Intro

667 51 20
                                    

"Nạn nhân bị tấn công từ phía sau, trên người có nhiều vết dao, tròng mắt bị móc cho vào miệng..." 

"Bác ca, đã là vụ thứ hai rồi." 

"Nhất Bác, chiều nay 5h, bảo tàng thành phố." - Giọng nói bên kia mang theo vài phần hí hửng.

"Điểm hẹn cũng thật lãng mạn." 


...


"Hung thủ tâm lý mất cân bằng, hành động móc mắt chính là muốn tước đoạt năng lực quan sát của nạn nhân, cho rằng những thứ nạn nhân nhìn thấy đều không có giá trị tin tức, không đáng giữ lại. Nhét tròng mắt vào miệng muốn ám chỉ hành vi cưỡng chế ngôn ngữ, chính là đem những thứ được cho là cặn bã cùng với lời nói không cần thiết dồn vào một chỗ, vĩnh viễn câm lặng."

"Doãn ca, anh đùa giỡn với em sao?" - Vương Nhất Bác khoanh tay trước ngực nhìn đôi mắt trong veo lại thiếu đi tiêu cự của đối phương, trong lòng không khỏi cảm thán, quá đáng tiếc rồi. 

"Nhất Bác, đây là Tiêu Chiến, chuyên viên khắc hoạ tâm lý tội phạm từ Viện nghiên cứu Tâm lý học Nhân loại, cũng là một nhà ngoại cảm." 

"Không phải chứ? Anh ta bị mù mà?" - Cậu lắc lắc tay trước mặt Tiêu Chiến. 

"Tôi không bị mù, là khiếm khuyết 70% thị giác." - Anh nhoẻn miệng cười, mặt kệ lời nói mang theo ý tiêu cực. 

Trong nháy mắt, Vương Nhất Bác liền muốn cắn luôn cái lưỡi của mình, nụ cười này, quá ngọt rồi. 



...



"Tôi lấy cái gì để tin anh hả, người mù?" 

"Ngoài tôi ra, không ai giúp được cậu."

"Dựa vào cái gì?"

"Nếu cậu có thể tự mình giải quyết, tôi cũng không ngồi ở đây." - Tiêu Chiến nhếch môi, ý cười loang loáng trong đôi mắt thiếu đi chút ánh sáng, lại lấp lánh vài phần nhiệt tình.

"... ờ, cũng đúng." 



...



"Hung thủ không phải là một người." - Tiêu Chiến đặt tay xuống nền đất, cảm nhận một luồng nhiệt khí chậm rãi lan toả vào cốt tuỷ. 

"Tiêu Chiến, anh đang ở đâu?"

"Tôi ở hiện trường vụ án thứ nhất." 

"Ở yên đó, đừng đi đâu, tôi lập tức đến." 

Vị máu tan lan đến trong không khí, âm thanh cảnh báo nguy hiểm réo lên xung quanh đại não Vương Nhất Bác.

"Chết tiệt, Tiêu Chiến, anh dám có mệnh hệ nào, tôi liền trói anh cất luôn vào tủ." - Cậu nghiến răng, leo lên chiến mã rồ ga hết tốc lực. 

"Vương Nhất Bác, cậu còn không mau đến cứu người già khiếm thị này." 


...


"Biết mình ngốc chỗ nào chưa?" - Vương Nhất Bác một tay xoa vết bầm trên vai cho anh, miệng không ngừng làu bàu. 

"Biết rồi."

"Chừa chưa?" 

"Lần sau... không dám làm anh hùng nữa." 

"Không thấy rõ thì đừng đi lung tung." 

"Thấy rõ cũng không được liều mạng." - Tiêu Chiến đá vào vết bầm trên chân cậu một phát.

"Chừa rồi." 




| Intro |


Xin giới thiệu, bộ đôi thần thám ngáo và chuyên viên khắc hoạ tâm lý tội phạm ngố lên sàn.

Xin giới thiệu, bộ đôi thần thám ngáo và chuyên viên khắc hoạ tâm lý tội phạm ngố lên sàn

Oops! This image does not follow our content guidelines. To continue publishing, please remove it or upload a different image.

Cre: on pic 

[Bác Chiến] Khắc TâmWhere stories live. Discover now