Chương 9: Biến cố

187 10 0
                                    

Đoàn người của Lam Hi Thần đi đến ngày thứ năm. Sau giờ ngọ, Vân Thâm thình lình xảy ra mưa to tầm tả.

May mắn trừ bỏ giọt mưa rơi tí tách và tiếng sấm, Lam Tiêu mặc dù chưa thích ứng nhưng có Kim Quang Dao ở bên, hài tử cũng không có quá mức sợ hãi, từ từ ngủ say.

" Đa tạ nhũ mẫu đem A Tiêu tới". Kim Quang Dao còn buồn ngủ ôm Lam Tiêu an trí đến nôi bên giường, khoác áo xoay người đối nhũ mẫu nói.

Lam Tiêu buổi sáng mỗi ngày tới giữa trưa ở nhũ mẫu toàn bộ chăm sóc, nói trắng ra đó là ở chỗ Lam Khải Nhân. Kim Quang Dao vốn đối với Lam Khải Nhân đã an bài ổn thỏa nên không có phản bác.

Năm ngày từ khi vừa trăng tròn nhũ mẫu được phép ẵm đứa nhỏ đi đi về về, y cùng với Lam Tiêu tựa hồ đều thích ứng sự gần gũi ngắn ngủi này.

Hôm nay giữa trưa âm u, có dấu hiệu mưa rơi. Y thấy Lam Tiêu chưa trở về Hàn Thất, nguyên còn có chút lo lắng không dự đoán được thế nào thì nhũ mẫu liền đem Lam Tiêu đến.

Cơ hồ là nhũ mẫu vừa mới tiến đến cửa, mưa đã bắt đầu rơi. Lam Tiêu nhìn trên người y tự nhiên không cảm thấy mưa đáng sợ nữa. Kim Quang Dao đối này mới tới nhũ mẫu lòng mang cảm kích, vì thế trước hống Lam Tiêu ngủ sau trực tiếp đối nàng nói tạ ơn.

Nhũ mẫu vẫn chuyên tâm chuẩn bị nôi bên giường chợt Kim Quang Dao đánh gảy, nàng có chút giật mình.

Y thật sự không nghĩ tới chính mình dọa đến nàng, vì thế lại nói: " Hiện nay mưa lớn, cũng không cần đi vội vã, chờ mưa nhỏ chút đi."

" Ta này, không có gì quy củ."

Nhũ mẫu nghe Kim Quang Dao một phen nói, quả thực là thụ sủng nhược kinh trên mặt giấu không được vẻ vui sướng nếp nhăn dũ phát vài phần. cũng vội vàng trả lời: " Đa tạ Liễm Phương Tôn, đa tạ Liễm Phương Tôn".

Xem tình thế này nhũ mẫu đem Lam Tiêu trở về khẳng định không được Lam Khải Nhân đồng ý, bằng không sẽ không chột dạ thành như vậy.  Kim Quang Dao lúc đầu cho rằng Lam Khải Nhân chọn nhũ mẫu là đúng, nhưng người này hình như có gì đó che dấu.

Y hy vọng nàng là thật tâm vì Lam Tiêu lo lắng mới làm đối sách này. Kim Quang Dao nhìn chằm chằm ánh mắt của nàng, tiếp tục nói: " Như thế nào xưng hô?"

nhũ mẫu cúi đầu, nói: " Dân phụ...... Ngôn thị ".

Kim Quang Dao thấy nàng tuổi coi như di nương trưởng bối , cũng khách khí nói: " Ngôn di".

Ngôn thị không dám quay về, vốn là đích thân mình chăm lo chút. Nàng mặc dù cảm giác được Liễm Phương Tôn thân mật, nhưng tôn ti có chế cho dù tuổi bối phận trên Kim Quang Dao, cũng không quên bổn phận nô bộc.

Kim Quang Dao thấy nàng thành thật như thế bộ dáng không muốn gây chuyện thị phi, đáy lòng kiên định vài phần.

" Ngôn di đối A Tiêu thực để bụng". Kim Quang Dao nói xong, đồng thời hướng án thư đi.

Ngôn di chần chờ, cảm thấy được theo sau cũng không phải, không theo sau cũng không phải nhưng tổng không thể đối Liễm Phương Tôn trong lời nói không đáp ứng. Vội vàng nhìn Lam Tiêu xác nhận đã im lặng ngủ say, mới tiểu bước theo Kim Quang Dao.

Cố LuânWhere stories live. Discover now