Edit : Hằng Nguyễn
🚫 DỊCH SAU CẤM SAO CHÉP, THAM KHẢO DƯỚI MỌI HÌNH THỨC ! 🚫
Chương 193 | Quái vật ở khắp mọi nơi.
Hãy like cho tui ! Hãy vote cho tui ! (●'ω`●)
Mặc dù Bạch Liễu nói cho các lưu dân khác rằng hắn biết cách xử lý mọi thứ, nhưng thực tế thì trước mắt hắn còn rất mù mờ thông tin không biết làm sao để giải quyết khí hoa hồng Càn Diệp này.
Nói một cách đơn giản chính là Bạch Liễu đã dùng chính mạng sống của mình như một vật thế chấp để viết séc trắng cho những lưu dân để giải quyết nước hoa hồng, để những người lưu dân này làm việc cho hắn trước.
Nhưng tấm "chi phiếu" này cũng không phải là không có căn cứ, nhất định hắn sẽ tìm ra cách giải quyết khí hoa hồng Càn Diệp —— điều này dựa theo lời Đường Nhị Đả đã nói, có thể suy ra Bạch Lục ở các dòng thời gian khác nhau.
Nếu Bạch Lục ở dòng thời gian khác có thể tìm được thì Bạch Liễu cũng tự tin rằng khả năng bản thân hoàn thành nhiệm vụ này có xác suất trên 50%.
Là một người chơi dám đặt cược toàn bộ với xác suất thành công hơn 10%, Bạch Liễu hiện đã sử dụng 【 có thể giải quyết khí hoa hồng Càn Diệp】 làm điều kiện tiên quyết của mình, và dùng điều này để đánh lừa người khác
Mãi cho đến khi được Tawil nhắc lại thần dụ, Bạch Liễu mới xác định phương án giải quyết cụ thể 【 khí hoa hồng Càn Diệp】chính là 【 thuốc giải】.
Nếu nước hoa hoa hồng là 【 thuốc độc】, vậy thì 【 thuốc giải】sẽ tương ứng với loại vật chất nào đó có thể pha loãng, hoặc trung hòa được độc tính và tính gây nghiện của hoa hồng Càn Diệp.
Nhưng ở trong trò chơi, từ đầu cho tới giờ Bạch Liễu vẫn không nhận được thông tin nhắc nhở gì liên quan đến 【 thuốc giải】, hệ thống cũng không đưa ra bất kỳ nhiệm vụ tương ứng, từ đó Bạch Liễu suy đoán —— 【 thuốc giải】không hề liên quan đến việc qua cửa trò chơi, nói cách khác nó không liên quan đến nhiệm vụ chính là 【 trở thành giám đốc nhà máy 】
Trong trò chơi kinh dị hoặc trò chơi có cốt truyện thông thường đều sẽ có 3 loại kết cục ——【good】, 【normal】 và 【true】.
Hai loại trước tương đối nhẹ nhàng đơn giản, không cần phải tìm ra hết các thông tin ẩn để qua cửa, đó cũng là cách qua cửa thông thường nhất của người chơi bình thường, nhưng các nhà thiết kế trò chơi cũng thường giấu một câu chuyện sâu sắc, đầy đủ hơn về thế giới trò chơi, khi kết thúc trò chơi mà càng tìm ra được nhiều thông tin thì gọi là 【true ending】.
Muốn đạt được 【true ending】thì đường đi của trò chơi sẽ nguy hiểm hơn, thậm chí đôi khi phải làm điều gì đó hoàn toàn ngược lại với nhiệm vụ chính để kích hoạt một số điểm cốt truyện đặc biệt để lấy thêm thông tin.
Rất rõ ràng 《 Nhà máy Hoa Hồng 》chính là một trò chơi như vậy.
Trước đó Bạch Liễu cũng hành động dựa trên suy nghĩ đó, nhưng hắn chuẩn bị cả 2 con đường, vừa âm thầm bí mật chế tạo【 thuốc độc】trong nhà máy bỏ hoang, đồng thời vừa tìm kiếm dấu vết của 【 thuốc giải】trong nhà máy sản xuất hoa hồng thật.
Để có được lọ thuốc này, hắn cần thêm rất nhiều thông tin —— nhưng điều này phụ thuộc vào Lưu Giai Nghi sẽ tiếp tục thăng tiến trong nhà máy, Bạch Liễu đã giao phần việc này cho cô gái nhỏ.
Bạch Liễu tập trung, nhắm mắt thu lại các cảm xúc trên gương mặt, sau khi hoàn toàn biến thành dáng vẻ của Lưu Giai Nghi thì vén rèm cửa lều trại đi ra ngoài.
Tề Nhất Phảng đang đứng trước lều trại kinh ngạc nhìn đống hoa hồng chất đống như ngọn núi nhỏ.
Tề Nhất Phảng thấy hắn bước ra có chút ngượng ngùng mà gãi gãi đầu: "Anh cứ tưởng rằng em sẽ cần anh giúp chứ .."
Trên tay cậu ta cũng đang cầm một túi nhỏ hoa hồng Càn Diệp, hẳn là Tề Nhất Phảng sợ 【 Lưu Giai Nghi 】hái không đủ nên mang thêm cho cô bé, nhưng hiện tại nhìn lại thì chưa biết ai cần ai giúp đỡ đây.
Bạch Liễu lắc lắc đầu từ chối số hoa hồng của Tề Nhất Phảng, hắn xuyên qua đôi mắt xám xịt của Lưu Gia Nghi nhìn ống khói nhà máy đang phun khói mù mịt, trông giống như một cơ sở chế biến công nghiệp nặng, ánh mắt mờ mịt.
——————————
Trong Nhà máy Hoa Hồng.
Công nhân mới ở khu ký túc xá ở tầng một của Nhà máy Hoa hồng có hàng chục người, không phân biệt giới tính, chen chúc hỗn loạn trên một chiếc giường lớn, không có mùi chua của mồ hôi nhưng lại có mùi tanh tưởi của thịt thối, và một hương thơm thoang thoảng của hoa hồng thoảng qua những mùi hôi thối này.
Hai thứ mùi này hòa quyện thành một thứ mùi vừa thơm phức vừa tanh nồng khiến người ta phải buồn nôn, người lần đầu bước vào sẽ không thể chịu được mùi nồng nặc như thế, phải hít một hơi thật mạnh bên ngoài rồi mới dám đi vào.
Lưu Giai Nghi, hai thành viên của Hiệp Hội Quốc Vương, Đường Nhị Đả và một số các công nhân chế biến khác ngủ chung trên cái giường lớn này.
Sai một ngày làm việc mệt nhọc, công nhân chế biến nghỉ ngơi chưa được ba tiếng đồng hồ thì trời đã sáng.
Lưu Giai Nghi trong ký túc xá mở mắt trước, cô bé đã để lại 【kính bảo vệ mắt bạo tuyết 】cho Bạch Liễu để hắn dễ dàng cải trang, đó là đạo cụ khả thị hóa cuối cùng của cô bé vì thế suốt ngày hôm qua cô bé luôn thao tác mờ mờ mịt mịt.
Nhưng cũng may là hai thành viên Hiệp Hội Quốc Vương đi theo Lưu Giai Nghi có mang theo vài đạo cụ khả thị hóa thường dùng đưa cho cô bé, sau khi cô bé tiếp nhận thì lễ phép nói lời cảm ơn, đổi lại cô bé đã rót một chén thuốc giải nhỏ để ổn định giá trị sinh mệnh của bọn họ.
Hai người này vốn định từ chối, bởi vì đạo cụ này vốn dĩ là chuẩn bị sẵn cho Lưu Giai Nghi, cuối cùng dưới sự kiên quyết của Lưu Giai Nghi thì mang tâm tình phức tạp uống vào.
Bọn họ đều hiểu đây là thói quen của Phù Thủy Nhỏ, cô bé không muốn mắc nợ bất kỳ đồng đội nào.
Mấy ngày trước Lưu Giai Nghi được Bạch Liễu che chở đã nghỉ ngơi rất tốt, hơn nữa hôm qua cô bé không phải lao động vất vả gì, đều là được hai người kia hỗ trợ làm, vì vậy so với mấy người công nhân chế biến khác mồ hôi mồ kê nhễ nhại thì trạng thái thể chất và tinh thần của Lưu Giai Nghi là tốt nhất, cho nên hiện tại cô bé là người duy nhất thức dậy trên chiếc giường chung.
Những người khác, bao gồm cả Đường Nhị Đả vốn có độ nhạy bén cao cũng đã hao hết thể lực, cộng thêm dưới tác dụng thôi miên của hương hoa hồng nồng nặc đã ngủ say như chết.
Nhưng vào ngày đầu tiên, Lưu Giai Nghi đã bị hít một hơi hoa hồng nguyên chất ( mùi hương trên tay Tawil ) từ vua xui xẻo Bạch Liễu, thế nên bây giờ cô bé ít bị ảnh hưởng bởi mùi hương hoa hồng từ nhà máy.
Tuy rằng có đạo cụ khả thị hóa nhưng Lưu Giai Nghi không muốn lãng phí nó, bình thường cô bé vẫn có thể dùng lỗ tai để định vị các hành động xung quanh, thế nhưng vừa mới bước xuống giường thì Lưu Giai Nghi đột nhiên nghe thấy một tràng âm thanh bất thường.
Một loại âm thanh giống như có con nhện bát giác khổng lồ đang bò trên trần nhà không ngừng phun tơ dệt mạng, lắc lư qua lại trên đầu Lưu Gia Nghi tích tích tác tác, động tác rất nhỏ nhưng Lưu Gia Nghi vẫn nghe thấy.
Tiếng thở và tiếng ngáy đều đều của những công nhân nằm trên chiếc giường hẹp, tiếng kêu răng rắc của bức tường bong tróc theo thời gian, cùng với âm thanh loáng thoáng của một thứ gì đó đang kéo đi.
Cô bé đeo đạo cụ khả thị hóa ngẩng đầu nhìn lên trần nhà nhưng chẳng thấy gì cả. Trên những bức tường màu vàng nhạt cũ kỹ và lốm đốm, chỉ có những mảng vôi vữa bị rơi ra và vài vết hoa hồng sẫm đã hun khói hoặc ố vàng, thoạt nhìn trông giống như vết máu khô.
Lưu Giai Nghi nhíu mày —— là một người đã dựa vào thính giác để sinh tồn lâu năm, cô bé tin tưởng thính giác của mình hơn thị lực, đặc biệt là trong một buổi sáng yên tĩnh như vậy, thính giác của cô bé không thể sai được.
Trừ khi thứ này có tồn tại nhưng cô bé không nhìn thấy.
Nghĩ đến đây Lưu Giai Nghi nhanh chóng quyết định lay tỉnh một thành viên Hiệp Hội Quốc Vương bên cạnh, lúc đối phương còn đang nửa tỉnh nửa mê, cô bé dán ở bên tai cậu ta thì thầm dò hỏi: "Suỵt, anh ngẩng đầu lên đi, có thể nhìn thấy thứ gì không?"
Tuy rằng vẫn chưa tỉnh táo hoàn toàn nhưng bản chất các thành viên trong đội giải cứu này là tuân theo mệnh lệnh của phù thủy, cậu không chút do dự ngẩng đầu nhìn lên, một lát sau mê man quay đầu nhìn Lưu Giai Nghi: " ... Đâu có cái gì đâu .."
Đội viên này cũng không nhìn thấy gì cả, vậy vấn đề không phải ở đôi mắt của cô bé —— suy nghĩ của Lưu Giai Nghi thay đổi rất nhanh, cô bé bình tĩnh suy tư.
Trên trần nhà nhất định là có quái vật gì đó, nhưng dùng mắt thường và đạo cụ khả thị hóa đều không thấy, tức là muốn thấy loại quái vật này thì phải phù hợp với điều kiện nào đó.
Nhưng điều kiện này là gì chứ?
Suy nghĩ của Lưu Giai Nghi chạy nhanh như chớp —— Họ chỉ mới vào ở nhà máy này một ngày, cả ngày đều lao động cực nhọc, thông tin hoàn toàn không có đầy đủ, trước mắt mà nói thì nếu dựa vào các manh mối từ nhà máy thì không tìm ra được điều kiện để nhìn quái vật là gì.
Nếu như bình thường thì Lưu Giai Nghi chắc chắn sẽ tạm ngừng ở đây, trước mắt sẽ rời khỏi ký túc xá, đợi đến khi thu thập tin tức đầy đủ thì mới quay lại mở khóa loại quái vật này.
Nhưng hiện tại cô bé có một con đường khác lấy được thông tin, đó là Bạch Liễu.
Trước khi tiến vào trò chơi, Bạch Liễu đã nói cho cô bé nghe về lời tiên tri của Tawil.
Tuy rằng cô bé không biết tại sao hai người này rốt cuộc cứ kỳ kỳ quái quái, trò chơi nào cũng phải đều dính ở bên nhau làm cô bé nổi hết da gà, nhưng nếu Bạch Liễu nói không sai thì Tawil sẽ là boss trùm của trò chơi 《 Nhà máy Hoa Hồng 》này, đêm qua lại còn tới tìm hắn, như vậy trước khi tiến vào trò chơi Tawil truyền thần dụ cho Bạch Liễu có khả năng là nhắc nhở hắn phải lưu ý điều gì đó.
Lưu Giai Nghi nhắm mắt nhớ lại lời thần dụ mà Bạch Liễu kể cho cô bé nghe nhằm tìm kiếm thông tin hữu hiệu trong đó, đồng thời nhỏ giọng lẩm bẩm: "... Đừng dùng mắt phải để nảy sinh dục vọng ..."
Bạch Liễu bị hoa hồng ăn mòn mắt phải, nhưng mắt trái của con hàng này thì không bị gì cả!
Đây là một loại ám chỉ! Tawil ám chỉ Bạch Liễu dùng một con mắt xem đồ vật!
Lưu Giai Nghi bừng tỉnh mở mắt, nhanh tay lẹ chân bịt kín mắt phải của thành viên Hiệp Hội Quốc Vương đang mơ màng bên cạnh, dùng tay nâng cằm đối phương lên, nhắm ngay góc trần nhà mà cô bé nghe thấy âm thanh, giọng điệu lạnh lùng hỏi: "Bây giờ anh có nhìn thấy thứ gì không?"
Thành viên Hiệp Hội Quốc Vương kia vốn còn đang ngái ngủ đột nhiên căng thẳng, con ngươi con rút lại, khuôn mặt buông thõng của cậu ta co giật run rẩy như thể thấy được thứ gì đó kinh tởm lắm. Cậu ta không dám thở mạnh, máu trên mặt nháy mắt bị rút sạch trở nên trắng bệch, tay chân đều mềm nhũn không đứng dậy nổi.
"Thấy, thấy được rất nhiều." Giọng cậu ta run run, nuốt ực nước miếng quay sang nhìn Lưu Giai Nghi, "Phù Thủy Nhỏ, khắp phòng, đều là quái vật."
Chương 194 | Hy sinh bản thân một lần để Lưu Giai Nghi có cơ hội trốn thoát
Hãy like cho tui ! Hãy vote cho tui ! (●'ω`●)
Sau khi nhìn thấy phản ứng của thành viên Hiệp Hội Quốc Vương, Lưu Giai Nghi không chút do dự cởi bỏ đạo cụ khả thị hóa bên mắt phải, chỉ có mắt trái mới có thể nhìn thấy, cô bé ngẩng đầu lên nhìn xung quanh
Trên bốn góc trần nhà ký túc xá là những thứ giống như nhện khổng lồ, hay nói đúng hơn là con người.
Làn da của thứ này tách ra từ đỉnh đầu cho đến phần trên của cơ thể, phần da tách ra không bong từng mảng mà uốn cong ở phần cuối giống như một bông hoa hồng đang nở, trở thành những phần đính cứng giống như chân đốt của loài nhện bám cứng vào tường cho phép chúng di chuyển nhanh chóng.
Lớp vôi vữa trên tường không ngừng bong rớt ra lạo xạo mỗi khi chúng di chuyển tới lui.
Mà ở giữa "bông hồng" người đã bị lột bỏ lớp da, phần xương cốt nhầy nhụa máu thịt đã trở thành nhị hoa của "bông hồng nở" này.
Phần trên của "nhị hoa" là lớp mô dưới da rỉ máu nhớp nháp, cảm giác tươi mới như mới "nở" không bao lâu, khi cử động sẽ rơi ra hỗn hợp máu thịt. Khuôn mặt của chúng lại càng khó nhận ra hơn, có thể nhìn thấy nướu răng trần trụi trắng ởn nhô ra và một đôi mắt lồi lộ ra hơn phân nửa đang nhìn chằm chằm vào những người ở dưới.
Lưu Giai Nghi quay đầu nhìn quanh bốn phía, sắc mặt cô bé âm u hẳn.
Ngoài những con quái vật tương đối lớn này, trong ký túc xá còn rất nhiều con quái vật khác, chúng dường như vẫn chưa "nở rộ" hết, các "nhị hoa" chỉ lộ ra một nửa khuôn mặt, hoặc ít hơn một nửa khuôn mặt. Những con quái vật này có kích thước nhỏ hơn, dường như di chuyển cũng bị hạn chế.
Đám quái vật nhỏ này đa số đều ngủ dưới giường của bọn Lưu Giai Nghi, những đôi mắt ti hí nhỏ xíu xuyên qua ván giường nhìn chằm chằm vào bọn họ, đây cũng là nguyên nhân khiến thành viên Hiệp Hội Quốc Vương vừa nãy sợ đến mất mật.
Một "cánh hoa" nở ra từ con quái vật dưới gầm giường xuyên qua tấm ván giường dính vào tay cậu, vân da đang mấp mô rướm máu, chỉ cần một khoảng cách ngắn nữa thôi thành viên này có thể chạm vào nó.
Bọn họ đã ngủ say sưa suốt cả đêm dưới cái nhìn chòng chọc của đám quái vật vô hình này.
Loại sợ hãi này liên quan đến cảnh tượng hiện tại, cho dù thành viên này đã trải qua rất nhiều sóng gió trong trò chơi, lúc này trong lòng cũng run lên vì sợ hãi.
Cậu ta chưa bao giờ nhìn thấy loại quái vật kỳ quái như vậy, chỉ có thể nhìn thấy bằng một mắt, lại ở cùng bọn họ cả đêm mà không tấn công bọn họ!
Nhưng sự im lặng cả đêm kỳ lạ này sắp bị phá vỡ vào lúc này.
Đám quái vật lớn nhỏ dường như cảm thấy hai người kia có thể nhìn thấy chúng thì đều vặn vẹo đầu quay lại theo nhiều cách khác nhau, nhãn cầu đảo tròn quay về phía họ, những "cánh hoa" màu đỏ tươi nhấp nhô phập phồng, từ từ hình thành một vòng vây tiếp cận Lưu Giai Nghi và những người khác.
Hội viên này run như cầy sấy quay đầu nhìn Lưu Giai Nghi, cậu ta bị dọa đến khóc: ".... Làm sao bây giờ?"
"Em hy vọng là có thể giả vờ như không nhìn thấy đám quái vật này." Lưu Gia Nghi đứng trên giường, mặt tối sầm lại, "Nhưng bây giờ dường như đã muộn rồi, cứ kích hoạt nó trước đã, xem thử có thể giết một con không, nếu không thì chúng ta liền chạy!"
Lưu Giai Nghi vừa nói xong thì những con quái vật to lớn nằm ở tám góc phòng rít lên một tiếng chói tai, tất cả những con quái vật trong toàn bộ ký túc xá bắt đầu chạy về phía Lưu Giai Nghi.
Nhưng kỳ quái chính là những con quái vật này phát ra tiếng động lớn như vậy mà những người ngủ trên giường giống như xác chết, nằm cùng một chỗ không nhúc nhích, không bị đánh thức chút nào, những thứ này chạy vòng quanh công nhân chế biến, không gây ra bất kỳ động tĩnh gì, như thể chúng chỉ tồn tại trong thế giới mà người chơi nhìn thấy.
Nhưng một khi người chơi nhận ra chúng, chúng liền ở trong một chiều không gian với người chơi và có thể giết người chơi.
Mà không có đôi mắt phải đầy dục vọng chính là chìa khóa để phá bỏ chiều không gian để nhìn thấy một thế giới khác trong nhà máy này.
Lưu Giai Nghi bị đuổi theo chạy thật nhanh, cô bé gắng đánh thức một thành viên khác của Hiệp Hội Quốc Vương đang ngủ say, nhưng khi cô bé chạy đến chỗ cậu ta ngủ thì lại không nhìn thấy khuôn mặt của đối phương đâu cả.
Mà là một khuôn mặt của công nhân chế biến nào đó hoàn toàn xa lạ.
Khuôn mặt này đã khô héo và thối rữa như thể đã chết từ lâu, đồng phục chế biến trên người dính đầy bụi và mạng nhện, dùng sức lực của một cô bé 8 tuổi như Lưu Giai Nghi chạm vào cơ thể của người này cũng khiến bộ xương của người đàn ông tan rã, lớp da khô vỡ vụn thành tro bụi.
Lưu Giai Nghi ngẩng đầu lên nhìn xung quanh, ký túc xá vừa rồi chỉ toàn người sống, giờ đã trở thành một nhà xác.
Thoạt nhìn, tất cả chỉ là một màu xám đen, lớp vải trắng bụi bặm phủ quá đầu những xác chết nằm trên cái giường chung, mạng nhện khổng lồ vương vãi khắp nơi, lăn xuống đất cuộn thành những tấm màng rồi lăn khắp nhà, mọi thứ đều đổ nát và chết chóc, lớp bụi trên mặt đất dày đặc đến nỗi chỉ sau hai bước chân sẽ khiến người ta nghẹt thở.
Một thành viên khác vẫn đang chạy điên cuồng nhìn thấy cảnh này liền quay sang Lưu Giai Nghi gào rú: " Phù Thủy Nhỏ, chúng ta đã tiến vào thế giới của quái vật này rồi! Mau nghĩ cách đi! Chúng di chuyển nhanh quá, chúng ta không thể kéo dài được bao lâu đâu!"
Lưu Giai Nghi lưu loát nghiêng người tránh né một cánh hoa sắc bén từ quái vật phóng tới từ phía sau: "Em biết rồi, em đang nghĩ cách đi ra ngoài."
【 Hệ thống nhắc nhở: Chúc mừng người chơi Lưu Giai Nghi kích hoạt Sách quái vật 】
【《 Sách quái vật Nhà máy Hoa Hồng》 đổi mới —— Công nhân thối nát ( 2/3 ) 】
【 Tên quái vật: Công nhân thối nát ( Công nhân chế biến, Công nhân nhà máy và Nhà pha chế nước hoa ) 】
【 Đặc điểm: Những người thuộc tầng lớp thượng lưu đã thích nghi với nước hoa hoa hồng nồng độ thấp đã không còn hài lòng với hương thơm nồng độ thấp nữa, họ phải sử dụng nước hoa hoa hồng với nồng độ ngày càng cao ......】
【...... Khi nồng độ nước hoa hồng họ sử dụng ngày càng cao, họ trở nên rạng rỡ, trẻ trung và xinh đẹp, xanh tươi và hoàn hảo như một bông hoa hồng Càn Diệp nở suốt đời ......】
【...... Nhưng chẳng bao lâu, họ thấy mình ngày càng giống hoa hồng, Năng lượng trong vân da tràn đầy đến mức phải bùng nổ mới có thể hoàn toàn hài lòng. Để trì hoãn sự nở rộ như vậy, những người nghiện nước hoa phải sử dụng nồng độ nước hoa cao hơn để thuần hóa cơ thể, trì hoãn mùa hoa nở của bản thân ....】
【...... Nở hoa là định mệnh của hoa hồng, nếu không chịu khô héo thì chắc chắn sẽ mở ra số phận nở hoa. Những quý tộc điên cuồng xé bỏ bộ mặt đạo đức giả của họ để bộc lộ trái tim thật đẫm máu của họ. Lúc này, những gì bạn thấy là một nhóm của những nô lệ thuộc tầng lớp thượng lưu được nuôi dưỡng bởi hoa hồng, hãy tận hưởng xem lần nở hoa lộng lẫy cuối cùng của họ, nếu bạn từ chối, bạn sẽ bị đưa đến một thế giới khác để ngắm nhìn vinh quang trước đây của họ .........】
【 Nhược điểm:??? ( đang thăm dò ) 】
【 Phương thức tấn công: Hoa hồng gãy cành ( A+ ), tấn công đối thủ bằng động vật chân đốt. 】
Lưu Giai Nghi đọc nhanh mô tả về con quái vật này, đồng thời quay đầu kiếm chỗ núp những kẻ truy đuổi phía sau —— trong trò chơi, trò chơi có bối cảnh thế giới thường ẩn nhiều thông tin trò chơi hơn.
Tên Bạch Liễu thần kinh kia muốn chơi một 【true ending】thì chắc chắn sẽ phải lật tung thế giới này lên, thăm dò tất cả mọi thông tin lớn nhỏ đang bị che dấu của nó thì mới đạt được 【true ending】.
Nhưng trong tình huống này Lưu Giai Nghi chỉ có thể chạy, cô bé không giỏi thể loại đối kháng trực tiếp lấy yếu thắng mạnh.
Mặc dù làm vú em nhưng cũng không muốn khuyến khích hành vi tự tìm đường chết như này, nhưng Bạch Liễu quả thực rất giỏi trong các trận đánh bạc —— nghĩa là hắn không có nổi một phần trăm chiến thắng, vì vậy buộc phải đặt cược mọi thứ.
Mà loại phương pháp chiến đấu này sẽ rất hiệu quả khi đối thủ thực sự mạnh hơn mình rất nhiều.
Người nào giỏi phần nào thì giao cho họ làm phần đó, một mình chịu mọi rủi ro ngược lại mới là cách chiến đấu mạo hiểm nhất —— đây là nguyên tắc chiến thuật của Lưu Giai Nghi, cũng là điều cô bé đã dạy Bạch Liễu trước đây, bây giờ nó sẽ được thực hiện ngay lập tức.
Lưu Giai Nghi hít một hơi thật sâu, thành thật xin lỗi thành viên của Hiệp Hội Quốc Vương đang chạy cuống cuồng né tránh quái vật —— anh ơi, bây giờ em sẽ giao anh cho một tên điên không đáng tin chút nào.
—— anh hợp tác với anh ta nhất định phải cẩn thận đó, tuy rằng anh ta sẽ không để anh chết nhưng cũng không để anh sống dễ dàng đâu.
Lấy chỉ số thông minh của anh thì cứ tin tưởng anh ta là được.
Sau khi mặc niệm xong những lời này, Lưu Giai Nghi click mở giao diện của mình, lấy một lá bài poker A Bích đen từ trong kho đạo cụ.
Hồng Đào Hoàng Hậu cho Lưu Giai Nghi một cặp bài A kỹ năng là Át Cơ và Át Bích.
Nhưng trong trường hợp không có Hồng Đào thì chỉ có lá bài Át Cơ là có tác dụng —— bởi vì kỹ năng của Át Bích gọi là 【 Điện Tâm Đồ 】
Kỹ năng 【 Điện Tâm Đồ 】tức là sau khi Lưu Giai Nghi sử dụng thẻ bài này, cô bé sẽ có thể tiến hành 3 lần hoán đổi thân phận với bất kỳ ai mà cô bé lựa chọn mà đối phương không thể nào kháng cự được.
Lá bài này chỉ hữu dụng khi có sự xuất hiện của Hồng Đào Hoàng Hậu, vì chỉ có cô ấy mới có thể trở thành người mà Lưu Giai Nghi muốn biến thành, sau đó trong tình huống cực kỳ cấp bách mà Lưu Giai Nghi không thể tự mình xử lý, Lưu Giai Nghi có thể lợi dụng cặp bài này để hoán đổi thân phận với Hồng Đào Hoàng Hậu, để Hồng Đào Hoàng Hậu thay cô bé gánh vác nguy hiểm.
—— Đây là bộ thẻ kỹ năng dùng kết hợp, đồng thời cũng là mật mã cứu mạng do Hồng Đào Hoàng Hậu chuẩn bị cho Lưu Giai Nghi trong giải đấu, tương đương với việc hy sinh bản thân một lần để Lưu Giai Nghi có cơ hội trốn thoát.
Kết quả bây giờ đã bị Lưu Giai Nghi đưa cho Bạch Liễu sử dụng.
Lưu Giai Nghi chạy vội chạy vàng thở ra một hơi dài, cô bé nhắm mắt giơ thẻ bài Át Bích lên.
【 Hệ thống nhắc nhở: Người chơi Lưu Giai Nghi có muốn sử dụng kỹ năng ( Điện Tâm Đồ ) không? 】
【 Xác định. 】
Con bích đen trên lá bài bắt đầu xoay tròn nhanh chóng, khuôn mặt của Lưu Giai Nghi trên con bích đen từ từ biến thành Bạch Liễu, đồng thời thân hình khẽ rung động như thể vừa nhảy một bước lên không trung, một giây tiếp theo, 【 Lưu Giai Nghi 】 mở to mắt.
【 cô bé 】 nhìn tình huống trước mặt, nhướng mày lộ ra một nụ cười mỉm.
Làm tốt lắm Phù Thủy Nhỏ! Đã tìm ra được tin tức mà tôi muốn.
#ta_phong_thần_trong_trò_chơi_kinh_dị
#tôi_phong_thần_trong_trò_chơi_vô_hạn
#hồ_ngư_lạt_tiêu
#bạch_liễu