Chương 31: Cẩu Hoàng Đế

Start from the beginning
                                    

Trướng của hoàng thượng là màu vàng tươi, nổi bật nhất trong các trướng bên ngoài.

Ở ngoài trướng đợi một lúc, bên trong đã có tiếng truyền, "Tuyên Hộ bộ Thượng thư cận kiến!" Lúc này Lục Nhiên mới đi theo Thẩm thượng thư vào trong. Trong trướng cực rộng, bên trong lại chỉ có vài người, đặc biệt thoải mái, cùng cảnh các viên quan chen chúc bên ngoài hoàn toàn đối lập.

Thẩm thượng thư cùng hoàng thượng nói chuyện, Lục Nhiên đứng cúi đầu ở phía sau. Hoàng thượng nói xong chính sự thấy phía sau Thẩm thượng thư là một nam tử cao gầy, liền hỏi, "Ngươi là Hộ bộ thị lang?"

Lục Nhiên hơi ngẩng đầu đáp, "Hồi hoàng thượng, là thần."

Hoàng thượng thấy rõ bộ dáng của hắn, trong lòng tán thưởng, cười nói,"Trẫm nhớ rõ ngươi, ngươi là trạng nguyên lang năm Thừa Bình thứ tám."

Sắc mặt Lục Nhiên không thay đổi, trong mắt toát ra vẻ thụ sủng nhược kinh, cất cao giọng nói, "Tạ hoàng thượng không quên."

Hoàng thượng bị lời này của hắn chọc cười, nhìn Thầm thượng thư nói, "Thị lang này thật thú vị, tuổi trẻ đầy hứa hẹn, không tồi! Ừ....Trẫm nhớ rõ Gia Bình cách đây không lâu còn nói Lục thị lang là người có cá tính hiếm thấy, trẫm thấy lời này rất đúng."

Thẩm thượng thư vội khiêm tốn cười nói Lục thị lang còn cần được mài giũa vân vân, thấy Lục Nhiên thành công được hoàng thượng chú ý, Thẩm thượng thư cũng cao hứng, ông là người thích nhân tài, khi Lục Nhiên vẫn là một lang trung nho nhỏ liền cảm thấy người này về sau có tương lai, quả nhiên Lục Nhiên dùng hành động và thành quả làm ông cảm thấy ứng nghiệm.

Lục Nhiên ra ngoài trướng, trong đầu vẫn là gương mặt vừa nhìn thấy kia. Thời điểm hắn ngẩng đầu đáp lời đã cực nhanh nhìn thoáng qua hoàng thượng, trong lòng nổi lên sóng to gió lớn, khí sắc hoàng thượng so với lúc trước tốt hơn rất nhiều, chẳng lẽ đạo sĩ kia thực sự có cái gọi là "trường sinh chi thuật"?

Lục Nhiên trầm tư quay về, lại thấy cách đó không xa hai gã sai vặt tranh đoạt đồ vật mà quý nhân ban thưởng mà xô đẩy lẫn nhau.

Loại chuyện lông gà vỏ tỏi này Lục Nhiên cũng không muốn quản nhiều, liền nhấc chân đi qua.

Lúc này cửa nhỏ phía sau trướng lại có một người đi ra, ban đầu hai người kia còn tranh chấp không thôi, một người bị đẩy ra, lảo đảo va về phía người nọ, người mới ra kia thân thủ linh hoạt cực nhanh né tránh, gã sai vặt kia liền ngã trên mặt đất luôn mồm kêu đau.

Nhân cơ hội này, người kia liền thay đổi phương hướng xoay ra ngoài bỏ đi. Lục Nhiên nhăn mày, đuổi kịp gã sai vặt mới ra.

"A Dần"

Thân hình người nọ thoáng run lên, quay đầu nhìn về phía Lục Nhiên, gương mặt cực kì bình thường chỉ có đôi mắt sáng ngời xuất chúng, vẻ mặt tràn đầy khinh thường cùng ngạo nghễ, "Người đừng hòng tới phá hư chuyện của ta."

Lục Nhiên nhìn thẳng hắn nói, "Hôm nay không thích hợp."

Người nói sắc mặt lạnh lùng, mang dáng vẻ gã sai vặt bình thường lại làm ra biểu tình lạnh lùng nhìn có chút không phù hợp.

Nhân Duyên Tiền Định - Mục Đề Hoàng HoàngWhere stories live. Discover now