[Hanh-Quốc] Cậu Kim Nhà Hội Đ...

By nlynk95

261K 13.9K 1.2K

Thể loại: Bối cảnh xưa. Cậu Hai Kim Thái Hanh và Điền Chính Quốc bán cá. Start: 30/4/22 End: 25/8/22 Sinh tử... More

1. Tình cờ chạm mặt.
2. Say trong ánh mắt.
3. Biết yêu rồi.
4. Người không muốn gặp.
5. Lại được gặp em.
6. Phải chăng đã có tình địch?
7. Đi chơi ở chợ đêm.
8. Hai cậu Kim với những cảm xúc khó tả.
9. Chuyện tốt bị phá hỏng.
10. Tránh mặt?
11. Đưa về nhà.
12. Ai cũng thích em, và tôi cũng vậy.
13. Khi say, sao lại đáng yêu đến thế?
14. Muốn được kết thân.
15. Tâm tình.
16. Nguy hiểm.
17. Đến đúng lúc.
18. Mối tình đầu chớm nở của trái tim mới lớn.
19. Chuyện tình này, gia đình hai bên đều ủng hộ.
20. Khi yêu, con người ta có bao nhiêu bộ mặt?
21. Chỉ là đồ cũ.
22. Lần đầu của cả hai. 🔞
23. Đính hôn?
24. Gặp mặt sui gia.
25. Ghen.
26. Khung cảnh ám muội. 🔞 nhẹ
27. Không chút tiền đồ.
29. Tiệc vui.
30. Dấu hiệu bất thường.
31. Hờn dỗi.
32. Sinh linh bé nhỏ.
33. Không yêu ai ngoài em ấy.
34. Không nhận ra?
35. Người đến sau nhưng được yêu?
36. Tính tình thất thường.
37. Yêu chiều, cưng nựng.
38. Cha muốn gặp em bé trong bụng. 🔞
39. Một đời và mọi kiếp.

28. Cha má đến nhà đòi con?

4.6K 238 7
By nlynk95

...

Thôn làng bấy giờ cứ ríu rít, rộn ràng quá đa? Thì bởi, có biệt đội siêu nghịch ngợm không đánh thì cũng cãi nhau khiến cho không khí càng trở nên náo nhiệt. Tình hình hiện tại, anh em nhà này đang chụm đầu lại với nhau bày ra mấy cái trò trẻ con vô cùng, tuy là vậy nhưng được cái rất vui...

"Anh chơi ăn gian đúng không?"

"Mày chơi ngu thì đừng đổ lỗi cho anh."

"Thằng Hanh ra đây tao búng trán nào. Còn lượt của tao nữa đó nghen."

"Mấy người hùa nhau vào nạt tôi chớ gì?"

"Ông anh tôi sao mà ngang ngược quá đa? Chơi hông lại thì có."

"Mày có tin tao đá mày xuống mương không?"

Chưa yên bình được bao lâu thì đã sắp xảy ra nội chiến rồi. Mang danh người lớn mà để mấy đứa con nít con nôi trong làng cười cho thúi mặt xem có tức không chớ? Mà chẳng hiểu do số hay do chơi hông lại mà Kim Thái Hanh hắn thua miết thôi, bị mấy người còn lại búng cho đỏ au cái trán rồi chớ có nhẹ nhàng gì đâu.

"Ai da, đau đó." Kim Thái Hanh nhăn mặt xoa xoa cái trán vừa mới bị anh bạn thân thời cởi truồng tắm mưa mang tên Phác Trí Mân búng cho một cái điếng người.

"Có chơi có chịu nha cậu hai."

"Ông anh tui chơi chán quá hà, hông cho chơi cùng nữa, đứng dậy cho rộng chỗ đi." Cái Xuân nhìn vậy mà đanh đá hết sức, thì bởi ai biểu mọi lần hắn hay gây sự kiếm chuyện với nó, cái bây giờ mới bị phũ hông thương tiếc như vậy.

"Cũng đúng ha, nãy giờ chơi toàn thua thôi."

"Ờ phải, phải đó."

Cảm giác lúc ấy sẽ ra sao? Cái cảm giác mà bị mấy đứa bạn đối xử bất công như vầy. Có thắng thì phải có thua chớ?

"Tôi mới không thèm." Hắn liếc mắt đứng dậy, khuôn mặt đẹp trai mĩ quan hoàn hảo thì bây giờ trở nên cau có hết chỗ nói.

"Em thấy chưa? Chúng nó toàn nạt tôi thôi." Kim Thái Hanh đi đến ngồi cạnh Chính Quốc, hắn đang cảm thấy cả thế giới đang quay lưng với mình, bây giờ chỉ còn em người yêu là luôn yêu thương mình thôi.

"Em biết rồi mà." Chính Quốc miệng thì nói như vậy, nhưng bên trong thì đang cười thầm, mà hắn chơi dở thiệt. Giờ mà nói toẹt ra chắc Kim Thái Hanh giận cậu luôn chớ có đùa.

"Nè, đỏ hết cả trán tôi rồi..." Đối với anh em bạn bè thì cái mặt nhìn là muốn đấm, nhưng khi ở bên cạnh người thương thì cứ suốt ngày bày ra vẻ ngây thơ vô số tội thôi.

"Đây đây, em thổi cho hết đau nha."

"Đúng là không biết thương hoa tiếc ngọc gì cả." Hắn bĩu môi rồi ôm ôm Chính Quốc đối diện, đúng là không ai tốt bằng em Quốc của hắn hết.

"Hôn hôn nữa đi."

"Xung quanh có bao người kìa? Cậu đừng có mà đòi hỏi quá đáng." Chính Quốc đánh nhẹ vào vai hắn, đừng có mà tưởng bở.

"Thế, thế về nhà..nhớ bù nha." Hắn ghé sát vào tai cậu nói nhỏ thì thào, lời nói chẳng mấy đứng đắn, bàn tay hư hỏng vuốt vuốt tấm lưng nay đã chuyển xuống mông từ bao giờ.

"C-cậu..."

Mấy người ngồi cạnh đó: "..."

"Hai đứa mày có thôi đi không? Đến ra ngoài đường vẫn còn cố ấp nhau cho được." Mẫn Doãn Kì cao giọng trách mắng, thì thầm cái gì mà nhìn chướng hết cả con mắt.

"Anh tôi ơi, anh dâu có chạy mất đâu mà anh giữ chặt vậy. Về nhà thì tâm sự sau, ở đây nhiều người đánh giá, em không dám nhận người quen đâu. Khổ thân anh Quốc của tui, cứ bị người kia ôm đến thở cũng không thông." Cô Xuân day day hai bên thái dương nói, làm gì mà để anh dâu mặt đỏ tía tai thế kia cơ chớ.

"Gì? Quốc nào của mày, em Quốc là của tao." Hình như những lời nói kia vô lực với hắn thì phải, chỉ để ý những lỗi cỏn con rồi bắt bẻ thôi.

"Mẹ nó, thằng này phải để tao đấm." Anh - Phác Trí Mân ngồi nãy giờ như muốn tăng xông với thằng bạn của mình mất. Cái nết ngang như cua.

"Mày ngon, vào đây." Mang tiếng cậu hai nhà hội đồng nên không ngán một ai.

"Thôi, được rồi m..."

"Cậu Hanh, cậu Quốc ơi..." Từ phía xa xa, có giọng nói của ai đó vang vang bên tai. Chưa thấy người mà đã thấy tiếng rồi.

"Gì vậy? Mày làm gì mà hấp tấp vội vàng thế?" Thái Hanh đang chuẩn bị tinh thần chiến với Trí Mân thì có gia đinh trong nhà chạy tới trong bộ dạng hớt ha hớt hải.

"Dạ...ông bà biểu con gọi hai cậu về. Có cả ông bà Điền đang ở bển nữa. Chuyện quan trọng dữ lắm." Con nhỏ hầu vẻ mặt hết sức nghiêm trọng thưa chuyện với hắn.

"Có cha má nữa sao?"

"Hả? Chuyện gì vậy nhỉ? Thôi, mình đi về xem thôi em." Hắn nắm tay cậu bước đi về hướng nhà mình, vừa đi vừa ngẫm xem bản thân có làm điều gì sai hay không, mà để cha má em Quốc đến tận nhà thế này.

"Dạ."

Hai người cùng gia đinh vội bỏ về, để lại mấy đứa bạn ngơ ngơ ngác ngác đầu đầy dấu hỏi chấm ở phía sau.

"Chuyện gì vậy?"

"Sao tao biết? Mang tiếng anh hai của nó mà mấy việc trong nhà tao là người biết cuối cùng."

"Nghe căng à, đi đi. Anh em mình đi theo xem như nào." Cái Xuân cầm đầu mọi người cùng theo chân hắn và cậu, đàn bà mà cũng ít có hóng hớt lắm lung.

[...]

Bên trên nhà lớn của Kim Gia, trái ngược với suy nghĩ của bọn trẻ kia thì hai thông gia tương lai đang cười nói vui vẻ với nhau lắm lung. Ông bà ai cũng khoái chí mà cười tít mắt.

"Anh chị thấy tụi tui sắp xếp như vậy có ổn chưa?"

"Được, được lắm chị xui. Vợ chồng chúng tôi phải cảm ơn anh chị rồi."

"Anh chị gả Quốc cho nhà tôi là phước ba rồi đó đa."

Tiếng bước chân lạch cạch từ ngoài sân vang lên, Thái Hanh và Chính Quốc tay trong tay bước vào trước mặt cha má. Cùng với mấy cái đuôi theo sau. Nói chứ hắn cũng đang toát hết mồ hôi đây, chỉ sợ mình làm chuyện gì sai nên cha má em Quốc đến đây đòi con về.

"Cha má."

"Hả? À về rồi đó đa. Lại đây ngồi đi."

"Có chuyện gì vậy ạ?"

"Thì chuyện đính hôn của tụi con đó. Cha má sắp xếp ổn thỏa hết rồi, cuối tháng này là ngày lành tháng tốt để tổ chức."

Chả là người lớn đang nhốn nhào bàn bạc chuyện đại sự của hai đứa nhỏ. Ông bà ai cũng vui mừng cười đến tít cả mắt.

"Thiệt hả má?" Thái Hanh suýt chút nữa thì nhảy cẫng vì hạnh phúc lên rồi.

"Ừm."

"Cưới luôn được không ạ?" Chuyện gì cần làm thì cũng làm rồi, giờ cưới luôn có được không?

"Cái thằng này, từ từ cha má tính. Chắc chắn trong năm nay."

"Con cảm ơn cha má." Chính Quốc vỗ nhẹ lên đùi hắn rồi quay sang cười xinh với ông bà cùng cha má của mình.

Bây giờ là đầu tháng, cuối tháng đính hôn. Trong năm nay cưới, bây giờ đã là tháng 4. Vậy là sắp rước được em Quốc về rồi. Kim Thái Hanh thiếu điều muốn chạy đi khoe với cả làng mình sắp có người đẹp bên cạnh suốt đời.

"Ơn nghĩa gì chớ. Chỉ cần con chịu là ta vui rồi." Bà cả nắm lấy bàn tay cậu mà vuốt ve, nói thiệt bà quý Chính Quốc ngay từ lần đầu gặp mặt rồi. Dù ai nói ngả nói nghiêng bà nhất quyết đem cậu về bằng được.

"Dạ..."

"Còn cái đám kia định thập thò đến bao giờ? Bước vào đây."

"Đâu có, tụi con cũng tính vào rồi mà." Sáu cái đầu ngoài cửa cuối cùng cũng ló ra, cười hi hi ha ha thong thả đi vào.

"Chúng mày cũng thích nghe lén chỗ người ta đang nói chuyện nhỉ?" Cả đám được nhận một ánh nhìn sắc lẹm của Kim Thái Hanh trước hành động của bản thân.

"Hổng có. Tụi này làm gì mất lịch sự như vậy."

"Được rồi. Tất cả vào đây hen, tối ở lại ăn cơm với bọn ta."

"Vâng ạ."

"Thưa cha má, con với em Quốc xin phép xuống nhà."

"Ừ đi đi. Tối thì ra dùng bữa."

"Vâng. À mà người yêu anh Trân cũng ở đây đó cha má. Con chỉ nói thế thôi. Em Quốc ơi, mình đi." Đi đến cửa bỗng dưng hắn dừng lại nhếch mép cười nói vọng vào, để coi giấu được bao lâu.

"KIM THÁI HANH..."

"Ừ. HẢ?" Ông bà hội đồng đang uống trà thì bị câu nói của con trai thứ làm cho giật mình hét toáng lên.

"..."

Sau đó hai người không còn nghe thấy tiếng chí chóe nữa, bởi hắn và cậu đã vào trong phòng và bận tâm tình với nhau mất rồi, không mấy để ý đến chuyện um xùm ngoài kia.

Continue Reading

You'll Also Like

200K 7.5K 12
CP: Tô Châu- Lục Sơn Do lớp trưởng "đáng ghét" suốt ngày ghi tên hắn vào mục "học sinh cần chăm hơn", Lục Sơn vì vậy mà ghét cậu vô đối. Thế mà Lục...
49.6K 3.2K 13
Hàng xóm mới là bạn trai cũ của tôi.
468K 39.2K 93
Top: Gemini - Bot: Fourth Một fic mới nữa dành cho hai bạn. Chốn nhỏ này đã được mình ấp ủ và bây giờ sẽ được mình xây dựng lên. Lưu ý: Không được ma...
3.2K 73 13
Thể loại : Boylove Truyện ngắn ngược