{Lizkook ver }MUA VỢ -BẮT LẤY...

By mm3014

59.6K 4.4K 315

Đối với những người từng bị tổn thương về tình cảm rất dễ bị ám ảnh khó mà mở lòng được với ai. Cũng như Jeon... More

Chap 1 duyên vợ chồng của hai người mang họ kép
chap 2 nhiệm vụ vẻ vang
Chap 3 Chon vợ
Chap 4 Cuộc hôn nhân chớp nhoáng
Chap 5 có ck hờ hững cũng như không
chap 6 thà không trọn trinh tiết chứ không mất tâm mình
chap 7 làm chuyện xấu cả đêm
chap 8 không câu nệ tiểu tiết
Chap 9 nói xấu
chap 10 chẳng lẽ cô muốn quyễn rũ tôi
Chap 11 môi lưỡi quấn quýt
Chap 12 Vòng ngọc gia truyền
Chap 13 Đối thủ ngang sức ngang tài
chap 14 về nhà mẹ đẻ
chap 15 nhục nhã
Chap 16 hồ Ly lẳng lơ
Chap 17 đứa con mà vũ nữ sinh ra
chap 18 sự kiên nhẫn đối vs phụ nữ
chap 19 mất thì càng tốt
chap 20 dám cưỡi lên đầu anh
chap 21 không quản lý được cái miệng
chap 22 nợ anh một món nợ nhân tình
chap 23 cơ thể đàn ông
chap 24 tấm lòng mã chiêu
chap 25 Nhảy sông hoàng hà cũng không rửa sạch được
chap 26 người kia rất tức giận
chap 27 anh ta thích tôi
chap 28 giơ cờ trắng đầu hàng
chap 29 bỏ nhà ra đi
chap 30 thư ký kiêm tình nhân
chap 31 tu hú chiếm tổ chim quyên
chap 32 phần quan trọng của hôn nhân
chap 33 sự bình yên trước cơn bão
chap 34 nghĩ vụ của người vợ
chap 35 người đàn ông độc miệng
chap 36 lần đầu tiên hẹn hò
chap 37 gạo nấu thành cơm
chap 38 khách không mời mà tới
chap 39 chọc giân anh
Chap 40 Ghen
chap 41 làm một người phụ nữ xấu xa
chap 42 cái bẫy
chap 43 cô là người phụ nữ của tôi
chap 44 vừa làm vừa nói
chap 45 lần đầu tiên tiếp xúc thân mật
chap 46 sắc lang vây xem
Thông báo - Tâm sự
8/3 🎉🎉🎊🎊
chap47 đúng là đáng chết mà
chap 48 cuộc sống giàu có
Chap 49 nụ hôn bất ngờ
chap 50 khách không mời mà đến
chap 51 trăng tròn không trọn vẹn
chap 52 bị đá rồi
chap 53 đào bới bí mật của cô
chap 54 được yêu chiều mà thấp thỏm lo âu
chap 55 đùa giỡn quá mức
Happy Birth day Lalisa 🎂🎉
chap 56 đàn ông suy nghĩ bằng nửa người dưới
chap 57 vận động quá độ
chap 58 yêu phải một tên vô cùng biến thái
chap 59 ngắm sao là sở thích của phái nữ
chap 60 động lòng
chap 61 chạm vào nỗi đau của anh
chap 62 vợ chồng giả
chap 63 có ẩn tình phía sau
chap 64 uẩn khúc che giấu (1
chap 65 uẩn khúc che giấu (2)
chap 66 uẩn khúc che giấu (3)
chap 67 uẩn khúc che giấu ( 4)
chap 68 uẩn khúc che giấu ( 5)
chap 69 uẩn khúc che giấu ( 6)
chap 70 hạnh phúc trong gương ( 1)
chap 71 hạnh phúc trong gương (2)
chap 72 hạnh phúc trong gương ( 3)
chap 73 hạnh phúc trong gương (4)
chap 74 hạnh phúc trong gương ( 5)
chap 74 hạnh phúc trong gương ( 5)
chap 75 hạnh phúc trong gương (6)
chap 76 cô là cô gái xấu xa ( 1)
chap 77 cô là cô gái xấu xa ( 2)
chap 78 cô là cô gái xấu xa ( 3)
pr truyện mới
chạp 79 cô là một cô gái xấu xa ( 4)
chap 80 cô là một người phụ nữ xấu xa ( 5)
chap 81 cô là 1 cô gái xấu xa ( 6)
chap 83 không có bí mật nào mãi mãi( 2)
chap 84 không có bí mật nào mãi mãi (3)
chap 85 thân thể gần kề tình yêu xa rời
chap 86 thân thể gần kề tình yêu lìa xa
chap 87 thân xác gần kề tình yêu lìa xa
chap 88 Trái Tim là thứ có thể lấy về
Chap 89 thân xác gần kề tình yêu lìa xa
chap 90 trái tim là thứ có thể lấy về
cháp 91 đau lòng với những điều mà cô ấy gặp phải
cháp 92 đau lòng với những điều mà cô ấy gặp phải
chap 93
chap 94 đau lòng vs những điều mà cô ấy gặp phải
chap 95 người đàn ông đói khát lâu ngày
chap 96 người đàn ông đói khát lâu ngày
chap 97 người đàn ông đói khát lâu ngày
Chap 98 lời thề trước phần mộ
chap 99 lời thề trước phần mộ
chap 100 hạnh phúc nhất thời

chap 82 không có bí mật nào mãi mãi (1)

355 30 2
By mm3014

Jeon Jung Kook cầm chìa khóa xe đi thẳng ra khỏi văn phòng, chẳng thèm để ý đến La Nancy. Nhưng cô ta vẫn không từ bỏ ý định, bước ra ngoài theo anh, đồng thời cất cao giọng, nói với theo: “Anh rể, anh làm ơn tin em đi mà. Em xin thề, tất cả những gì em nói đều là thật.”

“Tôi cảnh cáo cô, đừng có bám theo tôi nữa!”

Jeon Jung Kook trừng La Nancy bằng ánh mắt sắc lẻm, quanh người tản ra khí lạnh hung ác nham hiểm, khiến cô ta sợ hãi đến sững sờ. Cô ta đứng im lặng chôn chân tại chỗ, không dám cử động một chút nào, miệng vẫn lẩm bẩm: “Mặc kệ anh tin hay không, những gì em nói đều là thật...”

Lúc Jeon Jung Kook về đến nhà thì Lalisa vẫn chưa về, anh bèn lấy điện thoại ra gọi cho cô: “Đang ở đâu thế?”

“Đang ăn cơm với Rosé . Anh có muốn đến không?”

“Thôi, chỉ muốn nghe giọng em chút thôi. Vậy hai người ăn đi, anh cúp máy đây.”

“Ừm, được rồi.”

Lalisa vừa cúp điện thoại, Rosé liền hỏi: “Ai gọi thế? Chồng cậu hả?”

“Ừ.”

“Coi bộ hai người ở chung với nhau hòa thuận nhỉ.”

“Cũng được.”

Lalisa tựa như có rất nhiều tâm sự: “Rosé ..."

Cô khẽ khàng gọi tên người bạn tốt của mình. Rosé thấy vậy, nhíu mày hỏi: “Sao thế?”

“Cậu có thấy giữa hai người yêu nhau không có thứ gì gọi là bí mật không?”

“Ý cậu là sao?”

“Chẳng hạn như là, cho dù bí mật này sẽ làm tổn thương người kia nhưng cũng không nên giấu, đúng không?”

Cậu có thể nói thẳng ra luôn được không? Não của tớ không có nhiều nếp nhăn lắm, nghĩ không ra đâu.”

Lalisa hơi do dự một lát rồi nói ra sự thật: “Tớ muốn nói thẳng với Jeon Jung Kook về mục đích mà tớ cưới anh ấy.”

Rosé vội lắc đầu với vẻ kinh sợ: “Không được, nhất quyết không được nói.”

“Tại sao chứ?”

“Có người đàn ông nào chấp nhận được việc vợ mình đem mình ra làm công cụ báo thù đâu chứ, chưa kể Jeon Jung Kook còn từng bị phụ nữ lừa.”

“Nhưng không nói ra thì tớ thấy rất áy náy. Tớ cũng do dự lắm, rất nhiều lần muốn mở miệng nói thật với anh ấy, nhưng lại sợ anh ấy không chấp nhận nổi. Tớ rất để ý đến thứ tình cảm khó lắm mới kiếm được này.”

“Nếu đã để ý thì nhất định phải gìn giữ cho thật tốt. Chỉ có đứa nào bị đần thì mới nói thẳng nói thật hết với người đàn ông của mình thôi, thậm chí giữa vợ chồng với nhau cũng vẫn có những lời không thể nói. Đừng tưởng là bây giờ anh ta yêu cậu thì sẽ có thể tha thứ cho cậu. Không nắm chắc trăm phần trăm thì không thể mạo hiểm như thế được.”

Những lời của Rosé càng khiến Lalisa băn khoăn hơn. Trong lòng cô tranh đấu rất nhiều, có một giọng nói đang cổ vũ cô nên thẳng thắn đối mặt, nhưng cùng lúc đó một giọng khác lại cảnh cáo rằng cô không được làm thế.

“Nhưng tớ luôn cảm thấy, dù tớ không nói thì chuyện này cũng không thể giấu lâu được. Chẳng có bí mật nào giấu được mãi mãi cả...”

“Vậy thì ít nhất cũng phải chờ đến khi tình cảm của các cậu mặn nồng hơn. Khi ấy, cho dù anh ta không chấp nhận được thì cũng không nỡ dứt bỏ mối tình này. Cậu không cảm thấy là bây giờ thật sự chưa phải lúc à? Hai người chỉ vừa mới yêu nhau mà thôi.”

Điều khiến Lalisa phân vân mãi chính là đây. Mỗi sáng tỉnh lại, cô đều tự nói với mình rằng hôm nay nhất định phải nói thật mọi chuyện, nhưng mỗi khi trời tối trước khi đi ngủ cô lại tự nhủ, thôi để mai hẵng nói. Cuộc sống từng ngày trôi qua, tâm lý trốn tránh này của cô có thể được giải thích chính xác nhất bằng vài chữ “không dám nói thật”.

Ngoài ra cũng có thể giải thích nó bằng một cách khác, đó là cô chưa đủ tin tưởng vào tình yêu của Jeon Jung Kook.

Lúc này, Jeon Jung Kook ở trong phòng sách để làm việc. Lúc Lalisa trở về, cô đứng ngay cạnh cửa, ló đầu vào cười với anh: “Này, em về rồi đây.”

“Lại đây hôn một cái.”

Jeon Jung Kook vẫy tay gọi, Lalisa nhẹ bước tới gần anh, ngoan ngoãn tặng cho anh một nụ hôn ngọt ngào trên mặt.

Tối nay ăn gì thế?”

“Dù sao cũng không phải là cua.”

Anh cười cười: “Sợ rồi à?”

“Đâu chỉ là sợ, phải là bị dọa mới đúng.”

“Vậy lần sau anh dẫn em đi ăn món Đông Bắc.”

“Được đó, thêm một hũ rượu trắng nữa là tuyệt vời.”

Hai người nhìn nhau cười, sau đó Lalisa lười biếng duỗi người, hỏi: “Anh còn làm lâu không? Em đi tắm trước."

“Ừ, chắc là muộn đấy. Em đi tắm rồi ngủ trước đi.”

Cô gật đầu, quay người đi ra cửa. Lúc sắp bước ra ngoài, Jeon Jung Kook bỗng lên tiếng gọi cô: “Tiểu Lice ."

“Dạ?”

Cô ngoái đầu lại, đôi mắt to tròn trong veo chớp chớp.

Nhìn ánh mắt ấy, những lời đang định nói ra lại bị anh nuốt ngược trở về: “Thôi, không có gì đâu, em đi đi.”

Lalisa phì cười rồi đóng cửa phòng lại cho anh. Jeon Jung Kook thở dài một hơi, cảm thấy may mắn vì vừa rồi không hỏi ra mấy lời không nên hỏi, nếu không thì chắc chắn cô sẽ cảm thấy anh không đủ yêu cô. Bởi vì, khi yêu không phải nên tin tưởng nhau ư?

Lalisa tắm xong liền đi vào căn phòng nhỏ bí mật của mình. Cô lấy ra một chiếc chìa khóa nhỏ, mở ngăn kéo của bàn đọc sách, ở ngay giữa ngăn kéo là quyển nhật ký màu xanh sẫm. Từ khi còn rất nhỏ, cô đã có thói quen viết nhật ký rồi. Bởi vì có quá nhiều chuyện đau lòng mà không thể nào tâm sự hết với người khác, nên việc viết nhật ký đã trở thành cách duy nhất để cô có thể trút hết mọi buồn thương trong lòng.

Khi viết được đến một nửa, cửa mật thất bỗng nhiên bị đẩy ra, Jeon Jung Kook bước vào: “Phải rồi, hôm nay ba em ký hợp đồng mà không có dấu, mai em báo cho ông ấy, bảo ông ấy mang dấu đến công ty để đóng nhé.”

Lalisa không ngờ anh xuất hiện đột ngột như vậy, giật mình hoảng hốt vội đóng quyển nhật ký đang viết dở lại rồi nhét vào trong ngăn kéo, sau đó trả lời với giọng hơi ấp úng: “Được... Được.”

“Em còn chưa tắm nữa à?”

“Em đi đây.”

Cô luống cuống đứng dậy, kéo Jeon Jung Kook đi ra ngoài. Anh quay đầu lại liếc nhìn ngăn kéo bị cô đóng lại khi nãy, sau đó nhìn vẻ hốt hoảng trên mặt cô, không hiểu sao tâm trạng lại chìm xuống.

Lalisa đi vào phòng tắm nhưng
Jeon Jung Kook cũng không rời đi. Anh lại đưa mắt liếc nhìn cửa gian phòng nhỏ bí mật, nhẫn nhịn một lúc rất lâu mà vẫn không kiềm chế được, cuối cùng lặng lẽ quay trở vào trong đó.

Anh đứng im ở trước bàn đọc sách, bàn tay hết nắm lại mở, mở rồi lại nắm. Dù trong lòng anh biết rõ làm thế này là không đúng, nhưng cuối cùng vẫn không thể kìm được mà vươn tay kéo ngăn kéo ra, đôi mắt nhìn vào quyển nhật ký màu xanh sẫm trong đó.

Jeon Jung Kook  nhớ lại những lời của La Nancy và hành vi biểu cảm của La Lisa khi nãy, cuối cùng ôm lấy tâm trạng bất an mà mở quyển nhật ký kia ra.

Anh không giở từ trang cuối ra xem, cũng không mở trang đầu, mà lại nhắm ngay những trang ở giữa. Sau khi quyết tâm đọc được một phần, những gì viết trong đó khiến đầu óc anh như bị nổ tung.

Mười ba tháng ba, trời trong xanh.

Hôm nay, kế hoạch báo thù nhiều năm của mình rốt cuộc cũng thành công được bước đầu. Nghe nói người đàn ông biến thái suốt ngày ly hôn như ăn cơm bữa kia có một người mẹ rất tin vào Phật, vì thế, mình mua chuộc vị cao tăng ở núi Đế Vương, để ông ấy nói với bà ta rằng chỉ có để hai người mang họ kép kết hợp với nhau, thì mới phòng ngừa được tấn bi kịch ly hôn mãi của con trai bà. Thật không ngờ bà ta lại tin theo. Tiếp đó, La Jung Soo và Park Hana chắc chắn sẽ vì mớ tiền làm quà hỏi cưới kếch xù kia mà chấp nhận bán con gái đi. Mà mình, mình chính là lựa chọn tốt nhất. Mình nhất định sẽ nắm lấy cơ hội này thật chắc, khiến cho người đàn ông kia phải yêu mình, sau đó từ từ giẫm đạp những kẻ đã từng cưỡi trên đầu mình khi xưa.

Tay Jeon Jung Kook run lên, quyển nhật ký rơi “bộp” xuống đất. Anh đau đớn nhắm mắt lại, ánh trăng ngoài cửa sổ soi vào gương mặt tái nhợt không chút máu của anh.

Những gì được viết ra sau đó, anh không muốn đọc mà cũng không cần thiết phải đọc nữa. Anh ngơ ngác bước ra khỏi gian phòng nhỏ, cả người hệt như rơi thẳng xuống vực sâu thăm thẳm. Đi vào phòng sách, liếc thấy ly nước được đặt ngay ngắn trên bàn làm việc, anh tức giận cầm lên đập nó thẳng vào tường. Ly vỡ, tay cũng rách, dòng máu đỏ tươi chảy dài theo những ngón tay run rẩy của anh, nhỏ giọt trên sàn nhà, tạo thành một đóa hoa anh túc thê lương đến cùng cực.

Lần đầu tiên bị lừa là do không ngờ tới, lần thứ hai bị lừa là ngu. Dòng máu trong cơ thể Jeon Jung Kook cuồn cuộn tuôn chảy, sôi trào dữ dội, mạch máu như thể muốn nổ tung, khiến anh đau đớn đến nỗi cảm thấy sống không bằng chết.

Cộc cộc, tiếng gõ vang lên trên cánh cửa, giọng nói của Lalisa vọng đến từ bên ngoài: “Kook, sao anh lại khóa trái cửa thế?”

Anh hít sâu một hơi, đường nét cứng ngắc trên gương mặt bỗng khôi phục lại vẻ thường ngày. Anh đứng dậy nhặt ly nước vỡ tan trên đất ném vào thùng rác, sau đó lau sạch vết máu dính trên vách tường rồi mới đi đến mở cửa ra.

“Anh sao thế?”

Lalisa hoảng hốt nhìn anh, nhưng anh chỉ cười cười: “Không sao cả, vừa gục xuống bàn ngủ thiếp đi thôi.”

Anh giấu bàn tay bị thương của mình ở sau lưng, cố gắng không để cho cô nhìn thấy. Lalisa cắn cắn môi: “Đừng làm việc muộn quá, nghỉ ngơi sớm chút nhé.”

“Ừ.”

Nhìn theo bóng lưng dần xa khuất của cô, trong lòng anh như bị khoét thành một cái hố thật sâu, máu chảy ra xối xả từ miệng hố ấy. Vết thương cũ chưa lành, vết thương mới đã đến, anh thật sự không nên mở cánh cửa khóa chặt lòng mình ra, để cho bản thân lại phải bất ngờ chịu thương tổn một lần nữa.

Đêm đã khuya, anh bước ra khỏi phòng đọc sách của mình, từ từ đi vào phòng ngủ. Trong phòng, bên cạnh tủ nhỏ đầu giường, ngọn đèn nho nhỏ tỏa ra ánh sáng vàng nhạt ấm áp vẫn được bật để đợi anh, tia sáng dịu nhẹ phủ lên gương mặt yên bình đang say ngủ của Lalisa. Hô hấp của cô rất đều, hai hàng lông mi thỉnh thoảng sẽ hơi rung lên một chút, giống như cảm nhận được rằng có người đang tập trung ngắm nhìn mình.

Jeon Jung Kook nhẹ nhàng nằm xuống, vươn cánh tay không bị thương ra, ôm lấy vòng eo thon gọn của cô.

Khi ngọn đèn vụt tắt, lòng của anh cũng rơi vào khoảng không tối tăm vô tận.

Sáng sớm hôm sau, Lalisa hé mở cặp mắt còn ngái ngủ ra, ánh vào mi mắt chính là một bên mặt tuấn tú của Jeon Jung Kook. Cô nhẹ nhàng đứng lên, rón rén đi vào trong toilet.

Lúc cô ra ngoài, Jeon Jung Kook đã tỉnh. Anh đang tựa người vào đầu giường, nhả ra những làn khói mỏng manh.

Thấy cảnh này, cô khá là kinh ngạc, bởi xưa nay cô chưa từng thấy anh hút thuốc vào sáng sớm bao giờ. Cô mang theo nỗi nghi ngờ tiến đến, đang định mở miệng thì chợt nhìn thấy băng gạc quấn quanh bàn tay anh: “Tay anh bị gì vậy?”

Jeon Jung Kook cười cười với vẻ cưng chiều: “Không có gì, vô ý chạm phải mảnh kim loại trên giá sách thôi.”

“Nghiêm trọng lắm không? Để em xem một chút.”

“Không sao đâu, rách chút da thôi mà.”

Nói xong, anh dập tắt nửa điếu thuốc còn lại trên tay, vén chăn bước xuống giường, Lalisa vội vàng lấy một cái áo sơ mi từ trong tủ ra đưa cho anh. Mặc áo xong, Jeon Jung Kook vào phòng tắm tắm thật sạch, sau đó đứng cạnh tấm gương ở cạnh bồn rửa mặt, khóe môi từ từ cong lên thành một nụ cười cay nghiệt mà tuyệt vọng.

Trước khi ra cửa, Lalisa vẫn đeo cravat cho anh như thường ngày, cũng không hề phát hiện ra anh có biểu hiện khác lạ nào. Đột nhiên, anh hỏi một câu với giọng điệu mang đầy ý nghĩa sâu xa: “Em có gì muốn nói với anh không?”

Continue Reading

You'll Also Like

42.2K 2.7K 57
Tác giả: JudithAnnabella Edit: Doris Tóm tắt: Wonderland là một nơi tràn ngập sắc màu và những điều kì diệu, nhưng có ai biết được bí mật đằng sau nó...
313K 22.7K 124
Hôm nay lại đang trêu chọc mẹ kế - Chước Chước Nhân vật chính: Tô Mạn x Nguyễn Đào Edit: phuong_bchii
753K 51.5K 105
Tên: Sau Khi Thoả Thuận Kết Hôn Tôi Muốn Ly Hôn Cũng Không Được 协议结婚后我离不掉了 Tác giả: Bách Hộ Thiên Đăng 百户千灯 Độ dài: 99 Chương + 12 phiên ngoại Tình...