[Đam Mỹ- Cao H] Số Lạ (từ chư...

By junyocp

31.7K 2K 126

Thấy bạn editor bỏ truyện lại một năm nên mị edit tiếp, vì truyện hay, mình không giỏi đọc nghiền ngẫm được Q... More

Chương 23 phần tiếp
Chương 24.
Chương 25. (1)
Chương 25. (2)
Chương 26. (1)
Chương 26. (2)
Chương 27. (1)
Chương 27. (2)
Chương 28. (1)
Chương 28. (2)
Chương 29.
Chương 30.
Chương 31. (1)
Chương 31. (2)
Chương 32. (1)
Chương 32 (2)
Chương 33
Chương 34.
Chương 35. (1)
Chương 35. (2)
Chương 36. (1)
Chương 36. (2)
Chương 37. (1)
Chương 37. (2)
Chương 38. (1)
Chương 38. (2)
Chương 39. (1)
Chương 39. (2)
Chương 40. (1)
Chương 40. (2)
Chương 41. (1)
Chương 41. (2)
Chương 42. (2) H nhẹ
Chương 43
Chương 44. (1)
Chương 44. (2)
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50. Hoàn

Chương 42. (1)

421 40 3
By junyocp

Ngày 17/07/2021

Lục Quy: Nếu thấy lỗi chính tả thì chấm một cái vào đoạn văn đó hộ mình với nhé, mình sẽ tự soát lỗi, nếu rảnh thì viết ra hộ mình luôn 😁😁😁😁

.
.

Tiêu Cát không trả lời cậu, Chiêm Dữ hướng anh nhìn lại, thấy anh nhắm hai mắt, lông mi run rẩy run dữ dội hơn.

Cách rất lâu, Tiêu Cát chậm rãi ngẩng đầu lên, âm thanh có chút khàn, "Anh muốn đi tắm, em có quần áo sạch không cho anh mượn?"

Chiêm Dữ nói một tiếng "Có" buông lỏng anh ra. Cậu trở về chưa lâu, mấy cái rương hành lý cũng còn chồng ở trong phòng, trong tủ nhét một đống lộn xộn. Tiêu Cát cùng cậu đi tới, đến cửa liền bị Chiêm Dữ chặn lại.

"Làm sao vậy?"

"Anh chớ vào." Chiêm Dữ mặt ửng đỏ, chỉ chỉ bên trong, "Có chút loạn."

Tiêu Cát đẩy tay của cậu ra, liếc nhìn bên trong, trong mắt đều là ý cười nhàn nhạt.

Chiêm Dữ đi đến gian phòng bên trong, đá ba cái va ly chắn đường đi tới phòng thay đồ, tìm vài bộ quần áo mình chưa mặc qua. Áo màu trắng rất rộng rãi, khi ngủ mặc rất thoải mái.

Cậu đem quần áo đưa cho Tiêu Cát, Tiêu Cát liếc nhìn hỏi: "Màu trắng? Anh còn chưa thấy em mặc quần áo trắng bao giờ."

"Màu trắng dễ bẩn."

Tiêu Cát cầm quần áo ở trên người anh so một chút, Chiêm Dữ đứng nghiêm.

Tiêu Cát tiến vào đi tắm, Chiêm Dữ an vị ở bên ngoài.

Cửa kính có thể nhìn thấy trong phòng tắm ánh sáng, Chiêm Dữ nhìn qua, xoay người, hướng ghế sô pha đi đến.

Cậu chếch dựa vào trong ghế sô pha, lấy điện thoại di động ra, mất tập trung nhìn mấy lần.

Tin nhắn của Du Tạp nhảy ra ngoài, Chiêm Dữ ánh mắt hạ xuống, nhìn chằm chằm Du Tạp gửi lịch trình tới.

Cậu nhíu nhíu mày, không nghĩ tới ký một cái đại ngôn thôi mà phiền phức như vậy. Anh nghĩ tới ngày đó tuyên bố, nhãn hàng hỏi cậu có yêu cầu gì. Cậu nói muốn mời một vài đầu bếp bánh, đây cũng không phải yêu cầu khó gì, sau đó ngày tuyên bố cậu nhìn thấy Tiêu Cát.

Rất khó đi hình dung cảm giác lại một lần nữa nhìn thấy Tiêu Cát.

Cậu ở trên đài, giống như là con rối bị MC kêu đi ra. Cậu kỳ thực cũng không có kỳ vọng vào việc mình thuận miệng nói cũng được nhãn hàng để tâm, không nghĩ đến Tiêu Cát thật sự tới.

Ở một góc tối, Tiêu Cát ngồi ở đó, tình cờ đèn chiếu qua bên mặt Tiêu Cát, vẫn dễ nhìn y như trước đây.

Cậu còn muốn nhìn nhiều hơn một chút thì đã đến giờ.

Cậu không muốn đi, đứng ở trên đài, ngốc lăng lăng đứng.

Người chủ trì nhỏ giọng thúc giục cậu đã kết thúc, cậu không động đậy, chỉ là muốn chờ, chờ Tiêu Cát liếc mắt nhìn mình một chút.

Em đứng ở trên đài, đứng ở nơi sáng nhất, anh không nhìn thấy em sao?

Cậu trong lòng nghĩ như vậy, cơ hồ là bị lôi xuống đài.

Tiêu Cát cởi quần áo, nước ấm xối lên người, làn da hơi lạnh chậm rãi ấm hơn.

Thời điểm tắm rửa liền dùng chai dầu gội màu xanh lam trên giá, đây là chai Tiêu Cát mang đến trước đây. Hương thơm nhẹ nhàng, Tiêu Cát bóp một chút, xoa xoa lên đầu mấy lần bọt biển liền tràn ra.

Tiêu Cát cúi đầu, nhắm mắt lại, dòng nước từ trên đỉnh đầu chảy xuống, một ít bọt biển treo ở trên da, thân thể nhẹ nhàng lay động, bọt biển liền rớt xuống, cùng nước trôi xuống dưới. Anh mở mắt ra nhìn bụng dưới nhô lên, cái bụng to tướng bám vào thân hình gầy gò khiến thân thể anh nhìn có chút quái dị.

Tiêu Cát thở ra một hơi, vài giọt nước từ trên lông mi rớt xuống, chen vào trong mắt, có chút đau. Anh dùng tay xoa nhẹ hai lần, cầm lấy vòi hoa sen, đem bọt biển trên đầu xả sạch sẽ.

Anh tắm xong, đổi lại quần áo của Chiêm Dữ. Quần áo rất rộng rãi, vạt áo che trên mông, Chiêm Dữ lấy cho anh cái quần hơi lớn, bên ngoài cũng không lạnh, Tiêu Cát không mặc quần, trực tiếp đi ra ngoài.

Tóc anh đã lau khô, mặc áo rộng rãi nên không nhìn thấy cái bụng nhô lên, chân giống như trước đây, thon dài tinh tế, cổ chân nhỏ đến mức một bàn tay cũng có thể nắm. Anh đi tới rồi ngồi xuống bên cạnh Chiêm Dữ, tóc tai xoã tung bay một luồng hương vị, rất tự nhiên nói: "Làm sao không mở ti vi?"

Chiêm Dữ liếc mắt nhìn Tiêu Cát, đứng lên, đi tới phòng ngủ cầm một cái thảm bọc ở trên người anh. Sau đó không nói tiếng nào, cũng chạy đi tắm.

Thời điểm cậu đi ra, trong phòng khách TV đang chiếu quảng cáo mua sắm, MC nói chuyện rất nhanh. Tiếng phổ thông chuẩn mực khiến Chiêm Dữ cũng phải thán phục. Cậu nghiêng tai nghe vài câu, sau đó đi tới ghế sô pha bên kia, liền thấy Tiêu Cát cuốn lấy thảm rút lại ở bên trong.

Anh liền như vậy nằm thẳng trước mặt Chiêm Dữ, quần áo xộc xệch, đập vào mắt Chiêm Dữ là làn da trắng đến phát sáng kia. Chiêm Dữ như là khúc gỗ đứng đã lâu, sau đó di chuyển đến bên cạnh Tiêu Cát, cậu vỗ vỗ vai anh, "Tiêu Cát, đừng ngủ ở đây, vào trong phòng ngủ đi giống nhau đứng đầy lâu, sau đó di chuyển đi đến Tiêu Kết bên người, hắn vỗ vỗ Tiêu Kết vai, "Tiêu Kết, biệt ngủ này, ngủ trong phòng đi."

Tiêu Cát không nhúc nhích, Chiêm Dữ liền gọi một tiếng, một lát sau, anh hơi chuyển hướng chân, nghiêng người sang, một bên má đè lên cánh tay mình, mở mắt ra, mơ mơ màng màng nhìn Chiêm Dữ, "Em tắm lâu vậy, một tập phim truyền hình đều đã chiếu xong luôn rồi." Nói xọg kéo tay Chiêm Dữ, nhíu nhíu mày, "Tay sao lại lạnh như vậy?"

Nắm tay nhỏ nhắn liền trượt, Chiêm Dữ chậm rì rì nghiêng đầu, hướng trên mặt Tiêu Cát xem.

Mới vừa tỉnh ngủ Tiêu Cát nhìn như một đóa kẹo bông, mềm nhũn, ăn thật ngon.

Chiêm Dữ tâm lý rầu rĩ, trời sắp mưa rồi.

Cậu kéo tay Tiêu Cát ra, cách một cái chăn, đem người ôm lên, đi tới phòng ngủ, ở trên giường nhẹ nhàng thả xuống.

Tiêu Cát ở trong lồng ngực của cậu mở ra, lại từ kẹo
bông biến thành con mèo nhỏ, nằm ở trên giường vượt qua thân, chậm rãi xoay người. Cậu quỳ xuống nhéo cái mông một cái, mông chậm rãi hạ xuống, cả xương cột sống đều buông lỏng.

Lúc ngẩng đầu, trên môi đột nhiên nóng lên, Tiêu Cát thân thể mềm xuống dưới, cả người tiến vào trong khuỷu tay Chiêm Dữ. Anh ngửa đầu, Chiêm Dữ liền hôn lên.

"Muốn hôn anh." Đôi môi cọ xát, thanh âm trầm thấp.

Nấm bắt đầu mọc lên trong chiếc quần rộng rãi, Tiêu Cát hơi cúi đầu liền nhìn thấy.

Cuống họng anh có chút khô, trong lòng có chút ngứa ngáy. Khí tức của Chiêm Dữ lại một lần nữa bao lấy anh, hơi nóng khiến anh cảm thấy rằng chỉ một giây sau có thể khiến anh bị thiêu đốt.

Anh cầm lấy tay Chiêm Dữ, hé miệng, đầu lưỡi bị hút đến đau đớn, đôi môi tựa hồ sứt mẻ, mùi vị rỉ rắt tràn ngập tụ hợp với nước bọt không kịp nuốt xuống, khí tức ngổn ngang tất cả đều chen ở bên trong phổi.

Sau lưng Tiêu Cát nóng lên, là bị Chiêm Dữ xoa nóng. Chiếc áo rộng rãi bị vén lên, ngón tay thô ráp nắm lấy đầu vú dựng đứng, gảy hai lần, Tiêu Cát liền phát ra tựa như tiếng khóc nghẹn ngào, nhẹ giọng kêu, để cho cậu đừng nghịch nơi này.

Anh so với trước đây càng thêm mẫn cảm, chỉ là đụng một cái, eo liền mềm nhũn.

Continue Reading

You'll Also Like

84K 3.6K 15
Truyện: Hôm nay tôi đã có O chưa? (今天我有O了吗?) Hán Việt: Kim thiên ngã hữu O liễu ma? Tác giả: Ách Tây Tây Tây (厄西西西) Nguồn: Trường Bội Edit: CeeBee Be...
91.3K 5.7K 55
Tên truyện: Anh đừng có qua đây nha! Tác giả: Tam Nguyệt Đào Hồ Dịch: Voi Còi || Biên tập/chỉnh sửa: Vân Tình Cung Tình trạng: Hoàn thành ...
458K 27.9K 83
Hán Việt: Tiền nam hữu đích hôn lễ Tác giả: Quý Li Chi Tình trạng bản gốc: Hoàn thành Tình trạng bản edit: Chính truyện (Hoàn thành), Phiên ngoại (5...
594K 48.2K 63
Tên gốc: 当红影帝与过气流量 Tạm dịch: Ngài ảnh đế đang hot và cậu nghệ sĩ hết thời Tác giả: Khai Tâm Thị Phúc Ma || 开心是福嘛 Dịch: Ethereal Thể loại: Giới giải t...