Biến cố đầu tiên - Bước ngoặt số phận 2

830 39 9
                                    

- Ơ! Anh hãy nhìn kìa! Phía Mặt trời ấy! - Hime nói với Kazuo, tay cô chỉ về phía ánh dương.

- Ồ! Cô ấy trở lại rồi à? Đi thôi, Hime à, có thể cô ấy chờ em đấy!- Kazuo nói.

Những giọt lệ rơi trên trên khuôn mặt trăng rằm của Hime, Kazuo nắm lấy tay cô. Hai người không nói gì, nhưng còn nhiều hơn những lời nói nữa.

Họ đi với khuôn mặt đầy lo lắng.

------------------------------------------------------------------------------

- Giờ thế nào?! Con có chịu về bên ta không???????- Người đàn bà đó thét ra lửa.

Yume đã thực rơi vào tình thế tuyệt vong. Giưã cái cột đất cao thế này, cô còn biết làm gì nữa.

"Hay là theo cô ta, mọi chuyện sẽ yên bình..."

Yume nhìn xuống người cha đang khổ sở vì mình, cô đau đớn vô cùng. Liệu cô sẽ buông bỏ tất cả như nàng Kiều bạc mệnh kia ư? Liệu cô yếu đuối, vô dụng và nhỏ bé thế ư, cô không thể bảo vệ người cha, thậm chí là chính bản thân mình!

"Sao? Quyết định nh..a...nh !"- Bà ta lên tiếng hét, nhưng...

" KHÔNG! TÔI KHÔNG THEO BÀ!!!!!!! TÔI CHỈ MUỐN Ở BÊN CHA MÌNH VÀ MỌI NGƯỜI THÔI! TÔI CHƯA TỪNG BIẾT MỘT NGƯỜI NÀO ĐÁNG SỢ HƠN BÀ!!!!!!!!!!!!!!!!!" 

Yume hét như tát vào mặt người phụ nữ kia. Đúng vậy, cô đã đưa quyết định của mình, một quyết định dù có thể làm cô mất mạng, nhưng đã chứng minh cho tấm lòng thương cha cùng cái nhìn đúng đắn.

" Được lắm, con đã chọn rồi đấy nhé!"- Cô ta nói.

Và, trận chiến thực sự bắt đầu.

Những tia la-de chiếu thẳng vào Yume, và cột đất rung lắc dữ dội. Ôi, bà ta tự khẳng định mình là mẹ Yume, nhưng những gì bà ta đang phản laị tất cả. Bà không thương tiếc chiếu những sát thương, đẩy xuống địa ngục người mà bà cho là con mình.

Yume né qua trái, rồi tránh qua phải, móng tay cô bấu vào cột đất để né tránh những tia la-de đỏ. Nhưng các tia chiếu hết vào cô, vết thương đầy mình, máu chảy ra thành dòng. Cô đau lắm nhưng nín bặt, bởi vì...

Bởi vì cô không muốn cha mình lo. Nhưng phải nhìn cái cảnh con mình bị vò xé nhẫn tâm không thương tiếc như vậy, Kiyoshi đau đớn hét lên:

- Anh xin em!!!!! Hãy tha cho Yume đi, đừng làm đau con anh!!!!!!!!!!!!!!!!!

- Anh nói gì? Con anh à?- Người đàn bà trợn mắt, quay về phía ông:

- ĐƯỢC!!! LÀ CON ANH ĐẤY NHÉ! CHO ANH BIẾT NHỮNG NỖI ĐAU MÀ TÔI ĐÃ TỪNG PHẢI CHỊU!!!!!

Vừa dứt lời, từ trên bàn tay của bà ấy, một khối cầu tia la-de đỏ lòe, tởm như máu hiện lên. Bà giơ cao tay, và bà ném nó về phía cô gái bé nhỏ tôi nghiệp.

Trời đất ơi!

Yume á lên một tiếng, nhưng chẳng ai có thể nghe thấy nó, bởi cô sợ hãi tột độ đến nỗi không thể nói được gì nữa.

Và còn bởi một tiếng hét khác, lớn hơn, dữ dội hơn cất lên mạnh mẽ:

- YUME!!!!!!!!!! MAU TRÁNH RA!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!

(Aikatsu Stars) Là Một Công ChúaWhere stories live. Discover now