[DC] Một lời cũng không nói được!

1.6K 208 18
                                    

*hít hà* trước khi vào truyện để tôi kể cho các cô nghe cái này, nó buồn đến mức tôi phải kéo lên tận trên đầu để kể mà không phải ở dưới cùng.

Chuyện là vầy, đỹ bạn chở tôi đi ăn và nó bỏ quên tôi ở quán xong nó về một mình :)

Mẹ kiếp, khốn thế chứ. Tôi cuốc bộ gần 2km như một con dở giữa đường má ... Vừa đi vừa viết cái chap culoz này...

*Khóc*

It's okay, tôi trầm kảm rồi, các cô kéo xuống đọc đi.
_________________________________
Chuuya bị nhiệt miệng.

Điều này cực kì CỰC KÌ thốn.

Phải rồi, ăn không buồn ăn, uống không buồn uống.

Đến cả nói chuyện cũng không muốn nói cơ mà.

Dazai không biết rõ nguyên nhân, cứ ngỡ là mình làm điều gì đó sai, khiến nam nhân tóc cam giận hờn.

Cả ngày cứ lẽo đẽo theo sau Chuuya, lo lắng lắm. Chuuya định làm cái gì cũng có hắn làm hộ.

Kéo ghế cũng kéo, mở cửa cũng mở, đắp chăn cũng đắp, đến cả cởi đồ cũng... Erm...

Nói chung là Dazai tìm mọi cách để Chuuya nói gì đó với mình, hoặc bớt giận đi nếu có. Nhưng trái ngược với những gì Dazai mong đợi, Chuuya không mở miệng lấy một câu.

Tại sao chứ?

Mở miệng nói xót lắm luôn!

Ngay trong vành môi đó!!

Đau cực kì ấy nha!!!

Không những không mở miệng, cậu cứ thi thoảng lại nhăn mặt nhìn hắn, kêu rên ra vài thứ tiếng trời ơi đất hỡi quỷ thần cũng chẳng hiểu gì đó khiến hắn suy sụp cực mạnh.

Thật ra Chuuya muốn nói cảm ơn.

Nhưng mà, vẫn cái điều trên.

Mở. Miệng. Là. Hổng. Có. Được.

Ở nơi làm việc, Chuuya thường thường đã lặng thinh rồi nên cũng chẳng ai để ý gì. Mà nếu có hỏi thì Chuuya cũng chỉ nhăn mặt lắc đầu, ra vẻ: Hoy hổng nói đâu.

À nhầm.

Mà thôi.

Còn bên phía Dazai, hắn hoang mang mấy hôm rồi, tự tử cũng không buồn đi, sông đẹp cũng không muốn nhảy, nấm ngon cũng chẳng thích ăn, Atsushi còn lấy dây thừng thắt cổ Dazai, hắn vẵn tỉnh bơ chẳng nói gì.

Ranpo cũng chẳng thích điều tra lí do Dazai như vậy, cơ mà đúng hơn thì gần như mọi vấn đề với Dazai trừ khi là hắn cho biết, đều là một ẩn số.

Vậy nên không ai dám động đến Dazai trong thời kì này cả.

Tanizaki còn đùa:

- Trông anh cứ như mấy ông bạn trai bị người tình giận ấy, Dazai-san.

Chỉ được cái lúc đấy thôi, Dazai lao lên nhanh hơn cả Lightning McQueen, túm áo cậu anh trai tóc cam kia mà lắc:

- Thật đấy, thật đấy. NÓ LÀ SỰ THẬT ĐẤY!

- Cậu thì tình yêu tình báo với đống cá dưới đại dương ấy, quay lại làm việc đi Dazai.

Kunikida đẩy kính, không hết khó chịu khi nam nhân tóc nâu chẳng phá hỏng một tí xíu nào trong cái lịch trình lý tưởng của anh cả.

[BSD fanfiction] [DaChuu] [AkuAtsu] Ngày mà bông chuông xanh chớm nởWhere stories live. Discover now