{Lizkook ver }MUA VỢ -BẮT LẤY...

Od mm3014

59.6K 4.4K 315

Đối với những người từng bị tổn thương về tình cảm rất dễ bị ám ảnh khó mà mở lòng được với ai. Cũng như Jeon... Více

Chap 1 duyên vợ chồng của hai người mang họ kép
chap 2 nhiệm vụ vẻ vang
Chap 3 Chon vợ
Chap 4 Cuộc hôn nhân chớp nhoáng
Chap 5 có ck hờ hững cũng như không
chap 6 thà không trọn trinh tiết chứ không mất tâm mình
chap 7 làm chuyện xấu cả đêm
chap 8 không câu nệ tiểu tiết
Chap 9 nói xấu
chap 10 chẳng lẽ cô muốn quyễn rũ tôi
Chap 11 môi lưỡi quấn quýt
Chap 12 Vòng ngọc gia truyền
Chap 13 Đối thủ ngang sức ngang tài
chap 14 về nhà mẹ đẻ
chap 15 nhục nhã
Chap 16 hồ Ly lẳng lơ
Chap 17 đứa con mà vũ nữ sinh ra
chap 18 sự kiên nhẫn đối vs phụ nữ
chap 19 mất thì càng tốt
chap 20 dám cưỡi lên đầu anh
chap 21 không quản lý được cái miệng
chap 22 nợ anh một món nợ nhân tình
chap 23 cơ thể đàn ông
chap 24 tấm lòng mã chiêu
chap 25 Nhảy sông hoàng hà cũng không rửa sạch được
chap 26 người kia rất tức giận
chap 27 anh ta thích tôi
chap 28 giơ cờ trắng đầu hàng
chap 29 bỏ nhà ra đi
chap 30 thư ký kiêm tình nhân
chap 31 tu hú chiếm tổ chim quyên
chap 32 phần quan trọng của hôn nhân
chap 33 sự bình yên trước cơn bão
chap 34 nghĩ vụ của người vợ
chap 35 người đàn ông độc miệng
chap 36 lần đầu tiên hẹn hò
chap 37 gạo nấu thành cơm
chap 38 khách không mời mà tới
chap 39 chọc giân anh
Chap 40 Ghen
chap 41 làm một người phụ nữ xấu xa
chap 42 cái bẫy
chap 43 cô là người phụ nữ của tôi
chap 44 vừa làm vừa nói
chap 45 lần đầu tiên tiếp xúc thân mật
chap 46 sắc lang vây xem
Thông báo - Tâm sự
8/3 🎉🎉🎊🎊
chap47 đúng là đáng chết mà
chap 48 cuộc sống giàu có
Chap 49 nụ hôn bất ngờ
chap 50 khách không mời mà đến
chap 51 trăng tròn không trọn vẹn
chap 52 bị đá rồi
chap 53 đào bới bí mật của cô
chap 54 được yêu chiều mà thấp thỏm lo âu
chap 55 đùa giỡn quá mức
Happy Birth day Lalisa 🎂🎉
chap 56 đàn ông suy nghĩ bằng nửa người dưới
chap 57 vận động quá độ
chap 58 yêu phải một tên vô cùng biến thái
chap 59 ngắm sao là sở thích của phái nữ
chap 60 động lòng
chap 61 chạm vào nỗi đau của anh
chap 62 vợ chồng giả
chap 63 có ẩn tình phía sau
chap 64 uẩn khúc che giấu (1
chap 65 uẩn khúc che giấu (2)
chap 66 uẩn khúc che giấu (3)
chap 67 uẩn khúc che giấu ( 4)
chap 68 uẩn khúc che giấu ( 5)
chap 69 uẩn khúc che giấu ( 6)
chap 70 hạnh phúc trong gương ( 1)
chap 71 hạnh phúc trong gương (2)
chap 72 hạnh phúc trong gương ( 3)
chap 73 hạnh phúc trong gương (4)
chap 74 hạnh phúc trong gương ( 5)
chap 75 hạnh phúc trong gương (6)
chap 76 cô là cô gái xấu xa ( 1)
chap 77 cô là cô gái xấu xa ( 2)
chap 78 cô là cô gái xấu xa ( 3)
pr truyện mới
chạp 79 cô là một cô gái xấu xa ( 4)
chap 80 cô là một người phụ nữ xấu xa ( 5)
chap 81 cô là 1 cô gái xấu xa ( 6)
chap 82 không có bí mật nào mãi mãi (1)
chap 83 không có bí mật nào mãi mãi( 2)
chap 84 không có bí mật nào mãi mãi (3)
chap 85 thân thể gần kề tình yêu xa rời
chap 86 thân thể gần kề tình yêu lìa xa
chap 87 thân xác gần kề tình yêu lìa xa
chap 88 Trái Tim là thứ có thể lấy về
Chap 89 thân xác gần kề tình yêu lìa xa
chap 90 trái tim là thứ có thể lấy về
cháp 91 đau lòng với những điều mà cô ấy gặp phải
cháp 92 đau lòng với những điều mà cô ấy gặp phải
chap 93
chap 94 đau lòng vs những điều mà cô ấy gặp phải
chap 95 người đàn ông đói khát lâu ngày
chap 96 người đàn ông đói khát lâu ngày
chap 97 người đàn ông đói khát lâu ngày
Chap 98 lời thề trước phần mộ
chap 99 lời thề trước phần mộ
chap 100 hạnh phúc nhất thời

chap 74 hạnh phúc trong gương ( 5)

418 39 1
Od mm3014

Ý thức được rằng mình đang nghĩ đến những điều không nên nghĩ, anh lắc đầu rồi mỉm cười vẫy tay với Lalisa: "Em có muốn chụp ảnh lưu niệm không?"

"Muốn."

Lalisa lập tức đồng ý.

Jeon Jung Kook lấy máy chụp ảnh mà mình đã chuẩn bị kỹ càng trước đó ra, nghiêm túc chụp cho cô mấy bức có phong cách hoàn toàn khác nhau. Lalisa vui vẻ chạy đến: "Chỉ có một mình em thôi thì rất vô vị, chúng ta chụp ảnh chung đi."

"Ừ được."

Jeon Jung Kook dùng tiếng Anh lưu loát của mình trao đổi với một người Mỹ. Người này nhận lấy chiếc máy trên tay anh, chụp cho hai người tấm ảnh chung đầu tiên.

"Rất đẹp đó."

Lalisa nhìn chằm chằm vào bức ảnh của mình trong chiếc máy kỹ thuật số, khó nén được nụ cười rực rỡ trên môi.

"Tiếp đây muốn đi đâu?"

"Nhà thờ Thánh Tâm."

"Được."

Jeon Jung Kook  trêu cô: "Em chưa từng đến Paris mà có vẻ hiểu rất rõ kiến trúc ở đây nhỉ."

"Đương nhiên, chưa ăn thịt heo nhưng cũng phải thấy heo chạy rồi chứ."

Nhà thờ Thánh Tâm được xây dựng trên đồi cao Montmartre, là một nhà thờ Thiên Chúa giáo mang phong cách Byzantine. Đồi cao Montmartre là một sườn dốc thoải, được trang trí bằng những ngọn đèn đường trang nhã, lấp lánh ánh neon, đậm chất của một vùng phố núi, là một nơi tràn ngập sự tình yêu nhẹ nhàng và những chú sơn ca hót về đêm. Nơi đây hội tụ hơi thở lãng mạn nồng nàn nhất Paris, cũng là một nơi dịu dàng bao dung tôn giáo, nghệ thuật và tình yêu một cách hài hòa. Trên khắp sườn núi cách xa sự náo nhiệt của thành thị này ngập tràn tình thơ ý hoạ khiến cho nhà thờ Thánh Tâm hùng vĩ cũng được khoác lên mình một màu lãng mạn như trong những câu chuyện cổ tích. Mọi thứ ở đây đều đều trắng tinh và vô cùng tao nhã. So với nhà thờ Đức Bà ở Paris thì nhà thờ Thánh Tâm là biểu tượng tôn giáo gần gũi với dân chúng bình thường hơn. Nó là một thiên đường thần thánh ở gần trần gian đầy hỗn loạn này nhất. Dưới chân của nó, vô số tiệm tạp hóa chen chúc nhau, trong không khí tràn ngập hương thơm đồ ăn. Những ngày trời đẹp thì du khách đến đây nhiều như dệt cửi, cảnh vật và con người trong tranh hay ngoài tranh cũng đều tươi đẹp và động lòng người như thế. Tiếng nhạc du dương của đàn organ từ bên trên đồi cao Montmartre như bao lấy cả thành phố Paris, quả thực là khoảnh khắc yên tĩnh hiếm có của nơi đây.

Vào trong nhà thờ, Lalisa khẽ kéo ống tay áo của Jeon Jung Kook: "Chúng ta vào cầu nguyện đi?"

"Ừ, được, em cứ đi đi."

"Cái gì mà em đi chứ, anh không đi sao?"

"Đàn ông mà cầu nguyện cái gì."

"Chủ nghĩa đàn ông của anh lại bộc phát nữa đấy à? Không được, anh nhất định phải đi."

Lalisa im lặng kéo cánh tay của anh đến trước mặt tượng thần. Sau đó cô chắp hai tay tạo thành hình chữ thập, cung kính âm thầm cầu nguyện: "Thần vạn năng, xin hãy ban cho con và người đàn ông bên cạnh sức mạnh vạn năng, cho cả đời cả kiếp của chúng con đều không phải xa nhau, cùng nắm tay đến cuối đời."

Cô mở mắt ra rồi liếc nhìn Jeon Jung Kook: "Anh cầu nguyện chưa?"

"Cầu rồi."

"Cầu điều gì?"

"Nói rồi sẽ mất linh."

"Không sao, nói đi, em muốn biết."

Jeon Jung Kook hắng giọng: "Thần vạn năng, nguyện vọng của tôi là ngài hãy chấp nhận nguyện vọng của người yêu đang ở bên cạnh tôi đây, xin hãy thực hiện nguyện vọng của cô ấy, đồng thời cũng đừng quên tôi."

Hừ, Lalisa bực mình bới móc: "Cái gì chứ, chẳng có tí thành ý nào cả."

Trời tối dần, hai người rời khỏi nhà thờ Thánh Tâm, bước vào một nhà hàng ở dưới chân núi ăn món đặc sản của địa phương. Lalisa không muốn về khách sạn sớm như vậy, thế là cô đề nghị đi đến sông Seine dạo một vòng.

Sông Seine ban đêm xinh đẹp như một bức tranh, gió vờn qua khuôn mặt tạo nên sự thoải mái khó diễn tả được thành lời. Hai người đi dọc theo bờ sông một lát, Lalisa cảm thấy khô họng bèn mở miệng: "Em cảm thấy hơi khát rồi."

Jeon Jung Kook dừng chân lại: "Anh đi mua nước cho em."

"Anh đi mua ở đâu, hình như gần đây không có cửa hàng nào cả."

"Anh biết ở đâu có bán, em cứ đứng đây chờ một lát, anh sẽ trở lại ngay."

"Được rồi."

Jeon Jung Kook xoay người, đi được mấy bước lại quay đầu dặn dò: "Đừng có đi đâu hết, em mà lạc đường thì anh không chịu trách nhiệm đâu nhé."

Lalisa khẽ cười: "Biết rồi mà."

Lúc bóng dáng của Jeon Jung Kook biến mất, Lalisa buồn chán quanh quẩn ở tại chỗ. Đột nhiên, cô bị âm thanh rock and roll bất ngờ xuất hiện thu hút sự chú ý. Cô nhìn quanh khắp nơi, nhanh chóng xác định được tiếng nhạc rock này được truyền đến từ phía Đông.

Nghĩ rằng trong thời gian ngắn thì Jeon Jung Kook cũng chưa về đến nơi, cho dù về thì cũng có thể liên lạc bằng điện thoại nên dưới sự dẫn dắt của lòng hiếu kỳ, cô men theo tiếng nhạc đi đến một khối đất trống rất náo nhiệt.

Lalisa phải gắng sức lắm mới có thể chen đến chỗ phía trước đám người, hóa ra là một ban nhạc lang thang. Ba người đàn ông và một người phụ nữ, người hát chính dẫn đầu vô cùng đẹp trai, giữ phím trong tay, anh ta biểu diễn bài "Trời cao biển rộng" của ban nhạc Beyond một cách quên mình. Beyond cũng là một ban nhạc mà Lalisa rất thích. Ở một địa điểm xa lạ nơi đất khách quê người như thế này lại nghe được tiếng hát của người Hàn Quốc khiến cô cảm thấy rất bất ngờ và xúc động. Đến lúc bài hát kết thúc thì Lalisa vỗ tay rất nhiệt liệt, rồi lấy ví ra khỏi túi nhưng ngay lúc chuẩn bị rút tiền thì một đôi tay hướng về phía cô, giật mất cái ví nhanh như chớp rồi vội lao vụt đi.

"Tên cướp kia, đứng lại đó cho tôi!"

Lalisa tức giận hét lên rồi nhấc chân đuổi theo.

Cô là một cô gái, cho dù chạy nhanh đến mấy thì cũng không thể so với đàn ông được. Ngay lúc đang tuyệt vọng thì đằng sau đột nhiên có một người phóng vượt qua trước mặt, đuổi theo giúp cô.

Vừa nghĩ đến thứ quan trọng trong ví tiền, cô sốt ruột nên bước nhanh hơn, quên luôn việc Jeon Jung Kook đang đi mua nước cho mình.

Có lẽ là kẻ cướp kia đã không còn sức để chạy nữa nên hắn ta quăng chiếc ví xuống đất, rồi chui vào cánh rừng đen như mực.

Lalisa cũng gần như kiệt sức. Cô ngồi xổm trên mặt đất rồi há miệng thở dốc, người đàn ông kia nhặt bóp tiền lên rồi đưa lại cho cô: "Nhìn thử xem có thiếu thứ gì hay không?"

Cô từ từ ngẩng đầu lên, ngạc nhiên phát hiện ra, người đàn ông giúp cô đuổi theo kẻ cướp chính là người hát chính của ban nhạc lang thang lúc nãy, chính là chàng trai vô cùng đẹp mắt kia.

"Cảm ơn, cảm ơn rất nhiều."

Cô cảm kích nhận lại chiếc ví, nhanh chóng kéo khóa ra. Khi nhìn thấy bức ảnh chụp chung của mình và Jeon Jung Kook vẫn còn thì sự lo lắng trong lòng mới vơi đi bớt.

"Có mất cái gì không?"

"Không có, thật sự rất cảm ơn anh."

Cô lại nói cám ơn tiếp, người đàn ông mỉm cười: "Không cần khách sáo, chỉ là chuyện nhỏ mà thôi."

"Đúng rồi." Cô lấy mấy tờ đô la Mỹ từ trong bóp ra: "Anh hát rất hay, tôi rất thích."

"Thích là được rồi, tiền thì khỏi đi."

"Tại sao?"

Ca sĩ lang thang đi hát là để kiếm tiền sinh sống mà, người này thực kỳ lạ, người ta trả tiền cho thì lại không cần.

"Tôi có công việc ổn định, đêm nay chỉ là sự hứng khởi nhất thời mà thôi. Tôi biểu diễn miễn phí cho mọi người để lấy tiền làm từ thiện."

"Ồ, ra là vậy."

Cô xấu hổ cười cười, cảm thấy mình cũng hơi thực dụng rồi. Suýt chút nữa thì cô đã quên, ước mơ là thứ không thể đong đếm bằng tiền được.

"Cô đến đây một mình à?"

Lúc này Lalisa mới nhớ đến Jeon Jung Kook, cô vỗ đầu một cái: "Ôi, tiêu đời, tôi đến đây với chồng, anh ấy không thấy tôi thì chắc sẽ sốt ruột lắm cho mà xem."

"Không sao đâu, cô hãy gọi điện thoại cho anh ấy đi."

"Đúng đúng."

Cô luống cuống cho tay vào túi áo, sắc mặt lại đột nhiên trầm xuống: "Tiêu thật rồi, hình như di động của tôi đã rơi mất rồi."

Người đàn ông khẽ nhún vai: "Không có xui như vậy chứ?"

"Ôi, vậy phải làm sao bây giờ? Đây là chỗ nào nhỉ?" Lalisa nôn nóng như sắp phát điên.

"Đừng lo lắng quá, cô cứ về chỗ mà hai người tách ra trước đó đi, chắc là anh ấy đang chờ cô."

"Ừ được, vậy còn anh?" Cô nghĩ chắc là bạn bè trong ban nhạc vẫn đang ở tại chỗ chờ anh ta.

"Đi cùng đi."

Hai người sóng vai đi về, Lalisa tò mò hỏi: "Anh tên gì thế?"

"Jung Hoseok, còn cô?"

"Tôi tên là Lalisa, tên của anh thật là lạ đó, sao lại có họ Jung nhỉ."

"Cô chưa từng nghe thấy họ này sao?"

"Chưa."

"Nhà văn người Hàn JungJin họ gì?"

"Jung."

"Vậy bây giờ cô có còn cảm thấy lạ nữa không?"

"Không cảm thấy." Lalisa nghĩ ngợi rồi suy đoán: "Không lẽ anh và JungJin có họ hàng với nhau?"

"Không phải, sao JungJin lại có họ hàng làm âm nhạc được chứ."

Cô khẽ cười: "Nói như vậy thì họ hàng của nhà văn đều phải làm nhà văn sao."

"Cho dù không phải là nhà văn thì ít nhất cũng phải liên quan đến văn học một chút. Giống như Từ Chí Ma sáng tác thơ, còn Băng Tâm là tác giả văn học vậy."

Lalisa hơi kinh ngạc: "Xem anh không giống như là người làm âm nhạc lắm, hẳn là anh đã từng đọc rất nhiều sách nhỉ?"

Ánh mắt của Jung Hoseok hơi tối lại: "Thời đại này, người chưa từng đọc sách cũng có thể giả vờ như đã từng đọc rất nhiều, đâu có gì lạ đâu."

Lúc đi đến bờ sông, nơi mà cô và Jeon Jung Kook vừa chia tay, Lalisa lại cảm ơn lần nữa: "Hôm nay thật sự là nhờ anh cả."

"Đừng khách sáo."

Jung Hoseok nhìn đồng hồ trên cổ tay mình: "Giờ cũng muộn quá rồi, tôi ở đây chờ với cô nhé. An ninh ở nước Pháp không tốt hơn Hàn Quốc của chúng ta bao nhiêu đâu."

Lalisa lại càng có thiện cảm hơn với anh ta: "Cảm ơn anh nhiều."

"Đã bảo là đừng khách sáo mà, cô mà cứ như vậy nữa thì tôi sẽ đi đó."

"Được được, tôi không khách sáo nữa."

Hai người ngồi xuống chiếc ghế ven đường, sau đó bắt đầu tán gẫu với nhau. Lalisa nói chuyện với anh ta rất hợp ý, cô đột nhiên nói: "Sao tôi có cảm giác anh rất quen nhỉ? Có phải là tôi đã gặp anh ở đâu rồi không?"

Jung Hoseok bật cười: "Người quen hay không quen tôi đều nói như vậy hết, ai bảo tôi có một khuôn mặt như minh tinh chứ, đây quả thực là một gánh nặng mà."

"A, không ngờ anh còn tự luyến như vậy đó."

Lalisa vừa mới dứt lời liền nghe được tiếng kêu quen thuộc từ xa, cô đột nhiên đứng dậy: "Hình như chồng tôi đến rồi."

Cô chạy theo hướng âm thanh rồi dùng sức vẫy tay: "Jeon Jung Kook, em ở đây nè."

Jeon Jung kook vừa nhìn thấy cô liền vội vàng chạy đến, thở hồng hộc chất vấn: "Em chạy đi đâu thế hả?"

"Em đi nghe ban nhạc hát, ai ngờ..."

"Anh đã bảo là em không được đi lung tung mà? Sao em lại không biết nghe lời vậy hả!"

Sắc mặt của Jeon Jung Kook vô cùng u ám, Lalisa chột dạ đáp lời: "Xin lỗi, em chỉ tò mò nên mới muốn đi xem một chút thôi, ai ngờ ví tiền của em lại bị người ta cướp. Em đuổi theo hắn ta nên bị rơi mất điện thoại. Cuối cùng, chẳng còn cách nào để tìm anh nên đành phải đứng ở đây đợi."

"Sao tên cướp đó không cướp em đi luôn đi?"

Cô cười tủm tỉm nói: "Sao có thể cướp một người lớn như em đi được chứ, mà nếu có thế thật thì em cũng không sợ đâu, sẽ có người đến cứu em mà."

"À đúng rồi, em giới thiệu với anh một người hùng này."

------------------------------------------------------

Mn nghỉ lễ vv nha hôm qua nghỉ quên đăng hihi 😆😆 dạo này đầu óc mình cứ như kiểu não cá vàng ý

Pokračovat ve čtení

Mohlo by se ti líbit

155K 16.4K 77
Em gom nhặt tất cả may mắn đặt cược vào một mối tình thời niên thiếu. Đôi khi em tự hỏi liệu nó có đáng hay không? Nhưng cảm ơn Thế Hưng, đã thắp sán...
315K 22.9K 125
Hôm nay lại đang trêu chọc mẹ kế - Chước Chước Nhân vật chính: Tô Mạn x Nguyễn Đào Edit: phuong_bchii
6.6K 513 15
Thứ tình cảm nhất thời ấy, vô tình lại là một hạnh phúc lâu dài. "Truyện chuyển ver chưa có sự cho phép của tác giả, sẽ xóa bất cứ lúc nào"
33.1K 1.3K 41
" cảm giác yêu một người không yêu mình như thế nào ? "