First chapter: Derry

202 25 9
                                    

Fic này tui dự tính về những mẩu truyện nhỏ Reddie offscreen dựa theo plot phim, mà tui nhận ra có quá nhiều mẩu nên quyết định chuyển thành drabble :3 sẽ chỉ có First chapter và Last chapter, mỗi chapter gồm nhiều drabble.

__________________

"Nếu như không thể tìm thấy cậu ấy thì sao?" Eddie nhìn chằm chằm mẹ của Betty, trong mắt mơ hồ lộ ra lo lắng cùng sợ hãi.

Richie đang cúi đầu loay hoay với chiếc xe đạp, nghe vậy cậu liền ngẩng lên: "Nếu không phải trong cống thì sẽ là khu rừng thôi, xác bị một con thú nào đó rỉa róc và bốc mùi như bãi nôn của mẹ cậu vậy." Richie nhún vai, đẩy lại gọng kính.

"Im đi Richie. Ghê quá đấy." Eddie nhăn mặt.

Trông thấy Eddie vẫn dán mắt nhìn người phụ nữ kia, Richie thở hắt một tiếng. Cậu gạt xuống chân chống xe, vẫy tay cười tạm biệt với Stanley đang chuẩn bị đạp xe đi ở đằng xa rồi quay sang Eddie, vẻ mặt cà rỡn: "Thôi nào Eds, điều đáng lo nhất của cậu mùa hè này là ở trong nhà cả ngày với mẹ đấy."

"Cậu không sợ sao?" Eddie mím môi, tầm mắt chuyển về Richie.

"Sợ cái gì?" Richie khẽ cứng người.

"Bị mất tích."

Richie không trả lời.

Eddie hít một hơi, có chút hoảng loạn mà nói: "Đây không phải trò đùa đâu Rich. Đám Henry dám làm bất cứ điều gì chúng muốn. Có thể...có thể là Stan...hoặc Bill cũng sẽ như Georgie, hoặc...hoặc có thể là tôi..."

Richie nắm lấy hai bên tai Eddie mà lắc.

"Cậu bị ngốc sao? Bị ngốc hả Eds?!" Richie vặn vẹo la lối, nắm hai tai Eddie mà lắc tới lui, muốn bức tên ngốc này ra khỏi mớ suy nghĩ vớ vẩn kia.

Eddie sau hồi hoảng loạn quả thực đã bị tên bốn mắt trước mặt véo tai đến choáng mặt tức tối. Cậu đẩy Richie ra rồi xoa xoa hai bên tai đỏ hồng, miệng lầm bầm chuẩn bị mắng người.

"Eddie, sẽ không có ai trong chúng ta bị mất tích cả." Richie nhìn nhìn xung quanh, nhận ra có vài người nhìn họ bằng ánh mắt kì lạ, cậu liền vội vàng chỉnh lại hành động của mình. "Và cậu cũng vậy."

Dứt lời, Richie leo lên xe đạp. Eddie thấy thế cũng vội vàng dựng xe, lóng ngóng leo lên, không quên tròn mắt ngây thơ hỏi một câu: "Làm sao cậu biết?"

"Vì bác K sẽ hạ gục bọn chúng với mùi cơ thể của bác ấy."

Richie phóng đi, giọng cười trong trẻo cất lên giữa đường phố. Eddie ở phía sau đạp xe đuổi theo, lại không ngừng mắng rủa. Nắng trời xen kẽ chiếu xuống tán cây rộng trên đầu, gió nhẹ đem lời thì thầm của Richie hòa vào từng ngọn cỏ lá cây.

"Vì tôi sẽ không bao giờ để chuyện đó xảy ra."

Không bao giờ.

_______________

Tui tự nhủ viết để an ủi tâm hồn mà ý tưởng lại vẫn luôn gắn với bi kịch gốc của Reddie nên sau fic này tui quyết định sẽ làm gì đó với longfic + HE! Sự thật là bản thân Reddie đã có siêu nhiều tiềm năng rùi >< nội nghĩ đến một Richie ngáo nháo ko ngại ăn đập và một Eddie thích lo lắng chăm sóc là đủ tài nguyên cho tui quắn quíu rùi ><

Tui nhất định sẽ viết niên thiếu của Reddie! Toàn bộ niên thiếu ở bên nhau cho đến lúc trưởng thành! Hoặc ở một universe khác, Losers club của 2 thời điểm gặp nhau, Reddie trưởng thành gặp Reddie hồi nhỏ.

You've reached the end of published parts.

⏰ Last updated: Nov 10, 2019 ⏰

Add this story to your Library to get notified about new parts!

[ Reddie ] Không tiêu đềWhere stories live. Discover now