Rồi cũng chẳng cần để Aine có thời gian để trả lời, cô tức tốc chạy vào trong tìm thuốc. Bỗng Subaru từ đằng xa chạy lại níu lấy tay Yume:

- Em sao thế, anh ngửi thấy mùi máu trên tay em, có nặng không...để anh...?- Subaru lo lắng hỏi.

- Không phải em, mà là Aine cơ, cô ấy bị thương. Em chỉ bị dính máu của cô ấy, giờ em phải lấy thuốc cho cô ấy!- Yume vội vàng trả lời.

- Để anh bảo những người hầu giúp cô ấy. Em không bị gì là được rồi!- Subaru thở phào.

Rồi anh quay bước đi. Trước khi đi, anh quay lại, nhìn vào đôi mắt Yume:

- Anh rất nhớ vị bánh quy ngày ấy của em. Chút nữa, phòng anh nhé!- Subaru nháy mắt.

- D..dạ!- Yume đỏ mặt, ấp úng trả lời.

Em bị thương thế này, mà anh bảo chỉ cần nhờ người hầu...

Còn cô ấy chỉ dính phải máu của em, anh đã lo như thế....

Anh! Liệu đôi mắt anh đã bị cô ta che đi cả rồi ư?

------------------------------------------------------------

Cộc...cộc..

- Mời vào!- Subaru nói.

- B...Bánh quy ạ! Em..mang lên cho anh đây!- Yume thập thò ngoài cửa, ngại ngùng nói.

Anh mỉm cười nhìn cô bé đang ngại ngùng trước mặt. Rồi như không thể chờ thêm một giây phút nào nữa, anh đến bên cô, nhẹ nhàng bế cô vào phòng.

- A! Subaru! Anh làm gì thế..thả em..-Yume hốt hoảng.

- Em không thích thế à?- Subaru ghé sát vào vành tai đỏ lựng của Yume, khẽ khàng nói.

- E..em

Vốn đã định hét vào mặt anh là KHÔNG thật to, nhưng sao cô không thể nói được. Cô không muốn gần anh thế này, nhưng cũng không nỡ xa.

Nhìn cô gái sắp vì mình mà nổ tung, Subaru mỉm cười mãn nguyện. Anh nhẹ nhàng đặt cô xuống giường.

- Đây, anh ăn đi!- Yume một tay lấy gối che mặt, tay còn lại giơ túi bánh quy thơm ngọt về phía Subaru.

- Không thể cho anh ngắm mặt thợ làm bánh siêu vụng về làm những chiếc bánh mà anh phải cố nuốt này à?- Subaru châm chọc.

- K..KHÔNGGGGGGGG!!!- Yume hét lớn.

Một lúc sau, thấy anh không còn chọc mình nữa, cô bỏ chiếc gối xuống.

Và trước mắt cô, một người con trai đẹp như tranh hiện ra. Anh đang nhâm nhi chiếc bánh của cô, khi mà mắt anh vẫn còn lướt trên những con chữ của quyển sách đã ngả màu vàng. Anh thật đẹp, và cũng thật quyến rũ...

- Bánh... có ngon không anh?- Yume hỏi.

- Lại đây!- Subaru như không để ý đến câu hỏi của cô, bảo cô lại khi mắt vẫn dán trên sách.

Yume cũng ngoan ngoãn lại gần anh, bỗng bị anh kéo xuống. Cô theo quán tính mà theo bàn tay ấy, ngồi trên đùi anh. 

- Cảm ơn em! Bánh rất ngon!- Anh ghé sát vào tai Yume, khẽ nói.

- C..cảm ơn anh!- Yume ngại ngùng trả lời.

Subaru bóc thêm một chiếc bánh, đưa lên miệng Yume.

- Noi a đi!- Subaru bảo.

- Aaaaaaaaa! Ơ! - Yume nghe anh mà nói, rồi vô tình cắn chiếc bánh trước miệng cô.

Chiếc bánh của Subaru giờ chỉ còn một nửa, bởi nửa kia đã theo miệng Yume biến mất rồi. Còn một nửa, anh bỏ luôn vào miệng.

- Chiếc bánh này hình như ngon hơn mấy chiếc hồi nãy nhỉ? Sau này làm thêm nhiều chiếc nữa nhé!- Subaru cười nói.

Yume không trả lời, nhưng cô cười nhẹ. Một nụ cười rất tươi, rất đẹp xen giữa đôi bầu má đã đỏ lựng.

Mình thích Subaru rồi, phải không...

------------------------------------------------------

Chào mọi người, Yoko đã trở lại sau chuỗi ngày đắm mình trong truyện ngôn tình and đam mỹ đây...hờ hờ..Xin lỗi mọi người vì đã bỏ rơi truyện này một thời gian quá lâu...

Cho nên bây giờ mình quyết tâm sẽ đầu tư thật nhìu cho truyện để tạ lỗi với mọi người!

Lịch đăng truyện đã có rồi nhé, là vào thứ 4 và thứ 7 hàng tuần nhé.

IUUUUUUU

(Aikatsu Stars) Là Một Công ChúaWhere stories live. Discover now