"Tình yêu không có thuốc chữa." hắn nhớ lại sự hình dung của người cá nam ấy — đúng là hết thuốc chữa thật.

"Ta sẽ làm nàng ở lại đây." Alroy tự nhủ.

Hắn cùng vì thế mà bắt đầu cố gắng.

Lần gặp gỡ đầu tiên, biểu hiện của Alroy quá bết bát, cái biểu hiện đó ngay bản thân hắn còn không chấp nhận được, vậy nên, khi nghe thấy lời oán giận của vị khách đáng yêu, Alroy cũng không thấy nản lòng.

Lời oán trách đã phát ra trong cuộc trò chuyện giữa nàng và con người.

Tình cờ lần nói chuyện này Alroy cũng không ở gần lắm, nên hắn cũng không thấy biểu tình và hành động của vị khách ấy, chỉ có thể nghe thấy đối phương lặp đi lặp lại từ "đáng ghét".

"Nàng đang giận ta — nàng muốn thành bạn đời của ta, mà lại bị ta dọa sợ. Hẳn nàng phải thấy giận lắm." Alroy nghĩ: "Ta phải đi giải thích."

Nhưng nên mở lời thế nào, hắn lại thấy sầu muộn. Trải qua lần gặp gỡ trước, Alroy đã không ôm hi vọng gì về năng lực biểu đạt của mình nữa, với lại, hắn cũng không biết đối phương có chịu nhận lời giải thích này không.

Khi hắn đang sầu lo, con người dùng máy móc hỏi: "Nếu Alroy xin lỗi chuyện hôm đó, nhóc còn thấy ghét hắn không?"

Vấn đề này được nêu ra đúng lúc như thế, Alroy gần như muốn cảm ơn con người đã hỏi nó.

"Mấy tên trên đảo ít ra vẫn có chút hữu dụng." Alroy vừa nghĩ, vừa mong ngóng câu trả lời của vị khách.

Quan hệ giữa nàng và con người khá tốt, trước câu hỏi đó, vị khách của Alroy nhanh chóng đưa ra yêu cầu của mình — một con cá ngừ Cali thật to.

Đó không phải là một yêu cầu khó, so với việc giáp mặt xin lỗi, yêu cầu này đã làm Alroy phải thở phào nhẹ nhõm.

Giống như việc đi săn hằng ngày, bầy cá heo tìm thấy một đàn cá ngừ Cali trưởng thành, Alroy cắt đứt vây của một con, sau đó bảo bầy cá heo đưa con mồi đến một chỗ an toàn. Con mồi này rất to, sự phấn khích của bầy cá heo dâng cao. Alroy nói về bến đỗ của con cá này với chúng nó, bầy cá heo lập tức xung phong nhận nhiệm vụ hộ tống "món quà" này.

"Con này to lắm, nhóc đó ăn không hết được đâu." Chúng nó không hề che đậy mưu đồ của mình, cũng xì mũi với lời nhắc "Cẩn thận cá mập." của Alroy.

Sau khi đã chắc chắn vết thương của con cá ngừ Cali đã đủ để nó không làm người nhận bị thương xong, Alroy bảo bầy cá heo có thể xuất phát.

"Cùng đi đi!" bầy cá heo nhiệt tình gọi hắn.

Alroy hơi do dự, cuối cùng vẫn từ chối: "Nàng đang giận ta, chắc tạm thời sẽ không muốn gặp ta đâu."

Bầy cá heo cũng không bắt ép, nhanh chóng lùa con cá ngừ Cali đi mất.

Chúng nó san sẻ con cá ngừ Cali với người nhận quà, nhưng món quà này cá làm nàng hài lòng hay không, Alroy vẫn cần phải xác nhận lại.

Hắn đã nhận ra: vị khách của hắn ngày nào cách nói chuyện phiếm với con người. Cuộc nói chuyện như thế sẽ để lộ ra rất nhiều thứ hắn muốn biết, ví như, nàng có thích con cá ấy không, hoặc ví như, nàng đã tha thứ cho hắn hay chưa.

Vì không để bỏ lỡ cuộc nói chuyện giữa người cá và con người, sau hôm Alroy tặng quà, sáng sớm hắn đã chờ ở chỗ họ hay gặp nhau.

Không phải chờ lâu, con thuyền nhỏ của con người đã tới, vị khách của hắn cũng nhanh chóng trồi lên mặt nước.

Tán gẫu một hồi, Alroy không nhận được một đáp án lý tưởng, nhưng hắn lại nhận được một tin quan trọng.

"Nàng thích mấy thứ lấp lánh ư?" Alroy nhớ tới khe biển đầy tàu đắm, chỗ đó có vẻ sẽ lấy được những vật phù hợp với yêu cầu. Alroy biết chúng nó đa số là trang sức của con gái, nhưng hắn không ngờ đồng loại nữ của mình sẽ thích mấy thứ đó. Trong trí nhớ của hắn, người cá nữ hiếm khi đeo những đồ như thế, dù có đội, thì cũng chỉ là mấy vỏ ốc vỏ sò xinh đẹp.

"Quan hệ giữa nàng và con người rất tốt, vậy hẳn nàng cũng thích đồ trang sức của họ?" Alroy đoán sở thích của vị khách, đi chuẩn bị một món quà mới.

Vừa làm chương này vừa nghe bài "Chú cá voi hóa thân của hòn đảo cô độc". Cảm thấy Alroy đáng yêu dã man ý ><
Vậy là sau bao lâu cô đơn, Alroy cũng tìm được nơi mình thuộc về rồi :"))

[Hoàn] Người cá ở biển Forever - Chủng TửWhere stories live. Discover now