8.[Đam Mỹ] Tân Giới Dạ Ca - V...

By Calomama111

929K 42.9K 6K

Tên: Tân Giới Dạ Ca 新界夜歌 (Lullaby of New Territories) Tác giả: Vân Thôn Nương Nương 云吞娘娘 Thể loại: đam mỹ, hi... More

#Giới thiệu
Chương 01
Chương 02
Chương 03
Chương 04
Chương 05 🍖
Chương 06 🍖
Chương 07 🍖
Chương 08 🍖
Chương 09 🍖
Chương 10 🍖
Chương 11
Chương 12 🍖
Chương 13
Chương 14
Chương 15 🍖
Chương 16 🍖
Chương 17
Chương 18 🍖
Chương 19 🍖
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23 🍖
Chương 24 🍖
Chương 25 🍖
Chương 26 🍖
Chương 27 🍖
Chương 28
Chương 29
Chương 30 🍖
Chương 31 🍖
Chương 32
Chương 33 🍖
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37 🍖
Chương 38 🍖
Chương 39
Chương 40
Chương 42 🍖
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47 (Hết phần chính)
Ngoại truyện: Cửu Châu Tứ Hải Nhất Tôn Trung
Ngoại truyện: Tung hoành Hương giang
Ngoại truyện: Thông báo có baby
Ngoại truyện: Kế hoạch dưỡng thai
Ngoại truyện: Lương Duyên Mỹ Mãn 1

Chương 41

10.3K 608 55
By Calomama111

Edit: Dờ

Nghỉ ngơi một tuần, vết bầm trên người A Minh tan gần hết, vết thương bị mảnh thủy tinh cứa vào má thì còn nhìn thấy rõ. Lăn lộn giang hồ bị bầm dập máu me là chuyện thường tình, huống hồ không bị thương ở chỗ hiểm, bản thân A Minh cũng không quan tâm tới việc bị thương trên mặt.

"Đến rồi, Minh ca."

"Ừ, đi thôi."

Mở cánh cửa xe tải thùng kín ra, A Minh dẫn hai tên đàn em đi đến một nơi rao bán địa ốc, còn chưa tới nơi đã thấy giật mình. Hóa ra khi xe dần lại gần, họ nhìn thấy một đám đông nghìn nghịt ở đằng xa, bao vây chật kín lấy điểm mua bán bất động sản còn chưa bắt đầu mở đăng ký. Mặt đất xung quanh toàn là đầu lọc thuốc lá, báo giấy, thậm chí còn có khăn mặt hoặc chăn do người xếp hàng đem đến. Tiếng ồn ào như náo loạn cả một góc trời, các kiểu tiếng địa phương pha trộn vào nhau, lọt vào tai thì biến thành âm thanh xì xào không rõ.

Tháng Mười đã vào thu, tuy vậy nhưng thời tiết vẫn chưa mát mẻ chút nào, buổi trưa cũng phải tầm hơn ba mươi độ, oi bức nóng nực. Nhưng cho dù có bốc lên mùi mồ hôi nóng nực, tiếng tranh cãi vẫn không dứt, đám đông xếp hàng vẫn vội vã và phấn khởi, trong tay mỗi người đều cầm một túi hoặc một bọc đầy tiền.

"Tiên sư! Đông vãi lều!"

"Mẹ nó, xung quanh chật kín người! Đừng có dựa vào tao, tao vã hết cả mồ hôi ra rồi! Minh ca, để em call bọn kia lại đây."

"Ừ."

A Minh lấy điện thoại ra gọi vào dãy số mà Lâm Triển Quyền đã cung cấp từ trước. Không bao lâu sau, người kinh doanh bất động sản khách sáo sai một người quản lý ra dẫn A Minh vào hơn hai mươi tên nước ngoài đi theo anh vào một cánh cửa phụ để tới chỗ đăng ký.

Đúng 10 giờ, điểm rao bán địa ốc ở Duy Cảnh Loan của Truân Môn chính thức mở đăng ký, một người tóc đen xăm trổ lập tức chui qua dây ngăn cách để vào trong. Những người khác mong chọn được vị trí tốt cũng chạy vào như điên, thậm chí có hơn mười người bị chen lấn xô đẩy tới mức rách hết quần áo, rơi giày rơi dép, đành phải chạy chân trần. Nhưng mà, hơn hai trăm người xếp hàng khổ cực vài tiếng đồng hồ này đi vào mới phát hiện ra, tất cả những căn nhà đã được địa ốc Duy Cảnh Loan bán hết sạch.

Thấy tình huống như vậy, đám đông xếp hàng phí công đã không kiềm chế được lửa giận, phẫn nộ yêu cầu người phụ trách phải đưa ra lời giải thích. Nhưng khoảng chừng 10 giây sau, bất kể là ông già hay thanh niên trai tráng thì đều im bặt, bởi vì những căn nhà họ đặt cọc đã nằm trong tay những tên rõ ràng mang dòng máu Ấn Độ và Pakistan.

Một xấp giấy thật dày, mỗi tờ đại diện cho quyền được ưu tiên lựa chọn của một căn nhà.

Nhìn thấy đám nước ngoài mắt xanh mũi lõ đều đi phía sau A Minh, những người đến mua biết ngay bất động sản đã được chuyển giao cho xã hội đen, bây giờ băng đảng sẽ tùy ý hét giá. Nhưng cho dù họ có biết về việc ấy thì cũng vô ích, thứ nhất đó là xã hội đen, người dân bình thường cơ bản là không dám chống đối; thứ hai, nơi này còn có hơn hai mươi tên Ấn Độ và Pakistan không rõ thân phận, ngay cả xã hội đen còn không dám chọc vào bọn tây lông thì càng đừng nói tới những người mua bất động sản bình thường. Nhất thời, đám người đứng ở nơi đăng ký đành phải từ bỏ sự bức xúc vô dụng, trái lại còn tự hỏi xem mình còn bao nhiêu tiền, liệu có thể mua lại những bất động sản ấy với giá cao hơn hay không.

Vài phút sau, một số người tỏ ra chán nản, ủ rũ cầm túi tiền rời khỏi nơi đăng ký. Những người còn lại thì gào rống thật to, muốn gây chú ý với đám người nước ngoài.

"Tôi thêm một vạn! Bán cho tôi!"

"Thêm một vạn? Tôi thêm hai vạn! Tránh ra...Con mẹ mày, đừng có chen lấn!"

"Năm vạn! Tôi có tiền mặt, bán cho tôi!"

"Ba căn hay năm căn cũng được, chỉ cần có ba tầng trở lên, tôi trả mười hai vạn!"

A Minh ngồi bên cạnh hút thuốc, nhìn đám người đỏ quạch mặt mày, vã mồ hôi vì gào thét, anh đứng dậy đưa hai điếu thuốc cho hai tên đàn em. Có lẽ đây là lần đầu tiên nhìn thấy cảnh tượng như thế này, hai tên thuộc hạ đã theo A Minh nhiều năm nhận lấy thuốc nhưng không hút, chỉ thẫn thờ nhìn đám đông đang vung vẩy tiền mặt.

"Hô....Nhiều tiền thật..."

"Minh ca, nhiều người quá, lần này chúng ta kiếm bộn rồi!"

A Minh nhả một làn khói ra, mỉm cười rồi giơ số "một" lên, nói: "Bảo anh mày tính bài mạt chược thì ok, bảo tính giá bất động sản thì chịu. Nhưng mà Quyền ca bảo, xong chuyện ít nhất phải được con số này."

"Một...một..."

"...Một trăm vạn à..."

Nhìn hai tên đàn em tỏ ra phấn khích, A Minh lắc đầu, để lại một bao thuốc và tiền rượu để trưa nay họ đi ăn cơm với đám người nước ngoài kia.

"Anh mày đi gọi điện thoại, chúng mày trông chừng nhé."

"Rõ!"

"OK, Minh ca cứ đi đi, cứ giao chỗ này cho bọn em!"

A Minh nhanh chóng đi cửa phụ ra ven đường, nhìn một nơi rao bán nhà đất khác ở cách đó không xa, mỉm cười gọi cho Lâm Triển Quyền.

"A lô, Quyền ca, là em đây."

Đầu kia là giọng nói bình thản của Lâm Triển Quyền, hắn hỏi: "Tình huống thế nào rồi?"

A Minh nhìn xung quanh, xác nhận không có ai chú ý thì mới nói: "Lấy được hết bất động sản ở Duy Cảnh Loan rồi. Vị trí đẹp có thể tăng giá gấp tám lần, một số có thể gấp mười, chỗ bình thường cũng gấp hai ba lần giá cũ rồi." A Minh quay đầu lại nhìn nơi đăng ký vẫn còn rất tấp nập, nói tiếp: "Trừ đi khoản tiền phải phát cho người của bọn cớm thì lần này chắc là kiếm được từ một nghìn đến một nghìn năm trăm vạn." (15.000.000 HKD ~ 44 tỷ VND)

"Ừ." Hiển nhiên là Lâm Triển Quyền đã biết việc ấy, không hề ngạc nhiên với con số mà A Minh nói, trái lại còn bảo: "Dặn đàn em của cậu khách sáo với người ta một chút."

A Minh đáp: "Đương nhiên rồi anh, trưa nay còn mời đi ăn ở nhà hàng."

Lâm Triển Quyền lại nói: "Mấy hôm nay đồn cảnh sát Truân Môn đang đi tuần tra hàng ngày, mấy hội quán của lão Bỉnh nghe được thông tin nên sẽ không ra ngoài đâu. Có điều nếu đụng phải người của chúng thì cũng đừng lo, có cớm trông chừng ở gần đó rồi..."

A Minh nghe vậy thì ngẩn người: "Ơ...ở gần chỗ em ấy ạ?"

Lâm Triển Quyền cười đáp: "Đúng thế, nếu tôi đã bảo cậu đến Truân Môn để làm việc thì đương nhiên có chuẩn bị trước." Dừng một lát, hắn nói tiếp: "Lúc trước tôi có bảo Cường ca với Mị tỷ làm thử ở Thuyên Loan mấy lần, tên cớm Lok Sir kia muốn cùng tham gia, lại vừa đúng lúc hắn ta sắp được thăng chức, có thể nhúng tay đến tận Truân Môn... Lúc trước lão Bỉnh có đe dọa tôi, bảo rằng không có việc gì thì đừng bén mảng đến địa bàn của lão. Nhưng bây giờ thời thế thay đổi, tôi muốn xem rốt cuộc ở Truân Môn thì lão là to nhất hay 'lính Nữ hoàng' là to nhất? Lão tự nhận Truân Môn về mình thì nơi đó thật sự là địa bàn của lão sao?"

A Minh vỗ đùi cười: "Hóa ra là vậy, em còn đang thắc mắc sao mình nháo loạn thành thế này mà không thấy đám lão Bỉnh đâu!"

Lâm Triển Quyền nói: "Từ hôm nay trở đi, chỉ cần người của tôi ra ngoài làm việc thì sẽ có cớm tới trông coi giúp. Bây giờ ai cũng muốn kiếm thêm tiền mà, hừ, lão Bỉnh mà biết chuyện thì cũng muốn vơ vét! Lão ta vơ vét cũng được thôi, nhưng phải chờ tôi kiếm ăn xong đã! Chơi bất động sản hơn mở sòng bạc nhiều, hơn cả chạy xe buýt nữa. Lần này nể mặt Tiêu gia, tôi không chặn đường kiếm ăn của lão, nhưng cùng lắm chỉ để lại một miếng canh cho lão mà thôi."

A Minh gật đầu lia lịa, nói: "Quyền ca, em nhất định sẽ bảo ban chúng nó cố gắng làm, chạy bao nhiêu chuyến cũng được! Loại chuyện kiếm hời thế này chỉ mong càng nhiều càng tốt!"

Mua bán bất động sản là cách kiếm tiền phổ biến nhất trong thập niên 90, vốn dĩ nó đã có điểm tương đồng với hình thức kiếm lợi nhuận của các băng đảng xã hội đen, đương nhiên là phát triển với tốc độ cực kỳ nhanh chóng. Ngược dòng nhìn lại lịch sử của bất động sản và sự tăng tỷ giá tiền tệ ở Hồng Kông, về bản chất thì đây cũng là lịch sử làm giàu của một bộ phận những kẻ đầu cơ.

Cuối thập niên 50, trải qua vết thương sau Thế Chiến II, nền công nghiệp của châu Âu không ngừng phát triển, của cải của tư bản cũng liên tục tăng lên. Tới giữa thập niên 60, chính phủ thuộc địa Anh đem một số dây chuyền gia công sơ cấp đã lạc hậu về thuộc địa, sử dụng công nhân chi phí thấp từ Đông Nam Á để kiếm được lợi nhuận chênh lệch, Hồng Kông nằm ở vị trí đắc địa cũng là một trong số đó.

Thập niên 70, một số dây chuyền gia công sơ cấp bị châu Âu đào thải, tư bản đã thông qua một số thủ đoạn kinh tế để chuyển chúng cho những xí nghiệp bản địa, nền công nghiệp của Hồng Kông dần đón ánh bình minh. Thế nhưng, nối gót cuộc khủng hoảng dầu mỏ, khủng hoảng kinh tế, cùng với diễn biến chính trị thay đổi thất thường đã khiến cho người dân trên khắp Cảng đảo cảm thấy hoang mang.

Tới thập niên 80, nữ Nam tước Thatcher viếng thăm đại lục, vô tình bị ngã trước Đại Lễ đường Nhân dân. Tuy đó chỉ là trùng hợp nhưng cũng đủ để làm bùng nổ tất cả những cảm xúc thấp thỏm tích tụ lâu ngày, thị trường chứng khoán, thị trường bất động sản, tài chính và thậm chí là tỷ giá hối đoái cũng đồng thời sụt giảm.

Đến giữa thập niên 80, chính phủ Anh Quốc không còn kỳ vọng nhiều vào việc quản lý Hồng Kông, vì vậy đã dùng thủ đoạn như với tất cả những thuộc địa khác, không ngừng công nghiệp hóa và thúc đẩy mạnh mẽ mua bán bất động sản, tài chính kinh doanh, khiến cho Hồng Kông hoàn toàn trở thành "thành phố tiêu dùng", sau đó rút hết một lượng lớn tài chính. Hệ thống công nghiệp ở Hồng Kông không bền vững, các doanh nghiệp không thể chống lại được sức hấp dẫn của lợi nhuận. Dưới sự bùng nổ lợi nhuận lên đến 50% mỗi năm, rất nhiều xưởng công nghiệp nhẹ phải đóng cửa, các tập đoàn tài chính thi nhau đầu tư vào bất động sản để mong nhận lại được khoản lời lãi kếch xù, bất động sản "sốt" đến nỗi tầng lớp làm công ăn lương cùng cảm thấy hứng thú, vô số những gia đình bình thường cũng mua nhà mua đất theo phong trào. Tới đầu thập niên 90, bong bóng bất động sản ở Hồng Kông bành trướng một cách điên cuồng, giá nhà đất ngày càng leo thang. Từ những người nổi tiếng đến dân thường, ai cũng mong có cơ hội lấy nhà đổi nhà.

Cơn sốt ấy đã sản sinh ra nhiều hình thức kiếm tiền kiểu mới, những ngày này Lâm Triển Quyền đang tiêu rất nhiều tiền để "mua vào, hét giá, bán ra", một bộ thủ đoạn quen thuộc đối với các băng đảng xã hội đen. Bởi "bang chữ Hòa" đã quá nổi danh trên Cảng đảo, nhiều khi hắn không cần tới cửa trao đổi mà vô số những người rao bán bất động sản và các doanh nghiệp sẽ chủ động liên hệ để ăn theo, trong đó, thậm chí có một bộ phận thương nhân cũng thuộc băng đảng xã hội đen. Như vậy, những căn nhà từ mấy vạn đến mấy chục vạn đều bị lũng đoạn trước khi đưa lên sàn giao dịch, sau đó bị hét giá cao để bán lại cho người muốn mua hoặc người có ý định kinh doanh, một số vị trí không bán được thì cũng trực tiếp trả lại cho bên bất động sản. Trừ đi khoản tiền trả cho nhân thủ, số tiền phải chi trả cho những bất động sản ấy gần như bằng 0, nó đã trở thành phương thức kiếm được những khoản lãi kếch xù.

Lâm Triển Quyền cũng kiếm được rất nhiều từ quá trình ấy, trừ đi tiền trả cho nhân thủ làm việc, tiền nộp lên bang hội và tiền hoa hồng chia cho Lạc Sư Sơn, một tháng sẽ có tám nghìn vạn lãi ròng đi vào tài khoản của hắn. (80.000.000 HKD ~ 235.6 tỷ VND)

------------------------

Chị tác giả đang gõ luận văn thì viết nhầm vào chương truyện rồi đăng lên phải không? 🤦
Btw nhìn vào thu nhập 1 tháng của anh Cuền mà gớt nước mắt, sự nghèo khổ hạn chế trí tưởng tượng của tôi.

Continue Reading

You'll Also Like

6.4K 491 16
Truyện kể về một đôi chị em ko cùng cha mẹ do duyên số nên 2 người trở thành chị em và mọi chuyện dần thay đổi kể từ đây.. Couple 9 : ViewJune Và 1...
28.3K 2.3K 30
tui mong hợp cậu và mong chúng ta trùng otp . . . Vã thì viết
36.1K 186 5
⚠H tục, không có tam quan rõ ràng ⚠ Tất cả các tình tiết đều không có thật, đọc để giải trí thôi nè
1.2M 95.4K 55
Tiểu Phúc Tấn Tác giả: Bán Duyên Tu Đạo Thể loại: đam mỹ, cận đại, dân quốc, niên thượng, dưỡng thành, ngọt sủng, HE Số chương: 51 chương