. Tiêu Ái Nguyệt nhìn bóng lưng thẳng tắp đang ngồi trên sofa đọc sách thì có chút buồn cười, cô rửa sạch bát, sau đó lại cầm một lọ vitamin E ra đưa cho người nọ. Từ Phóng Tình nhìn qua, cuối cùng vẫn bất đắc dĩ nuốt một viên.

"Chúng ta giao kèo một chút đi, được không? Tình Tình." Tiêu Ái Nguyệt nói thẳng, cơ mà cũng chẳng cần phải nói, cô chỉ vào Ngốc Nguyệt đang nằm trong ngực người bên cạnh, "Mèo, tạm thời không thể nuôi, em sẽ nghĩ biện pháp đưa nó đi chỗ khác. Em cũng sẽ phụ trách chuyện ăn uống của chị, không thể ăn thức ăn ngoài, không được ăn thức ăn nhanh, mọi thứ hãy để em làm chủ."

Từ Phóng Tình sửng sốt một chút, vẻ mặt không biểu tình lộ ra sự ngạo kiều khó tả, "Tiêu Ái Nguyệt, có phải em phản ứng thái quá rồi không? Tôi là phụ nữ mang thai chứ đâu phải phế nhân, em không cần chăm sóc tôi hai mươi bốn giờ đâu, công ty mới là thứ cần em chiếu cố, đừng quan tâm đến tôi, tôi cũng không phải là Tiểu Nãi Miêu không phân biệt được ngũ cốc."

"Tình Tình, chị là mẹ." Tiêu Ái Nguyệt tiếp nhận sự kháng cự nhưng cũng không bó tay chịu như trong tưởng tượng, cô ném ra một câu vạn năng, "Chúng ta phải dưỡng thai, sau này chị đừng mắng em nữa, nếu không sẽ làm hư em bé."

Trên mặt Từ Phóng Tình hiện ra sự nổi giận, bờ môi giật giật như muốn nói gì đó, nhưng cuối cùng vẫn ngừng lại.

Tiêu Ái Nguyệt cầm bút cúi đầu viết chữ, "Mười tháng, nhiều nhất là mười tháng, kỳ thật đại đa số phụ nữ mang thai vốn không đến mười tháng, đúng rồi, chị bắt đầu mang thai từ lúc nào, để em làm bút ký."

"Bảy ngày trước." Từ Phóng Tình nghiêm túc suy tư rồi trả lời.

"Bảy ngày trước." Tiêu Ái Nguyệt lấy điện thoại ra xem lịch, biểu tình lập tức biến đổi, cô có chút xấu hổ, lại có chút không dám tin, "Là... là cái ngày... chúng ta lên giường á hả?"

Dường như là sự thật đã được chú định, trong lòng Tiêu Ái Nguyệt ngọt ngào như được rót mật, cô đỏ mặt quay đầu nhìn Từ Phóng Tình, sau đó lấy tay kéo giãn đôi mày đang nhíu của đối phương, "Đừng có nhíu mày, sau này không nên tức giận, em sẽ chăm sóc chị thật tốt."

Từ Phóng Tình "Ừ" một tiếng rồi ngước mắt dò xét người kia một chút, đột nhiên nói khẽ, "Vậy nên em cũng là mẹ của em bé."

Tiêu Ái Nguyệt mềm lòng, giãn mặt ra cười, "Đương nhiên, bé Từ sinh ra nhất định giống em. Em muốn dán đầy hình của em trong phòng, lấp đầy hình ảnh trong sinh mệnh của chị, nghe nói chỉ cần nhìn vào trong mắt, khắc vào trong tim, em bé sẽ dần dần giống em."

Ánh đèn nhàn nhạt chiếu vào thân thể của hai người đang ngồi trên sofa, không khí trong phòng tĩnh mịch tràn đầy hạnh phúc. Từ Phóng Tình nửa đứng dậy, một cánh tay ôm đầu của Tiêu Ái Nguyệt rồi khẽ thở dài một tiếng, nụ hôn rơi xuống trên trán người yêu, "Tiêu Ái Nguyệt, đây luôn là giấc mộng của tôi."

Mộng tưởng của Từ Phóng Tình luôn khắc vào lòng của Tiêu Ái Nguyệt, chỉ đơn giản là mở một cửa hàng thú cưng, có đối tượng yêu thương và một đứa con ngoan ngoãn, hiểu chuyện. Từ Phóng Tình vốn không có lòng tham nhưng cuộc sống lại luôn đối xử tệ bạc với chị ấy.

Mắt Tiêu Ái Nguyệt có chút ướt át, hôm nay cô luôn cảm thấy nôn nóng, bất an, hoảng hốt, sợ hãi, nhưng mọi thứ phút chốc đã biến mất, trong lòng cô chỉ còn có niềm hạnh phúc, "Tình Tình, em hiểu."

Hạnh phúc gần ngay trước mắt, chỉ cần cẩn thận gìn giữ thì có gì khó hiểu?

Continue Reading

You'll Also Like

116K 3.4K 75
Thư danh: tình duyên nợ Tác giả: 5 duyệt Nguồn: http://www.jjwxc.net/onebook.php?novelid=756288 Nàng: đến từ thế kỷ hai mươi mốt Là một gã tiểu đài t...
64.3K 1.9K 12
Vì vợ mới sinh con nên Yến Thành thuê bảo mẫu về giúp đỡ. Hắn đã rất bất ngờ khi người nọ làm nam, tuy vậy vẫn nồng nhiệt tiếp đón. Một ngày nọ hắn v...
22.1K 607 11
Tác phẩm: Ám nghiện [giới giải trí] Tác giả: Cố Lai Nhất Tác phẩm loại hình: Nguyên sang - bách hợp - cận đại hiện đại - tình yêu Tác phẩm thị giác:...
57.7K 10.8K 130
Tên khác: Nhân hình binh khí Tác giả: Húy Tật Thể loại: Nguyên sang, Đam mỹ, Tương lai , HE , Tình cảm , Kinh dị , Xuyên việt , Cường cường , Vô hạn...