Chương 22 ☑ Anh là người tốt

269 34 1
                                    




Từ chuyện buổi tối hôm đó, Quyền Chí Long nhất quyết không đi đường đó nữa. Hắn chấp nhận đi con đường vòng xa hơn, nhưng được một điều là an toàn hơn. Thắng Hiền cũng nhận thêm một quy định mới đó là không phép đi đâu một mình, phải luôn có hắn theo cùng.

Hai người đang ở trong phòng trọ, khi cậu vừa có ý định đứng lên Chí Long liền hỏi ngay "Muốn đi đâu đó?"

Không biết cho đến khi nào hắn mới thôi làm vẻ mặt hung dữ đó với Thắng Hiền "Em chỉ muốn đi toilet thôi. Muốn đi chung à?"

"Cái này thì không cần đi chung."

Tuy là bây giờ hắn có khắt khe với cậu nhưng chung quy vẫn là Chí Long đang lo lắng cho cậu. Điều này làm Thắng Hiền rất vui.

Vào một lần khi đang đứng trong quầy thanh toán Thắng Hiền đã gặp được một người quen. Người đó còn rất phấn khích khi thấy cậu.

"Thắng Hiền! Là em đó à Thắng Hiền!!! Mừng quá, có thể gặp lại em sớm như thế này."

Quyền Chí Long xếp hàng trong kho, nghe tiếng của ai đó liên tục gọi tên Thắng Hiền thì hắn mới tò mò đi ra. Không lẽ là một đám học sinh nào đó lại đến làm phiền cậu? Chí Long đi ra thì bắt gặp cảnh tượng có một người đàn ông lạ mặt đang nhào đến ôm Thắng Hiền. Lúc này đôi mắt của hắn nếu có thể phát ra tia lửa thì tên đó sẽ bị thiêu rụi đầu tiên.

"Thắng Hiền, anh bị mất liên lạc với em không biết phải như thế nào. May mắn có thể gặp lại em."

"Được rồi, được rồi trước tiên hãy buông em ra. Đây là chỗ làm việc."

Ngay khi vừa buông ra, cậu đã thấy Chí Long đang đứng chằm chằm nhìn hai người rồi. Thầm trách cái người trước mặt không có chút ý tứ nào. Hi vọng hắn không hiểu lầm cậu. Làm huề với Chí Long là chuyện rất khó đấy.

"Thằng Hiền này, sao em lại làm việc ở đây? Em mở cửa hàng này ra à?"

"....Không phải thế. Em chỉ là nhân viên."

Nhận được câu trả lời, người kia nhưng không tin vào tai mình. Còn tưởng là đang nói đùa "Em giỡn gì kì thế, nhà em đủ tiền mua luôn cả cái cửa hàng tiện lợi bé tẹo này còn gì."

"Anh về nước rồi có chuyện gì không? Về rồi sẽ đi chứ?" Thắng Hiền muốn đổi đề tài một chút, không muốn trả lời quá nhiều câu hỏi về công việc hiện tại của cậu nữa.

Người kia vui vẻ nói "Anh về đây để nói chuyện nghiêm túc với em."

Lý Thắng Hiền nhíu mày "Nói chuyện với em? Chuyện gì?"

"Là chuyện của chúng ta đó. Anh cảm thấy mình đã suy nghĩ rất kĩ rồi nên sẽ quay về với em!"

Thắng Hiền ngạc nhiên, sau đó rất dứt khoát nở một nụ cười "Nếu là chuyện của chúng ta thì đã kết thúc từ lâu rồi. Đừng có mà nhắc lại nữa. Anh đến mua hàng xong thì có thể rời đi rồi."

Quyền Chí Long từ nãy đến giờ đều chứng kiến hết cả những gì vừa diễn ra. Những câu nói của người đàn ông kia hắn cũng nghe rất rõ. Và sắc mặt của hắn hoàn toàn không được tốt.

CÁI ĐUÔI NHỎ [NyongTory/Gri]Where stories live. Discover now