Chương 11 ☑ Là người may mắn nhất

Bắt đầu từ đầu
                                    

Khi vào bếp rồi thì mới thấy là cậu không hề có một chút kĩ năng gì về chuyện bếp núc. Có thể Thắng Hiền rất giỏi việc học, nhưng việc nấu ăn thì hoàn toàn không. Lý Thắng Hiền có thể làm công việc đơn giản nhất đó là nấu cơm chiếc nồi nấu chuyên dụng, chỉ có như thế thôi.

"Em không biết rửa rau ư? Vậy thì để anh, em nấu nước chuẩn bị luộc rau đi."

"Cẩn thận coi chừng phỏng."

"Ấy, nồi cơm đang sôi đó đừng đụng vào! Nó không phải loại đời mới đâu."

Chỗ nấu ăn của nhà Chí Long rất nhỏ, hai người đứng đó thì luôn bị đụng vào nhau. Thắng Hiền cũng lòng ngóng trong chuyện nấu nướng. Quyền Chí Long luôn phải canh chừng cậu, sợ rằng Thắng Hiền sẽ bị phỏng. Hắn không muốn cậu bị bất cứ vết thương nào trên người cậu. 

"Thôi đi, em đi ra đằng kia ngồi chơi đi."

"Anh không cần em giúp nữa à?"

"Không cần không cần." Hắn có thể tự mình làm được. 

Lý Thắng Hiền đang ngồi nhìn Chí Long nấu cơm. Cậu vô tình phát hiện ra rằng, lúc làm bếp Chí Long cũng rất quyến rũ. Bóng lưng của hắn rất cuốn hút. Nấu xong một món Chí Long lại cầm đến điện thoại xem cách nấu món tiếp theo. Trông khá là cực, cậu muốn giúp nhưng Quyền Chí Long lại không cần. 

Khi điện thoại của hắn có tin nhắn đến Chí Long đang làm dở tay "Chắc là tin nhắn quảng cáo chứ gì."

Thắng Hiền cầm điện thoại của hắn lên xem "Không phải đâu, là của anh chủ xưởng bảo anh đến quán nhậu vào 10 giờ tối nay."

Quyền Chí Long vẫn chuyên tâm việc xào rau trên bếp "Em nhắn tin lại từ chối giúp anh đi. Hôm nay không đi."

Thắng Hiền mỉm cười, hôm nay cậu cũng không muốn đi cùng hắn đến mấy chỗ ồn ào nữa. Nếu Chí Long muốn đi cậu có ý định sẽ để hắn đi một mình. Nhưng mà thật vui là Chí long đã quyết định không đi. 

Đồ ăn đã được nấu xong, hai người cùng nhau ngồi ăn cơm. Việc không có bàn ăn cơm mà chỉ ngồi dưới sàn nhà thực sự đã quen thuộc với Thắng Hiền. Đôi khi lại còn thấy việc này thoải mái hơn là sử dụng bàn ăn. Quyền Chí Long nấu ăn cũng rất ngon. 

"Em có một thắc mắc."

"Về điều gì?"

Quyền Chí Long lắng nghe câu hỏi của cậu vừa lấy khăn giấy lau miệng cho cậu "Em ăn uống cho cẩn thận xem nào."

Lý Thắng Hiền bĩu môi "Điều em muốn hỏi đó là anh đã bao giờ đích thân nấu ăn cho ai chưa?"

"Vừa mới nấu cơm cho em ăn đó thôi."

"Không phải, không phải như thế. Em hỏi là trước kia cơ." Ví dụ như là ba mẹ hay là người yêu cũ gì đó chẳng hạn. Không biết là họ có khen hắn nấu ngon không? Trước Thắng Hiền thì không biết là đã có bao nhiêu người được hắn nấu ăn cho.

Quyền Chí Long cười cười "Em là người đầu tiên. Trước đó không có ai cả." Trước đây hắn thậm chí còn chưa tự mình nấu một bữa cơm hoàn chỉnh cho bản thân mình ăn. Chỉ toàn là ăn qua loa với một hai món ăn nhanh. Đây có thể nói là lần đầu tiên Quyền Chí Long vào bếp trong thời gian lâu và nghiêm túc như thế này. 

CÁI ĐUÔI NHỎ [NyongTory/Gri]Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ