Q2. Chương 101: Đêm (17)

1.5K 99 1
                                    

Đến thứ năm, cô Hứa lại tới thăm một lần.

Sau khi về từ chỗ Sở Vọng, cô ấy bàn bạc tìm một tên móc túi ở khu Hạp Bắc, nhờ gã đánh ba chiếc chìa khóa vạn năng. Đến tối, sau khi “bác sĩ” ở bệnh viện nhà máy sợi dệt ra về, ở lại trực chỉ có bảo vệ Nhật Bản. Trong bóng đêm, cô ấy cẩn thận né tránh lính Nhật, một thân một mình lẻn vào “vườn hoa kinh khủng”, dùng chìa khóa vạn năng mở ổ khóa hàng rào sắt của từng tòa nhà, một đêm thức trắng không rời đi.

“Vì cả tòa nhà C cấm người không phận sự ra vào, canh gác cũng nghiêm ngặt nhất, nên trời vừa tối là tôi đã đi thẳng đến tòa nhà C.”

Chỗ đó à, chỉ mới vừa nghĩ tới thôi mà Sở Vọng đã cảm thấy tóc gáy dựng ngược lên hết. Nghe cô Hứa kể xong, đến cô còn thấy rùng mình khiếp sợ chứ đừng nói là một cô gái, trong đêm tối, một mình lẻn vào phòng thí nghiệm vi khuẩn tối mù.

“Hồi trước nghe thấy âm thanh máy móc vận hành phát ra từ tòa nhà C. Đến xem thì mới biết, cả máy ly tâm và máy sấy đều được sử dụng để tạo bào tử vi khuẩn. Đi xuống tầng hầm là có một tủ đông. Ở đó, tôi đã thấy xác chết trẻ sơ sinh và tử thai, bên dưới đề ngày đưa tới, chính là hôm nay. Tử thai dùng làm gì? Tôi đã nghĩ rất lâu, cuối cùng mới nhận ra, xác chết tươi nhất chính là thai nhi và trẻ sơ sinh vừa tử vong,  tế bào của chúng có độ nhạy gần với dạng sống bình thường.”

Sở Vọng im lặng lắng nghe, không lên tiếng.

“Mỗi mỗi nóc ở tòa nhà C đều là phòng thí nghiệm, nhưng không có thông tin nào được lưu trữ. Có vẻ mọi thứ đều đã được tiêu hủy vào trước nửa đêm. Ngoài việc thấy rất nhiều kính hiển vi tiên tiến tinh vi nhất và một loạt trực khuẩn thán thư hoạt tính thấp, tôi cũng đã được chứng kiến thứ gọi là “bột máu”. Em biết không, tôi đã dùng giấy thử cao su thử nghiệm, kháng thể trong đó không phải là gia súc hay động vật có vú nào khác. Rất có thể thành phần trong đó là từ mấy đứa trẻ sơ sinh chết yểu và tử thai kia.”

“Tòa nhà B là phòng tiêu bản. Tất cả các chủng vi rút và chủng vi khuẩn tới từ nhà C đều được lưu trữ ở đây. Vì những chủng này nên ở đây cần độ ẩm và áp suất không đổi, áp suất không khí âm, cũng cần phải tự động lọc và chống lại các rung động mạnh. Dây điện mạch điện cùng với phần lớn hiệu điện thế nối từ công ty Điện lực Hoa Thương cũng được dùng để duy trì hoạt động bình thường của tất cả các thiết bị trong tòa nhà này. Đêm khuya vắng người, ở tòa nhà B chỉ có thể nghe thấy tiếng nước chảy, luồng không khí với dòng điện trong đường ống mạch điện trên tường. Máy phát điện nằm ngay dưới nóc nhà B. Nên dù cho cả Thượng Hải có bị cúp điện thì máy phát điện vẫn có thể tự động cung cấp điện cho nhà B. Chị có nhìn vội qua, bên trên viết bằng tiếng Nhật: 033, môi trường nuôi cấy Ishii.”

“Lúc ấy tôi không biết rốt cuộc thành phần của hai chủng này là gì, ở nhà B cũng không có kính hiển vi để kiểm tra, trừ khi đưa chủng đến nhà C, có điều chuyện này quá nguy hiểm. Phải công nhận là bọn chúng tiến hành rất nghiêm ngặt chặt chẽ. Bọn chúng sẽ không để lại bất cứ dấu vết nào ở nhà B, vì tôi thấy có một thùng dầu hỏa rất lớn, đặt ngay ngoài hành lang, cạnh đó còn có vật đốt, giúp bọn chúng có thể lập tức đốt cháy cả tòa nhà nếu có bất trắc, thuận lợi hủy thi diệt tích. Nên tôi lại đến tòa nhà A, thấy đám ‘y tá’ bọn họ thường xuyên ôm một chồng túi giấy da lớn đi ngang qua hành lang. Thời gian không còn nhiều, không kịp đến phòng in ấn với phòng công vụ nên tôi đã đến thẳng phòng lưu trữ.”

Giờ Đang Nơi Đâu - Duy Đao Bách Tích [Hoàn]Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ