Miếng bánh ngọt thứ ba mươi bốn

Start from the beginning
                                    

"Là tôi nghĩ sai rồi, " Mạnh Viễn nói qua loa thả lỏng tâm tình, hắn cười vỗ vai Dư Niên, "Hù chết Mạnh ca của cậu, đi nào, cùng đi ăn thôi!"

Dư Niên mỉm cười buông tay, thản nhiên nói, "Mạnh ca, anh lại phải mời tôi rồi, bây giờ tôi lại không có tiền."

Mạnh Viễn kinh ngạc, "Lại không có tiền?" Hắn suy nghĩ một chút, "Có phải cầm toàn bộ đi đầu tư rồi không? Tôi lắm lời, coi như đầu tư cũng phải lập kế hoạch cho tốt, đừng vét sạch túi mà đầu tư."

Dư Niên không giải thích thêm, đồng ý, " Ừ, sẽ không có lần sau."

Sáng hôm sau, Mạnh Viễn lái xe đưa Dư Niên đến phòng thu âm, đạo diễn Từ Hướng Lan cũng ở đó. Dư Niên tới chào hỏi, Từ Hướng Lan quan sát hắn từ đầu đến chân, "Càng nhìn càng thấy giống Cố Huyền Ninh!"

Cố Huyền Ninh chính là nhân vật Từ Hướng Lan mời Dư Niên tới đóng.

Dư Niên cong mắt cười, "Tôi nhìn kịch bản rồi, nhân vật Cố Huyền Ninh này được khắc họa cực kỳ tốt, cám ơn Từ đạo đã cho tôi cơ hội này!"

Người lễ phép lại biết nói chuyện ai mà chả thích, giọng điệu Từ Hướng Lan thoải mái, "Còn có duyên phận nữa, tôi tìm người có thể diễn nhân vật này rất lâu, rõ ràng là ông trời đưa cậu đến trước mặt tôi!"

Dư Niên phối hợp với nhân viên, chuẩn bị sẵn sàng, tiến vào phòng thu âm, Mạnh Viễn chờ ở bên ngoài, câu có câu không nói chuyện phiếm với Từ Hướng Lan.

Từ Hướng Lan rất thưởng thức Dư Niên, "Tôi xem "Thiên Lại" rồi, hai tập sau Dư Niên đều mạnh mẽ lên sân khấu hả?"

Mạnh Viễn bó tay, "Đúng vậy, cực kỳ bướng bỉnh, lúc chân vừa mới bị thương đã kiên cường chịu đau nhảy một trận, quần áo ướt đẫm mồ hôi lạnh. Sau đó tôi và bác sĩ điều trị chính đều không cho cậu ấy nhảy, không ngờ kết quả là cậu ấy thắng."

Từ Hướng Lan bật cười, "Thanh niên có dũng khí, tôi rất thích tính cách như vậy. Còn nữa, tôi thì không thích hiệu ứng màn hình xanh*, nên đoàn phim quay cảnh thật, điều kiện cũng gian khổ, hồi trước Úc Thanh còn chửi, nói là quay phim mấy tháng mà đã già đi năm tuổi."

Lúc này, Dư Niên đã đeo tai nghe lên, người chạy thử thiết bị ra hiệu, Từ Hướng Lan và Mạnh Viễn cũng dừng nói lại.

Lúc Dư Niên hát luôn rất chuyên tâm, lông mi mảnh dày rũ thấp, cực kỳ tập trung.

Lắng nghe kỹ một đoạn ngắn, Mạnh Viễn nhìn ánh mắt Dư Niên có chút biến hóa —— hắn hiểu rõ trình độ hát và nhảy của Dư Niên, cách hát của Dư Niên bây giờ so với hồi còn tham gia "Thiên Lại" đã có sự tiến bộ nhỏ. Quả nhiên nhìn lại vẻ mặt của Từ Hướng Lan, đối phương rõ ràng rất hài lòng.

"Chuyện ca hát này, phân nửa đều phải dựa vào bát cơm trời cho, tới lượt Dư Niên, chắc là trời thưởng một bàn tiệc long trọng!" Từ Hướng Lan nghiêng đầu nói chuyện cùng Mạnh Viễn, "Lúc ấy tôi cãi nhau với Ninh sản xuất, cuối cùng là chọn Dư Niên hay Vưu Ưu, tôi còn vỗ bàn đánh cuộc, nói nhất định Dư Niên sẽ nổi nhanh hơn Vưu Ưu, cũng sẽ đi xa hơn Vưu Ưu."

[Edited]NGHE NÓI TÔI RẤT NGHÈOWhere stories live. Discover now